Chap 2 : Một trang mới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Kỷ nghỉ xuân ngắn ngủi đầy giả dối cuối cùng cũng đã kết thúc, và lễ khai giảng năm học mới tại Trường Cao trung Giáo dục Nâng cao Thủ đô Tokyo đã đến.

Vào ngày này , chúng tôi rời khỏi căn phòng học đã quá quen thuộc trong năm qua để chuyển sang lớp mới, giờ chúng tôi đã là học sinh năm hai.

Nhìn qua cũng chẳng khác gì lớp học cũ , từ bộ bàn ghế cho đến bức tường nhưng vẫn có gì đó mới lạ với tôi.

Điều đầu tiên mọi người đang chờ kể từ khi bước vào lớp chính là tin nhắn được ghi rõ trên bảng đen.

"Ngồi chờ tại chỗ giống như năm ngoái "

Cho tới năm ngoái , " bảng đen " là thứ được các giáo viên dùng phấn viết lên đó.

Tuy nhiên , trước mặt tôi bây giờ có thể gọi nó là " màn hình đen " thay vì bảng đen thông thường.

Nói cho dễ hiểu , thì bảng đen truyền thống giờ đã được thay thế bằng màn hình điện tử.

Từ năm nay trở đi , chúng tôi sẽ sử dụng màn hình khổng lồ này cho mọi hoạt động trên lớp . Tương tự như các thiết bị công nghệ điện tử khác.

Trông nó hiện đại đến mức đắt tiền.

Những học sinh đến sau dường như cũng cảm thấy bất ngờ trước sự thay đổi này.

Dù sao đi nữa , theo như chỉ dẫn trên đó , tôi đi thẳng về phía lớp học , phía bên phải của cửa sổ ngoài cùng bên tay trái lớp học chính là chỗ ngồi quen thuộc đang mời gọi tôi. Ngồi xuống cùng với một chút phấn khích , chỉ để có một vị trí quan sát quen thuộc.

Khi đến giờ , lễ khai giảng sẽ được tổ chức tại phòng thể dục trong nhà giống năm ngoái.

Sau đó , giáo viên chủ nhiệm phụ trách lớp sẽ truyền đạt một số vấn đề cần chuẩn bị trong năm nay, dự tính kéo dài 2 tiếng đồng hồ. Tóm lại , buổi học sáng nay sẽ được miễn.

Khi kỷ nghỉ xuân vừa mới kết thúc, tâm trí học sinh dường như đang ưu tiên cho thứ khác.Dĩ nhiên , lũ bạn tôi – và rất có thể là nhiều học sinh khác – những người đã không gặp nhau trong một thời gian dài đang cảm thấy phấn khích khi gặp lại người quen sau kỳ nghỉ lễ.

'Yo!'

Được gọi bởi ai đó khi đang lướt Internet từ phía bên phải của mình . Không , chắc chắn không phải Horikita rồi . Một triệu năm nữa cũng không có chuyện cô ấy nói "Yo!".

Người được cho là đã gọi tôi chính là cậu bạn cùng lớp Miyake Akito .Cậu ta ở cùng trong nhóm Ayanokouji với tôi.

'Cậu biết không ,tớ cảm thấy hơi lo lắng khi cậu không xuất hiện nhiều trong Group chat suốt kỳ nghỉ xuân đấy.'- Akito bày tỏ quan điểm.

Sự thật là trong suốt kỳ nghỉ xuân , tôi hơi ít tương tác với nhóm thật.

Nghe thật "ảo " nếu bảo xung quanh tôi đang vô cùng ồn ào , náo nhiệt. Mặc dù tôi có phần hơi bỏ bê , nhưng vẫn được bạn cùng lớp tới bắt chuyện sao ?

'Dĩ nhiên là không có luật bắt chúng ta phải ở với nhau mọi lúc rồi . Nhưng cậu như là " thủ lĩnh " của nhóm rồi , nên sẽ không có vấn đề gì nếu đi chơi với nhóm một chút đúng không ? Và nhất là , Airi có vẻ khá quan tâm tới cậu suốt kỳ nghỉ xuân đấy '.

Nghĩ tới cảm nghĩ của các cô gái trong nhóm , Akito đưa cho tôi một số lời khuyên.

'Xin lỗi , chắc từ giờ tớ sẽ show mặt mình một chút '.

'Được rồi . Nói thật tớ cũng khá nhớ cậu đấy'.

