ONESHOT

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi, Châu Nguyên Linh, con gái nuôi của ba lớn Châu Kha Vũ và ba nhỏ Trương Gia Nguyên.

Nghe bà nội là mẹ của ba lớn kể, ngày ấy ba còn đang học lên Thạc sĩ, thì nhặt được tôi trên đường. Khi ấy tôi còn bé lắm, mới chỉ được hơn 1 tháng tuổi. Người sinh ra tôi đã nhẫn tâm bỏ rơi tôi trên đường đầy rẫy những hiểm nguy đối với một đứa trẻ sơ sinh, trời thì cứ tầm tã mưa, hệt như ông trời cũng đang khóc cho tôi vậy. 

Ba đưa tôi về, được bà nội ẵm bồng chăm sóc. Tôi còn có một người ba nhỏ nữa, ba nhỏ của tôi tên là Trương Gia Nguyên. Tên của tôi cũng là chữ 'Nguyên' trong tên của ba. Còn tên 'Linh' của tôi nghe giống như tiếng chuông nhỏ, ba Nguyên thường gọi tôi là chuông nhỏ của ba Nguyên và ba Vũ, cũng là sợi dây gắn kết đặc biệt của hai người.

Tôi lớn lên không có mẹ, nhưng tôi có hai ba che chở và bảo vệ cho tôi. Ba Nguyên của tôi khoẻ lắm, ông có thể vật tay thắng mấy chú trong nhóm Quầng Thâm, ba Vũ cũng phải rén sợ một phần. Đặc biệt là ba Nguyên rất giỏi nấu ăn và guitarist, nhưng ba Vũ không cho tôi đụng vào đàn, vì nói học đàn rất cực khổ, ba không muốn tôi chịu cực khổ như ba Nguyên đã phải chịu đựng. Vì vậy, tôi lại cảm thấy nên yêu ba nhỏ của mình nhiều hơn một chút...

Ba Vũ tuy là người yếu kém thể thao nhưng ba lại có bộ óc cực kỳ thông minh. Ba nhận được bằng Thạc sĩ khi chỉ mới 24 tuổi, lúc đó tôi cũng vừa tròn 1 tuổi. Hai ba nhận nuôi tôi khi còn rất trẻ, tuy vậy bọn họ vẫn ngày ngày nỗ lực làm quen với tiểu bảo bối mới, cố gắng nuôi dưỡng tôi trở thành một người lớn lên được người ta ngưỡng mộ.

Ngưỡng mộ hai ba là thế, nhưng điều khiến tôi tự hào hơn là tình cảm của cả hai. Mặc dù thế giới hiện tại không còn có rào cản về hôn nhân đồng giới, tuy nhiên nhiều người suy nghĩ cổ hủ vẫn không thể chấp nhận được. Điển hình như ba của ba nhỏ, cũng là ông tôi. Ông nhiều lần ngăn cấm ba, thậm chí đưa ba về Liêu Ninh, ép ba phải cưới một người con gái mà ba không yêu. Sau bao nhiêu năm, ba Vũ tôi thuyết phục ông, hai ba cũng làm quyết liệt nên mới đổi lại được sự đồng ý của ông. Và giờ thì ông cưng chiều tôi hết mực, đến mức hai ba còn thắc mắc xem là ai mới là con ruột của ông tôi nữa...

Hai ba nhiều lúc cũng sẽ có khi xung đột mà xảy ra cãi vã, tuy vậy nhưng ba lớn chưa bao giờ dám lớn tiếng với ba nhỏ. Ba Vũ cũng luôn là người đi dỗ dành ba Nguyên, đặc biệt còn chiều theo ý ba Nguyên mua thật nhiều kem vị Macca mà ba Nguyên yêu thích. Ấy vậy mà tôi đòi, ba Vũ còn không cho cơ, có ghét khongggggg

