Chương 2 : Khúc dạo đầu của cuộc nổi loạn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thứ 2, ngày 8 tháng 11, chúng tôi rất ngạc nhiên khi Ryuuen và đồng bọn đã cố ý dùng chính ý tưởng của bọn tôi để mở lễ hội văn hóa. Chúng tôi đã phải giải quyết nhiều vấn đề khác nhau, nhưng suy cho cùng thì những gì cần làm và quyết tâm của mọi người vẫn không đổi.

Đáp lại vụ cá cược do Ryuuen đề xuất, Horikita phản công bằng các chấp nhận một trận đấu có phần thưởng 1 triệu điểm cá nhân với sự đồng ý của cả lớp.

 Thỏa thuận là lớp nào có nhiều doanh thu hơn từ lễ hội sẽ nhận được số điểm đó từ lớp còn lại.

Không cần phải đao to búa lớn, cứ làm tốt nhất có thể và gành chiến thắng.

Thực tế là mọi người trong lớp có thái độ tích cực như vậy sẽ là một lợi thế lớn.

Sau giờ học, khi Chabashira-sensei rời khỏi lớp học, tôi lấy điện thoại di động ra.

"Rảnh không? Hẹn gặp ở chỗ cũ. "

Xem ra có vẻ cậu ta muốn hẹn gặp bây giờ.

Lời nói đầu mà tôi đã đưa vào ngày hôm trước có nói về sự trợ giúp trong tương lai không?

"Này, Kiyotaka. Chúng ta cùng về chung đi."

"Xin lỗi, hôm nay mình bận rồi."

"Ồ vậy ư? Mình hiểu rồi ....... Vậy thì, Maya-chan, chúng ta về nhà thôi! "

Sau khi biết không thể về cùng với tôi, Kei quay sang Satou, người vẫn đang ở trong lớp học.

"Cậu không đi với Ayanokouji-kun à?"

"Thôi nào, đừng có nó vậy chứ. Mình đâu phải có trai là bỏ bạn đâu"

Satou không hề tỏ ra phản đối và ngược lại Kei cũng nở một nụ cười đầy thiện ý. Sau đó cô ấy mời một vài cô gái khác vui vẻ rời khỏi lớp học.

Trong số đó có Shinohara, người cách đây không lâu đã có một mối quan hệ cơm không lành canh không ngọt với Kei.

Sau khi thân thiết với Satou, Kei dường như đã trưởng thành hơn trước.

Dù sao, tôi rất biết ơn cô ấy đã chấp nhận Kei sau mọi chuyện.

Tôi quyết định rời khỏi lớp học và đến khu nhà đặc biệt gặp Kanzaki.

Bởi vì lần này không thể nói qua điện thoại, hay nói chuyện ở nơi công cộng.

Trên đường đến đó, tôi thấy giáo viên phụ trách lớp 2A, Mashima-sensei, và các giáo viên cho các lớp khác, đang đứng nói chuyện quanh hành lang.

Cảnh tượng bất thường đã thu hút ánh nhìn của tôi, nhưng tôi vẫn không ngừng bước đi.
"Chabashira-sensei gần đây đã thay đổi ha."

Khi tôi đi ngang qua, những cuộc trò chuyện như vậy có thể được nghe thấy từ các cuộc trò chuyện của giáo viên.

"Cô ấy trở nên hòa nhã hơn, hay nói đúng hơn là cô ấy có vẻ cười thường xuyên hơn."

"Mashima-sensei, thầy và Chabashira-sensei từng học cùng khóa, phải không? Chà, tôi muốn hỏi thầy một vài câu hỏi ... "

Rõ ràng chủ đề của cuộc trò chuyện là Chabashira-sensei.

