Tiếng ồn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Summary: Paimon và Lumine không thể tìm thấy nơi nào để ở lại qua đêm nhưng nơi duy nhất họ có thể ở lại có hơi ồn ào, nhất là về đêm.

----------------------------------------------------------------------------------------------------------

Lumine và Paimon đang tìm một nơi để nghỉ qua đêm vì ấm trà của họ đang được sửa chữa và tạm thời chưa ở được.

Họ đi dạo quanh Liyue với vẻ mệt mỏi vì những ủy thác đã nhận hôm nay. Hai người đã đi gặp Ganyu nhưng cô ấy lại đang rất bận rộn và cô ấy đã hẹn Keqing để ăn tối nên không thể để họ ngủ qua đêm được.

Ningguang đã đi ngủ rồi và Beidou có lẽ đã ngất đi trong cơn say. Paimon và Lumine đang ăn tối tại nhà hàng Wanmin và nghĩ xem nên làm gì tiếp theo. Cánh cửa nhà hàng được mở ra, họ thấy một bóng dáng thân thuộc bước vào.

Zhongli không có nơi nào để ở nhưng những ngày này anh ấy đang ở với Childe. Zhongli để ý đến Lumine và Paimon và đi đến bàn của họ.

"Xin chào, hai người có khỏe không?" Zhongli chậm rãi ngồi xuống. Paimon ngấu nghiến miếng ổ bánh mì nên không tiện trả lời. Lumine cười cười đáp. "Rất ổn, cảm ơn tiên sinh đã quan tâm."

"Anh đang làm gì ở đây khi không có ví tiền?" Lumine đã quên mất đi việc cô 'không còn nơi nào để ở'.

"Ồ, Childe vừa hoàn thành một số việc lặt vặt nên cậu ấy có thể đến đây bất cứ lúc nào."

Vừa dứt lời, họ đã thấy Childe bước vào. Cậu ấy nhìn xung quanh và cuối cùng phát hiện ra 3 người họ, Childe vẫy tay chào khi bước tới và sau đó ngồi xuống chỗ ngồi cạnh Zhongli.

"Xin chào, lâu rồi không gặp hai người !"

Childe thốt lên. Paimon vẫy vẫy tay để đáp lại. "Chào !!"

"Anh đã gọi đồ ăn chưa?" Childe quay sang hỏi Zhongli.

"Ta chỉ vừa đến đây thôi, hay gọi món Tôm pha lê đi. Đây là món em thích đúng chứ ?" Zhongli nhìn vào tấm thực đơn trước mặt. Childe gật gật đầu và nói với nhân viên bên cạnh. Trong lúc chờ thức ăn, bọn họ ngồi tán gẫu với nhau.

Trong lúc trò chuyện, Lumine nhớ ra cô và Paimon đang làm gì và hỏi hai người trước mặt liệu cô có thể ở lại qua đêm không. Zhongli cười và nói rằng nó sẽ ổn thôi. Childe trả tiền thức ăn và họ đi đến chỗ của Childe và Zhongli sau khi ăn xong.

"Hãy tự do như ở nhà" Trước khi đi tắm, Childe đưa Paimon và Lumine chìa khóa phòng. Căn phòng Lumine ở khá ổn và chất lượng đệm cũng rất tốt. Vậy là cuối cùng cũng được ngủ ngon sau bao ngày vất vả rồi !

Căn phòng có một giường cỡ king, một phòng tắm và một tủ quần áo, có một chiếc ghế sofa nhỏ ở phía bên kia của căn phòng, Paimon phải ngủ trên đó vì cô nhóc bị thua trong trò oẳn tù tì.

Paimon chìm vào giấc ngủ sâu từ rất lâu trước khi Lumine bắt đầu chuẩn bị, cô vừa ra khỏi phòng tắm và thay đồ thì nghe thấy tiếng Zhongli đang làm một số công việc giấy tờ, cô đến nói chúc ngủ ngon rồi trở về phòng.

