97

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tắt

Bộ Lạc Liên Minh Mobile

Hot 3DMMO Quân Đoàn ChiếnĐấu Trường PK Hoành TrángVào Đấu Tranh Chiến ThầnDũng Sĩ-Mau Vào...

Cài đặt ngay

Search

NAVIGATE

HOMENINH TIỂU NHÀN NGỰ THẦN LỤC

By Tiểu Tuyền on August 11, 2016

Giày bot cổ lưới hoa (Hàng Nhập ) - BN830

Giảm Giá 40% - 60% Toàn Bộ Sản Phẩm Đặt Hàng Trực Tiếp Tại Web, Giao Hàng Toàn Quốc Miễn...

Mua ngay

Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục

Chương 97:  Bày mưu tính kế

Edit: Hoa vô tử

Beta: Tiểu Tuyền

Sáng sớm ngày thứ hai tỉnh lại, mọi mệt mỏi cùng đau nhức ngày hôm trước đều đã biến mất không thấy gì nữa. Tôi thể công hiệu không chỉ ở chỗ cải thiện thể chất, cũng làm tăng nhanh tốc độ hồi phục của cơ thể nàng. Hiện tại sức lực toàn thân nàng đều dùng không hết, thực tế dưới chân đi đường như bỏ thêm nệm êm, nhẹ nhàng mà có co dãn. Xem ra, Trường Thiên phép huấn luyện cực hạn quả nhiên rất hữu hiệu.

Tối hôm qua nàng ở trong Thần Ma ngục gieo xuống Linh Mễ- một loại hạt giống Mộng Hoàng Lương, hôm nay bắt đầu dùng loại gạo mới rồi. Sáng ra tiến vào tầng thứ năm xem xét, Mộng Hoàng Lương đã đủ chín rồi.

Tức nhưỡng quả nhiên đáng tin, nó trồng ra loại linh mễ này, sớm đã  không phải bộ dạng hạt giống có vẻ bệnh mà nàng cầm ở trong tay nữa. Hiện tại sinh trưởng ở trong thần thổ từng hạt Hoàng Lương no đủ, tùy tiện vê đi lớp vỏ bên ngoài, lộ ra hạt bên trong hồng sáng long lanh, dường như là thủy tinh màu hồng tốt nhất.

Nàng thử nấu một chén gạo mới, phát hiện hương vị quả nhiên ngon hơn gạo Vân Hương, sau khi vào bụng nhiệt lưu cũng càng nhiều hơn chút ít- gạo kê dinh dưỡng vốn không cao, thực tế Mộng Hoàng Lương là linh mễ tứ phẩm, phẩm giai bản thân thì càng cao. Sáu mươi linh thạch này quả nhiên không có uổng phí a.

Đáng nhắc tới chính là, hôm qua đưa xác chết yêu quái vào Thần Ma ngục, để cho tức nhưỡng thêm đồ ăn. Cho nên hiện tại màu sắc của tức nhưỡng đã từ vàng nhạt chuyển thành  màu đỏ nhạt, một bộ ăn uống no đủ, thấy nàng đến càng thêm biểu thị hoan nghênh. Theo lời Trường Thiên nói, năng lực hấp thu của tiểu gia hỏa này xa xa không chỉ không tệ, mà lúc Thần Ma ngục cường thịnh nhất, màu sắc tức nhưỡng có màu tím đen đấy, vậy đái khái cái gọi là “Đỏ đến biến thành màu đen” a?

Kế tiếp, nàng đi nơi thương đội Vân Hổ đóng quân tiếp tục thu xác chết yêu quái. Có hiệu ứng quảng cáo chừng khoảng một ngày trước, trong nhà kho của thương đội xác yêu quái chồng chất còn cao hơn hôm qua, lại có trên dưới gần 200 con. Nàng đương nhiên thành thực không khách khí mà thu nhận, may mắn hôm qua doanh thu tương đối khá, bằng không thì đám xác yêu hơn hai mươi vạn lượng bạc có thể sẽ trả không nổi rồi. Loại cơ hội tốt, ngàn năm có một này, tiếp theo muốn gặp lại không biết được phải đợi bao lâu về sau rồi. Đương nhiên, nàng cũng biết loại  hư cảnh này không bền, vài ngày kế tiếp, xác yêu quái càng thu càng ít.

