Tiên sinh, đấu với tôi.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Tiên sinh, đấu với tôi." - Childe treo ngược mình trên cành cây thõng xuống, khuôn mặt đối diện với anh, vẻ tràn đầy háo hức.

Zhongli nhắm mắt làm lơ, anh bước sang một bên, dường như không hề tỏ ra hứng thú với lời khiêu chiến của cậu. "Treo người như vậy sẽ té." Anh nhắc nhở.

Không ngoài dự đoán của anh. Giây tiếp theo, Childe liền từ trên cây mất trớn té xuống đất. Bị ăn một cú ngã đau điếng, cậu rên rỉ, vẻ mặt cực kì ủy khuất, cư nhiên đổ lỗi cho vị tiên sinh cạnh bên. "Do anh nhắc nên tôi mới bị té đó, không nhắc thì đã không sao rồi."

Zhongli thở dài, anh bước tới, hành động nhẹ nhàng đỡ cậu dậy. "Tôi không có thời gian đánh nhau với cậu đâu, công tử." Anh đưa tay phủi nhẹ bụi bẩn bám trên quần áo cậu.

Childe bĩu môi .

Cậu thật sự rất muốn khiêu chiến với người này. Anh ta chính là Nham thần Morax, là vị thần mạnh nhất trong số bảy vị thần, một kẻ hiếu chiến như cậu thật sự rất muốn được đối đầu với thứ sức mạnh ấy.

Thế nhưng con người này, mọi hành động của anh ta đều mang cảm giác đang đánh giá thấp cậu. Anh ta làm lơ với mọi đề nghị đánh nhau cậu đưa ra, còn vô hình chung để ý mà nhắc nhở cậu cẩn thận như thể cậu yếu ớt thư sinh lắm vậy. Childe không thích cảm giác đó chút nào.
.
.
"Tiên sinh, đấu với tôi." Childe nhảy ra ngồi ngay đối diện bàn ăn Zhongli, đưa tay chống cằm ngắm anh uống trà. Zhongli đặt chén trà xuống, liếc qua Childe đang dùng vẻ mặt háo hức nhìn mình, quay đầu gọi bồi bàn tới, gọi thêm thứ gì đó. Childe ngồi ngốc đợi xem người này tính làm gì.

Một lúc sau, người phục vụ bước ra, mang theo một đĩa súp hải sản Calla Lily, đặt trước mặt cậu. Childe ngẩn người.

"Đặt cho cậu đấy. Cậu chưa ăn trưa đúng không? Tôi nghe thấy bụng cậu réo." Zhongli cầm đũa lên thong thả đưa một miếng cá hấp vào miệng, từ tốn nhai.

Childe quả thật là chưa ăn gì, nhưng là nghe tiếng réo bụng... Cậu đỏ mặt vì xấu hổ, phồng má bực bội, vậy mà không bỏ đi. Cậu cầm thìa lên múc súp ăn, nghĩ thầm ăn xong phải bắt anh ta đánh nhau với mình cho bằng được.
.
.
"Tiên sinh! Đấu.... Anh đang làm gì vậy?" Childe bước tới gần Zhongli, tò mò nhìn đống sổ sách mà anh đang nghiên cứu. "Ghi chép Vãng sinh Đường.... À anh đang làm việc cho cô đường chủ Hutao kia mà nhỉ...'

Zhongli gật đầu. Childe chán nản ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh anh, quyết tâm hôm nay phải đợi cái người này làm xong việc, hôm nay phải quyết chiến với anh ta.

Zhongli tập trung vào đống sổ sách, sột soạt viết. Qua một lúc lâu sau, cảm thấy rõ ràng từ nãy giờ vẫn luôn có người bên cạnh mình, vậy mà lại im lìm như thế. Anh quay sang, thu vào mắt hình ảnh cậu công tử trẻ tuổi đang ngon lành ngủ quên. Khuôn mặt tràn đầy năng lượng của bình thường được thay bằng khuôn mặt ngây ngốc. Anh không tin được một Quan Chấp Hành Fatui lại dễ dàng  ngủ say bên cạnh anh như vậy mà không chút phòng bị. Zhongli cởi áo khoác ngoài ra choàng lên cho cậu, tránh cái lạnh nhiễm vào. Anh nghĩ ngợi một hồi lâu, quyết định cúi xuống đặt nhẹ một nụ hôn lên môi cậu, rồi tiếp tục quay lại với công việc.
.
.
"Tiên sinh, tôi làm nhiệm vụ về xong sẽ tới quyết đấu với tiên sinh tiếp. Anh đừng có mà nhớ tôi đó." Cậu nở nụ cười tươi tắn hướng về phía Zhongli. Zhongli hơi mở to mắt, đột nhiên có dự cảm không lành.

Thế nhưng anh không biết dự cảm đó rốt cuộc bắt nguồn từ cái gì.
.
.
"Tiên sinh..." Childe lầm bầm gọi ra một cái tên. Cậu quỳ gối trước một bãi xác người ngả nghiêng, cả người đầy máu me, có cả máu của cậu lẫn trong số đó. Một đám người mới lại đổ xô tới, khí thế chuẩn bị giao chiến. Cậu được cử đi theo dõi, ấy vậy mà lại bị tập kích. Chính vì bên phe kẻ thù biết được khả năng chiến đấu đáng sợ của Quan Chấp Hành thứ 11 của Fatui, họ đã giăng bẫy cậu. Tuy Childe vẫn có thể thoát ra được và diệt hết bọn họ, nhưng cái bẫy quá độc, cậu hết cách, chuẩn bị triệu ra vũ khí tối thượng của mình. "...Xin lỗi tiên sinh, tôi không giữ được lời hứa với anh rồi..."

Childe tiêu tốn hết sức lực, cậu ngã xuống, vừa vặn được một người ôm lấy. Zhongli đặt một tay sau lưng giữ lấy cậu, tay còn lại vòng ra đỡ lấy khoeo chân nhấc cậu lên, thở dài. "Không giữ được lời hứa với tôi sẽ phải chịu hình phạt đấy, Ajax."

Con ngươi Zhongli sáng lên màu hổ phách, anh hướng đến một đám người mới xuất hiện. Phía bên trên, bầu trời tối sầm lại, điểm bằng một viên thiên thạch sáng như thạch phách rơi xuống, và họ nghe thấy giọng của Nham Vương Đế Quân.

"Tránh ra..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net