Sự im lặng đến đáng sợ ở hàng lang, nhưng thỉnh thoảng có thể nghe thấy tiếng bước chân lên xuống ở ngoài. Lumine luôn khó ngủ nhưng hôm nay lại thật tồi tệ, cô nhìn chiếc đồng hồ treo trên tường. Bây giờ đã là 11:14.

Lumine nằm trên giường và nhìn chằm chằm lên trần nhà, cô có thể nghe thấy tiếng nói chuyện bị qua các bức tường. Cô nghĩ rằng bản thân chỉ đang tưởng tượng và cố gắng chìm vào giấc ngủ.

Một lúc sau, cô bắt đầu nghe thấy những âm thanh rên rỉ phát ra từ hướng phòng của Childe và Zhongli, cô quấn gối quanh đầu tự hỏi tại sao cô và Paimon không đến nhà trọ nào đó ở Liyue.

Giọng của Childes vang vọng khắp căn nhà, những tiếng rên rỉ dồn dập của cậu vang lên từ mọi hướng. Lumine tự hỏi làm thế nào mà Paimon lại dễ dàng ngủ trong tình huống như thế. Đến tận 2 giờ sáng, phòng bên cạnh mới dừng hẳn những tiếng ồn. Lumine thở phào nhẹ nhõm rồi từ từ chìm vào giấc ngủ.

----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Lumine, với đôi mắt có vết thâm đậm, thức dậy và nhìn đồng hồ. Bây giờ là 8:37, cô có thể ngửi thấy mùi thức ăn từ bếp. Chắc là Paimon đã thức dậy rồi.

Cô loạng choạng bước vào bếp, Zhongli đang ở trên bếp làm vài quả trứng rán và cơm. Paimon đang đứng bên cạnh kinh ngạc nhìn anh nấu.

"Buổi sáng tốt lành!" Childe cười toe toét với Lumine, cậu ấy đang giúp Zhongli trong bếp.

"Sáng tốt..." cô rên rỉ, ngồi xuống ghế sofa nhìn chằm chằm vào không gian trước mắt.

"Cô ngủ không được sao?" Zhongli hỏi từ trong bếp. "Tôi ngủ rất ngon đấy chứ !" Lumine phải vận dụng tuyệt chiêu nói dối học được từ Paimon.

Lumine cười gượng "Tôi thường thức dậy muộn hơn thế này cơ". "Thật sao?" Childe ngạc nhiên hỏi. "Tôi thường gặp cô ở hội mạo hiểm giả lúc sáu giờ". Mặt Lumine đỏ bừng, cô nhìn xuống chân mình và lúng túng.

"Ồ, đó chỉ là trong một số trường hợp mà thôi. Nếu như cần thiết tôi sẽ nhờ Paimon kêu dậy sớm." Lumine che đậy lời nói dối của mình. "Hai người ngủ thế nào?" Cô cố gắng thay đổi chủ đề của cuộc trò chuyện.

"Chúng tôi ngủ rất tốt" Zhongli húp một ngụm trà. "Đêm qua thật sự có rất nhiều thứ phải làm." Childe nói.

Lumine tự chế giễu bản thân. "Cảm ơn vì đã tiếp đãi, chúng tôi phải đi rồi."

Paimon nhìn bàn đồ ăn trước mặt với vẻ thèm thuồng, Lumine thở dài. "Thôi nào Paimon, chúng ta cần phải rời khỏi đây, đừng làm phiền hai người họ nữa !" Paimon chán nản."Chúng ta có thể ở lại để ăn sáng mà..." Lumine nhéo mặt cô nhóc kế bên. "Họ không có mời chúng ta ăn sáng, chúng ta cần phải đi" Paimon từ từ bay đến Lumine.

"Chúng tôi không phiền nếu cô ở lại đâu." Zhongli đề nghị. "Không, không sao!" Lumine kéo Paimon ra khỏi cửa trước và nhận được một cái vẫy tay từ Childe.

"Chuyện này nhất định không được lặp lại." Lumine tự lẩm bẩm, cô thở dài nhẹ nhõm và hạnh phúc vì ấm trà đã được sửa xong.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net