CHAP 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


CHAP 9

*** Mọi chuyện do tác giả tưởng tượng thôi nhé...! ***

Nhà NuNew

- Nu à, trời đang chuyển mưa đó, Nu còn tính đi đâu hả ?

Mae thấy NuNew vừa bước xuống phòng khách, ăn mặc còn rất đẹp nhưng thời tiết đang dần xấu đi, có lẽ là sẽ có mưa lớn nên mae hỏi bé đang tính đi đâu.

- À con có hẹn đi chơi ở công viên với mấy bạn trong lớp, con đi nha mae.

- Nhưng thời tiết như vậy cũng không đến công viên được đâu. Mà Nu tính đi bằng gì ? Để Tee đưa con đi nha...

- Con sẽ đón taxi đến trường ạ, tụi con hẹn gặp nhau tại trường, con đã sạc đầy pin điện thoại rồi. Mae đừng lo nhé, có việc gì con sẽ gọi về nhà.

NuNew chạy vội ra khỏi nhà, đón taxi đến trường. Khi bé lên taxi, bé nhắn với thầy Zee là bé đang đến trường. Mây đen dần kéo đến, NuNew nhìn ra ngoài cửa sổ thấy bắt đầu có vài giọt mưa lất phất.

NuNew thầm than, trời mưa rồi, mình lại không đem theo ô rồi.

Nhắn tin với NuNew xong, Zee khóa cửa nhà và đi ra cổng đứng chờ bé. Anh còn đem theo một cái ô, anh nhìn trời là thấy có vẻ là sắp có một cơn mưa lớn kéo đến.

Xe taxi chở NuNew đến trường, bác tài dừng xe ở trước cổng trường. Từ xa, nhìn ra ngoài, NuNew đã thấy Zee đã đứng trước cổng trường. NuNew vội đưa tiền cho bác tài, di chuyển nhanh đến nơi thầy đang đứng.

- Thầy ơi, thầy chờ em lâu chưa, sao thầy ra đây trước vậy !

- Chẳng thà là tôi đứng đây chờ em, tôi cũng không muốn em đứng mỏi chân ở đây chờ tôi đâu. Thôi, chúng ta đi nhanh đi, có vẻ là trời sắp mưa lớn rồi đó.

Zee nắm tay kéo NuNew đi, NuNew cảm thấy tim mình lại đập nhanh rồi. Mặt em thoáng hồng lên ngại ngùng, người em thích nắm tay em, chỉ cần vậy thôi em cảm thấy hạnh phúc rồi. Còn một việc là hôm nay, thầy mặc áo mà NuNew đã tặng làm em cảm thấy vui hơn nữa.

Zee nắm chặt tay NuNew như sợ bé sẽ vụt tay ra không cho anh cầm. Zee nhìn bé thấy mặt bé thoáng hồng mà cười trông rất đẹp. Chắc bé thấy anh đã mặc cái áo mà bé tặng cho anh. Lần đầu tiên, anh làm việc như thế này luôn, tối qua vừa khui quà xong là anh đi giặt áo liền luôn. Để chiều nay, lần hẹn đầu tiên của hai người, anh mặc áo của bé tặng. Anh cũng muốn để bé biết rằng anh thật sự thích bé và muốn theo đuổi bé.

- NuNew ah, Nu muốn đi đâu, tôi thấy trời sắp mưa rồi hay tôi đưa em đi ăn nha.Hôm khác mình sẽ đi công viên giải trí sau. Em thích ăn cái gì ?

- Thầy ah, thầy lại em bằng Nu, thầy mà cứ gọi em bằng NuNew em sẽ gọi là P'Zee luôn, không thèm gọi thầy nữa.

- Cũng được nha ! Bé gọi bằng Hia Zee cũng được. Bé thích gọi bằng gì cũng được.

- Aow, thầy cứ trêu em thôi, ai mà chịu cho thầy ghẹo hoài như vậy ?

- Được rồi, tôi không trêu em nữa, giờ mình đi đâu vậy ?

