Rung động

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đi lông bông lụm lặt được 1 bài của một bạn bên Trung nhưng không tìm ra được nguồn để dẫn link, thấy viết về Theresa x Cecilia khá hay,tuy chỉ là đoạn ngắn nhưng là bài đầu tiên mà tôi thấy về cp Theresa x Cecilia, tôi cảm thấy bạn viết ra cái này viết về Kiana và Mei hơi tươi sáng chứ thực ra hai đứa cũng có những vướng mắc đau khổ không kém ai.


nguồn: zwq13654840939.lofter.com/post/1e0907b1_12bf7a99b

***

Kiana và Mei yêu thích lẫn nhau, là tuổi trẻ tinh nghịch tim đập thình thịch cùng gò má đỏ ửng, là tùy ý làm nũng cùng tự do kêu gào. Tựa như Mei bày sẵn một bàn đồ ăn dã ngoại có cơn gió nhẹ thổi qua một vùng cỏ xanh,lại như Kiana kiêu ngạo hướng không trung vươn tay bắt lấy ánh mặt trời.Nhẹ nhàng thích ý, tươi đẹp sáng lạn, mà lại đơn giản tốt đẹp.(Bây giờ thì còn đâu yên bình của lúc ban đầu nữa :v)

Kallen cùng Sakura yêu nhau, như vậy mà đau thương, đặc biệt mềm mại như đất nhưng lại kiên định, so với ngọn giáo làm bằng đá Hắc Diệu Thạch còn muốn sắc bén hơn,vượt qua vô hạn thời gian và không gian nhớ nhung,rồi lại so với Thập Tự Giá màu vàng còn muốn vững chắc hơn,là khắc ghi lời thề suốt hơn 500 năm mà không bị thời gian mài mòn, như là cánh hoa bay giữa trời mưa mang theo nước mắt cùng mỉm cười, lại như Phù Hoa ở trong đêm trăng thổi một khúc tiêu, ở cách nhau xa xôi vạn năm ánh sáng nhìn nhau gần nhau,tim đập trầm ổn bình thản, nhưng lại hơi hơi đau đớn.

Như vậy, Theresa cùng Cecilia thì sao?

Otto làm ông nội dốc lòng dạy dỗ, Theresa kỳ thật cũng rất am hiểu những ngôn từ khéo léo mỹ lệ mà quý tộc dùng để so sánh, nhưng mỗi khi dùng đến trên người Cecilia thì liền sẽ bị mắc kẹt.Sau khi gặp được Cecilia, Theresa đã từng moi hết cõi lòng, trầm tư suy nghĩ, vắt hết óc đi hình dung người này rốt cuộc có bao nhiêu tốt đẹp, thế nhưng kết quả cuối cùng vẫn giống như từ ngữ mà mình nghĩ đến vào lần đầu tiên gặp được nàng 

"Ánh trăng"

Thật sự, rất khuôn sáo cũ rích đi.

Thế nhưng cũng rất thích hợp.

Dù cho, gặp gỡ Cecilia đã trôi qua rất lâu, lâu đến mức phần rung động thuở ban đầu của Theresa đã sớm cùng bão tuyết vô hạn ở Siberia cùng nhau lắng đọng xuống dưới, chậm rãi biến thành chỉ cần không nhìn đến thật giống như liền sẽ không tồn tại vực sâu, như biển dưới Cửu U,khó tìm kiếm tung tích,nhưng là vĩnh viễn không bao giờ khép lại. Nhưng  Theresa vẫn là rất khó đem tình cảm của mình đối với Cecilia phân loại ra là tình cảm gì, thậm chí làm ra phương pháp so sánh khác đều là nửa bước khó đi.

Nếu như phải nói thì nó tựa như nước mướp đắng,hoặc là bánh kem mướp đắng do Cecilia làm cho mình.

Đắng này đắng, nhưng là...

Nhưng là vì cái gì đây?

Cam tâm tình nguyện dường như không đúng lắm, khổ tận cam lai lại càng kém xa.

Xong, vốn từ lại nghèo rồi.

 "Nói trắng ra còn không phải là yêu đơn phương sao." Himeko trong một lần say rượu ngồi nghe Theresa lải nhải, nhịn không được say khướt mà lẩm bẩm một câu

(Ủa cái này có hả?có hả? Là event hay truyện hay gì?)

Rượu là một thứ tốt, người uống say cái gì đều có thể nói, ngày hôm sau cũng có thể cái gì đều không nhớ rõ.

Nhưng này cũng không gây trở ngại thế giới đệ nhất đáng yêu thiên mệnh cực đông chi bộ hiệu trưởng âm thầm ở trong lòng đem tiền thưởng cùng kỳ nghỉ của Himeko đều hung hăng khấu trừ một chút.

Theresa thích được nhìn thấy người khác hạnh phúc . Đã từng bản thân không hiểu ý nghĩa của bảo hộ, một lần hiểu rõ, chính là lại đem nó đánh mất. Khi đó trong lòng liền cảm thấy lạnh lẽo, là triệt để trống rỗng.Chỉ có nhìn thấy người khác hạnh phúc, mới có một chút cảm thấy chính mình còn sống.

Mãi cho đến khi người mà mình hứa hẹn bảo hộ lại lần nữa xuất hiện trước mặt mình. Thiếu niên Kaslana am hiểu xông xáo các thể loại gây họa làm nũng, về sau chột dạ mà kêu mình một tiếng "Dì", cười đến vẻ mặt vô tâm vô phế.

Theresa rất thích được nhìn thấy người khác hạnh phúc. Giống như Kiana và Mei liền rất tốt,đặc biệt là Mei, ôn nhu, cẩn trọng lại đáng tin cậy hơn nhiều so với đứa cháu gái cả ngày hô to gọi nhỏ không biết đi nơi nào chơi.Làm một bàn thức ăn ngon,nghe nói Anti-Entropy còn từng có ý định mời chào Mei về dưới trướng của mình, ra được phòng khách vào được phòng bếp, quả thực là ứng cử viên số 1 của vị trí cháu dâu.

Mấy đứa tuổi còn trẻ,còn có tương lai tương sáng cùng hi vọng,chưa trải qua nội tâm đau đớn cùng triệt để hối hận không có cách nào có thể thay đổi, đương nhiên Theresa cũng tuyệt đối sẽ không cho phép mấy đứa trải qua.

Cho nên.

Theresa ở trong lòng lặng lẽ đọc thầm tên của ánh trăng.

"Toàn thể mọi người tác chiến chuẩn bị, tập trung lực lượng, chiếm lĩnh Sân bay thứ ba của tổng bộ Destiny!"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net