26

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Không biết là do hai người nhiệt tình quá mức, hay là nhiệt độ cuối hè luôn khiến mọi người cảm thấy xao động, mà Đinh Đinh gần như vong tình ở trên người Di Mộc Thần luật động. Những giọt mồ hôi trong suốt và hơi thở đan xen vào nhau nhất thời thành liều thuốc kích thích ác liệt nhất trên thế gian này.

Từng đợt cảm giác ngứa ngáy tê dại đánh sâu vào lý trí cuối cùng của Đinh Đinh, Di Mộc Thần ở dưới thân bị thuốc làm cho lý trí hôn mê, chỉ biết tích cực đáp lại, cặp mắt xấu hổ ngậm nước cùng cảm giác chặt chẽ bên trong... đều khiến Đinh Đinh muốn ngừng mà không được... hắn chưa bao giờ có loại cảm giác đáng sợ này, hắn cảm thấy mình sắp điên rồi, thậm chí còn buồn cười cho rằng, không chừng hắn sẽ chết ở trên thân nam nhân này.

Dù trong lòng hắn rất rõ, Di Mộc Thần giờ đây gần như lấy lòng, làm chuyện này với hắn chỉ là vì bị người hạ thuốc, nhưng hắn lại ti tiện muốn nhân cơ hội này xâm chiếm y càng nhiều hơn. Khi hắn hôn môi y nồng nhiệt, hắn mới biết, thì ra, đối với một người đàn ông, hắn cũng có thể khát vọng và si mê như vậy.

Không biết qua bao lâu, theo một tiếng rên rỉ cất cao, thân thể vẫn không ngừng quấn quít lấy nhau của Đinh Đinh và Di Mộc Thần dần dần mềm nhũn xuống. Đinh Đinh mỏi mệt nằm ở trên người Di Mộc Thần, vẫn như có như không hôn môi y.

...

Di Mộc Thần được giải phóng dần dần khôi phục một chút thanh tĩnh, trí nhớ hỗn loạn khiến y hơi mờ mịt, gương mặt đỏ ửng.

Thậm chí y không biết người đang nằm trên thân y rốt cuộc là ai...

Nhưng khi y ôm người này, y lại rất rõ người này nhất định không phải Tiếu Tấn. Bởi vì Tiếu Tấn sẽ không dịu dàng như vậy, hơn nữa... Tiếu Tấn cũng sẽ không kiêng nể cảm nhận của y.

Trên cổ truyền đến từng đợt cảm giác ẩm ướt trơn nhẫn cùng tiếng hút vào, y biết người đang đặt y ở dưới thân còn đang yêu thích hôn y. Đáng tiếc, dược hiệu dịu đi khiến y không còn chút cảm giác muốn đáp lại nào.

Trong phòng rất tối, không có bật đèn, Di Mộc Thần mở to mắt, trong mắt mang theo không cam lòng.

Cho dù như thế nào, thì y vẫn còn là một người đàn ông.

Nhưng mỗi đêm y đều phải nằm dưới thân một người đàn ông bất kỳ... Nhớ tới bộ dạng bản thân vì thoải mái mà thở hắt ra, Di Mộc Thần chỉ cảm thấy dạ dày co quặn từng đợt.

Cũng không phải y chưa từng thích đàn ông, chỉ là trước giờ y chưa bao giờ nghĩ, mình lại có thể hỗn loạn không chịu nổi như vậy.

Trong bóng đêm, lông mi Di Mộc Thần hơi rung động, giống như một đôi cánh ve.

Ngực bị đè nặng khiến y không thở nổi, ngọn lửa vô minh từ từ cháy dai dẳng, y chỉ cảm thấy thật hận nụ cười đằng sau kính mắt của người kia. Chỉ cần nghĩ tới có thể phá hủy nụ cười trên mặt hắn kia, Di Mộc Thần đã cảm thấy cả người vô cùng sung sướng.

Y chưa bao giờ giống hôm nay, y khẳng định, y muốn trả thù, y phải trả lại.gấp trăm ngàn lần tất cả khuất nhục mà người kia ban cho y.

Trả lại toàn bộ...

Lúc này, cảm giác được tay người nọ trượt tới giữa hai chân y, tách ra hai bắp đùi đã không còn mở được nữa.

"... Đủ rồi." Di Mộc Thần mệt mỏi nhẹ giọng nói.

Vừa dứt lời, y rõ ràng cảm giác được động tác người đàn ông trên thân rõ ràng bị kiềm hãm.

"Cút." Giọng Di Mộc Thần rất thấp, rõ ràng chỉ có một chữ, lại làm cho người ta cảm thấy rét lạnh.

Trong bóng tối, Đinh Đinh dường như bị đóng băng, trên mặt làm sao còn có nửa điểm điên cuồng như vừa rồi, chỉ còn lại có luống cuống bất an và mê man. Đinh Đinh khẩn trương nhìn Di Mộc Thần, tuy trước mắt một mảnh tối om không nhìn thấy được gì cả, nhưng hắn lại có thể rõ ràng cảm giác được Di Mộc Thần tức giận.

Hắn tưởng mình nhất thời không cầm giữ được mạo phạm Di Mộc Thần khiến y không vui, bối rối muốn mở miệng giải thích, nhưng miệng mở ra khép lại vẫn không biết nói như thế nào.

Chẳng lẽ nói mình vẫn đối với y nhớ mãi không quên, thậm chí... khát vọng...

Chỉ là, Đinh Đinh không biết, Di Mộc Thần trong cơn giận dữ thậm chí không biết hắn là ai, cũng không muốn biết...

