NGOẠI TRUYỆN

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

NGOẠI TRUYỆN - Những ngày tháng sau khi thành hôn.

1.

Hi Thành nói ta không yêu hắn.

Ngày thứ hai sau khi thành hôn, hắn ôm chăn khóc sướt mướt.

Nói rằng ta không dịu dàng chút nào.

Hồ tộc dịu dàng chỗ nào chứ?

Tất cả là do bọn ta giả vờ mà thôi.

Dùng để mê hoặc lòng người.

Hồ tộc trời sinh đã xảo trá như vậy.

Ta nhẫn nại dỗ dành hắn, dỗ dành một lúc dỗ đến mức lăn giường luôn.

Con mợ nó.

Phượng tộc cũng rất xảo trá.

2.

Ta không nỡ vứt bỏ tu vi để sinh hồ ly con.

Ta muốn tranh giành vị trí Chiến Thần.

Hi Thành ra sức ủng hộ ta, thậm chí còn chủ động nguyện ý gánh vác công việc sinh con nối dõi.

Vấn đề là ở đây.

"Chàng nói xem chúng ta à thì.... là sinh thai hay là trứng sinh nhỉ?"

Hi Thành: "Thật ra không có con cũng không phải là không được."

3.

Con dâu xinh đẹp luôn muốn ra mắt cha mẹ chồng.

Nhưng khi nhìn thấy mười mấy lão tổ Phượng tộc, đầu óc ta tê rần.

Sớm biết như vậy ta đã tìm người cha mẹ đều mất.

Ai biết được mỗi người họ lại tặng ta một thần khí.

Quà gặp mặt suýt chút nữa chất đầy động hồ ly.

Thôi thì cha mẹ chồng nhiều cũng rất tốt.

Ta là một con hồ ly hiếu thảo.

4.

Ba năm sau khi thành hôn, long tử của Bạch Tố Tố không còn nữa.

Nghe nói là bị Tước Nhi giở trò xấu, đẩy nàng ta xuống bậc thang.

Thân thể của nàng ta vốn yếu ớt không chịu nổi giày vò, bây giờ không còn long tử nên cũng không giữ được mạng sống của mình.

Tước Nhi lại không đủ thông minh, lăn giường cùng Thái tử Long tộc mấy lần không chỉ không nắm bắt được tâm Thái tử mà còn không đòi cho bản thân chút phúc lợi nào.

Thái tử không bảo vệ nàng ta nên Tam hoàng tử trực tiếp đào nội đan của nàng ta để cứu Bạch Tố Tố.

Nhưng hắn làm sao cứu sống được Bạch Tố Tố chứ?

Nội đan của Tước Nhi Yêu quá yếu ớt.

Năm đó ta tặng cho nàng ta tu vi ngàn năm, nàng ta vì lấy lòng thái tử Long tộc nên xoay người lập tức tặng lại.

Cuối cùng cũng chỉ đổi được tư cách thị tẩm.

Tước Nhi ngốc.

Mà địa vị của ta nước lên thì thuyền lên, sớm đã không còn thân phận nhỏ bé mà Long tộc có thể tới cửa xin đuôi hồ ly như ngày xưa.

Hi Thành hỏi ta, có phải không đành lòng hay không.

Ta lắc đầu.

Ta đưa tu vi cho Tước Nhi cũng chỉ vì muốn dùng nàng ta để quấy rối Long tộc.

Đồng thời cũng muốn nhìn xem theo ta ngàn năm, nàng ta có tiến bộ hay không mà thôi.

Hôm nay, những gì ta có thể làm đều đã làm.

"Vạn vật tự có nhân quả, nếu ta đau lòng cho cái kẻ não yêu đương kia và dâng ra đuôi hồ ly."

"Thì chính là đem nhân quả chuyển đến người mình."

"Ai sẽ thương xót cho ta?"

"Cho dù có chàng đau lòng cho ta, thương hại ta, thì đuôi của ta cũng đã không còn."

"Phải mất mấy ngàn năm mới có thể tu luyện phục hồi thần lực."