Nhưng ba Nguyên vẫn sẽ cho công chúa của ba thôi mà, nhỉ~

Vì tôi là con gái nên phòng ngủ của tôi rất có khí chất của một tiểu công chúa. Từ giường ngủ, tủ đồ, quần áo đều được chọn những tone màu hồng dễ thương. Từ khi có thêm thành viên mới là tôi, ba Nguyên cũng nhận thêm một trách nhiệm là mỗi sáng đưa tôi đi học, chuẩn bị bữa sáng cho tôi và ba lớn rồi sau đó ba nhỏ mới đến công ty làm. Mà thật ra công ty của ba nhỏ cũng là công ty của ba lớn, ba nhỏ chẳng đi làm thì ba lớn vẫn sẽ mang tiền lương về cho ba nhỏ thôi mà.

Ba Nguyên nói con gái nên để tóc dài, tóc dài khi thắt bím sẽ rất xinh. Ba Nguyên thắt tóc bím cho tôi mà đi học ai cũng khen, thực sự tôi cũng vui lắm, chỉ mãi muốn được ba buộc tóc cho mỗi ngày thôi. Còn ba Vũ á, thôi khỏi nói được không? Ngoài việc chơi thể thao dở tệ ra thì việc nấu ăn cũng coi như tạm ổn. Nhưng đụng đến tóc tôi thì còn lâu nhé. Có lần ba Vũ buộc tóc để đi sang nhà bà nội chơi, chả biết kiểu gì mà tôi bị mất một nhúm tóc. Trẻ con còn bé mà, thấy vậy thì sợ lắm, liền đi méc ba Nguyên. Ba Nguyên từ đó cấm tiệt, không cho ba Vũ buộc tóc cho tôi nữa.

Hai ba của tôi hay giận dỗi nhau, nhưng qua một đêm liền làm lành à. Nhưng lần ấy có chút hơi lạ. Sáng sớm ba Nguyên đã hét ầm lên, đánh ba Vũ, mắng ba Vũ, còn nói gì đó mà lần sau cấm anh đụng vào tui... anh là đồ vô nhân tính... đồ lưu manh... Xong cái ba bế tôi đi thẳng ra cửa. Tôi chẳng hiểu gì cả, hôm nay hai ba hứa cho tôi đi chơi công viên kia mà, sao giờ giận dỗi nhau rồi? Mà còn giận nhau đến 1 tuần lận, ba Vũ đến dỗ không được, nhờ tôi giúp giải hoà mà ba Nguyên mới chịu thôi cái ý nghĩ bỏ ba Vũ đó. Nhưng rốt cuộc, ba Vũ đã làm gì ba Nguyên vậy ạ???

(Lời tác giả: Làm gì thì trẻ con hong nên bíc đâu he)

Đến hiện tại thì ba lớn và ba nhỏ đã bên nhau được gần 18 năm rồi, tôi cũng đã 14 tuổi rồi. Chứng kiến những ngày ngọt ngào của hai ba mà thật sự cũng thấy mình nên sớm dọn ra ngoài hoặc dọn đến nhà bà nội ở để hai người này mỗi ngày đều có không gian riêng. Nhưng tất nhiên là ba Nguyên không cho tôi đi rồi, nói tôi lớn rồi nhưng chưa trưởng thành, dù gì là con gái ở ngoài một mình cũng có nhiều bất tiện, vẫn là ở bên ba để ba bảo vệ thì tốt hơn. Mặc dù không phải do ba sinh ra tôi, nhưng đối với ba, tôi luôn là bảo bối nhỏ yếu đuối của ba, vẫn luôn là bé con ngày bé thường lẽo đẽo đi theo ba...

Cảm ơn hai ba đã cho con một mái ấm đúng nghĩa, một gia đình trọn vẹn!

------

"Nguyên Linh, mau dậy đi!" Ba Vũ hôm nay mặc bộ suit bảnh tỏn, đeo kính gọng vàng. Mặc dù đã chạm ngưỡng tứ tuần nhưng nhìn kỹ thì ba vẫn thật đẹp trai như thuở còn đôi mươi.

