20

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kokushibou cũng không có cách nào tiếp cận con quỷ đành phó mặc mọi việc lại cho Rei giải quyết. Hắn đến bên cạnh Yoriichi xem xét. Dường như mộng cảnh mà Yoriichi rơi vào không mấy khả quan. Mồ hôi trên trán y liên tục túa ra, tay cứ giơ lên phía trước như muốn nắm lấy thứ gì đó.

" Rei ngươi mau nhanh lên " Kokushibou lo lắng thúc giục Rei mau giết con quỷ kia.

" Đợi chút đi " Rei vẫn đang tìm cách triệu hồi lưỡi hái. Sau một hồi mày mò cuối cùng cũng tìm ra được. Cô cầm lưới hái trên tay gương mặt đột nhiên đen lại nhìn con quỷ, miệng nở một nụ cười quỷ dị. Con quỷ thấy vậy cũng bắt đầu hơi sợ, nó thả mê hương ra khắp nơi. Tiếc là dù hít bao nhiêu mê hương Rei cũng không bị rơi vào mộng cảnh. Cô cầm lưỡi hái lao tới chặt đầu con quỷ xuống.

Thấy Rei giải quyết xong con quỷ, Kokushibou liền quay lại xem Huyết Quỷ Thuật trên người Yoriichi đã biến mất chưa. Quả thực đã biến mất nhưng người vẫn không chịu tỉnh lại.

" Yoriichi, đệ mau tỉnh lại đi " Kokushibou vỗ vỗ nhẹ vào gương mặt y nhưng y vẫn như cũ không chịu tỉnh lại giống như đã hoàn toàn đắm chìm trong thế giới mộng cảnh.

" Rei ngươi mau lại đây xem. Yoriichi không chịu tỉnh lại " Kokushibou sốt sáng gọi Rei tới xem.

" Ngài ấy đã đắm chìm quá sâu vào mộng cảnh rồi. Sợ không ra được nữa " Rei đến ngó thử liền nhận ra sự nghiêm trọng của mọi việc.

" Có cách nào đưa đệ ấy ra không? "

" Có nhưng cũng nguy hiểm không kém "

" Cách gì? " Kokushibou nghe thấy có cách liền vui mừng. Mặc kệ nguy hiểm như thế nào, chỉ cần có cách là có hi vọng.

" Ngài vào đấy kéo ngài Yoriichi ra nhưng nếu không đưa được ngài Yoriichi ra ngài cũng sẽ bị nhốt trong mộng cảnh vĩnh viễn "

" Được, ngươi đưa ta vào đi " không cần suy nghĩ hậu quả, Kokushibou ngay lập tức chấp nhận tiến vào mộng cảnh đưa Yoriichi ra ngoài.

Rei định khuyên ngăn nhưng nhìn Kokushibou như vậy cô biết bản thân mình xoay chuyển không được hắn. Cô bắt đầu sử dụng sức mạnh mở ra cánh cổng đưa linh hồn Kokushibou tiến vào mộng cảnh.

Trong mộng cảnh của Yoriichi thực sự rất tăm tối. Kokushibou tìm mãi vẫn không thấy bóng dáng của Yoriichi đâu.

" Yoriichi, đệ ở đâu mau ra đây đi " Kokushibou gọi lớn.

" YORIICHIIIIIIIIIIIIIIII " không nghe thấy tiếng đáp lại Kokushibou tiếp tục gọi.

" Huynh trưởng tại sao lại vào đây? " Yoriichi thực sự đã xuất hiện nhưng nhìn y rất lạ.

Yoriichi với gương mặt vô cảm bất thình lình xuất hiện ở sau lưng Kokushibou. Hắn vô cùng vui mừng chạy tới tóm lấy tay y.

" Đi thôi, chúng ta ra khỏi chỗ này nếu đệ cứ ở đây thì sẽ không thể tỉnh lại ở thực tại nữa đâu " mặc cho Kokushibou như thế nào lo lắng Yoriichi vẫn chỉ bày ra duy nhất một vẻ mặt cũng không chịu cử động.

" Huynh trưởng tại sao lại vào đây? "

" Đệ đang nói ngốc cái gì thế hả? Đương nhiên là ta vào đưa đệ ra ngoài rồi " Kokushibou khó hiểu nhìn y.

