Chap 2: Câu chuyện dưới đáy biển =))

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

T/g: Lấy ý tưởng từ truyện gốc nhưng bắt đầu hư cấu rồi nhaa
Tiếp nối câu chuyện, băng Mũ Rơm đã chính thức trở lại khuấy đảo Đại Hải Trình. Điểm đến lần này của họ là đảo người cá, và họ đang phải xuất phát gấp rút hơn dự kiến vì hải quân đang gần đuổi đến.
_Nami: Franky, mau mở túi khí. Những người còn lại nhanh chóng căng buồm!
Dưới sự chỉ đạo của Nami, mọi người đang cố gắng căng lớp bóng bóng mà Reileigh đã tráng quanh tàu giúp họ. Thứ bong bóng giống thạch ấy căng phồng lên, tạo thành hình dạng như một mái vòm bao quanh Sunny, tàu dần chìm xuống biển...
_Chopper: Mà nè các cậu à..
_Brook: Có chuyện gì sao, Chopper?

_Chopper: Các cậu đã hạ hết lính hải quân trước khi quay lại tàu rồi sao?
_Sanji: Không, chúng tôi không đủ thời gian để hạ hết họ...
_Chopper: Vậy sao họ lại mất nhiều thời gian để đuổi theo chúng ta như vậy?
Câu hỏi của Chopper làm mọi người bắt đầu suy nghĩ, hóa ra những người đã gắn bó với họ trong 2 năm luyện tập đã giúp đỡ họ...Reileigh...Hancock...Perona...những người ở đảo Kamabakka...đảo Weatheria...chú chim khổng lồ bạn của Chopper...tất cả bọn họ đều giúp sức, để băng mũ rơm có thể khởi hành một cách an toàn. Hiện giờ, họ đang ở độ sâu khoảng vài trăm mét dưới mặt nước, thật sự khung cảnh dưới này rất tuyệt vời. Nhưng có một người có vẻ "không chú tâm ngắm cảnh lắm" đó là Sanji, và một lần nữa khi ánh mắt cậu hướng về 2 bóng hồng của băng thì chương trình "hiến máu nhân đạo" (dù không ai cần ngoài chính bản thân) của cậu lại tiếp tục. Nhưng có vẻ sau 2 năm thì nó còn dữ dội hơn trước, lượng máu khổng lồ ấy đủ sức xuyên qua lớp bóng khí mà đẩy thanh niên tóc vàng ra ngoài biển, báo hại Luffy phải kéo cậu về lại tàu. Sanji đã mất nhiều máu đến mức bất tỉnh, khiến mọi người vô cùng lo lắng, may sao Chopper truyền máu kịp thời nên không sao (có lẽ do quá quen nên bác sĩ nhỏ lúc nào cũng có sẵn máu cho Sanji cả). Khi cả băng đứng vây quanh chờ Sanji tỉnh lại, thì tên đầu rêu nào đó lại ngồi hẳn xuống cạnh cậu mà trố mắt nhìn cả chục túi máu đang được truyền vào cơ thể cậu, vừa lo vừa có chút khó ở, có lẽ nào là "ghen"?

T/g: Screenshot đây nha mn, thề nhìn khúc này đúng mắc cười =)) (Cre: Anime Vietsub Fun)
Zoro: *Tên đó thật sự có bao nhiêu lít máu trong người vậy? Đã vậy bây giờ còn bất tỉnh luôn rồi...nhanh tỉnh coi, thằng khốn...*
Mọi chuyện cứ trôi qua như thế, càng xuống sâu dưới đáy biển nhiệt độ càng lạnh đi, xung quanh càng trở nên tối. Cùng lúc đó tên Caribo (Bị bắt được) đã kể về truyền thuyết loài Kraken, một loài mực khổng lồ dưới đáy biển. Vừa nói đã gặp, họ đành chiến đấu với nó. Nhưng lại gặp phải chuyện xui rủi, do không cột dây nên Luffy, Zoro, Sanji đã bị cuốn vào hải lưu và tách biệt với đồng đội, môi trường thiếu sáng càng làm việc này trở nên tệ hơn. Cố gắng tìm tung tích trong làn nước, họ lo lắng, rốt cuộc đồng đội đang ở đâu..? Sau bao nhiêu chuyện kì quái, cuối cùng họ cũng gặp lại nhau, nhưng bong bóng khí chỉ còn 1, làm không gian bên trong thật sự ngột ngạt, đã vậy bên trong còn không có một điểm tựa cố định nào, thật kì lạ khi Luffy hoàn toàn không gặp vấn đề gì với việc này, cả cái tên đầu tảo kia nữa chứ, đáng ghét...Vào được trong tàu...đến đảo người cá...Zoro vẫn không nói năng gì như mọi ngày, vì cậu ghét cái cảm giác nhìn Sanji uốn éo với đôi mắt hình trái tim quanh các nhân ngư...
_Zoro: *Haiz...ngứa mắt thật...không lẽ cậu ta thật sự chẳng để tâm gì sao...đáng ghét...khó chịu thật...bực bội thật...phải làm sao để cái tên đó không tiếp tục mất máu chứ...không, đó không phải chuyện của mình....nhưng tại sao lại khó chịu thế chứ...* (Cậu ta vừa lo vừa mắc chửi, nhưng lại chẳng dám đứng trước mặt tên đó mà chửi thẳng, haiz..chịu)
T/g: tập này viết vội nên đúng dở =)) Nhưng tui mong cái screenshot có thể bù đắp phần nào cho mọi người. tui sẽ cố gáng hơn ở những tập sau nữa, mong mọi người tiếp tục theo dõi nhé! Dù sao đây cũng là truyện đầu tay nên không tránh khỏi những sai sót, nhưng mình mong mọi người có thể tiếp tục góp ý và đón nhận bộ truyện này!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net