Tôi mơ màng dụi mắt, từ nhỏ tôi đã có tính gắt ngủ, nhưng là với người khác. Chứ với hai ba là tôi ngoan lắm nha: "Ba... có chuyện gì vậy ạ?"

"Nhóc con, quên mất hôm nay là ngày gì rồi à?" Ba Vũ ngồi xuống giường, kéo tôi ngồi dậy: "Kỷ niệm 14 năm ngày cưới của ba đó!"

Ngưng khoảng chừng là 3s, hình như tôi quên mất cái gì đó... Aiya, hôm nay là kỷ niệm ngày cưới của ba, vì để tạo bất ngờ cho ba nhỏ mà tôi và ba lớn đã lên kế hoạch từ lâu lắm rồi. Chỉ vì hôm qua có bài luận tiếng Anh nên tôi thức hơi muộn, thành ra sáng nay dậy muộn theo luôn...

"Ba đợi con 5 phút..." Tôi chạy vội vào phòng tắm để vệ sinh cá nhân, sau đó lại ngó đầu ra ngoài nhìn ba: "Cho con thêm 10 phút nữa là 15 phút!"

"..." Ba Vũ chắc cạn lời thật rồi, vì 15 phút của tôi là 2 tiếng đối với ba. Nhưng lần này năng suất hơn hẳn, 2 tiếng đã giảm xuống còn 1 tiếng.

"Linh Nhi, lại đây!" Ba Nguyên kéo tôi đến chỗ ba, mặc kệ ba Vũ đi theo mà đóng sầm cửa phòng bếp lại: "Con và ba Vũ đang âm mưu gì à?"

Tôi chột dạ, cười hì hì: "Ba đa nghi quá đi, con và ba Vũ có gì mà phải âm mưu nè! Ba... con đói~"

"Lát ba đưa đi ăn McDonald" Ba Nguyên xoa đầu tôi: "Nếu không âm mưu gì thì sao ba con mặc đồ đẹp vậy, hả?"

"Ba Nguyên không thích ba Vũ mặc đồ đẹp ạ? Ba Vũ đẹp như vậy thì mới có thể ở bên ba Nguyên soái khí ngập trời của con chứ"

"Nhóc con lanh miệng!" Ba Nguyên còn bày đặt ngại ngùng đồ, tôi thấy tai ba đỏ lên rồi nhé, ba không giấu được con đâu: "Đi, chúng ta đi McDonald ăn gà rán với Hamburger"

"Yêu ba Nguyên lắm nè~"

Nhà ba người đến McDonald ăn uống vui vẻ. Sau khi ăn xong thì ba Vũ lén đưa cả nhà về nhà bà nội ở trung tâm thành phố, muốn tạo bất ngờ cho ba Nguyên.

Hoa ở ngoài vườn nở rộ đỏ rực, xinh đẹp. Hoa hồng đỏ là loài hoa yêu thích của tôi, cũng tượng trưng cho tình yêu lứa đôi. Ba Nguyên nói hoa hồng rất đẹp nhưng lại có gai, cũng như tình yêu cũng sẽ có lúc gai góc, trắc trở khiến trái tim đầy rẫy những vết thương. Nhưng loài hoa hồng này lại không hề có gai, là ba Vũ đặc biệt trồng để tặng cho ba Nguyên. Tình yêu chỉ toàn đường ngọt ngào, không giống như đường trộn những mảnh thuỷ tinh sắc nhọn.

Ba Vũ vào nhà trước, còn tôi với ba Nguyên ở ngoài đi dạo quanh vườn. Chơi đùa ngoài vườn đến chiều muộn, ánh chiều hoàng hôn nhuộm đỏ rực cả khu vườn. Ánh đèn chẳng biết từ đâu được bật lên, sáng hệt như ánh sao lấp lánh trên nền trời chưa tối hẳn.

