Chương 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


.

Yuna Choi không chịu rời giường, mặc cho người đại diện đã ra sức thuyết phục cô nhanh chóng dậy đi làm. Ngày đầu tiên làm việc với tư cách là người đại diện của KN, sao có thể đến trễ được chứ. Nhưng mà, Kỳ Hiểu Thanh cũng không thể hiểu nổi đại minh tinh của mình gặp vấn đề gì mà miệng cứ liên tục nói ra ba chữ "tôi không làm" vậy.

"Rốt cuộc cô làm sao vậy? Vừa mới hôm trước vui vẻ ký hợp đồng, tại sao bây giờ lại tỏ ra chán ghét nơi đó?"

Yuna Choi đối với công việc xưa nay vẫn là không dám một lần không nghiêm túc. Trường hợp như ngày hôm nay là Kỳ Hiểu Thanh mới thấy lần đầu.

"Tôi không làm, không làm nữa"

Yuna Choi phất tay lia lịa sau đó chùm chăn lại tiếp tục ngủ.

"Cô điên rồi hả? Hợp đồng đã ký, nếu cô không đi làm thì sẽ gặp phiền phức đó"

"Bất kể có phải bồi thường, hãy giúp tôi hủy bản hợp đồng đó được không? Tôi có tiền, bao nhiêu cũng được mà". Yuna Choi chắp hai tay làm tư thế van lạy trước mặt Kỳ Hiểu Thanh với bộ dạng vô cùng khổ sở.

Kỳ Hiểu Thanh lườm Yuna Choi đến tóe khói.

"Tôi biết vấn đề tiền nong với cô không khó, nhưng cô phải hiểu, đâu chỉ đền tiền là xong, điều khoản còn ép buộc cô không được phép nhận bất kỳ hợp đồng quảng cáo nào, hạn chế xuất hiện trước truyền thông trong vòng 6 tháng kể từ ngày đơn phương chấm dứt"

Nghe xong, cơ mặt Yuna Choi bỗng chốc cứng đờ lại.

"Sao lại như vậy?". Việc nhận hợp đồng quảng cáo là nguồn thu chính của Yuna Choi mà, nếu không có quảng cáo, chẳng phải sẽ đồng nghĩa với việc các hoạt động của cô cũng sẽ bị đình trệ cả nửa năm sao?

"Đây chính là các điều khoản trong hợp đồng mà phía luật sư bên KN đưa ra, và tôi nhớ không lầm cô đã rất vui vẻ khi ký nó"

Nhưng lúc đó cô chỉ nghĩ đến việc sẽ hợp tác lâu dài, chứ chẳng nghĩ rằng một ngày sẽ muốn hủy hợp đồng với người ta.

"Dậy đi làm ngay tức khắc cho tôi"

Kỳ Hiểu Thanh tức giận kéo cái chăn bông khiến bản thân mình ngứa mắt suốt từ nãy đến giờ ra khỏi người Yuna Choi, thúc đốc người đẹp nhanh chóng đi sửa soạn. Mặc dù cô không biết đã có chuyện gì xảy ra với Yuna Choi nữa, nhưng việc hủy hợp đồng nhất định là không thể xảy ra.

Yuna Choi vừa bước vào công ty đã thu hút rất nhiều sự chú ý, phong thái ngời ngời, khí chất ngút ngàn dù có đi đến đâu cũng sẽ nhận được sự ngưỡng mộ và yêu thích, nàng luôn tự tin về điều này ở bản thân.

Lúc nãy Kỳ Hiểu Thanh có giải thích, Phó tổng giám đốc Kim Mingyu sẽ là người phụ trách dự án của cô, Jeon tổng bận như vậy, mới không vì một minh tinh nhỏ bé mà đích thân xuống chỉ đạo. Yuna Choi nghĩ điều ấy cũng hợp lý, hơn nữa ở công ty anh ta sẽ chẳng dám làm càn.

Buổi ghi hình quảng cáo có sự giám sát chặt chẽ từ Kim Mingyu và đội trưởng xây dựng dự án Park Jimin.