Tôi nghĩ rằng họ có thể đứng xung quanh và nói chuyện trong phòng giáo viên bao nhiêu tùy thích, nhưng nếu chủ đề là về một giáo viên cụ thể, ít hơn là một giáo viên khác giới, thì việc đến một nơi nào đó yên tĩnh có thể là điều không cần thiết. Không cần phải nói, sự thay đổi trong Chabashira-sensei mà các giáo viên đang nói đến đã bắt nguồn từ kỳ thi đặc biệt nhất trí.

Không nghi ngờ gì nữa, họ có ấn tượng rằng cô ấy đã thoát ra khỏi vỏ bọc của mình, không chỉ với tư cách là một giáo viên chủ nhiệm mà còn là một giáo viên trong trường.

Sau đó Mashima-sensei nhận thấy sự hiện diện của tôi và cắt ngang cuộc trò chuyện.

Tôi tin rằng điều này là do họ quyết định rằng sẽ không khôn ngoan nếu cho phép học sinh nghe những nhận xét không cần thiết.

"Ayanokouji, em có chuyện gì mà đến khu nhà đặc biệt thế?"

Đây là một câu hỏi tự nhiên, vì học sinh hiếm khi đi qua hành lang này sau giờ học mà không có lý do.

"Em có chuyện cần bàn bạc với bạn. Có một số điều em muốn nói mà không muốn vô tình bị nghe thấy ".

Khi tôi trả lời, các giáo viên, ngoại trừ Mashima-sensei, trông có vẻ thất thần và bỏ đi, có lẽ họ quyết định giải tán.

Tôi có thể bỏ đi ngay lập tức, nhưng tôi cũng có một chút thời gian trước khi đến điểm hẹn.

"Mà tiện thể, Mashima-sensei này. Em muốn hỏi thầy một vài câu hỏi. "

Sự hiện diện của Mashima-sensei, người ở lại đến cuối cùng, hẳn là có ý nghĩa gì đó.

"Thầy sao? Đó là gì vậy?"

"Về các các quy tắc không được nêu rõ ràng trong lễ hội"

Mặc dù có vẻ hơi nghi ngờ, nhưng Mashima-sensei ngay lập tức đối mặt với tôi với tư cách là một giáo viên.

Trường được xây dựng dựa trên một bộ quy tắc đặc biệt rất khác so với những trường trung học bình thường.

AI cũng biết rõ rằng mỗi học sinh có thể có một quan điểm khác nhau.

Tuy nhiên, điều này chắc chắn sẽ dẫn đến một số lo ngại.

"Thầy không biết em muốn hỏi gì, nhưng sao em không thử hỏi giáo viên chủ nhiệm của mình, Chabashira-sensei ấy?"

Thầy ấy đã không ngần ngại hỏi tôi điều này để đảm bảo rằng những gì mình nghĩ là đúng. Thật vậy, thông thường sẽ rất hợp lý nếu bạn yêu cầu giáo viên chủ nhiệm của bạn giải thích các quy tắc.

"Đôi khi cùng có lúc tốt hơn hết là không nên đến gần Chabashira-sensei."

"Giáo viên phải công bằng với tất cả học sinh. Tuy nhiên, khi nói đến các lớp khác nhau trong cùng một khối lớp, không có nghĩa là hoàn toàn có sự không thiên vị ở đây. Hy vọng em hiểu điều đó ".

Thầy ấy nhắc nhở tôi rằng bất kỳ giáo viên chủ nhiệm nào cũng sẽ có sự ưu tiên nhất định với lợi ích của lớp mình.

"Em thì nghĩ rằng Mashima-sensei không phải là loại người sẽ làm điều đó."

"Nếu đó là những gì em nghĩ thì cứ nghĩ như vậy đi."

Giọng điệu của thầy ấy như muốn ám chỉ "Nếu đã tin tưởng thầy như vậy thì cứ nói ra hết đi" hoặc đơn giản hơn là "Em có thể tin tưởng thầy".

"Vậy thầy có biết gì về những quy tắc chưa được công bố trong lễ hội này không?"

Tôi hỏi Mashima-sensei đã chấp nhận lắng nghe những gì mình nói .

