14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tắt

CHƠI POKER TẶNG 5O.OOO Xu

POKER - Cách HỐT BẠC của những tay chơi Chuyên nghiệp. Tặng ngay 5O.OOO Xu khi Tải Game,...

Tải xuống

Search

NAVIGATE

HOMENINH TIỂU NHÀN NGỰ THẦN LỤC

By Tiểu Tuyền on June 9, 2016

Phẫu Thuật Chữa Đục Thủy Tinh Thể

Phẫu thuật chỉ kéo dài 15' - 1 tiếng, giúp Bạn LẤY LẠI THỊ LỰC BÌNH THƯỜNG - Đảm bảo 100%...

Tìm hiểu thêm

Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục

Chương 27: Dơi Yêu Hút Máu

Edit: Sakura hime

Beta: Tiểu Tuyền

Hắn cau mày nói: “Nhưng mà phạm vi Bức yêu hoạt động rất cố định, có lẽ cách chỗ này rất xa. Hơn nữa bình thường Bức yêu không có hung ác như vậy, trực tiếp cắn chết người.”

Nàng lại không tán thành: “Có lẽ Bức yêu này đặc biệt hung ác cũng chưa biết chừng?” Học qua khóa sinh vật cũng biết, thân thể sinh vật sẽ biến dị, nhất là tâm trí yêu quái còn phức tạp hơn dã thú bình thường.

Dư Diêu cười nói: “Cũng có khả năng như vậy. Không sao, nhất định sẽ tra được ra manh mối. Việc này đúng như Ninh cô nương nói, vô cùng nguy hiểm, vẫn nên đợi thêm tin tức của chúng ta thì tốt hơn.”

Nàng còn không nói chuyện, bên cạnh có một giọng nữ nói tiếp: “Không sai. Ninh cô nương vẫn nên trở về đi, trừ yêu là chuyện của tu sĩ, không quan hệ tới người phàm.”

Ninh Tiểu Nhàn lập tức ngửi thấy được một làn gió thơm xông vào mũi.

Nàng liếc mắt, quay đầu nhìn lại, quả nhiên là Thạch Quý San. Đại khái là biết rõ Quyền Thập Phương ưa thích mộc mạc, hôm qua nàng thay đồ đỏ, hiện tại một bộ quần áo màu xanh nhạt, thắt lưng bằng nhuyễn ngọc, nổi bật lên vòng eo mền mại nhỏ nhắm, xem ra hôm nay nàng đặc biệt cẩn thận sửa sang lại trang dung, cái gọi một cái lông mày như vẽ, sóng mắt đưa tình, đứng tại bên người Ninh Tiểu Nhàn nhạt nhòa, tựa như chim yến đứng cạnh khổng tước vậy.

Thạch Quý San cao hơn nàng một chút, cái ngẩng đầu này càng lộ ra khí thế, nói: “Ninh cô nương yên tâm đi, ta và Quyền sư huynh tất nhiên sẽ tra ra kết quả.”

Nàng ta muốn dùng lỗ mũi đến xem người sao? Ninh Tiểu Nhàn cũng không nhịn được nữa, cười mà không phải cười nói: ” Hôm nay Thạch cô nương đặc biệt xinh đẹp nha, trang điểm tinh tế đẹp mắt.”

Trong lòng Thạch Quý San vui vẻ, sắc mặt tốt hơn hẳn, lại nghe Ninh Tiểu Nhàn nói tiếp: “Chỉ là, ngươi xác định muốn giả trang thành như vậy đi thăm dò án mạng? Nghe nói cái mũi yêu quái đều rất linh, hôm nay ngươi thơm ngọt như vậy, yêu quái có thể ngửi thấy hơi mà chạy đến hay không?”

Lúc này Dư Diêu đang đứng cạnh Thạch Quý San, vốn ngửi thấy được hương thơm trên người nàng, giờ phút này nghe Ninh Tiểu Nhàn nói thú vị như thế, không nhịn được lên tiếng muốn cười. Sau đó nhìn thấy hai đạo ánh mắt giết người của Thạch sư tỷ quét đi qua, tranh thủ thời gian cố cắn răng, mắt xem mũi, mũi nhìn tâm, thật vất vả nén cười.