"Nguyên Nhi!" Ba Vũ cầm đến một bó hoa hồng được xếp thành hình trái tim, dắt ba đến cổng lớn làm bằng hoa hồng: "Dành tặng cho em!"

"Trương Gia Nguyên, hôm nay là kỷ niệm 14 năm kết hôn của chúng ta, cũng kỷ niệm 20 năm yêu nhau. 20 năm qua cùng nhau trải qua bao thăng trầm, cùng nhau nuôi lớn Châu Nguyên Linh, cùng nhau vun vén cho tổ ấm nhỏ. Anh biết nhiều khi em sẽ cảm thấy mình không xứng đáng để yêu anh, nhưng anh muốn nói một điều... anh chỉ yêu duy nhất một người, đó là em và chỉ là em!"

"Trương Gia Nguyên, ngày hôm nay anh muốn ở đây, quỳ trước nơi này, trong sân vườn của nhà anh... em có muốn một lần nữa được trở thành vợ của anh hay không? Dù sắp tới có phải đón nhận thêm nhiều bão táp mưa sa như thế nào đi chăng nữa, nhưng cuộc sống của anh vẫn sẽ luôn được sưởi ấm bởi mặt trời là em! Sẽ cùng em đi đến cuối cuộc đời, vĩnh viễn không rời xa"

Ba Nguyên khóc rồi... ba Vũ cũng khóc rồi... Nhìn thấy tình cảm của hai ba, tôi cũng không kìm nén được giọt nước mắt trên khoé mi. Hai ba của tôi đã yêu nhau nhiều như vậy, và thật may mắn là tôi đã được chứng kiến tình yêu của hai người dần lớn lên, bao bọc lấy tôi, bao bọc cả tổ ấm nhỏ ba người.

"Ba! Đồng ý đi ba!" Tôi hét lớn, tôi biết ba nhỏ đang có những cảm xúc lẫn lộn, mặc kệ thời gian đã đi qua bao lâu, nhưng tình yêu vẫn cứ như vậy, chỉ lớn lên chứ chưa từng thu nhỏ lại.

Chiếc nhẫn màu bạc được đeo vào ngón giữa của bàn tay phải. Ba Nguyên vui vẻ ôm chầm lấy ba Vũ. Trên trời, từng chùm pháo hoa rực rỡ loé sáng của bầu trời chiều muộn. Sắc trời hồng tím xinh đẹp, được tô điểm thêm ánh sáng rực rỡ của pháo hoa và tình yêu ngọt ngào của ba.

------

Hôm nay Châu Nguyên Linh 25 tuổi, tôi sắp kết hôn rồi!

Ba Vũ của tôi năm nay đã 48 tuổi, còn ba Nguyên thì 47. Mặc dù hai ba cũng không còn trẻ nữa, nhưng luôn như trẻ con mẫu giáo vậy. Bây giờ tôi cảm giác bản thân không phải con gái của hai ba nữa mà thành chị lớn của hai em nhỏ ở độ tuổi mẫu giáo rồi vậy.

Nói vậy thôi chứ hai ba vẫn luôn coi tôi là bảo bối nhỏ, mặc kệ chuyện tôi sắp kết hôn...

Chồng sắp cưới của tôi là bạn học Đại học của tôi, anh ấy tên Lưu Tinh Vũ, chính là chữ 'Vũ' trong tên của ba Vũ. Ba lớn, ba nhỏ không cấm tôi yêu đương, cũng đặc biệt yêu thích anh ấy. Hai người ban ngày đi gán ghép tụi tôi, đến tối sẽ về nhà an nhàn cùng nhau xem phim. Hai ba tôi là rảnh rỗi vậy đó.

Ngày tôi khoác lên người chiếc váy cưới trắng trong mơ của tôi, hai ba đều đã khóc.

"Ba, con gái gả đi thôi, chứ con vẫn là con của hai ba nè" Tôi không được khóc, vì ngày vui của tôi mà. Nhưng hai ba cứ khóc như vậy, chỉ sợ tôi không kìm được mất.