Thầy ấy dường như không ngạc nhiên khi nghe điều này chút nào

Các trường học cũng có những phòng học để tư vấn cho học snh sau giờ học.

Đó là lý do tại sao tôi không thắc mắc về sự tồn tại của những học sinh có suy nghĩ giống mình.

"Em nói không sai. Về cơ bản nó sẽ được dùng đến nếu cần thiết. "

"Ra thế."

Điều này không có gì lạ.

Mọi thứ đều có thể xảy ra, vậy nên tùy trường hợp mà có thể lựa chọn sử dụng hoặc không

"Tuy nhiên, đặt ra câu hỏi liệu có cần thiết hay không? Em biết đó, nếu đó là giữa các học sinh, sẽ không có vấn đề gì phát sinh. Không, chính xác là có những cuộc thảo luận riêng để chúng không phát sinh. Em hiểu thầy đang nói gì mà, phải không? "

"Vâng. Em nghĩ về cơ bản thì các quy tắc được đưa ra là đủ để các lớp không có va chạm với nhau".

"Phải, tất nhiên là không thể đảm bảo được mọi thứ sẽ như kế hoạch nhưng các quy tắc được đưa ra có thể ngăn cản chúng phát sinh ".

"Em cho rằng việc chuẩn bị cho các trường hợp bất thường là điều hiển nhiên."

Khi tôi trả lời, Mashima-sensei gật đầu trầm ngâm.

"Thật ra để mà nói rằng chúng có thật sự hữu dụng hay không ...? Chà, chỉ cần em có thể hiểu được nó thì chắc chắn sẽ ứng dụng được. "

Mặc dù Mashima-sensei không đề cập đến nó, nhưng thầy chắc có thể đã có một ý tưởng mơ hồ về chiến lược bán hàng dựa trên những gì tôi đã nói.

"Cảm ơn thầy đã giải đáp thắc mắc của em."

"Không có vấn đề gì."

Đây là một điều ít cần kiểm tra cho lễ hội. Đó sẽ là một lợi ích bất ngờ.

Sau khi thoát khỏi cuộc trò chuyện, tôi định bỏ đi, nhưng bị Mashima-sensei ngăn lại.

"Ayanokouji, thầy muốn hỏi em về Chabashira-sensei ... Chuyện gì đã xảy ra ở kỳ thi đặc biệt nhất trí? "

"Thầy không biết hả? Sao thầy không thử tự đi hỏi Chabashira-sensei xem?"

Tất nhiên là Mashima-sensei đã biết, nhưng dường như vẫn chưa hiểu rõ về sự thay đổi trong trái tim của Chabashira-sensei.

"Dù có chuyện gì xảy ra, cô ấy bắt đầu nhìn về phía trước và mỉm cười. Nói cách khác, có một sự kiện ảnh hưởng trong kỳ thi đặc biệt đó đã làm thay đổi suy nghĩ của cô ấy, phải không? "

Theo như những gì tôi nhớ thì cả hai người họ đã từng học cùng niên khóa tại chính ngôi trường này

Thầy ấy cũng không lạ gì Chabashira-sensei và những gì xảy ra với cô ấy nên ngạc nhiên như vậy cũng không có gì lạ.

"Đúng là mấy thứ này không nên đi hỏi học sinh. Hãy quên những gì thầy nói đi."

"Vâng vậy thì em xin phép."

Sau khi cúi đầu với Mashima-sensei, tôi quyết định đi đến tòa nhà đặc biệt, nơi chúng tôi sẽ gặp nhau.

1.

Lễ hội văn hóa ngày càng đến gần, nhưng có một vấn đề khác cần phải xử lý- Sự biến động ngầm của lớp của Ichinose.

Mọi thứ đang diễn ra nhanh hơn chúng tôi dự đoán.

Để tránh điều này, cần phải thực hiện các biện pháp cần thiết.