- Em biết quán thịt nướng gần trường nè, tụi em hay tụ tập với nhau ở đó. Quán rất bình dân nhưng đồ ăn rất ngon luôn.

- Ok, vậy giờ mình đi đến đó. Hôm nay, tôi sẽ mời em ăn và cảm ơn em đã làm nhiều việc giúp đỡ tôi.

- Nếu mà gọi là giúp đỡ thầy thì em cũng không giúp được gì nhiều đâu ạ. Dù sao cũng là năm cuối rồi, em cũng không muốn các bạn ấy lãng phí thời gian quý báu còn lại của thời thanh xuân này. Mà thầy đã nghĩ ra tiết mục văn nghệ gì để cho lớp 12A5 đăng kí biểu diễn tại trường chưa ạ ?

- Đến quán ăn, rồi mình bàn nhé !

------------------------Quán nướng--------------------------

NuNew và Zee vừa vào quán ăn, có chị chủ quán ra đón. Chị nhận ra được cậu bé trắng trắng xinh xinh này là khách quen của quán mình. Hôm nay, em ấy lại đi chung với một chàng trai rất đẹp trai, hai người trông rất xứng đôi với nhau luôn.

- Ôi chào em, hôm nay, em không đi với đám bạn kia à. Hôm nay, em bận đi với người yêu phải không ?

NuNew chưa kịp giải thích thì Zee đã giành lên tiếng trước.

- Chào chị, hiện tại, tôi là đàn anh của Nu thôi, còn sau này chưa biết.

Zee nói xong còn quay qua mỉm cười nháy mắt với NuNew

NuNew cảm thấy là thời tới cản không kịp luôn. Bé nghĩ là có phải thầy ấy đang bật đèn xanh báo cho mình biết không hay là mình tự đa tình thôi !

- À, là đàn anh hả, thôi chị nói phục vụ đưa hai em vào bàn ngồi nha. Chúc hai đứa ngon miệng nha !

Phục vụ đưa hai người ra ngồi bàn gần cạnh cửa sổ, Zee nhìn xung quanh quán. Anh thấy rằng quán tuy bình dân thôi, dành cho các bé học sinh, sinh viên nhưng trang trí cũng bắt mắt. Không gian quán cũng thoáng mát. Khi gọi món, anh hoàn toàn giao cho NuNew vì anh cảm thấy cậu bé này rất có niềm đam mê ăn uống. Từ ngày hôm qua, đi ăn chung, Zee đã thấy được tầm quan trọng của ăn uống đối với NuNew. Anh còn nghĩ là sau này trong mắt NuNew anh có vượt qua được những món ăn ấy không. Đặc biệt là macaron, vì anh biết được từ 12A5 là lớp trưởng có niềm yêu thích to lớn với loại bánh này. Hôm nay, anh đã đặt mua một hộp bánh macaron và anh có đem theo tặng cho NuNew.

- Nu, em để tôi làm cho, em bị phỏng thì tôi lại thấy xót đó.

- Hôm nay, sinh nhật của thầy mà, để em làm cho. Mọi lần đi chung với các bạn, em phụ nướng với mọi người mà.

- Trông vậy, mà cũng đảm đang ghê ha.

- Em biết làm gì đâu ak, mấy cái làm sẵn rồi nướng như thế này thì em biết, còn chế biến thành một bữa ba bốn món em không biết làm đâu. Nghĩ lại, từ nhỏ đến giờ, em chỉ có đi học và tham gia các hoạt động tại trường thôi.

- Em có từng nghĩ là sẽ học ngành nào sau khi đã tốt nghiệp THPT không ?

- Dạ, em tính xin học bổng đi du học ạ. Em muốn theo ngành ngôn ngữ Trung, em nghĩ là em sẽ xin học bổng của trường ĐH ở TQ. Vì học tại TQ, em sẽ có thể tiếp cận sâu hơn về ngôn ngữ và tìm hiểu được về phong tục tập quán của họ. Nhưng em cũng chẳng biết là Por Mae có đồng ý không ? Em cũng chưa bao giờ xa gia đình nhiều, ngay cả việc trọ ở trường em cũng năn nỉ rất lâu Mae mới đồng ý.