Nàng ở tại nơi đóng quân vòng vo hai vòng, vốn là muốn tìm vợ chồng Trương Sinh đưa Dịch Dung Đan. Nào biết bọn tiểu nhị nói, từ sau khi tiến vào Nham Thành thì không thấy bóng dáng hai người bọn họ, tựa như lúc trước đến bất kỳ một cái thành thị nào tiếp tế. Dù sao lúc nhổ trại rời đi, bọn hắn sẽ xuất hiện, bởi vậy cũng không có nhiều người hỏi tung tích của bọn hắn.  Cùng mất tích không thấy còn có Ngôn tiên sinh, người này càng không có cảm giác tồn tại.

Ninh Tiểu Nhàn không có tìm được vợ chồng Trương Sinh, lại không cẩn thận liếc qua Đặng Hạo đang rầu rĩ không vui. Hắn ngồi ở trong phòng chuyện dụng của thương đội ngẩn người, nước trà trước mặt tràn đầy cũng đã hoàn toàn lạnh mất, hiển nhiên một ngụm cũng không uống. Lá trà quý giá, Đặng Hạo càng yêu thích trà, tình hình này không thấy nhiều, hiển nhiên giờ phút này hắn đang phiền não bất thường.

Thương đội Vân Hổ thay nàng thu hơn hai trăm xác yêu quái. Phần nhân tình này cũng nên thừa nhận đấy, vì vậy nàng đi vào nói lời cảm tạ. Đặng Hạo gặp được nàng ngược lại rất vui vẻ, hắn là một người luyện võ, nhìn thấy tư thế Ninh Tiểu Nhàn đi đường cũng biết công phu của nàng có chút thành tựu rồi. Hắn chỉ cảm thấy được cô nương trước mặt này biến hóa rất lớn. Bí mật trên người cũng càng ngày càng nhiều, càng ngày càng không dễ dàng nhìn thấu.

Hai người hàn huyên vài câu, dáng cười trên mặt Đặng Hạo dần dần biến mất, hiển nhiên lại nghĩ tới tâm sự. Lúc này nàng vốn nên cáo từ rời đi, dù sao nàng cùng  Trường Thiên đều giữ vững tín niệm là nhiều một chuyện không bằng bớt đi một chuyện, kết quả vẫn nhịn không được hỏi: “Đặng đại ca, có tâm sự gì khó giải, không ngại nói với ta đi.”

Nàng còn không có ý xấu đến hỏi người ta “Ngươi có cái gì không vui, nói ra để cho ta vui vẻ.”

Hai ngày nay Đặng Hạo đang phiền não đến cơm nước không vào. Tìm mấy cái phó lĩnh đội đến thương lượng vài lần cũng không tìm ra được một ý kiến tốt. Giờ phút này thấy nàng vui vẻ hỏi, nghĩ đến tiểu cô nương trước mặt này vẫn chưa tới hai mươi tuổi có thể biết cái gì, vốn định nói hai câu xã giao để cho qua, kết quả lời nói đến đầu lưỡi vòng vo vài vòng, cuối cùng ma xui quỷ khiến mà biến thành: “Cái này vốn là một chuyện tốt, chỉ là cảm thấy do dự,không yên.”

Hắn đã mở miệng, thì cũng không nghĩ dừng lại.

Hoá ra sau khi hắn đến Nham Thành, thì nhận được thư của thương đội Khánh phong. Là chính Tổng Khánh Phong đích thân ký phát, mời hắn gia nhập thương đội Khánh Phong “Chung tương hoạt động lớn” Thương hội này quy mô cực lớn, ở toàn bộ Nam Chiêm Bộ Châu đều có thể đứng trong hàng top 10, ở trên cả đại lục có hơn bốn mươi chi nhánh, có thể nói là lão đại bên trong thương hội rồi.

Đặng Hạo tự thành lập thương đội Vân Hổ đến nay cũng có thời gian hơn mười năm, một lần đi thương lúc nào mà không cẩn thận lại cẩn trọng chứ? Truy cứu nguyên nhân, là do thương đội này của mình quy mô quá nhỏ, nhân thủ quá ít,chịu không được tổn thất, chịu không nổi giày vò. Hình thức thương đội tư nhân nhỏ như hắn vậy chỗ nào cũng có, mộng tưởng của mọi người đơn giản là ôm lấy cái thành thị cỡ lớn hoặc là thương hội lớn, từ đó về sau được thu nạp vào đường đi của tổ chức, rất nhiều chuyện chính mình đã không cần phiền não nữa.