Hiện tại tốt nhất là không nên tiếp xúc gần với ichinose.

Việc cần làm bây giờ phải thay đổi suy nghĩ của tất cả những người khác trong lớp cô nàng nhưng vẫn phải chú ý cẩn thận.

Còn ai có thể đảm nhận vai trò đó người cậu ta nữa

"Xin lỗi đã gọi cậu ra đây."

Sau khi tan học, tôi đến nơi được thông báo và thấy Kanzaki đã đợi tôi ở đó.

Khuôn mặt cậu ta trông có vẻ nhắn nhó, chắc chắn là đang có tâm trang không tốt

"Cậu muốn gì ở tôi?"

Tôi và Kanzaki cũng có giao tiếp với nhau vài lần kể từ khi cả hai bước chân vào ngôi trường này nhưng về cơ bản thì cũng chả thân thiết mấy

Dạo gần đây cậu ta có vẻ không thích sự hiện diện của tôi cho lắm.

Tất nhiên điều đó không có nghĩa cậu ấy sẽ không chấp nhận cuộc gặp này

Chính vì cậu ta không thích tôi, luôn cảnh giác với tôi nên mới quyết định đến gặp tôi.

"Đã đến lúc nói về tương lai rồi."

"Tương lai sao? Ý cậu là ...... Được thôi. Nhưng trước tiên tôi cần nói một điều."

Kanzaki điều chỉnh lại tư thế của mình trước khi chúng tôi có thể nói chuyện

Mặc dù hơi ngạc nhiên về hành động bất ngờ này, nhưng tôi quyết định nghe câu chuyện của Kanzaki trước.

"Suốt thời gian qua cuộc sống của tôi không khác gì một mớ hỗn độn. Tôi đã không nói cho bất kỳ ai về nó mà chỉ đơn giản cắn răng chịu đựng."

Sau khi nói điều đó ra, cậu ta phải cố gắng điều chỉnh lại cảm xúc để nói tiếp

"Để mà nói là một mớ hỗn độn thì hơi quá, chỉ là tôi không biết mình nên lựa chọn thế nào. "

Những câu nói này chính là cách kanzaki xả hết những gì dồn nén bên trong mình bao lâu nay

Tôi quyết định yêu cầu lắng nghe chứ không xen ngang

"Tôi không chắc liệu đây có phải là cuộc sống học đường mà mình tìm kiếm ......."

Tất nhiên không phải mấy vấn đề hẹn hò hay tụ tập bạn bè trải nghiệm đời học sinh, có một thứ khác có sức thu hút khổng lồ đối với bất kỳ ai trong ngôi trường này

Các học sinh ở trường này chỉ có một điều phải quan tâm: làm sao lên lớp A.

"Tôi không cần nói chắc cậu cũng thừa hiểu, lớp của tôi thật sự không có cơ may để chiến thắng."

Họ không có cơ may để thắng cái gì?

Là lễ hội văn hoá hay kỳ thi đặc biệt cuối năm sắp tới?

Không, mọi thứ không chỉ dừng lại ở đó.

Hiện tại lớp của Ichinose gần như đã tự bản thân đóng lại cánh cửa lên lớp A.

Kanzaki-người thức thời hiểu ra vấn đề cùng phải bất lực mà hét lên.

"Học tập, Thể thao, đến các cả năng lực lãnh đạo thì chúng tôi đều bị các lớp còn lại bỏ xa. Tất nhiên tôi biết lớp mình vẫn có một số khía cạnh hơn hẳn phần còn lại nhưng chừng đó là không đủ để giành chiến thắng."

Kanzaki bắt đầu suy nghĩ về điều đó rồi giác ngộ mọi thứ nhưng sau cùng lại bất lực trước thực tại.

"Tôi hiểu những gì cậu muốn nói. Nhưng lý do gì khiến cậu tìm đến tôi vậy, Kanzaki."

Không ai là không thể thấu hiểu những lời đó của cậu ta.