"Trong mấy ngàn năm đó sẽ xảy ra biến cố gì đây?"

"Sẽ có bao nhiêu người thừa dịp ta suy yếu, muốn lấy mạng của ta?"

"Hi Thành, cho dù ta muốn tử tế với ai thì trước tiên cũng phải nghĩ cho rõ ràng."

Ta còn sống mới có thể bảo vệ tộc nhân.

Cho dù Cửu Vĩ nhất tộc chỉ còn lại một mình ta.

Nhưng những Yêu tộc lúc ấy làm bạn với ta, ủng hộ ta, bảo vệ ta, họ đều là tộc nhân của ta.

Ta phải bảo vệ họ, giúp họ tu hành.

Một Bạch Tố Tố đối với ta cũng chỉ là người qua đường.

Người râu ria mà thôi, không quan trọng.

Thánh mẫu không sai, nhưng nếu không có năng lực phổ độ chúng sinh thì đừng bày ra vẻ ta đây thánh mẫu.

Ai có thể phổ độ chúng sinh?

Ngay cả Nữ Oa cũng từng vì thần lực hao cạn mà gặp phải tử kiếp.

Tự lượng sức mình đi.

5.

Trong Phượng tộc có rất nhiều chim còn độc thân.

Thỉnh thoảng Hi Thành dắt ta trở về khoe khoang, ở trước mặt đệ đệ muội muội dạo một vòng rồi lại một vòng.

Nửa đêm hôm đó ta tận mắt nhìn thấy hắn bị người ta trùm bao tải đánh cho một trận.

Sau khi trở về mặt mũi Hi Thành bầm dập.

Sau đó lại khóc rống một trận.

"Quả nhiên nàng không hề yêu ta!"

"Ta bị đánh ở trước mặt nàng mà nàng cũng không cứu ta!"

"Trẻ hư thiếu đòn bị đánh, có cái gì mà cứu? Đây cũng là nhân quả."

"Huhuhu nữ nhân xấu xa nhẫn tâm!"

"Được rồi, được rồi... hôn một cái nào...."

"Không đủ, còn muốn..."
_____________________

NGOẠI TRUYỆN - HI THÀNH.

1.

Tịch Vi chưa bao giờ hỏi vì sao ta yêu nàng ấy.

Nhưng ta luôn nói với nàng ấy ta yêu nàng ấy từ cái nhìn đầu tiên.

Thật đấy.

Trước khi ta trở nên cường đại, có một lần ta từng không cẩn thận ngã xuống Yêu giới.

Nhìn thấy một con hồ ly trắng như tuyết đang nằm ở dưới tàng cây.

Đuôi có lông xù xù quấn chặt lấy một thân cây.

Mưa tí tách bị Thụ yêu che khuất.

Nàng dùng đuôi hồ ly bồng bềnh sưởi ấm cho Thụ yêu.

Thì ra cỏ cây cũng sẽ lạnh.

Ta cũng hơi lạnh.

Ngày hôm đó, ta thích con hồ ly kia.

Cho nên Tịch Vi nói cũng không đúng lắm.

Ta không phải nhìn trúng mặt của nàng.

Lúc nàng là hồ ly, ta đã rất thích rất thích nàng rồi.

2.

Phụ hoàng mẫu hậu nói nàng có hôn ước, bảo ta an phận một chút.

Vớ vẩn.

Phượng tộc bọn ta cửu tử nhất sinh, bao nhiêu lần niết bàn....

Ta đều nghĩ đến nàng mới có thể chống đỡ được.

Dựa vào cái gì mà phải an phận?

Tên hôn phu của nàng ấy cũng không an phận mà.

Ta quan sát hắn rất lâu.

Thứ đồ chó má kia lưu tình khắp nơi, về mặt tình cảm Long tộc bọn họ không có một ai tốt.

Thật ra Long tộc cường đại, trượng nghĩa, thích làm việc thiện.

Có rất nhiều ưu điểm.

