CHƯƠNG 1: NHẤT KIẾN CHUNG TÌNH

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

__________ Ngọc Linh's POV__________

Vừa bước chân vào phòng lớp A6, Linh đã chú ý một con người ngồi ở góc phòng học. Trong khi tiếng nói cười vui vẻ, tiếng chào hỏi làm quen vang lên khắp nơi, cậu ta chỉ yên lặng ngồi một mình, chân gác lên bàn. Bỏ qua sự phản cảm đối với tư thế ngồi của cậu ta, cô khẽ nhìn quanh lớp, cố gắng tìm một ai đó quen với mình, cô không muốn phải ngồi giữa một đám bạn mới toanh trong những ngày tiếp theo đâu. May mắn thay, cô nhìn thấy bóng dáng cao lêu khêu như cây sào của Diệu – con bạn chí cốt. Nhanh chân bước về phía Diệu, cô vô tình mà hữu ý bỏ qua ánh nhìn nóng bỏng của cậu con trai ngồi trong góc phòng.

– "Lạc hoa hữu ý, lưu thủy vô tình" mà -^-. –

__________ Lưu Văn's POV__________

Anh đã quá chán nản với việc học hành, dù có học thì cũng chẳng thay đổi được gì! Sẽ lại lưu ban thêm vài năm rồi nghỉ thôi, gia tài của gia đình đủ để anh sống sung sướng cả đời mà chẳng cần phải làm việc. Liếc sơ cả lớp, anh thở dài trong tuyệt vọng, "Mẹ nó, chả có ai thú vị cả". Chọn một góc khuất trong lớp, anh ngồi xuống, gác chân lên bàn, tựa vào ghế, đúng chất học sinh cá biệt, nhìn đời bằng nửa con mắt. Cho đến khi một bóng người bước vào, làm thay đổi cái suy nghĩ chết tiệt của mình. Đó là một cô gái không cao, khuôn người mũm mĩm với làn da bánh mật, nhưng có lẽ nụ cười tỏa nắng của cô chính là thứ thu hút ánh nhìn của anh. Tim hẫng đi một nhịp, đầu óc trừ bỏ hình bóng người ấy thì không còn gì cả, từ xưa đến này anh là một người không bao giờ đi tin các thứ như "Nhất kiến chung tình" bản thân chưa bao giờ đàm luyến ái nhưng bây giờ anh biết mình yêu rồi là nhất kiến chung tình.

__________ Nhật Uyên's POV__________

Bước vào ngôi trường mới, cảm xúc vui tươi lạ thường, lớp học của tôi cũng có khá nhiều bạn trường cũ. Nhưng tôi vẫn chú ý đến 2 con người: một tên con trai ngồi ở góc lớp và một cục than tròn trĩnh đang ngồi tán gẫu. Không biết có ai để ý không, cậu con trai đó tực hồ đang nhìn cục than, à không, cô bạn da ngăm bằng một ánh mắt nóng rực, chứa đầy tình ý kia. Bốn năm học tiếp theo chắc sẽ thú vị lắm!

__________________________________________________________

Tâm sự dở hơi: Lại là tôi đây, cái này nó ngắn đúng không? Đúng vậy, thật sự ngắn. Truyện này mang tính chất hài hước nhiều hơn là "Endless love", với lại tôi chả viết thêm câu nào trong đây cả, đều là từ con tác giả đấy ahjhj : ) đọc tiếp chương 2 vui vẻ nhé.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net