Gia nhập thương hội lớn chỗ tốt rõ ràng, hơn nữa đây là quản lý Tổng Khánh phong phát lời mời. Nếu như hắn đồng ý, tương đương với chuyện một người ngay cả cộng tác viên cũng không phải, đột nhiên được gia nhập công ty quốc tế lớn hơn nữa lập tức tiến nhập vào biên chế, vậy sau này đi đi hành thương thì muốn người có người, muốn tiền có tiền, muốn tài nguyên có tài nguyên, so sánh hiện tại an nhàn hơn nhiều lắm, chỉ là cái cờ hiệu “Thương đội Vân Hổ” này của hắn đã có hơn mười năm rồi, về sau phải đổi thành chữ “thương hội Khánh Phong” rồi, trong nội tâm khó tránh khỏi có chút không bỏ được.

Chẳng qua Đặng Hạo cũng là người biết chuyện, sẽ không vì  chút tiếc hận trong nội tâm mà cự tuyệt  Khánh Phong mời, nếu không một đám bộ hạ cũ kia cũng sẽ không bỏ qua đâu. Chính thức làm hắn khó xử đấy, nhưng lại bởi vậy dẫn xảy ra một chuyện phiền phức.

“Nếu như ta đồng ý, Thương đội Vân Hổ sẽ nhập vào chi nhánh Lôi Châu của thương hội Khánh Phong.”  Lôi Châu ở phía tây Nham thành, đại khái đi hơn một tháng là có thể tới, vừa mới đi vào trong đó đã xử lý thủ tục giao tiếp, “Thế nhưng theo ta nghe ngóng, người chủ sự chi nhánh Lôi Châu là Phúc Trường An, bản thân lại là một người yêu tiền như mạng, thật hổ thẹn, thương đội Vân Hổ đi thương nhiều năm, trong tay của ta lại không tích lũy được bao nhiêu tiền.” Nói thật thì đi thương là nghề nguy hiểm cao, thiên tai đều có thể mang đến tổn thất, Đặng Hạo làm người trung hậu, đưa cho nhân viên thương vong tiền trợ cấp lại cao hơn bình thường, bởi vậy so với thành  viên bình thường tất nhiên hắn trôi qua dư dả chút ít, nhưng lại không có bao nhiêu tiền dư để đút lótcho  chủ sự chi nhánh Lôi Châu này.

“Chi nhánh Lôi Châu đã có được 7 thương đội, chúng ta mới đến, khó tránh khỏi bị xem nhẹ.” Đặng Hạo cau mày nói, “Ninh cô nương ngươi có chỗ không biết, ở bên trong thương hội lớn, tiền lời tốt,  tuyến đường nguy hiểm ít thuộc về ‘tuyến đường phì nhiêu’, bình thường đều bị chủ sự phân phối cho chưởng quản tâm phúc của thương đội, giống như chúng ta vậy …”

Nàng đã hiểu rõ, Đặng Hạo lo lắng sau khi gia nhập chi  nhánh Lôi Châu của thương hội Khánh Phong sẽ bị chủ sự chèn ép, không những không thuận tiện, còn bị phân chia thương lộ khó đi, vậy chẳng thể tiêu dao khoái  hoạt bằng thương đội Vân Hổ hiện tại rồi. Nhưng mà đến lúc đó nếu thoát ly khỏi thương hội Khánh Phong ra làm một mình, vậy thì lại đắc tội người ta, không có lợi nhất.

Nàng ngưng thần nghĩ nghĩ, mới hỏi: “Ngươi cũng biết vị chủ sự họ Phúc này, năng lực làm việc như thế nào?”

“Nghe nói khá cần cù nỗ lực. Lúc hắn vừa điều đi chi nhánh Lôi Châu, chỗ đó chỉ có hai thương đội.” Phẩm hạnh chủ sự tương lai, Đặng Hạo hiển nhiên cũng đã nghe ngóng, “Lúc này mới qua thời gian sáu năm, chi nhánh Lôi Châu cũng đã gia tăng đến bảy đội, mà lợi nhuận hàng năm trình lên đều khá tốt, hiển nhiên cũng là người có bản lĩnh.”

Nói đúng là, ngoại trừ bên ngoài tham tài, ý nghĩ vẫn rất khôn khéo, năng lực vẫn phải có rồi?