Đội trưởng Park đặc biệt chú ý dáng vẻ căng thẳng của phó tổng Kim, không nhìn ra ý tứ đằng sau khuôn mặt đăm đăm ấy thật sự là như thế nào, một hồi mới lên tiếng hiếu kỳ.

"Rốt cuộc cô minh tinh này có vị trí quan trọng thế nào mà đích thân ngài phó tổng phải dành sự chăm sóc đặc biệt như vậy?"

Kim Mingyu lắc lắc, ánh mắt vẫn chưa rời khỏi người Yuna Choi một lần nào. Chết tiệt, đấy cũng chính là điều mà ông đây đang thắc mắc muốn chết đây. Rốt cuộc thì vì sao Tổng giám đốc lại bắt buộc anh phải nhận dự án này, còn chịu trách nhiệm giám sát cô minh tinh kia cặn kẽ? Rõ ràng điều này không phù hợp với chuyên môn cũng như chức vụ của anh hiện tại. Đúng là ép người quá đáng!

"Đội trưởng Park có thể nêu một chút quan điểm về đối tượng chúng ta hợp tác lần này không?"

Park Jimin xưa nay khó tính hiện tại cũng không tiếc lời khen ngợi.

"Quả thực, rất chuyên nghiệp, phong thái hoàn toàn gây ấn tượng đối với tôi"

"Xuất sắc như vậy?". Kim Mingyu nhướng một bên mày.

"Cô ta là minh tinh hàng đầu hiện tại, nói xuất sắc cũng là có cơ sở"

"Có đáng được trọng dụng không?". Hai bàn tay Kim Mingyu xiết chặt lấy gấu quần.

"Dù sao đây cũng là quan hệ hợp đồng, không thể nói đến trọng dụng, xét thấy tình hình trước mắt là cô ta cần chúng ta, nhưng chưa biết chừng ngày mai chúng ta mới chính là người cần cô ta"

Nếu là người không có trình độ nghiệp vụ nhìn vào quả thực sẽ cảm thấy đội trưởng Park đang có ý thiên vị Yuna Choi, tâng bốc cô lên tận chín mươi chín tầng mây. Nhưng đây là Kim Mingyu, là Phó tổng giám đốc của cả một tập đoàn lớn, quả thực anh thấy với thực lực của Yuna Choi, vị trí hiện tại mà cô có được trong làng giải trí không còn ai có thể xứng đáng hơn.

Nhưng rốt cuộc là Tổng giám đốc Jeon có mắt sớm nhìn thấy nhân tài, hay là còn có ẩn tình gì khác thì không ai biết được.

Vì chuẩn bị kế hoạch mời Yuna Choi ký hợp đồng đại diện mà đã hành hạ Kim Mingyu không ít, chắc chắn Tổng giám đốc còn có toan tính gì phía sau. Kim Mingyu tuy là bạn thân từ thời còn nối khố với Jeon Jungkook, nhưng anh thề là hiện tại chắc chắn bản thân còn chưa hiểu con người Jeon Jungkook đến nửa phần.

"Tổng giám đốc"

"Chào Tổng giám đốc"

"....."

Yuna Choi đang chụp quảng cáo ngon lành thì bỗng nhiên cái danh xưng mà cô không muốn nghe thấy nhất lại xuất hiện từ đằng sau, nàng cảm thấy mình đang rợn tóc gáy.

Sao lại là Tổng giám đốc? Anh ta đi ngang qua đây?

"Chào Tổng giám đốc"

Nhưng không, âm thanh đó ngày càng xuất hiện ở khoảng cách gần hơn, Yuna Choi quay sang phía đạo diễn, vừa lúc anh ta cũng quay ra niềm nở chào một tiếng "Tổng giám đốc" khiến Yuna Choi càng không dám nhìn ra phía sau.

Cứ tỏ ra bình thường trước, coi như bản thân không hề quen biết Tổng giám đốc sẽ tốt hơn.

Quả thực người vừa bước vào chính là Jeon Jungkook. Anh ngồi vào một băng ghế phía sau lưng cô, khoanh tay chăm chú nhìn dáng lưng thon gầy. Bỗng chốc, Jeon Jungkook nhíu mày khi thấy trang phục được chuẩn bị cho cô hở một khoảng lưng vô cùng lớn.