- Ôi út cưng nha, bé dễ thương như vậy bị bắt cóc đi mất nếu là tôi, tôi cũng đau lòng mà khóc mất.

Zee cảm thấy buồn là có thật nhưng chưa đến mức phải khóc đâu. Anh lại thấy bối rối rồi, không biết có nên tỏ tình hay không ? Nếu thành công thì bé đi du học rồi, họ lại phải yêu xa rồi. Bây giờ, Zee cảm thấy phải suy nghĩ kĩ lại.

Họ cứ vừa trò chuyện vừa dùng bữa. Đến khi bé no rồi, Zee gọi phục vụ lại tính tiền. Sau đó, Zee lại dẫn em đến một quán cà phê. Quán này có một vài chỗ dành cho người muốn yên tĩnh một mình hoặc cặp đôi muốn có không gian riêng như kiểu phòng vip. Zee dẫn bé đến phòng mà anh đã đặt trước. Sau đó, Zee tặng cho em hộp bánh macaron mà anh đã chuẩn bị. Nhìn thấy hộp bánh mà mắt bé con sáng long lanh như thấy báu vật.

Phòng của Zee đặt là phòng dành cho cặp đôi, không gian cũng vừa đủ cho hai người. Phòng còn có cửa sổ, nhìn ra là khoảng vườn hoa của quán, trông rất yên bình và xinh đẹp.

- New này, tôi hỏi em vấn đề này, em có thể không trả lời nhưng em không được nói dối nhé. Cái hôm mà em đi làm ở công viên đó, em đi làm để lấy tiền công mua quà sinh nhật cho tôi phải không ?

NuNew cuối mặt xuống bàn, tay thì lại vò áo, mỗi lần ngại ngùng là bé cứ làm hành động như vậy. NuNew đang suy nghĩ là mình nên nói sao với thầy đây. Mà thôi, phải nói thật thôi, đã hứa là sẽ không nói dối nữa. Và NuNew cũng quyết định bày tỏ với thầy một lần luôn.

- Thật ra là đúng như vậy ạ, em muốn dùng chính tất cả gì em có mà thích thầy. Thầy cũng không cần phải cảm động vì những gì em đã làm mà phải chịu trách nhiệm gì hết. Vì em thích thầy nên em làm tất cả những gì có thể giúp cho thầy và khi nhìn thấy thầy sử dụng món quà em tặng là em cảm thấy hạnh phúc rồi.

Zee ngồi lại gần sát NuNew, thì thầm vào tai bé. Và anh cũng thay đổi cách xưng hô của mình với NuNew.

- Bé có biết bé đang nói gì không ? Bé có biết là bé đang học năm cuối cấp không ? Bé có từng nghĩ nếu Hia cũng thích bé thì sao ? Mà khoan, bé thích Hia theo kiểu gì vậy ?

Zee cứ bị NuNew làm cho đi từ bất ngờ này tới bất ngờ khác, bé cứ làm vậy thì đừng trách anh sẽ ôm chặt bé cả đời và sẽ không cho bé rời đi nữa bước. Và anh nghĩ rằng anh cũng không còn đường lui nữa rồi. Bây giờ, anh phải bắt được cậu bé này trước đã, duyên tới chính là em, không là em thì không phải là ai.

NuNew cũng không phải dạng vừa đâu, bé cũng không trả lời lại câu hỏi của Zee mà nói một câu để khẳng định lại. NuNew quay nhìn thẳng Zee và bé nói ra lời mà bé đã thầm giữ trong lòng.

- Vậy Hia có yêu bé như bé yêu Hia không ?

Zee đến gần hơn và nhẹ nhàng hôn lên môi bé một cái. NuNew đã bất động luôn rồi.

- Nu nghĩ ra là Hia có yêu Nu hay không yêu chưa !

NuNew đỏ mặt đẩy Zee ra và lùi vào trong một góc bàn.

- Nè em chưa có đồng ý gì đâu nhé, thầy đừng mà có làm bậy.