"Tôi muốn lời khuyên của cậu về.... Ichinose."

Tại sao lại là tôi?

Tên của một trong số ít những người mà tôi có thể có điểm chung xuất hiện ngay lập tức.

"Không chỉ vậy. Tôi còn muốn tham vấn cậu về hướng đi mà lớp tôi nên đi tương lai."

"Cái này hơi quá sức đấy. Chưa kể cậu lại đem chuyện này đi hỏi một kẻ ngoại đạo như tôi thì có ổn không đó?"

".....Được."

Chính vì đã đã bị dồn vào chân tường nên bản thân cậu ta cũng chả còn cách nào khác là phải liều lĩnh dùng đến cách này

"Cô ta chưa bao giờ chịu lắng nghe những gì tôi nói. Không đúng, là cả cái lớp đó."

"Tôi thì lại thấy Ichinose là kiểu người biết cách lắng nghe. "

"Đấy là chỉ khi cậu và cô ta có cùng lý tưởng với nhau mà thôi. Mà tôi cũng không rảnh giải thích ở đây."

Tôi cố tình nói điều đó như một cách để kiểm tra nhưng coi bộ giờ cũng không còn cần thiết nữa

Nói một cách đơn giản, nếu bạn nhờ Ichinose giúp đỡ để cứu ai đó, cô ấy sẽ không chấp nhận rủi ro, sẽ không phản bội bạn, và giúp bạn đến cùng.

Tuy nhiên nếu yêu cầu cô ấy giúp dàn cảnh để làm hại ai đó, cô nàng sẽ không nghĩ nhiều mà từ chối

Nếu để miêu tả cô ấy thì chắc sẽ là một con người đấu tranh đến cùng với cái ác

Cho dù bạn có dùng điểm hay những lợi ích khó ai chối từ thì cũng không thể nào đủ sức lay chuyển người con gái bề ngoài yếu đuối nhưng bên trong là lý tưởng sắt đá ấy

"Tôi không nói lý tưởng của cô ấy là sai trái nhưng suy cho cùng trong môi trường này thì chủ nghĩa duy tâm cũng chỉ là chủ nghĩa duy tâm , là thứ nằm trên giấy mà thôi."

"Đôi khi chủ nghĩa duy tâm lại là thứ cần thết."

"Đúng thế. Nếu thật sự nó cần thiết, tôi sẽ không ngần ngại gì mà hỗ trợ điều đó hết sức có thể."

Thực tế là Kanzaki và những người trong lớp của cậu ấy cho đến giờ vẫn luôn răm rắp nghe theo sự lãnh đạo của Ichinose và cùng cô ấy vượt qua các kỳ thi cam go.

"Nhưng bây giờ thì sao? Tôi không thể chịu nổi việc điểm lớp cứ dần bị mất đi bởi mấy cái chính sách ôn hoà chết tiệt đó. Tôi thật sự lạc lõng trong chính lớp học của mình, tôi không thể nào tìm được cách phá bỏ sự kìm kẹp đó."

"Cậu thật sự nghiêm túc đó à? Cậu có chắc chắn với những gì bản thân đang làm không? Ngay cả cậu cùng tự biết việc đem chuyện cơ mật của lớp đi nói cho người ngoài là một ý tưởng thế nào rồi nhỉ?"

"Thật là một ý tưởng ngu ngốc."

Cậu ta thất vọng tự mình lẩm bẩm

"Nhưng kế hoạch vẫn là kế hoạch, dù có ngu ngốc đến mức nào đi nữa. Tôi không còn lựa chọn nào khác lúc này ngoài dựa vào cậu. "

Tôi dời ánh mắt có phần khó chịu của mình khỏi cậu ta và nhìn chằm chằm vào hành lang trống trải.

