Chap 1.2 (ss2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ một căn bếp yên tĩnh bỗng nhiên lại nhộn nhịp hẳn lên. Tiếng cười đùa, tiếng nói đùa vui vẻ khiến cho mọi góc đều rộn ràng. Lẫn vào đó một tiếng nói lạnh lùng của cậu nhóc tóc nâu mắt đỏ cứ dán mắt vào quyển sách. 

Ngoài kia, vẫn cái cảm giác yên tĩnh cổng căn biệt thự cùng với những hương thơm các loài hao được trồng ngoài kia khiến cho không khí này.....thật ấm áp làm sao~

Cổng căn biệt thự mở ra, một chiếc xe hơi màu xám tiến vào. Dừng lại, chiếc xe dừng lại, máy người nổ, cánh cửa xe mở ra. Một chàng trai bước ra. Mái tóc màu nâu dễ nhìn và thường để lại ấn tượng mạnh, đôi mắt xanh tựa như đại dương với sóng biển nhẹ nhẹ. Vừa bước vô nhà là đã nghe mấy âm thanh như: 

- Yeah!!!! Đỗ rồi, đỗ rồi

- Im giùm anh đi Sumeru!!! Con bé này thật là

- Thôi đi mà Surume, Sumeru. Haiz~Hai đứa này muốn hét đến bao giờ đây????

Bla....Bla...bla...

Trời ạ! Bộ không có ngày nào mà cái nhà này yên ổn được à! Chàng trai thở dài và bước vào nhà! Vừa vô là thấy một cô bé tóc trắng, mặc áo hoodie trắng có mũ tai mèo đang ngồi ăn kem Socola mặc kệ cho cái không khí ồn ào. Well, đương nhiên ai cũng biết thanh niên này, đó là Subaru. Anh đứng đờ ra.

Subaru: SALLY????

Sally: Gì? Chán quá nên nhảy vô truyện chơi đó. Được ko? = o =

Subaru: với cái đống ồn ào này sao?

Sally: Chị Yume với hai đứa nhóc đang ở trong bếp và phá banh trong đó. Tôi không muốn bị này bị nọ nên xíu xong mới vào. Haiz~ Lại phải dọn dẹp rồi! 

Subaru: Thật bó tay....

Sau 15 phút ngồi đó. Cuối cùng căn biệt thự đã yên ổn. Sally đứng dậy và bước vào. Vừa thấy Sally là Sumeru đứng nép vào Yume còn thằng kia......Ờ....Sao nó tỉnh quá vậy? ( Sally: trời ơi!). Còn Sally thì đứng đơ ra! What? Lẽ ra chúng đâu cần ngạc nhiên đến vậy. Có khi nào....Đúng rồi, chị Yume quên không nói. Oh no, nguy rồi!!!!!

Sally: Cái gì vậy? Yume, chị chưa nói với hai đứa à?

Yume: Ồ, quên mất

Sally: tỉnh vậy!!

Yume: xin lỗi. Sumeru, Surume, đây là Sally, Sally Kimmy. Nói sao ta, đây là con tác giả tạo ra hai con đó.

Sumeru: Ồ, chào chị Sally

Surume: Chào Sa...

Sally: Tên tôi là Sally chứ không phải Sa

Surume:  Tôi lười lắm không muốn nói nhiều

Sally: lười mà đọc sách

Surume: thích...

Subaru: ăn bơ nãy giờ ngon lắm luôn á!!!

Yume: Subaru?? Chào mừng anh trở về, buổi diễn thành công chứ?

Subaru: Ừm, chuyện đó là chuyện thường mà_tự tin

Sally: Tự tin quá có ngày tự kỉ đó

Subaru: .... * cạn lời*

Sumeru: Daddy, con và Nii đậu rồi nè!

Subaru: Good job^^

Sally: cái nhà này thật lộn xộn = o =



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net