Thạch Quý San nhìn qua Ninh Tiểu Nhàn, trong mắt đang rất tức giận, nhìn chằm chằm một lúc lâu, sau đó từ từ chuyển sang lạnh lẽo, bỗng nhiên cười nói: “Ninh cô nương quả nhiên không giống người thường, nếu như thế, không ngại cùng chúng ta dò xét chứ?”

Nói hay lắm nghe. Nữ nhân hiểu rõ nhất nữ nhân, Thạch Quý San mặc thành như vậy, chắc muốn trước mặt Quyền Thập Phương hạ thấp nàng ta, lại để cho nàng ta biết rõ tu sĩ khác phàm nhân?

Dư Diêu thấy hai nữ tử dần dần giương cung bạt kiếm, tranh thủ thời gian hoà giải nói: “Ở đây cũng không có gì đẹp mắt, có lẽ sư huynh  đi phía nam huyện kiểm tra thực hư cũng đã xong rồi, chúng ta quay trở lại Hoàng phủ tập hợp a.” Hoàng phủ tức là nhà ông ngoại Quyền Thập Phương. Ai, Quyền sư huynh quả nhiên mị lực mười phần, đi tới chỗ nào đều có thể trình diễn loại tràng diện hai nữ tranh chấp này. Chỉ là không biết Quyền sư huynh có nguyện ý truyền thụ bí quyết hay không, để cho hắn cũng bị nữ nhân ưa thích ưa thích.

Lúc này Trường Thiên đột nhiên tại nàng bên tai nói: “Chỗ góc cua phía sau phòng ốc bên trái ngươi, có người rình coi.”

Nàng cả kinh, bỗng dưng quay đầu.

Phía sau cột gỗ phòng ốc lộ ra một cái đầu, đầu đội mũ quả dưa màu vàng, giống như là gã sai vặt quét rác, thấy nàng quay đầu lại, nhanh chóng rụt đầu về.

Ninh Tiểu Nhàn chỉ một ngón tay, hô lớn: “Chỗ ấy có người.”

Sau phòng bóng người lóe lên. Thần sắc Dư Diêu xiết chặt, nhanh chóng vọt tới. Thể lực các tu sĩ xem ra cũng không tệ, theo Ninh Tiểu Nhàn nhìn ra, tốc độ trăm mét chạy nước rút của hắn có lẽ trên dưới năm giây a? Nhanh hơn người bình thường.

Dù là như thế, sau nửa khắc đồng hồ hắn vẫn tay không trở về rồi, uể oải nói: “Truy tìm!”

========

Lúc ba người quay về Hoàng phủ, quả nhiên đệ tử Triều Vân tông đi xem xét nghiệm  ở phía nam huyện Tứ Bình cũng trở về rồi, tìm hiểu tin tức cũng không khác những gì bọn họ biết đến.

Đợi sau khi Quyền Thập Phương trở về, tất cả mọi người có chút uể oải, bởi vì phía quan phủ cũng không có manh mối tác dụng nào.

Hoàng gia ở huyện Tứ Bình là nhà giàu, trong nhà có rất nhiều điền sản ruộng đất. Ông ngoại Quyền Thập Phương trông trắng trắng mập mập, mặt mũi hiền lành, Ninh Tiểu Nhàn thấy thế nào đều cảm thấy ông không giống địa chủ bóc lột người, đương nhiên, cũng may mắn Quyền đại soái ca lớn lên không giống ông ngoại, bằng không sẽ  không liên quan tới chữ soái rồi.

Mắt thấy bằng hữu ngoại tôn lại nhiều thêm một vị, lão cười tủm tỉm mà phân phó bày yến. Ninh Tiểu Nhàn có thể cảm giác được, vị Hoàng lão tài này đặc biệt thân mật với mình, đại khái bởi vì trong đám người, nguyên nhân chỉ có lão và cái tiểu nha đầu này là người phàm a.