“Như vậy, tiền lời mỗi lần đi thương phân phối như thế nào?”

“Cái này, thương hội Khánh Phong ngược lại rất là hậu đãi. Thương đội giữ lại cho mình tám phần, thương hội phân đi hai phần.”

Tròng mắt nàng chuyển lòng vòng, cười hắc hắc nói: “Đặng đại ca, chuyện này kỳ thật không khó giải quyết. Ta có một biện pháp nói không chừng có tác dụng, hơn nữa ngươi còn không cần tự móc tiền túi.”

Phiền não hai ngày đều tìm không ra cách giải quyết, tiểu cô nương này lại nói nàng có biện pháp? Đặng Hạo lập tức trở nên hào hứng: “Ah? Xin rửa tai lắng nghe.”

Nàng sắp xếp lời nói một chút: “Nói tới cũng đơn giản. Sau khi ngươi cùng Phúc chủ sự kia gặp mặt mấy lần, liền hướng hắn đề cái yêu cầu.”

Vừa gặp mặt cùng với người ta đề yêu cầu? Đặng Hạo nhíu nhíu mày, lại nghe được nàng nói tiếp: “Trong tay Đặng đại ca không có tiền dư, không thể như các lĩnh đội thương đội khác lần lượt đưa chút ít tiền bạc cùng vật chất nịnh bợ hắn. Đây đúng là yếu thế, nhưng trong tay ngài cũng nắm một số tiền vốn lớn. Tiền vốn này là thương đội Vân Hổ!”

“Chi nhánh Lôi Châu thành tích dù tốt, đó cũng chỉ là chi nhánh, cùng cá nhân Phúc chủ không dính vào nhau, tối đa lắm hắn chỉ được ban thưởng chút ít. Bởi vậy ngài không ngại nói thẳng với Phúc chủ sự, mặc dù trong tay ngài không có hiện ngân, nhưng thương đội Vân Hổ có thể chia cho hắn phần tiền như nhau. Chỉ cần hắn xuất tiền cho thương đội thì sẽ được cùng ngài chia phần, như vậy lúc kết thúc xong một chuyến đi thương, ngài chấp nhận hai tay dâng cho hắn một phần tiền bạc mà hắn nên được.”

Đặng Hạo càng nghe càng không hợp khẩu vị. Ninh cô nương này không chỉ bảo hắn không tặng lễ, ngược lại muốn từ trong túi Phúc chủ sự móc tiền ra. “Hắn đồng ý sao?” Quá không đáng tin cậy rồi.

Nàng cười cười, hỏi ngược lại: “Vì sao không đồng ý? Hắn chỉ cần quăng tượng trưng cho thương đội Vân Hổ hai ba vạn làm tiền vốn, đằng sau thì có lợi nhuận cuồn cuộn không dứt để chia. Hắn ở Lôi Châu kinh doanh nhiều năm, một ít tiền này với hắn mà nói chỉ là chút lòng thành mà thôi. Nếu như Phúc chủ sự này thực sự thông minh như ngài nói vậy, thì hắn phải biết chỗ kì diệu của biện pháp này, vòng quay chuyển tiền tệ của những lợi nhuận này không tính là nhận hối lộ được, chẳng qua do cá nhân hắn bỏ tiền ra và được phân chia mà thôi. Vạn nhất Khánh Phong tra sổ sách ra, hắn thể ngay thẳng mà trả lời.”

“Thương đội Vân Hổ đã vào thương hội Khánh Phong, về sau đi thương đoạt được cũng không ít hơn chút tiền này rồi. Từ đó phân ra một phần nhỏ cho Phúc chủ sự, lại có vấn đề gì?”

Đặng Hạo hai mắt tỏa sáng, trong nội tâm tính toán.

“Còn nữa, hắn đã biết rõ trong thương đội Vân Hổ có một phần là của hắn, như vậy thời điểm phân chia đi thương, chắc chắn sẽ không bạc đãi thương đội Vân Hổ, lúc này mới có thể cam đoan chính hắn được chia lãi lớn nhất.” Dù cho không phải là tuyến đường phì nhiêu, thì gần nó cũng được, dù sao so với các tuyến đường nguy hiểm thương đội Vân Hổ đi hiện nay tốt hơn.

