chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lớp 11A7
Yanqing vẫn đang đợi Danheng vì Danheng vẫn đang tạm biệt anh người yêu khối trên của mình
Để tôi giới thiệu sơ về anh người yêu của cậu bạn chí cốt của tôi nhé
Anh ta là Blade Danheng thì hay gọi là Ren, anh ta là nam thần của trường với vẻ ngoài lạnh lùng, đẹp trai, Soái ca làm biết bao nhiêu đứa con gái phải mê mẩn vẻ đ3pj trai ấy.

Anh ta có đôi mắt màu đỏ, mái xanh đậm lai tí đỏ dưới đuôi tóc, tay trái có quần một lớp băng gạc vì lý do đó mà tôi không biết chỉ có Dan biết mà thôi. Về thành tích học tập thì đạt rất nhiều giải thưởng lớn nhỏ đấy học bá của trường, hội trưởng hội học sinh

Các loại giải mà anh ta nhận được là:
- Giải nhất bóng rổ
-Giải nhì bóng chuyền
-Hạng nhất học sinh giỏi toán cấp trường với số điểm là 100/100
- Hạng nhất học sinh giỏi hóa cấp tỉnh 100/100
Hạng nhì học sinh giỏi văn cấp trường 99/100

Nói chung anh ta là học bá đấy, giỏi quá mà lại có thêm một đứa người yêu hoàn hảo về mọi mặt vâng đó là cậu bạn chí cốt tôi Danheng tôi hay gọi là Dan cho dễ nghe hơn

Quay lại với lớp học nào

Tôi và Dan cùng nhau bước vào lớp thì từ đâu có một quả bóng ném thẳng vào mặt tôi khiến tôi ngã nhào về phía sau may mà Dan đỡ kịp không là dập mông rồi tụi trong lớp còn nói tôi là thứ dơ bẩn nay nọ

- Hứ cái thứ dơ bẩn, dám giật bạn trai của Yumi, đúng là thứ Bê đê kinh tởm hahaha
- Hức, các cậu đừng nói cậu ấy như vậy cậu ấy sẽ buồn lắm đó
-"Ha, dám giành thầy Jing Yuan với tao, mày mà có cửa á"

Danheng tính định lên nói giúp em nhưng em phải dạng vừa gì đâu em chống tay lên cửa tự thân đứng lên, mặc dù đau đó nhưng em vẫn cố gắng để sổ hết biết bao nhiêu nhịn nhục của em ngày hôm nay em chửi thẳng mặt chúng nó:
- Mẹ chúng mày có biết dậy chúng mày không, bộ tụi mất mẹ tri thức để suy nghĩ hay mất con đĩ mẹ nó não để suy nghĩ rồi, trước khi chửi hay đánh người khác thì tư nhìn lại bản thân tụi mày có con mẹ gì nó bằng chứng để kết tội tao, chúng mày có tư duy để hiểu hay nghe tiếng người nói không? Hay để tao chửi cho chúng mày nghe rồi chúng mày tự hiểu hay gì? Sao không tự bản thân xách cái Loonf để tự hiểu đi
- tụi mày nói tao giật bạn trai nó. Tao hỏi tụi mày có bằng chứng gì để nói tao giật bồ nó hay là mỗi tối là xách cái loonf của nó cho trai chơi rồi nói tao giật bồ nó từ khi nào? Lúc nào? Ăn nói sà lơ mà tưởng mày mộng mơ tri thức để đấu khẩu với tao hay gì tự về và kiểm điểm lại bản thân đi mấy con đĩ

Tụi nó cứng họng không dám hó hé lời tất cả tụi nó đều phải nín họng không dám nói mẹ gì với em cả. Tụi nó cay không? Cay chứ sao mà không cay được

Đang chửi rất hăng say thì Dan khều nhẹ vào tay với gương mặt tái mét không giọt máu, từ đó em mới từ từ quay ra sao thì ôi mẹ ôi thầy Jing Yuan đứng ở đó từ khi nào vậy!! Em vẫn đang trầm ngâm suy nghĩ thì thấy cất giọng lên:
- Ra về em lên phòng giáo viên gặp tôi nhé Yanqing

Thầy nở một nụ cười đầy hiền hậu nhưng vẫn không thể nào che đi nét tức giận trên gương mặt yuấn tú, đẹp trai nghiêng nước nghiêng thành của thầy, em cũng chỉ đành gật đầu và đi về chỗ

15 Phút đầu giờ là thời gian mà các giáo viên chủ nhiệm dặn dò lớp thì thầy Jing Yuan cũng như giáo viên khác thôi nhưng có điều là thầy vừa dặn mà vừa nhìn vào em làm em sợ tới xanh mặt mày không giọt máu

Reng reng reng reng

Tiếnh chuông trường reo lên thầy chủ nhiệm cũng bước ra khỏi lớp nhưng vẫn không quên nhìn em một cái rồi mới ra khỏi.

Không biết hôm nay là ngày gì mà thời gian trôi rất nhanh mới đây mà đã tiết 4 rồi em cũng sắp phải đối mặt với thầy chủ nhiệm khiêm luôn người yêu em, em rất rất sợ thầy không phải thầy phạt chép bài hay là làm bài tập nhưng hình phạt của khiến em phải nghỉ học tầm mấy ngày đến có thể đi lại bình thường được. Hình phạt khiến em liệt giường thầy sẽ đè em ra chơi cho tới khi em xin tha thì thôi thầy làm điều đó với em thật sự rất mạnh bạo toàn bắt em phải mặc nhưng bồ đồ hở hang đầy xấu hổ như maid, đồ ngủ hở rất nhiều chỗ, tạp dề, hay là bộ đồ bunny. Nghĩ tới thôi cũng khiến em rùng mình

Sau khi tiết 5 trôi qua em thật sự không muốn đi chút nào cứ cố gắng đi thật chậm thật chậm để kéo dài thời gian nếu bây giờ em bỏ trốn thì hình phạt còn quá đáng hơn em sợ

___________________________
End


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net