Quyền Thập Phương suy nghĩ một chút nói: “Ta đi nghĩa trang kiểm tra thi thể nàng kia, chính xác tại phần cổ có bốn cái lỗ nhỏ, nhưng lỗ thủng rất lớn, hơn nữa đâm xuyên rất sâu, máu bị hút khô sạch, thủ đoạn tương đương tàn nhẫn.” Hắn nói xong, ánh mắt quét đến Ninh Tiểu Nhàn, mới nhớ tới nàng đang ở đây, lập tức có chút hối hận nói rõ như thế, sợ là hù đến nàng, không khỏi nhíu nhíu mày.

Thạch Quý San nghiêm mật chú ý đến cử động của hắn, thấy hắn nhìn Ninh Tiểu Nhàn, lại nhíu mày, cho rằng hắn hơi ghét Ninh Tiểu Nhàn, trong lòng không khỏi vui vẻ nói: “Xem ra hôm nay ta ăn mặc đúng cách. Nàng ta chỉ là một người phàm tục, cho dù Quyền sư huynh động tâm cũng chỉ thoáng qua lập tức sẽ quên thôi.”

Mọi người lại nghị bàn trong chốc lát , đợi Dư Diêu nói ra chuyện Ninh Tiểu Nhàn phát hiện phía sau cột gỗ có người, ánh mắt mọi người đều chuyển hướng về phía nàng.

Quyền Thập Phương nói: “Ninh cô nương còn nhớ được tướng mạo và quần áo người nọ không?” Đã trốn ở sau phòng rình coi, cái người này mười phần thoát không khỏi liên quan.

Ninh Tiểu Nhàn nhớ lại nói: “Nhớ rõ không nhiều lắm. Cái đầu to vừa phải, con mắt đặc biệt nhỏ, trên đầu đội mũ quả dưa màu vàng. Trừ điều đó ra. . .” Thời gian quá ngắn, cho dù nàng thị lực 5. 2, cũng không chú ý được nhiều. Nàng cũng không phải ếch xanh, có năng lực nhìn biến thái!

Trường Thiên đột nhiên nói: “Sắc mặt vàng khè, dưới khóe miệng có râu, dáng người thon gầy, bên phải khóe mắt có nốt ruồi, trên mũ thêu đồ án hình một con chim.”

Ninh Tiểu Nhàn liền nói ngay: “. . . Ah đúng rồi, ta còn nhớ rõ hắn dáng người thon gầy, sắc mặt vàng khè, dưới khóe miệng có râu, bên phải khóe mắt có nốt ruồi, trên mũ thêu lên một đồ án hình con chim!”

Nàng nói xong một hơi, mọi người trong phòng thẳng tắp mà trừng mắt nàng, ngây ngẩn cả người.

Đậu xanh rau má, cái này còn gọi nhớ rõ không nhiều lắm?

Nguy rồi! Vừa rồi kinh hồng thoáng có thể nhìn ra nhiều đồ đạc như vậy, không giống như là người phàm nhân gây nên a? Nàng cũng quá không cẩn thận.

Chớ lo lắng, nàng tự an ủi mình, dù sao nàng là người phàm  ngay cả linh căn cũng không có, “Hàm thực lượng” mười phần, không sợ có người kiểm tra.

Quả nhiên Quyền Thập Phương ho nhẹ một tiếng nói: “Ninh cô nương, thị lực quá tốt ah.” Một đống nam nhân mờ mịt theo sát nhẹ gật đầu.

Nàng cười khan nói: “Trùng hợp nhìn thấy. May mắn, may mắn mà thôi.”

Ai, nhãn lực đáng sợ là Trường Thiên, không phải nàng ah. Năng lực nhìn của hắn còn biến thái hơn cả ếch xanh. . .

Quyền Thập Phương nhìn kỹ nàng một cái, quay đầu hỏi Hoàng lão tài nói: “Ông ngoại, gần đây còn có ó hạ nhân gia đình nào mặc quần áo và trang sức có đồ án hình chim?”

Hô, đã đổi chủ đề, Ninh Tiểu Nhàn vụng trộm mà nhẹ nhàng thở ra. Lại không biết thần thái của nàng đều bị Quyền Thập Phương nhìn thấy.

            Chương 28: Hoàng lão tài gia yến

Hắn sớm đã biết Ninh cô nương không giống người thường.