Khi một người bạn nói điều đó , thường sẽ cảm thấy hơi đau một chút. Tuy nhiên , tôi lại không cảm thấy tội lỗi lắm.

Như không muốn ở lại lâu hơn , Akito vẫy tay phải chào tôi rồi quay lại chỗ ngồi của mình, giống chỗ năm ngoái.

Tôi nghĩ cậu ấy là người bạn tốt đáng có.

Chán khi phải nghịch điện thoại , tôi quyết định dỏng tai nghe lén một số cuộc trò chuyện đang diễn ra trong lớp.

Từ chuyện kỳ nghỉ xuân cho đến các em học sinh năm nhất.

Ngày mai sẽ khai mạc lễ khai giảng và học sinh năm nhất sẽ xuất hiện.

Năm ngoái lớp D được đối xử khá tốt , không có xung đột gì vào hôm đầu tiên.

Tất cả các lớp sẽ được cấp 1000 điểm sau khi nhập học, tương đương 100.000 điểm cá nhân hay 100.000 yên mỗi học sinh.

Các học sinh nháo nhào dùng số tiền trợ cấp hàng tháng đó để mua đồ .Thêm vào đó nhiều người đi học muộn, bỏ tiết , nói chuyện và làm việc riêng trong giờ .Mặt khác lại có những học sinh nghiêm túc chỉ biết đến bản thân mình mà không quan tâm đến sự hỗn loạn xung quanh. Có rất nhiều lý do để giải thích vì sao nhà trường lại không xử phạt như thông thường, nhưng được một số người nhận định rằng chắc chắn là nhà trường muốn tạo điều kiện giúp học sinh không cảm thấy cô đơn ở môi trường mới.

Tuy nhiên , đó lại chính là "Bài kiểm tra đặc biệt " đầu tiên .

Có hay không có khả năng xem xét xem sự khác biết giữa nền giáo dục bắt buộc ở sơ trung và cao trung như một học sinh trung học không ? Tôi tạm chấp nhận đề bài là như vậy.

Kết quả là , ngày mùng 1 tháng 5 , điểm lớp của chúng tôi về 0 đồng nghĩa với điểm cá nhân về 0.

Sau ngày khó quên đó , trải qua nhiều thử thách khác nhau ,tập thể rời rạc chúng tôi đã dần lớn mạnh và đoàn kết hơn. Vượt qua tình huống hiểm nghèo. Có thời điểm chúng tôi vượt qua lớp C nhưng sau cùng lại trở về là lớp D.

Bất chấp nhiều bài kiểm tra đặc biệt và thử thách trong năm qua , chúng tôi đã đạt được 375 điểm.

Mặc dù khoảng cách điểm số giữa lớp A và lớp D hiện giờ là rất lớn, nhưng chúng tôi vẫn là lớp thu về nhiều điểm lớp nhất trong khối.

Và giờ bước sang năm hai , đó là điều rất quan trọng để biết chúng tôi cần cùng nhau cố gắng như thế nào để cải thiện điểm số.

'Chào'

Tôi có thể nghe thấy giọng nói của một cô gái đang vui vẻ chào hỏi bạn bè . Ngay lập tức bạn bè cô chào lại.

 Đó là Karuizawa Kei , thủ lĩnh của đám con gái.

Dần dần hội con gái tập trung đông lại.Những câu chuyện quen thuộc lại vang lên.

Chỉ mới hôm trước , tôi bắt đầu hẹn hò với Kei.

Không ai ngoài chúng tôi biết về mối quan hệ này.

Khi tôi  đang tập trung vào cuộc trò chuyện mà tôi đang nghe lén,Một tiếng động bất ngờ, giống như tiếng thét, vang lên toàn bộ lớp học. Khi tôi nhìn lên, tôi ngay lập tức hiểu lý do thực sự của sự ngạc nhiên.
Có nên nói rằng một phản ứng như vậy là tự nhiên khi nhìn thấy sự xuất hiện của một người bạn cùng lớp vừa đến lớp học như baongười khác ở đây không nhỉ?


Nữ sinh, người đang là tâm điểm của sự chú ý , đã đi thẳng đến chỗ ngồi của cô ấy - nghĩa là chỗ ngồi ngay bên cạnh tôi - không có phản ứng gì trước sự ngạc nhiên đó.

Mái tóc đen dài và đẹp đẽ của cô ấy giờ đã biến mất và bây giờ đã được thay thế bằng tóc dài ngang vai. Thật ra, nó thậm chí còn ngắn hơn thế.