"Tôi..." Đinh Đinh ngập ngừng không biết nên mở miệng như thế nào. Đáng xấu hổ chính là, thân thể hắn thế nhưng vẫn không thể ngăn chặn dục vọng dần dần nổi lên. (=..=)

Nếu Di Mộc Thần nhìn thấy, lúc này Đinh Đinh toàn thân đỏ bừng vì xấu hổ và giận dữ.

...

Nhận thấy được dục vọng còn trong cơ thể mình dần dần trở nên rõ ràng, sắc mặt Di Mộc Thần càng khó nhìn hơn. Y khẽ di chuyển, lui về phía sau, đẩy người trên thân ra.

"Nghe không hiểu sao?"

"Nghe tôi giải thích, kỳ thật tôi là Đinh..."

"Tôi không quản cậu là ai, tôi bảo cậu lập tức cút ra ngoài cho tôi!"

...

Đinh Đinh chỉ cảm thấy thân thể lửa nóng giống như bị một chậu nước lạnh xối từ đầu đến chân, thân thể lạnh lẽo đến phát run. Lúc này, trong căn phòng tối tăm yên tĩnh chỉ còn lại tiếng hít thở, nhưng đã không còn nửa điểm mê loạn trước đó.

Đinh Đinh không thể tin được nhìn Di Mộc Thần, trên mặt chỉ còn lại xấu hổ, giận dữ và bất an, giống như trái tim mềm mại bị người chà đạp. Tuy hắn không nghĩ tới sau khi cùng làm với y sẽ thành thế nào, cũng không có nghĩ tới sẽ chịu trách nhiệm đối với y, thậm chí trước khi cùng y lên giường, còn ti tiện nghĩ sẵn lý do từ chối tốt nhất (ăn xong quẹt mông bỏ đi hả ca =.,=)... Nhưng hắn chưa bao giờ nghĩ tới, sự từ chối của hắn lại kém hơn gấp trăm triệu lần so với khẩu khí hèn mọn và bất cần của Di Mộc Thần.

Di Mộc Thần so với trong tưởng tượng của hắn còn lạnh lùng hơn nhiều, rõ ràng... không có chút tình cảm nào.

Điều này khiến Đinh Đinh cảm thấy khó chịu, tuy hắn biết loại cảm giác này thật tồi tệ. Nhưng hắn vẫn phạm vào, ti tiện không chịu nổi... Mới vừa rồi hắn còn cùng y làm chuyện thân mật nhất trên thế gian này, nhưng giờ phút này lại không bầng một chữ 'Cút' bất cần.

Hắn thật sự chịu không nổi sự lạnh lùng của Di Mộc Thần, tim hắn sắp nứt ra rồi.

Sắc mặt Đinh Đinh tái nhợt, run rẩy mặc quần áo vào, chạy trốn ra khỏi biệt thự của Di Mộc Thần.

...

Đinh Đinh vì quá bối rối và khuất nhục, chỉ một lòng muốn chạy nhanh rời khỏi, lại không phát hiện cách đó không xa đang có một chiếc xe chậm rãi chạy tới Di phủ.

Di Mộc Thần căn bản không rảnh đi nhìn xem người giúp y giải độc là ai, mà y cũng không muốn biết... Hiện tại việc duy nhất y muốn làm chỉ có một, đó là trả thù.

Tinh dịch trắng đục đầy người làm nhiễu loạn suy nghĩ của Di Mộc Thần, y không thoải mái nhíu mày.

Đứng dậy, vọt qua tắm rửa.

Thẳng đến khi chắc chắn rằng mình thật sự sạch sẽ sau, mới từ phòng tắm đi ra.

Ai ngờ, đèn trong phòng không biết tự khi nào đã được bật lên, trên giường có một người đang ngồi —— Tiếu Tấn đang nâng cằm hướng y mỉm cười.

Di Mộc Thần sửng sờ ở tại chỗ.

Hắn đến đây lúc nào?

Lần đầu tiên, y có thể nhìn thấy rõ ràng diện mạo người này, tay cầm khăn tắm không biết từ khi nào đã nắm thật chặt, vì nắm quá chặt nên các đốt ngón tay trở nên trắng bệch.

"Cậu.. cậu là ai?" Di Mộc Thần làm bộ giật mình hỏi, khẩn trương nhìn Tiếu Tấn.

Tiếu Tấn tựa hồ đã đoán được Di Mộc Thần sẽ khẩn trương và bối rối, trên mặt vẫn treo một nụ cười nhợt nhạt: "Tôi còn tưởng rằng mỗi đêm cùng ngủ trên một cái giường, thì anh đã biết tôi là ai rồi chứ?"

Di Mộc Thần vẫn cảnh giác nhìn Tiếu Tấn, lời nói của Tiếu Tấn đã thể hiện lập trường rõ ràng, hắn chính là muốn xé toạc thân phận Tiếu quản gia này. Tuy Di Mộc Thần không hiểu vì sao Tiếu Tấn muốn làm như vậy, nhưng vẫn làm bộ kinh ngạc nhìn Tiếu Tấn, nghi hoặc khó hiểu lẩm bẩm nói: "... Tiếu quản gia? !"

Tiếu Tấn chỉ gật gật đầu, nụ cười càng quỷ dị.

Hắn làm sao có thể không ngửi ra được mùi vị tanh nồng trong không khí, đó là mùi vị sau tình dục... Giờ này phút này, hắn chỉ muốn biết, là AI, đã chạm vào y? !

HẾT CHƯƠNG 26


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#nothing