"Con gái lớn thật rồi, Nguyên Linh của ba, phải thật hạnh phúc đó nhé! Nhà của chúng ta luôn chào đón con trở về!" Hai ba ôm lấy tôi, cũng có chút không nỡ rời xa đứa con gái mà mình nuôi lớn bao lâu nay.

"Con được cả hai ba dẫn vào lễ đường, con chính là cô dâu hạnh phúc nhất đó!"

Tôi khoác tay ba Nguyên và ba Vũ đi vào lễ đường, trước sự chúc phúc của mọi người. Ba Vũ đưa tay tôi cho anh ấy, dặn dò anh ấy nhất định phải chăm sóc thật tốt cho tôi. 25 năm qua tôi chưa từng chịu thiệt, quen nuông chiều, nếu anh ấy không còn tình cảm với tôi nữa thì có thể đưa tôi trở về, chứ đừng làm tổn thương tôi.

Ba đã làm tôi cảm động đến rơi lệ. Không ngờ ba lại yêu tôi nhiều đến vậy, ba Vũ vừa phải yêu ba Nguyên, vừa phải yêu tôi, cũng thật không dễ dàng gì.

Ba Nguyên không nỡ gả con gái đi, dặn dò tôi mỗi tuần đều phải về nhà. Nhưng tôi đã sớm mua căn hộ gần ngay bên cạnh rồi, nếu thích thì ngày nào tôi cũng sẽ qua với ba.

Thật may mắn, khi con được làm con của hai ba!

------

Hôm nay Châu Nguyên Linh 28 tuổi, tôi sắp được làm mẹ rồi!

Hai ba nghe tin tôi có thai đã rất vui mừng. Ba Nguyên ngưng mọi công việc để ở nhà chăm lo cho tôi. Tôi bị thai nghén nặng, cơ thể lại yếu ớt nên phải vào viện truyền dịch nhiều lần. Ba lo lắm, ba đã khóc rất nhiều...

Cuối cùng, sau hơn 9 tháng, hai bảo bối nhà tôi cũng đã chào đời, là song sinh một nam một nữ. Ông ngoại tụi nhỏ vui lắm, ngày ngày ẵm bồng, thậm chí là còn suýt nữa quên luôn đứa con gái yêu quý luôn rồi nè.

Bé trai được ba đặt là Nguyên Bảo, bé gái được ba đặt là Vũ Nhiên. Sau mấy ngày nằm viện được hai ba chăm sóc mà cuối cùng mẹ con tôi cũng được về nhà. Ba Nguyên không để tôi làm bất kỳ việc gì, chỉ cho phép tôi nghỉ ngơi. Còn hai bé con cứ để ông ngoại nhỏ chăm bẵm.

Tôi cảm thấy, trên đời này có hai ba thật tuyệt!!!

Ba Vũ nhìn ba Nguyên yêu hai đứa con của tôi mà có chút buồn rầu. Ba Vũ nói ba Nguyên sắp không yêu ba Vũ nữa vì ba Nguyên bây giờ có cháu rồi. Tôi phì cười, ôm lấy ba, nói với ba rằng con gái vẫn luôn ở đây với ba, vẫn yêu thương ba.

Từ ngày hai bé con chào đời, ba Nguyên không còn cùng ba Vũ xem phim mỗi đêm nữa. Vì đêm nào ba Nguyên cũng bận rộn chăm bé con. Vợ chồng tôi cũng mua một căn biệt thự nhà đất rộng rãi rồi cùng hai ba chuyển sang đó cho tiện, gia đình 6 người sống vui vẻ qua từng ngày.

Hai bé con của tôi lớn lên trong vòng tay của ông ngoại nhỏ. Ba Nguyên chăm sóc bé con như chăm sóc tôi ngày nhỏ vậy. Mặc dù không cùng quan hệ huyết thống, nhưng nhiều người vẫn bảo tôi rất giống ba Nguyên, từ khuôn mặt đến tính cách. Hai bé con nhà tôi cũng tương tự, bé thì trầm tĩnh giống ba Vũ, bé thì nghịch ngợm giống hệt ba Nguyên.