Đây là kết quả của việc cô ấy cuối cùng đã hòa giải với anh trai mình,Manabu Horikita, và cuối cùng đã thoát khỏi quá khứ của mình, người mà cô luôn đuổi theo cái bóng của anh trai. Vì vậy, cô ấy cắt mái tóc của cô để cho thấy rằng cô đã thay đổi.


Tôi không còn cảm thấy ngạc nhiên vì tôi đã biết điều đó, nhưng nếu là  là lần đầu tiên tôi nhìn thấy cô ấy,  phản ứng của tôi sẽ giống y những người xung quanh tôi.


' Su-Suzune ... Cậu... Đó ... Tóc của cậu ... Chuyện gì đã xảy ra vớitóc của cậu?!!'


Sudou Ken hét lên ngay lập tức sau khi nhìn thấy bộ dạng mới của  Horikita, người mà cậu ta thích.Còn một cô gái khác đang cảm thấy hoang mang với sự thay đổi bất ngờ của Horikita ,dần tiếp cận cô ấy .'Horita-san, tớ không nghĩ tượng tượng ra điều này ... Phải, tớ đã rất ngạc nhiên khi thấy cậu !'


Đó là Kikyou Kushida, một người bạn cùng lớp khác, và cũng tình cờ cùng trường cấp hai với Horikita.'Tôi tự hỏi, việc tôi cắt tóc lạ lắm sao ?'


Không chỉ Sudou và Kushida, mà còn nhiều học sinh khác đang chú ý đến kiểu tóc mới của Horikita, đã bị cô ấy trừng bằng đôi mắt lạnh lùng.


'Không không! Tớ đã rất ngạc nhiên. Kiểu tóc mới của cậu thay đổi hình ảnh của cậu rất nhiều.

Tất nhiên, tớ không nói rằng nó xấu tệ cả. Tóc ngắn cũng đẹp. Phải không ?'

Mặc dù Sudou chịu sự ảnh hưởng mạnh mẽ đến tự việc thay đổi ngoại hình của Horikita, nhưng độ dài tóc của Horikita không phải thứ tầm thường khiến cậu ảnh hượng như thế .Ngược lại Sudou sẵn sàng chấp nhận hình ảnh mới của người con gái mình yêu. Nhưng vẫn không thể dấu được sự khó hiểu trước sự thay đổi đó.

'Đúng vậy , tớ nghĩ nó rất hợp với cậu. Nhưng chuyện gì đã xảy ra ? Tại sao cậu quyết định cắt tóc '-Kushida hỏi.

Chủ đề dần chuyển sang nguyên do Horikita cắt tóc.

'Đi nào , nói cho tớ biết đi. Vì sao cậu lại cắt tóc?'

Trước khi Horikita kịp trả lời, Sudou cắt ngang một cách vội vàng.

'Có thể nói... đó là một chút giằng xé nội tâm' Horikita mơ hồ trả lời.


'Hở? Thất tình?'

'Nếu phải giải thích thì có thể nói đây là cách giải quyết của tôi.'

Horikita trả lời mà không chú ý đến hành chạm nhẹ vào mái tóc ngắn đang rũ xuống của mình .

'V-Vậy ư, đúng thế, chẳng thể nào mà cậu lại thất tình được, đúng không?'

Mặc dù nói vậy nhưng Sudou vẫn toát mồ hôi lạnh.

'Giờ chúng ta đã là năm Hai rồi, vậy nên sớm thôi ta sẽ phải đấu với các lớp khác để thăng hạng. Thế nên mình muốn làm những thứ bản thân có thể.'

'Đúng vậy , vậy thì tớ cũng sẽ nuôi dài mái tóc của mình'

Kushida tuyên bố.

Kushida có lẽ đang cực kỳ uất ức khi người mà cô ta ghét lại có mái tóc có độ dài giống mình.Không ai có thể đoán được ý đồ thật sự của Kushida. Tôi không thể giúp nhưng lại đang tưởng tượng xem tâm trạng của Kushida hiện giờ.

'Nếu hài lòng với câu trả lời rồi , phiền các cậu về chỗ được không ?'

Horikita khẳng định mái tóc gì không có điểm gì để mà gây chú ý cả.

Horikita dường như không cảm thấy hài lòng khi giờ đang là tâm điểm của sự chú ý , hiện giờ đang rất gắt gỏng . May mắn là tiếng chuông vang lên , cuộc trò chuyện kết thúc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net