28

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Châu Kha Vũ tuy ngồi ở một nơi nhưng mắt thì vẫn không ngừng theo dõi về phía Trương Gia Nguyên, vừa nghe Lâm Mặc gọi, hắn gần như ngay lập tức tiến về phía cậu, lo lắng hỏi: "Nguyên Nhi, em khó chịu ở đâu?"

Trương Gia Nguyên vẫn còn đang ngơ ngác không hiểu chuyện gì xảy ra, quay sang Lâm Mặc thấy người kia điên cuồng nháy mắt, ra dấu cho cậu.

"Châu tổng, anh ngồi xa em quá." Sống chung với Châu Kha Vũ mới hơn nửa năm, Trương Gia Nguyên đã kịp trau dồi thành thạo kĩ năng làm nũng siêu cấp, khiến hắn gần như không bao giờ có thể chống cự được.

Châu Kha Vũ đánh mắt về phía Lâm Mặc đang ngồi cạnh Trương Gia Nguyên: "Mặc Mặc, cậu tránh ra coi. Nguyên Nhi cần tôi." Đạo diễn Lâm vừa giả bộ ấm ức đứng dậy, vừa kêu lớn: "Aiya hai cái người này, có cần rải cơm chó ở nơi công cộng thế không? Châu Kha Vũ không ngờ là loại người như vậy." Hồ Diệp Thao phàn nàn: "Oscar anh lại đây mà học tập Châu Kha Vũ, sao không bao giờ thấy anh chiều em như thế hả?" Oscar gãi đầu, bộ dáng khổ sở: "Em đừng có nói dối không chớp mắt như vậy được không Thao Thao?" Tất cả mọi người đều cười phá lên, chỉ riêng Lục Nhiên nở một nụ cười vô cùng gượng gạo, nhìn qua có chút khó coi.





Momo: Cậu thấy rồi chứ? Cái tên Lục trà đó thích Châu Kha Vũ từ xưa xửa xừa xưa rồi, theo đuổi ra mặt, mà Châu Kha Vũ không nhận ra, cũng chẳng có phản ứng gì. Cậu phải cảnh giác với tên này đấy, hiếu thắng lắm, có gì được nấy quen rồi, chắc đang ghen tị với cậu đến phát điên ấy.

Tin nhắn từ Lâm Mặc.

Trương Gia Nguyên đọc xong tắt điện thoại, nhớ lại lúc nãy khi tạm biệt nhau để ra về, Lục Nhiên ngỏ ý muốn Châu Kha Vũ tiện đường chở cậu ta về nhà, cũng lại là Lâm Mặc nhanh mồm nhanh miệng ngăn lại, bảo cậu ta về cùng mình và Lưu Chương. Trương Gia Nguyên tuy có chút đơn thuần nhưng không phải cái gì cũng không hiểu, ánh mắt của Lục Nhiên nhìn Châu Kha Vũ ẩn chứa sự ái mộ cùng si mê quá rõ ràng, hệt như một cái gai đâm vào mắt cậu vậy. Điều đáng nói là thái độ của Châu Kha Vũ đối với người này từ đầu đến cuối đều rất hoà nhã dịu dàng, cũng không có xa cách như thái độ thông thường của hắn với người ngoài. Lâm Mặc bảo cậu rằng vì Lục Nhiên cùng Lưu Chương và Châu Kha Vũ lớn lên bên nhau, cậu ta ít tuổi nhất, về sau lại phân hoá thành Omega nên được hai anh lớn hết lòng chiều chuộng. Chính Lâm Mặc cũng từng có lần phát ghen vì Lục Nhiên.

Trương Gia Nguyên hơi đau đầu rồi.

Cậu nằm trên giường gác tay lên trán suy nghĩ mông lung, Châu Kha Vũ cầm ipad xử lý công việc bên cạnh, thấy vẻ mặt suy tư rất đáng yêu của Trương Gia Nguyên thì buồn cười, buông ipad nằm xuống thơm một cái vào má cậu: "Cục cưng đang nghĩ gì thế?"

"Anh thấy Lục Nhiên đẹp không?" Cậu cố gắng lấy giọng tự nhiên nhất, giả bộ như vô tình hỏi.

