Pluto - 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


“Vì yêu lầm mà mất đi tính mạng

Vì thương lầm mà kiếp hóa long đong” (*)

Jimin là chàng tiên của Pluto, và em lỡ mang lòng yêu một nhà thiên văn học.

Chính xác là Jimin đã ‘rơi’ từ ngôi sao Diêm Vương ấy xuống Trái Đất, khi Yoongi đang dùng kính viễn vọng để quan sát ánh sáng bất thường từ Pluto, và bằng một cách thần kì nào đó, ‘ánh sao’ đó xuyên qua không gian vũ trụ, chui tọt vào lòng hắn từ lăng kính thiên văn.

Ban đầu hắn không tin vào mắt mình và cứ ngỡ bản thân mộng du. Nhưng khi hắn nhìn cơ thể em phát ra ánh sáng màu xám vàng, và bị cái lạnh kì lạ nơi em làm cho run rẩy thì hắn mới thật sự tin rằng trong nhà mình đã xuất hiện một ngôi sao, hiện thân với hình thể con người.

Yoongi chấp nhận cho Jimin ở trong nhà của mình trước khi hai người tìm ra nguyên nhân vì sao em lại có mặt trên Trái Đất. Ba năm lặng lẽ trôi qua, và ba năm đó đối với Yoongi chỉ có thể miêu tả bằng hai chữ ‘Jimin’. Hắn lỡ sa vào ánh nhìn trầm uất như màn sương của em, lỡ cảm thấy ấm áp khi em dùng phép lực của mình thắp sáng ngọn đèn nơi góc bếp trong một đêm mưa to mất điện, hắn lỡ cho phép mình cảm nhận cái lạnh từ con tim em, và cũng vô tình mang cho em hơi ấm, vun vén tình yêu của hai người.

“Em chính là bốn mùa trong anh, mỗi ngày ở bên em anh đều thấy rất hạnh phúc.”

Jimin cũng không thể chối từ rằng mình yêu hắn, dù cho em biết rằng em không thuộc về thế giới này, vẫn cố chấp bỏ qua quy luật của vũ trụ để mỗi đêm thắp cho hắn một ngọn đèn hồng, hái cho hắn một ánh sao đêm. Vì em yêu Yoongi.

Nhưng em ơi, em ngốc lắm. Bởi làm gì có nhà thiên văn học nào ngắm mãi một vì sao?
...

Eris, đó là tên của cô bạn gái mới của hắn. Nàng là nữ khoa học gia duy nhất trong viện nghiên cứu của Yoongi, mang sắc đẹp nghiêng thành và trí tuệ vượt trội, hơn hết thảy, nàng là một con người.

Yoongi đã chia tay Jimin, và hắn bảo rằng hắn chỉ nhất thời bị hấp dẫn bởi em là một thứ gì đó khác lạ, và hắn thì muốn yêu một cô gái, em lại là con trai.

Jimin vô tình biết được Eris muốn sở hữu một vì sao. Em cười buồn, Yoongi, nếu như một ánh sao mà đổi lại chân tình của anh, rất đáng đúng không?

Giá như điều anh cần ở em là một ngôi sao, chứ không là một người con gái.

Và thế là đêm đó, Jimin trở về nhà Yoongi lần cuối với thân thể nhẹ hẫng tựa như một luồng sáng. Em ngã vào lòng hắn, cơ thể em dần tan thành từng giọt ánh sáng nhỏ li ti, em đưa vào tay hắn một chiếc bình thủy tinh đựng một thứ ánh sáng màu xám vàng kì diệu. Em nói rằng, đó là ánh sáng của em.

Jimin đã dùng tất cả phép lực của mình để kéo ánh sáng từ quê hương của mình xuống, thu vào chiếc bình đó dành cho Yoongi tặng người hắn yêu. Và giờ em đã mất đi luồng sáng, em sẽ trở về với hư không.

Jimin ôm chầm Yoongi như để thân thể mình hóa thành cụm mây bao bọc lấy hắn. Trong những phút giây cuối cùng, em đã cất lên câu hỏi mà mình tự vấn bao nhiêu lâu nay:

“Em đã từng thuộc về thế giới của mặt trời, nhưng đã có lúc nào em thuộc về trái tim anh chưa?”

Em nhìn đáy mắt hắn có muôn ngàn tia vỡ vụn, là ánh sáng của em trong mắt hắn, khẽ mỉm cười hôn nhẹ lên đầu môi, em tựa vào lồng ngực Yoongi, hệt như lần đầu em xuất hiện rồi mang đến cho hắn muôn vàn mối tơ.

“Anh ơi, ba năm qua chỉ là một cuộc tình lừa dối, giờ đã là phút giây cuối cùng rồi, anh hãy yêu em thật lòng có được không?”

Trước khi cơ thể tan biến hoàn toàn, em lần nữa cảm nhận vòng tay của Yoongi ôm ghì lấy em thật chặt, hình như nước mắt nóng hổi rơi vào người em. Không trung trước khi trở về thinh lặng, có tiếng ai đó bẽ bàng...

“Anh yêu em mà, em ơi...”
...

Ngôi sao Pluto vẫn còn ở đó, nhưng chỉ là một màn mờ sương.

Chú thích:
(*): Câu thơ mình trích trong bìa truyện 'Hộ Tâm'.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net