Nhưng trên phương diện theo đuổi vợ yêu, ta chán ghét mỗi một con rồng.

Giành vợ với ta, đều là rồng xấu.

3.

Ta đi tìm Nguyệt Lão.

Thành công phát hiện Tam hoàng tử Long tộc và dưỡng nữ người phàm kia có một đoạn tình.

Suốt đêm đó ta hối lộ Nguyệt Lão, bảo hắn thắt thêm sợi dây đỏ.

Dùng dây thép trói ch.ết bọn họ lại với nhau!!

Sau này ta mới biết, hóa ra không cần thiết.

Tịch Vi không thích Tam hoàng tử, nên chuyện có Bạch Tố Tố hay không cũng không quan trọng.

Nàng không thích hắn công to chức lớn, không thích hắn nhất thời bị lá cây che mắt.

Nàng ấy thích những người có đầu óc.

Vừa vặn, ta là người rất có đầu óc.

Tuyệt phối!

4.

Vì theo đuổi Tịch Vi, ta đã chuẩn bị rất nhiều.

Nhân gian đều sắp bị ta lật nát rồi!

Trong sách nói nữ nhân mạnh mẽ thích nhất là chó con.

Hay là đổi thành... chim non có được không?

Tuy rằng ta đã chín ngàn tuổi, nhưng ta rất non......

5.

Hiệu quả rất tốt.

Tịch Vi tuy cười ta, nhưng Tam hoàng tử bị tức giận bỏ đi.

Bước đầu - thắng lợi.

6.

Leo lên giường thành công, bước hai - thắng lợi.

7.

Tịch Vi gạt ta.

Thì ra chân tâm của ta lại có thể làm quân cờ cho nàng.

Cũng tốt, cuối cùng ta cũng giúp được nàng.

8.

Huhuhu, nàng ấy nói nàng ấy không thích chim......

9.

Ta mặt dày, ta cứ trèo lên giường.

Hắc hắc, bị Nữ Oa nương nương trông thấy rồi.

Nương nương tứ hôn.

Oh yeah!

Bước thứ tư một lần nữa thắng lợi!!!

10.

Thành hôn rồi, tức ch.ết Tam hoàng tử.

Mỗi ngày gửi cho hắn một bức tranh vợ chồng ân ái!

Đáng thương cho nữ nhân người phàm kia không thể vượt qua.

Nàng ta và Tước Yêu tham vọng không nhỏ, gieo gió gặt bão.

Trong thiên hạ này, Vi nhi của ta là thông minh nhất!

11.

Trúc yêu cũng phi thăng.

Con mợ nó, tức ch.ết chim.

Người này sao lại có mùi trà xanh nhỉ?

Động một chút là đến gần Vi nhi.

Chờ đã, ta đi mua thêm sách đây.

Đấu độ trà với ta phải không? Bản quân không sợ!

12.

Kẻ thù của kẻ thù là bạn.

Suốt đêm ta hạ giới đón Thực Thiết Thú lên, làm tọa kỵ của bản quân.

Nhưng một con chim như bản quân không dùng được tọa kỵ là rất bình thường nhỉ?

Trúc yêu bị Thực Thiết Thú rượt đuổi khắp nơi nên bỏ chạy mất rồi, không rảnh quấn lấy Vi nhi nữa.

Bao nhiêu bước thì đều thắng lợi!

13.

Thực Thiết Thú và Trúc Yêu thành thân rồi.

Đây chẳng phải là Huyết tộc và thợ săn (gạch chéo) trong tiểu thuyết sao?

Thôi bỏ đi, tình yêu đích thực không có tội.

Trúc yêu cũng không thèm để ý thì ta để ý làm cái gì.

Ta chỉ quan tâm lợi ích của bọn ta là sinh thai hay sinh trứng.

Dù sao ta cũng đã hỏi qua lão tổ rồi, Phượng Hoàng đực có thể đắp trứng sinh con.

Có điều khổ cho ta quá, không biết phải đắp trứng bao lâu.

Tối nay đi dính vợ trước đã.

HOÀN.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net