Thực ra hai bé con cũng đưa hai ba lại gần nhau hơn. Mỗi ngày cả hai đều phụ trách trông trẻ, bi ba bi bô với trẻ con cũng khiến người già thêm vui vẻ hơn đó chứ. 

------

Ba Vũ 80 tuổi, ba Nguyên 79 tuổi.

Ở cái tuổi này, hai ba cũng chẳng còn khoẻ mạnh như trước nữa. Tháng trước ba Nguyên vì trượt chân mà nhập viện khiến cả nhà lo lắng. Ba Vũ đã khóc rất nhiều, chỉ sợ ba Nguyên sẽ bỏ ba Vũ mà đi thôi.

Hai ba ở tuổi 80 cũng dần biết được thời gian mình chẳng còn dài nữa. Nhưng ngoảnh nhìn lại quãng thời gian gắn bó với nhau hơn 60 năm thì thấy thực sự bọn họ đã ở bên nhau thật là lâu. 60 năm có nhiều kỷ niệm, vui buồn lẫn lộn. Những ngày rảnh rỗi ba Nguyên đều khắc hoạ lại những hình ảnh đó, rồi lưu giữ lại trong một cuốn album. Ba vẽ theo bức ảnh của tôi ngày bé, hay lúc tôi lên mẫu giáo, lúc tôi học lớp 1, ngày tôi tốt nghiệp, lễ cưới của tôi,... ba vẽ lại hết, vẽ lại những kỷ niệm đẹp đẽ nhất mà ba đã từng trải qua...

Và bức tranh đặc biệt nhất, là bức tranh của ba và ba Vũ. Ba Nguyên nắm tay ba Vũ đi trên cánh đồng hoa, một cánh đồng tràn ngập hoa hướng dương. Khuôn mặt ba khi ấy mới chỉ là thiếu niên đôi mươi, xinh đẹp thuần khiết. Ba Vũ thì lãnh đạm nhưng lại cực kỳ yêu chiều ba Nguyên. Đôi mắt họ nhìn nhau như chứa đối phương vào chính nơi yếu mềm nhất trong tim để bảo vệ, cũng là người nguyện ý cùng mình đi hết cuộc đời này.

.

Mưa... Bắc Kinh mưa thật lớn...

Hôm nay ba Nguyên đi rồi...

Bức tranh vẽ ba Nguyên và ba Vũ vẫn chưa hoàn thiện, còn thiếu vài nét trên khuôn mặt của ba Nguyên. Tôi lén đi vào phòng vẽ của ba, để hoàn thiện nốt tâm nguyện còn dang dở của ba. Ba Nguyên đi rồi, ba Vũ cũng như chẳng còn quan tâm đến cuộc sống nữa. Và rồi ba Vũ cũng đoàn tụ với ba Nguyên ở thế giới mới, với ánh sáng tình yêu vĩnh hằng.

Kiếp sau con vẫn muốn làm con của ba Nguyên và ba Vũ, vẫn hy vọng có thể được nhìn thấy tình cảm của hai ba, nhé!

Yêu ba, Trương Gia Nguyên, Châu Kha Vũ!


END

*****

Một chiếc plot nảy ra khi tui nghe truyện trên fb. Nhân vật trên đó cũng là một người con nuôi, được hai ba nhặt được và nuôi dưỡng. Tuy nhiên câu chuyện đó lại không có một cái kết đẹp như câu chuyện của Châu Nguyên Linh. Cũng hy vọng YZL mãi mãi yêu thương nhau như thế này, nhé!

Happy Yuanzhoulv's day! Cùng đón chờ 3 chiếc chap sẽ được up để chúc mừng 2 năm cụa 2 em bé iu nào~

Jiang Yuyuan - [03:14] - 14/03/2023

Chuyên mục canh giờ Hoàng đạo lải lơ~


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net