Có thể là Yêu Nghiệt đã tiềm phục tại hiện trường, vì sao người phát hiện ra nó không phải hai người tu sĩ Dư sư đệ, cũng không phải Thạch sư muội này, mà là Ninh cô nương không có một chút trụ cột tu tiên?

Tốc độ yêu quái kia nhanh như vậy, ngay cả Dư sư đệ cũng không đuổi kịp, vì sao nó đang nấp ở cột gỗ mà Ninh cô nương lại có thể thấy rõ như thế?

Quyền Thập Phương chưa từng tò mò về một người như vậy.

Chỉ thấy Hoàng lão tài suy tư hơn nửa ngày, lại vuốt vuốt con mắt lim dim, lúc này mới nói: “Hình như Cao gia ở phía bắc huyện, hạ nhân nhà đó dùng đồ án này.” Gia tộc hơi có một chút thân phận đều cho hạ nhân ăn mặc quần áo và trang sức có thêu đồ án bản phủ đi ra ngoài, ở trong huyện làm việc dễ dàng hơn một chút.

Nói như vậy, yêu quái nấp ở bên trong Cao gia? Thạch Quý San nói: ” Còn chờ cái gì nữa, đi Cao gia trực tiếp diệt nó là được.”

Quyền Thập Phương lắc đầu: “Không vội. Đừng đánh rắn động cỏ, làm bị thương người khác sẽ không tốt, tối nay và ngày mai đi qua theo dõi. Tốt nhất có thể dẫn nó đi ra.”

Đám người Triều Vân tông gật đầu, cảm thấy lại không cho là đúng: “Quyền sư huynh mềm lòng, cho dù làm bị thương mấy người phàm thì lo gì? Nhanh chóng xử lý cái phiền toái này, trong tông còn có đại sự phải làm đấy.”

Thương lượng lâu như vậy, mỹ vị trên bàn đều đã nguội rồi, Ninh Tiểu Nhàn thấy lại cảm thấy đau lòng. Cuối cùng đã thương lượng xong, Hoàng lão tài cũng động đũa rồi, nàng vội vàng làm theo. Lão nhân gia thích náo nhiệt, mặc dù có khách quý đến thăm, Hoàng lão tài vẫn an bài mọi người cùng nhau ngồi vây quanh tại bên cạnh bàn cơm dùng cơm. Thú vị chính là, Hoàng lão tài an bài ngoại tôn ở bên trái mình, lại hữu ý vô ý an bài nàng ngồi tại bên phải mình, thường xuyên cười tủm tỉm và nói chuyện phiếm hai câu với nàng.

Những tu sĩ trẻ tuổi đang ngồi bên bàn cơm chưa từng đột phá Kim Đan kỳ, lại không cần bảo trì phong thái như ở trong phái Xích Tiêu, nơi nào sẽ kiêng kị ăn thịt? Mặc dù Quyền Thập Phương làm người ổn trọng, nhưng lại rất hiểu rõ lí lẽ, đã sớm nói với ông ngoại: “Không kiêng ăn mặn “, bởi vậy thức ăn trên bàn rực rỡ muôn màu, đó cũng là từ khi xuyên việt đến nay Ninh Tiểu Nhàn được ăn một bữa cơm đầy đủ như thế.

Bản thân Hoàng lão tài là kẻ tham ăn, người lão đãi lại là đệ tử tiên phái của cháu trai yêu quý, đã sớm phân phó các đầu bếp làm món ăn đã ngon phải ngon hơn.

Trong nhà ông có nuôi hai người đầu bếp, nghe nói là phải bỏ ra số tiền lớn mới lấy được từ trong tay quán rượu nổi danh Trung Châu, chế biến món ăn tại huyện Tứ Bình xưng thứ hai, thì không ai dám xưng thứ nhất. Ninh Tiểu Nhàn nhìn xem thức ăn trên bàn, đã biết rõ nhà Hoàng lão tài mời đầu bếp không có uổng phí tiền.

Chỉ riêng món canh gà nhân sâm mới bê lên này, nàng nếm một ngụm thì đã biết, đây ít nhất là dùng gà mái nuôi mười năm hầm hơn ba canh giờ. Bởi vì dân gian tin rằng gà nuôi hơn mười năm sẽ độc, bởi vậy sớm đã băm mất.