" Trong kỳ thi đặc biệt nhất trí, tôi lập luận rằng với tình hình hiện tại lớp cần phải ưu tiên điểm hơn và điều đó đồng nghĩa với việc phải có người ra đi. Tôi đã cố gắng bỏ phiếu thuận lâu nhất có thể với hy vọng ai đó sẽ đứng về phá mình, nhưng điều đó cũng không thành công."

"Dù không biết rõ nội tình lớp cậu nhưng tôi cũng phần nào dự đoán được mọi chuyện."

Kanzaki đã liều lĩnh đi ngược với số đông bỏ phiếu thuận với lựa chọn đuổi học để khiến cho cả lớp thức tỉnh và đối diện với sự thật

Cậu ta đã cố gắng đến cùng để khiến họ chịu thay đổi suy nghĩ bằng cách kiên quyết bỏ phiếu thuận nhưng sau cùng thì chẳng có ai trong lớp, ngay cả Ichinose đồng thuận với quyết định đó

Dù rằng đã thất bại nhưng suy cho cùng đây là điều nên phải xảy ra.

"...... Buồn cười thật đó."

Thấy tôi im lặng, Kanzaki phá vỡ sự im lặng và lẩm bẩm điều gì đó.

"Tại sao cậu không nói chuyện này với những người bạn của mình?"

Chính bản thân cậu ta cũng hiểu không có chuyện có thể nhận được lời khuyên thật lòng của tôi

Việc tìm đến một kẻ ngoại bang và cũng là chính đối thủ của mình để xin lời khuyên cho thấy con người đó phải tuyệt vọng thế nào mới có thể làm một hành động nhục nhã như vậy

"Ichinose luôn chú ý đến cậu. Người duy nhất mà cô ấy thật sự chịu lắng nghe và thay đổi cũng là cậu. Cô ấy cần phải nhìn thằng vào sự thật."

"Ra vậy."

Quan điểm của cậu ta vô cùng rõ ràng. Để đưa lớp ra khỏi vũng lầy này, leader của lớp là Ichinose bắt buộc phải thay đổi

"Xem ra cậu vô cùng nóng lòng muốn mọi thứ thay đổi để thoát khỏi cảnh khó khăn này, phải chứ?"

Kanzaki chẳng cần suy nghĩ nhiều mà ngay lập tức gật đầu.

Tuy nhiên dù vậy vẫn cần phải suy nghĩ thật kỹ xem điều này có thật sự vì lợi ích chung của lớp hay không.

Kanzaki vốn đang cực kỳ bất bình với tình trạng hiện tại vốn không nghĩ xa đến thế.

Tương lai có thể được cứu vãn bằng cách thay đổi Ichinose chẳng qua là một lời bâng quơ?

Nếu chỉ vì vài lời của tôi mà Ichinose chịu thay đổi thì liệu đó có thật sự gọi là trưởng thành không?

Cho dù Ichnose biến thành một con người máu lạnh tàn nhẫn thì liệu cô ấy có thể bắt kịp những leader khác không?

Nếu cô ấy đồng ý dẹp bỏ yếu điểm chí mạng là sự nhân từ của bản thân cũng đồng nghĩa chính là tự tay xoá bỏ luôn ưu điểm duy nhất của mình trong việc thu phục người khác.

Một khi đã bước chân vào con đường này thì sẽ không còn có thể quay đầu.

"Tôi đồng ý rằng cô ấy cần phải thay đổi nhưng tôi không đồng tình về cách cậu muốn thực hiện điều đó."

"Không còn cách nào khác. Cậu là người duy nhất có thể thay đổi Ichinose, Ayanokoji."

"Cái này thì khó đấy. Tôi không nghĩ mình là người có thể làm được điều đó."

"Tôi cũng không thể nghĩ được ai khác nữa."

Kanzaki-người vẫn không hiểu tôi đang nói gì, cau mày khó chịu

"Thật ra hôm nay tôi còn gọi một người khác đến đây sau khi hẹn gặp cậu, Kanzaki."

"Là ai?"

"Là một người trong lớp hiểu cậu rất rõ."