- Rồi không gọi bằng Hia hả. Bây giờ, Hia nói nghiêm túc nha, bé có muốn làm người yêu của anh không ?

- Nếu em không đồng ý thì sao ?

Zee ôm bé vào lòng và nói rằng.

- Nếu bé chưa đồng ý thì anh sẽ theo đuổi bé đến lúc nào bé đồng ý thôi.

NuNew cũng đưa tay ôm chặt Zee

- Em thích Hia lắm nhưng em vẫn muốn Hia tiếp tục theo đuổi em, được không ?

- Được chứ, anh yêu bé và anh sẽ theo đuổi bé đến khi bé đồng ý làm người yêu của anh.

- Hia à, chúc mừng sinh nhật Hia lần nữa nhé.

NuNew rời khỏi vòng tay Zee và nói chúc mừng sinh nhật Zee một lần nữa. Rồi bất ngờ, NuNew hôn lên má Zee.

Ring...Ring...Ring

Tiếng chuông điện thoại của Mae NuNew gọi tới, Mae nói NuNew nhớ về nhà sớm.

- Giờ em phải về nhà rồi.

- Hia đưa em về nhà nhé.

Hai người vừa tỏ rõ lòng mình nên không muốn xa nhau chút nào. Nhưng Zee vẫn phải lý trí hơn là anh phải đợi bé con của mình trưởng thành. Bé con còn phải lo ăn lo học, chọn một nghề thích hợp cho bản thân nữa. Anh sẽ luôn ở bên cạnh chăm sóc và ủng hộ bé con của mình.

Zee đưa bé về nhà, NuNew nói là mình sẽ tự vào nhà, anh cứ ngồi trên xe taxi về đi. Bé xuống xe và nói tạm biệt với anh. Bé bảo anh về tới nhà phải nhắn tin cho bé.

- Bye nhé, thứ hai gặp lại nha Nu.

- Bye bye Hia của em.

- Ối zời ơi, Hia của em nữa chứ.

Tee đi từ cổng ra đứng sau lưng NuNew. Anh thấy rằng cái ngày NuNew bị ông thầy đó bắt cóc đi càng ngày càng gần.

- P'Tee, anh cứ như bóng ma ak, xuất hiện không tiếng động luôn.

- Chứ không phải bé cứ lo nhìn ai đó hả !

- Thôi, vào nhà đi nè anh của tôi. Anh lo cho anh đi, ở đó mà khịa em. Em báo cho anh một tin là em đã tìm được người hốt em rồi còn cho em ăn uống đầy đủ...hahaha

NuNew vừa nói vừa cười lớn. Lần đầu, Tee thấy em mình vui vẻ như vậy. Anh cũng sẽ vui nếu em trai mình vui, còn nếu ai bắt nạt em ấy thì anh sẽ bắt nạt lại người đó gấp trăm gấp ngàn lần.

NuNew về đến phòng mình, bé cảm thấy rất rất hạnh phúc. Cảm giác này bé cũng không biết nên diễn tả ra sao. Người mình thích lại thích mình, đây quả là điều ngọt ngào nhất trong cuộc đời của bé. Hơn nữa, nụ hôn đầu cũng đã trao cho người đầu tiên mà mình yêu, cho mối tình đầu trong sáng, đẹp đẽ này. Nghĩ đến lại thấy ngại ngùng quá !!!

Ting...ting...ting...Tin nhắn trên line báo tới

- Hia về đến phòng ký túc xá rồi, Nu đã ngủ chưa vậy ?

- Nu chưa ngủ được nữa. Hôm nay, em cảm thấy vui lắm ạ.

- Lần sau, mình đến công viên giải trí chơi trò chơi nhé. Giờ bé nghỉ ngơi sớm đi, thức khuya không tốt đâu, chúc bé ngủ ngon nha...moa...moa...

NuNew nhìn mấy cái meme mà thầy gửi lại cảm thấy thầy Zee sao lại có một vẻ đáng yêu như vậy.

- Hia Zee ngủ ngon nha...gửi ngàn nụ hôn cho hia nhá...

- Rak Nu na...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net