Hơn nữa sẽ không dùng nước canh gà hầm lần đầu . Mà mời khách uống là nước canh hầm lần thứ hai, lúc này nước canh mới trong, ngọt mà không đầy mỡ. Đầu bếp còn bỏ thêm nhân sâm, đảng sâm*(đắng sâm), cùng với cam thảo , long nhãn để tăng vị ngọt, Ninh Tiểu Nhàn còn nếm ra mỹ vị loài nấm hoa quả khô tươ, nhưng trong canh lại không thấy, có lẽ là bí quyết riêng của đầu bếp.

Theo lý thuyết, canh gà mái phải dùng nồi đất sâu lòng để nấu, lúc nấu không thể nhấc nắp lên để xem, lúc này mới có thể bức ra mùi thơm của gà. Thế nhưng mà ngoại trừ đồ làm bếp nàng nhét vào tầng năm Thần Ma ngục, cũng chỉ có thôn Thiển Thủy mới có loại thần khí nồi đất nấu nướng này rồi. Xem ra, trên đời người tài ba quả nhiên rất nhiều ah, đầu bếp của Hoàng lão tài cũng không biết dùng biện pháp gì có thể  giữ nguyên mùi thơm thịt gà như thế.

Uống ngụm canh này vào trong miệng, đầu lưỡi cảm nhận được vị  thơm ngon của gà, sau đó ở trong cổ cảm thấy mùi thơm ngát của dược liệu, ấm áp trôi xuống dạ dày, trong bụng cũng cảm thấy ấm áp lên, phân tán ngũ tạng lục phủ. Nhai một miếng thịt gà, xốp giòn mền  mượt, vị gà già biến mất, chỉ còn lại đầy mùi thơm ngát trong miệng.

Hoàng lão tài thích ngọt, nên chắc đầu bếp cũng vắt óc tìm nghĩ cách làm món “Cá nho hạt thông” .

Bên ngoài huyện Tứ Bình có con sông Tố, hàng năm theo con nước đều nghênh đón một người khách đặc thù là cá tam nhãn ngược dòng bơi về. Loại cá này vốn sinh ra tại sông Tố, sau khi trưởng thành lại bơi sang sông khác, nhưng khi đến thời điểm thân mình béo tốt nhất, sẽ cố gắng bơi về sông cũ đẻ trứng. Mọi người ở hai bên bờ sông Tố đợi, một khi cá nhảy tới thì đem tay bắt, thời cơ nắm phải rất chuẩn, bởi vì nếu nhảy không cao thân thể cá không đủ mạnh, thịt chất không đủ, không đáng bắt; mà một khi nhảy vào sông, con cá bắt đầu giao phối đẻ trứng, cá sau khi đẻ thì gầy yếu, dùng ăn nhai như cây khô, không có vị ngon gì.

Quyền Thập Phương về nhà đúng dịp tốt, đúng lúc có con nước , cũng là thời điểm cá béo tốt nhất.

Sau khi đầu bếp cạo vẩy cá xong thì tỉ mỉ lọc xương cá, thịt cá nguyên vẹn, sau đó tách da cá ra, rồi cắt chéo, cũng muốn bảo đảm mỗi một khối hoa văn đều là hình thoi cực xinh đẹp. Cái này đúng yêu cầu kỹ thuật cắt cực cao, da cá gần đứt, nếu không lúc nấu không thể uốn lượn hoàn mỹ, miếng cá phải cắt đều, lớn nhỏ như một.

Sau đó, đầu bếp ướp cá với gia vị ngon nhất hơn một canh giờ, rồi lăn cá lên bột, bỏ mặt da cá vào dầu nóng trong nồi được đặc chế . Sau khi chín thì cả miếng thịt cá sẽ co rút lại thành hình rất đẹp, hắn rưới bên trên thịt cá đã nứt ra chút gia dị, có bộ dáng như trái nho.