"Đừng nói là cậu đã hẹn Ichinose...?"

Thật lòng thì cô ấy sẽ là người cuối cùng mà tôi tìm đến.

"Không may thay, đó không phải là Ichinose. Tôi nghĩ người này có thể góp sức để giúp cậu thay đổi lớp mình."

"Xin lỗi vì ngắt lời nhưng ngoài tôi ra thì không có bất kỳ ai đủ sức đứng lên cãi lại được với Ichinose. Người trong lớp tôi sao tôi không biết."

"Đó là vì tầm nhìn của cậu quá hạn hẹp, Kanzaki?"

"Nói gì hả?"

"Bề ngoài lớp Ichinose là một khối thống nhất nhưng bên trong thì luôn có những cơn sóng ngầm âm ỉ. Vẫn có những học sinh có tư tưởng đối lập nhưng không thể hoặc không muốn nói tiếng nói của mình."

Cậu ta không thể kéo bất kỳ ai về cùng chiến tuyến với mình, đó không phải điều gì đó khó hiểu.

Một mình cậu ta là không đủ để khiến những người khác trong lớp phải chú ý.

"Thử trả lời tôi xem tại sao một lớp B ngày xưa giờ lại trở thành lớp D và phải đối mặt với cơn khủng hoảng này?"

Khi nào những điều tồi tệ này mới thật sự kết thúc?

Tôi cần Kanzaki và người đó hiểu điều này

"Thế này là thế nào? Tại sao Kanzaki-kun lại ở đây?"

Himeno có vẻ hơi ngạc nhiên, như thể cô ấy nghĩ mình là người duy nhất được gọi

Dù cô ấy đến sớm hơn thời gian hẹn nhưng có khi đây lại là điều tốt

"Himeno? Vậy ra người Ayanokoji nói đến là cô ta à?"

"Rồi sao?"

Tôi đoán họ cũng không tiếp xúc với nhau mấy khi ở trường.

"Tôi không thể tin được cậu lại nghĩ một người như cô ta có thể làm nên cơm cháo đấy."

Qua lời nói của Kanzaki thì tôi cũng hiểu được hình tượng về người tên Himeno trong tâm trí cậu ấy thế nào

Cậu ấy có lẽ nghĩ cô nàng này không khác gì bao nhiêu đứa con gái khác ở trong lớp suốt ngày bám lấy Ichinose

"Vậy thì tôi sẽ chứng minh."

"Này, hai người đang nói to nhỏ gì về tôi thế?"

Có thể hiểu Himeno bối rồi thế nào khi tự nhiên bị gọi ra đây.

"À thì ..... Đợi đã."

Kanzaki vừa định nói thì nhận ra điều gì đó

"Thế này thế nào, Ayanokoji?"

"Hả?"

"Thật ra mục đích thật sự của cậu khi gọi tôi ra đây là có ý gì hả? Rõ ràng cậu thật sự đã dự tính hết mọi thứ sẽ xảy ra rồi và thậm chí còn nghĩ ra giải pháp, nếu không sẽ không có chuyện tự nhiên Himeno lại có mặt ở đây như vậy."

Kanzaki định nói gì đó nhưng rồi lại không nói nữa, lần lượt nhìn tôi và Himeno.

"Chuyện này thật ra là sao?"

"Tôi đã đoán trước kiểu gì cậu cũng sẽ đem hết những chyện thâm cung bí sử trong lớp ra để tâm sự trong cuộc trò chuyện này. ...... Cậu nghĩ rằng chỉ mình tôi thôi là đủ để khiến lớp cậu thay đổi sao? Không, đúng hơn là tôi chẳng hiểu tại sao cậu lại nghĩ điều này là có thể chứ..."

Tôi đã gọi cho Kanzaki ra đây và trước khi tôi có thể bắt đầu nói chuyện, Kanzaki đã cho tôi biết tin tức nội bộ về lớp cậu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net