“Cuối cùng, việc người thương đội khác xem thường ngươi. Nếu như Phúc chủ sự đối với ngươi khách khí, lĩnh đạo thương đội khác, tất nhiên phải biểu hiện ra khách khí đối với ngài, không dám cho ngài quá nhiều bó buộc. Như vậy Đặng đại ca ở dưới chi nhánh Lôi Châu đi khởi thương mới sẽ không biệt khuất.”

Chương 98: Tiếu Tử khác thường

Nói xong ba điểm này, con mắt Đặng Hạo đã phát sáng lên. Biện pháp này của Ninh Tiểu Nhàn, lợi mình, lợi chủ sự, duy chỉ có bất lợi cho Khánh Phong. Nhưng mà Khánh Phong được tiền lời nhiều có liên quan gì đến hắn? Hắn không phải đồ đần, người ngu là không dẫn dắt được thương đội, chỉ là cách nghĩ của Ninh Tiểu Nhàn vô cùng mới lạ. Hắn suy nghĩ thông mấu chốt trong đó, lại càng phát giác kế này có thể thực hiện được.

“Ninh cô nương, biện pháp này quả nhiên uy chấn thiên hạ. Đặng mỗ thụ giáo.” Đặng Hạo nghiêm nghị nói, lúc này hắn đâu còn dám xem thường bất mãn tiểu cô nương hai mươi tuổi trước mắt này nữa? “Chỉ là ân huệ bậc này, Đặng hạo làm sao mà báo?”
Nàng hé miệng cười nói: “Không sao,  ý kiến phụ nhân mà thôi, còn lại kính xin Đặng đại ca tự hành phát huy.” Thương đội Vân Hổ từ trên xuống dưới đều đối với nàng không tệ, hơn nữa nàng luôn luôn có một loại dự cảm, sau này sẽ còn có gặp lại thương đội này. Bán một cái nhân tình cho Đặng Hạo có lợi mà vô hại.

Sau khi rời khỏi quán trà, nàng đi một chuyến đến Hỗ thị, lại đến khu ký bán để đem Trúc Cơ Đan bán ra. Đan này tất nhiên là tối hôm qua Trường Thiên luyện chế, đã có Phúc Vũ đỉnh  tương trợ, thần lực hắn hao phí càng ít, đan thành công còn nhiều hơn ba viên. Trong tay hắn có rất nhiều phương pháp luyện đan, lại không chuyện luyện chút ít dược hoàn khác. Lúc này thực lực của Ninh Tiểu Nhàn vẫn chưa được, tùy tiện lấy ra quá nhiều dược vật trân quý gởi bán, đó là trực tiếp khiêu khích lòng hiếu kỳ của Thanh Hư Môn rồi, đối với nàng không có lợi.

Bất kể thế nào, hiện tại trong tay nàng có tiền, tất nhiên là đi dạo trong Hỗ thị có đồ vật mua được cũng nhiều hơn. Cho nên nàng trực tiếp bước đi thong thả đến một cửa hàng trước vỉa hè, trên quán bán các lá bùa. Đấy là do hôm qua nàng đấu cùng Tam gia mới nhìn thấy, chỉ là lá bùa dùng tài liệu so với giấy vàng bình thường tốt hơn một chút.

Trường Thiên cùng nàng đã tính toán qua, trước mắt mặc dù nàng không có linh lực hay thần lực trong thân, nhưng lá bùa không có linh lực cũng có thể thúc dục, rất tốt dùng để luyện lực tay, bắt bọn nó quăng đúng một điểm là được, bởi vậy trước mắt đúng là nàng cần mua một lượng lớn. Trải qua một phen cò kè mặc cả, nàng  mua hơn sáu mươi Liệt Hỏa phù, 30 lá Hàn Băng phù, hai loại lá bùa này hiệu quả nàng đã được chứng kiến, ngoài ra mua vào hơn mười tờ Tật Phong phù. Có thể làm thân hình nhanh như gió, vừa vặn phối hợp với  bác mệnh chi thuật nàng đang sử dụng, mua ít nhất chính là Hậu Thổ phù, loại lá  bùa này tác dụng hơi nhỏ hơn một chút… Được rồi, là nàng chưa nghĩ ra phải dùng nó như thế nào.

Vốn nàng muốn mua một, hai pháp khí hộ thân, hoặc là mua kiện bảo giáp mặc vào. Cái kiện Thanh Mông bảo giáp trên người Thạch Quý San kia làm cho nàng hâm mộ chết rồi. Nàng cũng  muốn có một kiện ah. Đáng tiếc Trường Thiên lại nhàn nhạt nói ra ba chữ ngăn trở nàng: “Không cần thiết.”