Jeon Tổng giám đốc vừa đến liền không ai dám ho he ồn ào gì. Tất cả mọi người đều quay trở lại trạng thái nghiêm túc làm việc, trong lòng Yuna Choi kỳ thực cũng vô cùng căng thẳng, tuyệt đối không nhìn ra phía sau.

Jeon Jungkook với bộ dạng lạnh lẽo bước thẳng đến bộ phận phục trang, trực tiếp đề nghị thay đổi trang phục cho Yuna Choi.

"Chọn cho cô ta một bộ váy khác, yêu cầu là không hở lưng, ngực, bụng"

Yêu cầu của Tổng giám đốc thì ai dám không nghe theo chứ?

Yuna Choi theo yêu cầu từ phía tổ phục trang liền thay đổi một bộ váy khác. Lần này, Jeon Jungkook đã có vẻ hài lòng hơn. Để ý đến những trang sức cô mang trên người trong quá trình quay quảng cáo, Jeon Tổng cũng vô cùng hào phóng vung tiền mua tặng. Chưa đầy hai giây ngó sang thư ký bên cạnh.

"Những trang sức kia, sau buổi hôm nay gói toàn bộ tặng Yuna Choi, hóa đơn cứ gửi thẳng lên phòng Tổng giám đốc"

Thư ký Jung bên cạnh đương nhiên nhanh chóng hoàn thành tiến độ tác nghiệp.

Lượt quay cuối cùng kết thúc, thư ký Jung với dáng vẻ trang nhã và thanh lịch bước đến bên cạnh cô với một gói quà trên tay.

"Cô Choi, là phó tổng giám đốc gửi tặng"

Phó tổng giám đốc? Kim Mingyu?

Yuna Choi mở túi ra, bên trong là những món đồ trang sức cao cấp ban nãy cô được giao cho để phục vụ việc ghi hình. Nhìn qua giá cũng vô cùng đắt, có thể đem chúng sánh ngang với một nửa giá tiền căn nhà của cô hiện tại.

Kim Mingyu hào phóng như vậy sao?

Thôi được, đã hào phóng như vậy, cô tội gì không nhận?

"Cảm ơn"

Ngày đầu tiên làm việc Jeon tổng không gây trở ngại cho cô,cũng có thể xem như khá thuận lợi. Yuna Choi trở về nhà sau đó cấp tốc nhờ vả người đại diện của mình đi mua đồ ăn và nước uống.

"Cô ăn nhiều vậy không sợ một ngày nào đó cân nặng sẽ tăng mất kiểm soát sao?"

Mặc dù Yuna Choi ăn rất nhiều mà dáng người vẫn cứ mảnh khảnh như vậy, nhưng Kỳ Hiểu Thanh vẫn muốn đe dọa một chút.

Nàng minh tinh này ngày nào cũng bảo mình phải tùy theo sở thích của cô ta mà đi mua đồ ăn, Hiểu Thanh cảm thấy công việc này lặp đi lặp lại rất nhiều lần nên sinh ra chán ngán khó chịu.

Rốt cuộc thì cô ở đây làm quản lý hay là bảo mẫu của Yuna Choi vậy?

Kỳ Hiểu Thanh mua xong đồ ăn về trước cổng, liền thấy trước gara đậu một chiếc ô tô  vô cùng sang chảnh. Tựa vào sườn xe là một hoa hoa tổng tài với gương mặt góc cạnh rõ nét, âu phục chỉnh tề mang khí khái vừa nghiêm túc vừa lạnh lùng. Nếu nhìn từ góc nghiêng hoặc phía sau lưng có thể so sánh với trùng điệp núi non, nhưng là Kỳ Hiểu Thanh đã trông thấy vẻ đẹp từ phía trước của người này, thật sự là một cú phản dame vô cùng gắt đến từ ngũ quan biến hóa khôn lường.

"Jeon tổng? Tại sao anh lại ở đây?"

Cho dù ở ngoài công ty, Kỳ Hiểu Thanh vẫn giữ thái độ chuyên nghiệp mềm mỏng.

Jeon Jungkook tháo chiếc kính râm xuống, ánh mắt thâm trầm, song lại có chút thích thú nhìn vào căn biệt thự trước mắt.