Lúc này ở trong mâm trang trí dây leo, để miếng cá xuống sau đó đổ tương cà chua đã đun sôi lên, cực kỳ giống nho trên giàn dây leo. Về phần hạt thông , xào chín hạt thông, rồi rắc lên mặt cá là được rồi. Món ăn này có đủ vị chua ngọt mặn, mặc dù tương cà đậm đặc nhưng lại không lấn át được vị ngọt của cá, càng quan trọng hơn là toàn bộ miếng cá không  có một cái xương dăm nào, vô cùng thích hợp cho người vừa béo vừa già như  Hoàng lão tài. Những người khác nếm thử cũng khen không dứt miệng.

Cả một bàn thức ăn còn gia nhập không ít nguyên liệu nấu trân quý ăn. Ninh Tiểu Nhàn muốn lột xác thể chất, không thể giống như trước kia chỉ ăn rau quả dưa leo rồi, thân thể của nàng cần bồi bổ rất nhiều, thức ăn trên bàn đúng là nhu cầu cần thiết của nàng. Sau khi nàng ăn gạo Vân Hương cùng với thịt nanh thú thì khí cơ trong cơ thể biến hóa vô cùng mẫn cảm, hiện tại uống mấy ngụm canh gà hầm sâm nóng vào trong bụng, ăn hết mấy ngắp thịt lợn rừng thơm ngào ngạt, rất nhanh cũng cảm giác cơ thể ấm áp, dùng ngôn ngữ Hoa Hạ mà nói chính là “Mỗi một tế bào đều đang thỏa thích hoan hô”, vì vậy biết rõ công dụng của những nguyên liệu nấu ăn này đang phát huy toàn lực.

Cái này đương nhiên đều do Hoàng lão tài ban tặng. Nàng cũng là người nhanh mồm nhanh miệng, hiện tại không ngừng trêu chọc lão nhân gia vui vẻ, sao mà không dỗ được Hoàng lão đầu vui vẻ hớn hởn chứ? Quay đầu nói chuyện với nàng còn nhiều hơn Quyền Thập Phương.

FacebookTwitterGoogle+LinkedInmore

PinterestTumblrEmail

Tiểu Tuyền

Ghét nhất người không có trách nhiệm, ai mà có tinh thần này, vui lòng đừng làm việc chung với tôi. Thanks

 PREVIOUS ARTICLETrời Sinh Một Đôi – Chương 165+166

NEXT ARTICLE Trời Sinh Một Đôi – Chương 167+168

Related Stories

 

Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục – Q06- Chương 321+322

 

Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục – Q06- Chương 319+320

 

Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục – Q06- Chương 317+318

Discussion28 COMMENTS

Sao lại toàn miêu tả món ăn thế này     

Cơ mà Trường Thiên đúng mà thành tinh có khác, mắt thế này chắc phải 20/10 mất

REPLY

=))))) truyện hay bị lệch quỹ đạo sang ẩm thực ghê

REPLY

– Sau đó, đầu bếp ướp cá với gia vị ngon nhất hơn một canh giờ……hắn rưới bên trên thịt cá đã nứt ra chút gia dị=> gia vị
– Ông ngoại, gần đây còn có ó hạ nhân gia đình nào mặc quần áo….=> còn có( dư 1 chữ ó)
– Ninh Tiểu Nhàn còn nếm ra mỹ vị loài nấm hoa quả khô tươ, => tươi

Ôi, giống chương trình dạy nấu ăn quá à, cái này là tu tiên mà.hjc.
Tks tỷ ạ

REPLY

Hơ hơ… Cứ như đọc sách dạy nấu ăn và hướng dẫn thưởng thức mỹ thực vậy? Chỉ muốn bay ngay ra siêu thị mua cá về làm ăn mà thôi! Quá hấp dẫn người rồi mà!
Trường Thiên ca quả thật là yêu xà, ở trong Thần Ma Ngục mà có thể tường tận đến vậy cơ đấy.
Cảm ơn các nàng nhiều lắm nhé!

REPLY

Chị Nhàn không có tôa chất làm thám tử rồi, nhường lại cho TT thôi.
Sao mà mấy món ăn ngon thế, đọc mà chảy cả nước miếng, đúng là hành hạ người đói mà 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC