Chap 4: Lênh đênh trong làn nước...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

T/g: Tui có 1 tin vui và 1 tin "có vẻ không vui". Thì chuyện là con T/g ngu Văn này bằng cách quái quỷ nào đó lại thành công lọt vào đội bồi dưỡng HSG Văn của trường (Lúc tui biết kiểu cảm giác thần kì như cách anh Tảo đi lạc ấy, vừa hoang mang vừa hạnh phúc). Còn tin buồn là tầng suất ra truyện sẽ không liên tiếp như trước kia, nhưng tui không off đâu nên mong mn đừng bỏ tui nha ^^ chứ nếu vừa học vừa ra truyện tui không kham nổi T^T, nhưng vẫn sẽ ráng ra đều, khoảng 4-6 ngày sẽ có chap cho mn hít hà OTP. Bây giờ thì vào truyện thôi! (Lưu ý: Hư cấu nhaa, thôi không tám nữa, vô truyện)
Dù rằng rất vui nhưng họ không thể ở lại mãi được, đã đến lúc tạm biệt rồi...Đảo người cá! Có vẻ như tàu của họ cũng đã sẵn sàng để rời đi. Mọi người dân đều tiếc nuối, Shirahoshi vẫn quyến luyến không rời, tính mít ướt của cô vẫn thế nhỉ?
Luffy: À mà nè Yowahoshi...(Biệt danh Lù đặt cho công chúa nhân ngư)
Shirahoshi: Dạ?
Luffy: Cô chưa từng rời đáy biển bao giờ đúng chứ? Vậy thì khi gặp lại tôi sẽ đưa cô đi khám phá!
Lời nói cứ thế thốt ra và lời hứa cứ vậy mà thành. Rời khỏi đảo, mặt biển vẫn tĩnh lặng như ngày nào, vẫn thật lạnh lẽo. Mọi người cứ thế chờ đợi con tàu nổi lên mặt nước, Luffy thì bắt cá biển sâu cùng Usopp và đồng bọn, Zoro thì ngủ, hai cô gái thì thưởng thức cảnh đẹp. Riêng Sanji chẳng thấy bóng dáng đâu, ra là cậu trốn lên đài quan sát hút thuốc. Cắn chặt điếu thuốc còn tỏa khói, cậu buồn rầu, cậu tự hỏi rằng rốt cuộc thì tình cảm cậu dành cho tên kiếm sĩ ngốc đó là thứ quái quỷ gì, liệu...nó có phải tình cảm mà một người bình thường nên có? Yêu một thằng đàn ông khác, cậu không biết đó có phải là bệnh không, rồi mọi người sẽ nhìn cậu như thế nào? Liệu có phải ánh mắt thân hữu giữa những người đồng đội hay không? Hay sẽ lại là những lời gièm pha, ánh nhìn coi thường và sự xa lánh như cậu từng trải qua trong cái nhà khốn kiếp đó? Rồi đến lúc đó mối quan hệ bình thường với tên Đầu Rêu ấy cũng sẽ chẳng giữ được...Không, không được, cậu nhất quyết không để nó xảy ra! Trong đài quan sát nhỏ, có khói thuốc chờn vờn cùng lòng ai nặng trĩu. Nhưng không ai biết rằng, tên kiếm sĩ vốn tưởng đang ngủ kia lại thấy loáng thoáng mái tóc vàng cùng nỗi buồn phảng phất cậu che giấu, hắn tự hỏi không biết có chuyện gì đã xảy ra với tên Đầu Bếp tóc vàng đó...Một lúc sau, Sanji trở lại cùng vẻ "bình thường" như mọi ngày. Nhưng làm sao trốn được trước ánh mắt tinh tường và trực giác nhạy bén của hắn chứ, hắn vốn đã biết hết rồi...nhưng hắn muốn được nghe chính cậu ta nói ra nên cũng không muốn nhắc gì đến.
Luffy: Các cậu, cùng đếm nào! (Câu nói của chàng thuyền trưởng như xốc lại tinh thần cho mọi người, sự nhàm chán, tẻ nhạt dưới mặt biển cũng biến mất)
Cả băng: *đồng thanh* 10...9...8...7...6...5...4...3...2...1
Luffy: 0!

Thousand Sunny lại lần nữa nhuộm mình trong không khí của Tân Thế Giới, nhưng yên bình chốn này thì lại không lâu được, các hiện tượng thời tiết kì lạ bắt đầu đổ dồn lên dàn thủy thủ đoàn. Vừa dứt chuyện này. chuyện khác đến...
_Dendenmushi: *kêu lên*
_Luffy: *bắt máy* Alo? Là ai vậy?
_???: Lạnh quá...Ông chủ, có phải ông chủ không?
_Luffy: Tôi không phải ông chủ, tôi là Monkey D Luffy, người sẽ trở thành vua hải tặc tương lai!
_Usopp: *bốp* (Vả vào đầu thuyền trưởng) Miệng nhanh hơn não hả cái tên kia!?
_???: *bị chém*
_Dendenmushi: *cúp máy*
Cuộc gọi ẩn danh tạo tiền đề cho cuộc phiêu lưu nằm ngoài dự tính, trên hòn đảo không được chỉ điểm bởi cả 3 kim nam châm Log Pose, lại một nơi thú vị chờ họ khám phá đây...
T/g: Tại sao tui lại cho Sanji làm sadboy =)? Để tui "bẻ lái" qua con đường chông gai chứ còn gì nữa, nói chứ tui cũng có idea rồi, cố làm sao cho nó bám sườn từ cốt truyện chính nhất thôi. Chỉ cần con dân đau khổ =)))) đùa thôi chứ ngọt qua không có gì thú vị hết, cái mà shipdom đói hàng là quá trình chúng nó tán nhau thôi, nên bất đắc dĩ mới cho đau khổ chứ không hề cố ý nha =)) Gòi thoi tui lặn, đẻ hàng tiếp cho mn xem đây =))


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net