"Cô ấy đâu?"

'Thật ngại quá, Yuna Choi đã ngủ rồi"

"Ngủ?"

Jeon Jungkook dò xét túi đồ ăn trên tay Kỳ Hiểu Thanh. Người đại diện bấy giờ mới vội vã giấu chúng ra phía sau, khí chất bức người của anh ta khiến cô rùng mình, lúng túng giải thích.

"Đây là đồ ăn tôi mua cho bản thân mình"

Jeon Jungkook bật cười nhã nhặn.

"Không cần phải nói dối tôi, tôi sẽ không làm khó cô ấy"

Nghe được những lời này, Kỳ Hiểu Thanh vô cùng tin cậy.

"Vậy... Jeon tổng đến đây là để...?"

Yuna Choi có vẻ rất không muốn thấy mặt vị Tổng tài này đi?

"Tôi tới để nhìn thôi"

"Sao?". Một câu súc tích của tổng giám đốc khiến cô không thể nào hiểu hết ý tứ này được.

Nh...nhìn? Không biết Jeon tổng muốn nhìn nhà của Yuna Choi hay là muốn nhìn xem thái độ làm việc của Yuna Choi?

Jeon Jungkook mỉm cười.

"Mang đồ ăn vào đi. Nhớ nói là tôi có ghé qua"

Ngay khi Jeon tổng tài vừa lái xe đi mất, Hiểu Thanh vẫn ngơ ngác chưa hiểu sự tình, cô ngẩng đầu nhìn lên trời cao, tự hỏi cái quái gì đang diễn ra vậy???

"Lúc nãy Jeon tổng giám đốc có ghé qua, anh ta còn dặn tôi hãy nói cho cô biết điều này"

Yuna Choi đang ngoàm một lúc hai miếng bánh gạo cay thì bỗng nhiên bị sặc, ho liên lục. Mặt ra chiều khó tin nhìn Kỳ Hiểu Thanh.

"Cô nói sao?"

"Sao vậy? Tôi nói là Jeon tổng vừa ghé qua"

Kỳ Hiểu Thanh rót một cốc nước đưa cho Yuna Choi.

"Anh ta... anh ta tại sao lại biết nhà tôi?"

"Làm sao tôi biết được?" - Kỳ Hiểu Thanh nhún vai - "Mà sao phản ứng của cô lại như vậy? Cô sợ Jeon tổng lắm sao?"

"Tôi mà sợ anh ta?". Yuna Choi lấy ngón trỏ tự chỉ vào mặt mình - "Còn lâu!"

"Không thì cô làm quá lên làm cái gì?". Thanh Thanh nhíu mày liên tục trước phản ứng thái quá của Yuna Choi, đến bây giờ thì cô chắc chắn quan hệ của hai người này có gì đó không bình thường.

"Thanh Thanh, tôi nhờ cô một chuyện. Lỡ như sau này Jeon tổng có đến tìm tôi thì cứ nói tôi không có ở nhà, được chứ?"

"..."

Thấy vẻ mặt nghi hoặc của Thanh Thanh, Yuna Choi bỗng nhận ra bản thân mình đang phản ứng thái quá. Để cô ấy không nghi ngờ mà truy hỏi ngọn ngành gốc rễ, cô đành tiu nghỉu ngậm mồm ngồi im.

Tâm trạng của Yuna Choi đột nhiên lao dốc không phanh khiến nàng không còn ham muốn ăn uống nữa.

"Dọn dẹp đống này hộ tôi đi. Tôi phải đi tắm"

"Cô coi tôi là người ở đấy à?". Thanh Thanh tức giận đến nổ đom đom mắt nhìn Yuna Choi hiên ngang đi vào nhà tắm. Tức giận nhưng không làm được gì, biết đâu ngày mai cô ta lại dở chứng không chịu đi làm như sáng nay thì chỉ có cô là người chịu thiệt thòi thôi.

Vì sao? Không làm việc thì không có lương, mà tiền trợ cấp của người nước ngoài mỗi tháng chưa bằng một phần mười tiền lương Yuna Choi trả nữa. Nói cô làm sao sống nổi qua ngày đây?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#sỹ