" Huynh trưởng ghê tởm đệ vậy tại sao còn muốn đưa đệ ra ngoài? "

" Đệ rốt cuộc bị làm sao thế hả? Cái gì mà ghê tởm? Ta nói ta ghê tởm đệ lúc nào? " trái tim Kokushibou lúc này nhảy dựng cả lên. Hắn thực sự không biết Yoriichi đã nhìn thấy gì nghe thấy gì trong mộng cảnh mà trở nên như thế này.

" Huynh trưởng thực ra không thích đệ. Huynh trưởng chỉ thương hại đệ mà thôi " Yoriichi mặc kệ Kokushibou hỏi gì y vẫn chỉ nói những gì bản thân muốn.

" Thương hại cái gì? Đệ có thấy ai thương hại mà chạy theo bám lấy đệ như ta chưa? " Kokushibou tức giận.

" Huynh trưởng đi theo đệ không phải vì truy cầu sức mạnh sao? "

" Đệ đã suy nghĩ kĩ trước khi nói chưa hả? Nếu như ta thực sự truy cầu sức mạnh tại sao ta lại lười nhác không chịu luyện tập, tại sao mỗi lần luyện tập Hơi thở Mặt Trời ta luôn trốn tránh "

" Vì huynh trưởng không học được Hơi thở Mặt Trời "

Một câu nói khiến Kokushibou không cách nào phản bác được.

" Được bởi vì ta không thể nào học nổi. Cứ cho là ta đi theo đệ vì truy cầu sức mạnh đi. Đệ muốn nghĩ thế nào cũng được " Kokushibou thực sự không biết nên nói điều gì nữa.

" Huynh trưởng thực ra biết trước tương lai đúng không? Huynh đã chọn sẽ hoá quỷ nên lần đó mới hỏi đệ nếu như huynh trở thành một con quỷ 6 mắt đệ sẽ còn thích huynh không, đúng chứ? "

" Không. Ta chưa từng chọn sẽ hoá quỹ. Lần đó chỉ là ta suy nghĩ linh tinh mà thôi. Rốt cuộc trong mộng cảnh đệ đã thấy những gì? " Kokushibou ngạc nhiên đành trả lời qua loa để lấp liếm.

" Đệ thấy huynh trưởng ghê tởm đệ, đệ thấy huynh trưởng hoá quỷ, đệ còn thấy huynh trưởng chém đệ làm đôi " Yoriichi bình thản nói ra nhưng Kokushibou thì không thể bình thản nổi. Đây là những gì đã xảy ra ở kiếp trước!

" Đó chỉ là mộng cảnh mà thôi Yoriichi. Ta không hề ghê tởm đệ, càng không thể hoá quỷ rồi giết đệ được "

" Huynh trưởng chỉ đang thương hại đệ "

Lần này Kokushibou thực sự thấy bất lực vì sự cố chấp của y. Không muốn giải thích nữa, hắn chứng minh bằng hành động. Kokushibou tiến nhanh tới ôm lấy đầu Yoriichi kéo y vào một nụ hôn. Lần này không phải một nụ hôn thoáng qua mà là một nụ hôn sâu. Yoriichi bất ngờ nhưng nhanh chóng chiếm thế chủ động, Kokushibou cũng mặc cho y thích làm gì thì làm.

Một lúc sau, Kokushibou hết dưỡng khí mới buộc Yoriichi phải dừng lại.

" Ta đã từng hôn đệ một lần, đây là lần thứ hai. Đệ lớn như vậy hẳn hiểu ý nghĩ của việc hôn là gì. Ta cả đời này chỉ hôn người ta yêu mà thôi. Yoriichi, ta yêu đệ. Tất cả những thứ đệ thấy chỉ là mộng cảnh con quỷ kia tạo ra nhằm khiến đệ không bao giờ tỉnh lại, đừng tin vào những gì đệ nhìn thấy. Đệ chỉ được phép tin tưởng ta mà thôi, duy nhất chỉ mình ta " Kokushibou giữ lấy mặt Yoriichi buộc y phải nhìn vào mắt hắn.

Yoriichi giống như bị thôi miên, hoàn toàn nghe theo lời Kokushibou nói. Kokushibou thấy vậy thì gật đầu, hắn mang theo y rời khỏi mộng cảnh.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net