Hắn đề nghị nàng mua một đôi giày tốt mới là chuyện đúng đắn. Cho nên hai người lại bỏ ra gần nửa canh giờ đến chỗ chế tác giầy đào được một đôi da lông chuột lửa. Chuột lửa cũng là một loại yêu thú, sợi lông dài gần một mét, nhỏ như tơ. Chế thành giầy vừa nhẹ vừa mỏng, cảm giác chân rất tốt, mà lại có thể khiến cho chủ nhân tăng tốc khoảng một phần trăm. Cái giầy này còn có một chỗ vô cùng tốt- lông chuột lửa còn gọi là “Vải lửa tạng”, nếu như bị bẩn thì dùng một mồi lửa đốt là có thể hết sạch sẽ. Ninh Tiểu Nhàn biểu thị, một đôi giày không cần giặt rửa là mộng tưởng của người lười ah.

Sau đó, nàng lại mua một ít tỷ như hạt giống ngọc hồng thảo, kim chi loại tiên thảo. Những hạt giống này không có đắt như nàng nghĩ, ngược lại chỉ cần hơn mười linh thạch là mua được. Lý do cũng rất đơn giản, so sánh dược liệu tiên gia trồng cả năm, thì hạt giống bình thường ngược lại không khó trồng. Thời gian trong rất nhiều động thiên phúc địa không giống ngoại giới, có chỗ “trong núi bảy ngày, trên đời đã ngàn năm” mà nói, cực lợi cho thiên tài địa bảo sinh trưởng. Nhưng mà cái bản lĩnh của một độngthiên phúc địa thúc thực vật gieo trồng cũng không thể so sánh với thần thổ tức nhưỡng nhé.

Cho nên Ninh Tiểu Nhàn thu mua những hạt giống tiên thảo này, trong đầu phát họa ra tương lai tốt đẹp, sẽ được màu xanh nhạt của linh thạch chiếu sáng đấy.

Hai canh giờ sau, nàng lại đi trở về khu gửi bán, Trúc Cơ đan quả nhiên đã bán đi rồi. Lúc này định giá cao hơn hôm qua một chút, mỗi viên 180 linh thạch, lại cũng không có dẫn phát tranh mua, đại khái đám tán tu đều đoán được mấy ngày nay Trúc Cơ Đan sẽ được cung cấp cuồn cuộn không dứt a.

Làm cho nàng ngoài ý muốn chính là, Hoàn Hồn Dẫn rõ ràng chỉ bán đi một quả, làm cho nàng lập tức nhập vào sổ hơn một ngàn linh thạch. Nếu như nàng biết ai mua, tất nhiên sẽ càng đặc biệt chú ý người rút khoản tiền lớn này, chính là Lưu Mãn tử! Mấy ngày trước ở dã ngoại hắn bị thụ yêu “Tích hủy” làm bị thương, loại công kích ác độc này có thể làm người bị thương “tích hủy tiêu cốt”, dùng năng lực tu sĩ cũng không thể làm cho miệng vết thương khép lại, ngược lại thời gian dần qua sẽ sinh mủ đau nhức, cuối cùng ăn mòn đến xương khớp.

Lưu Mãn Tử vốn cho là mình sẽ chết chắc rồi, nào biết được lúc nản lòng thoái chí đi dạo trong Hỗ thị, cũng ở khu gửi bán thấy được bảng giới thiệu bên cạnh Hoàn Hồn Dẫn. Nếu da thịt hắn hoàn hảo, hắn tuyệt sẽ không mua dược vật bàng thân mà không có xem hướng dẫn như vậy. Khỏi cần phải nói, viên đan thứ nhất chỉ giảm thọ mười lăm năm này cũng đủ hãi người rồi. Đáng tiếc hiện tại tánh mạng hắn nguy như cột trứng sắp đổ, giống như người chết đuối bắt được nhánh cây khô, chết cũng không chịu buông tay. Hết lần này tới lần khác linh thạch trên người hắn không đủ, vì vậy mới có một màn về sau này.

Sau khi bị Đạm Đài đuổi khỏi Hỗ thị, hắn không biết từ nơi nào có được linh thạch, rốt cuộc gom góp đủ tiền thuốc rồi, lúc này mới lần nữa quay lại Hỗ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net