"Tất nhiên là có rồi." Đáp rất thẳng thắn. "Anh chưa thấy ai bảo Nhiên Nhiên không đẹp."

Đồ đầu gỗ này! Omega của anh đang nằm bên cạnh đó!

Trương Gia Nguyên hơi bực mình, hỏi vặn: "Em với Lục Nhiên, ai đẹp hơn?"

Châu Kha Vũ xoay gương mặt trắng nõn của Trương Gia Nguyên về phía mình, rất thành thật suy nghĩ một lúc, sau đó mới trả lời: "Mỗi người đẹp một kiểu?"

"Kiểu như thế nào?"

"Nhiên Nhiên đẹp kiểu mong manh yếu đuối, khiến người khác muốn che chở."

Trương Gia Nguyên bĩu môi: "Còn em? Em không khiến "người khác" muốn che chở à?"

Châu Kha Vũ không đáp, chỉ thấp giọng cười một tiếng.

Lần này thì Trương Gia Nguyên dỗi thật, cậu đang muốn quay người về phía kia giường, mặc kệ hắn thì bị Châu Kha Vũ giữ lại, hai người mắt đối mắt với nhau. Châu Kha Vũ chậm rãi nói từng chữ một: "Em là sói con hoang dã, không e dè bất cứ điều gì. Em khiến anh muốn thuần phục, muốn chiếm giữ."

Lời tỏ tình này thật sự rất rung động, Trương Gia Nguyên mặt hồng lên, mất tự nhiên đảo mắt: "Muốn thuần phục em á, không dễ đâu, em có răng nanh rất sắc." Nói xong cậu mân mê cầm tay Châu Kha Vũ cho hai ngón tay của hắn vào miệng mình, nghịch ngợm: "Thấy răng nanh của sói Đông Bắc không, em cắn đứt ngón tay anh được đấy."

Châu Kha Vũ cũng không vừa, hai ngón tay khuấy đảo trong miệng Trương Gia Nguyên một hồi, càn quấy qua răng lưỡi, khiến nước miếng của Trương Gia Nguyên chảy ra theo từng cử động của hắn, nhuộm ướt đôi môi đang hé mở. Biểu cảm trên mặt cậu hết sức mơ màng dụ hoặc, khiến mắt Châu Kha Vũ không khỏi tối đi.

"Còn anh có thể làm em mỏi miệng, rát họng đấy sói con." Giọng hắn khàn khàn.

Trương Gia Nguyên nhìn Châu Kha Vũ bằng ánh mắt ngây thơ, như thể cậu chẳng hiểu hắn nói gì, nhưng tay đã mò xuống dưới, chạm vào bộ phận nam tính của hắn đã căng phồng lên dưới lớp quần ngủ mềm mại, nũng nịu khẩn cầu: "Em dùng miệng giúp anh."

Từ khi biết Trương Gia Nguyên mang thai, Châu Kha Vũ cứ như biến thành một người khác, cấm dục tuyệt đối. Hắn thường xuyên vuốt ve mơn trớn ôm hôn Trương Gia Nguyên, phát tán tin tức tố giúp cậu an tâm, nhưng không bao giờ đi tới bước cuối cùng, cũng không cho phép cậu giúp hắn giải toả. Đã nhiều lần hai người đều động tình đến mức tưởng chừng giây sau Châu Kha Vũ sẽ lao vào hung hăng bắt nạt cậu, nhưng hắn luôn kìm lại được ở phút cuối, sau đó để mặc Trương Gia Nguyên ngơ ngác, lao vào nhà tắm dội nước lạnh.

Lần này cũng như vậy, Châu Kha Vũ rút ngón tay đã ướt đẫm nước miếng của Trương Gia Nguyên ra, lau đi vệt nước còn dính bên khoé môi hồng hào, dịu dàng hôn lên trán cậu: "Anh không cần, ngủ đi Nguyên Nhi."

_______________

Nội tâm Nguyên: Làm thế nào để có thể quyến rũ chồng thành công? Online chờ gấp.

Nội tâm Vũ: Đừng quyến rũ anh nữa, chịu không nổi.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net