Chương 22. Hoàn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 Tràng thu lưới này của Tiêu Chiến kéo dài ước chừng bốn tháng, thậm chí để cho anh bỏ lỡ buổi lễ ra mắt cùng công diễn《chuyện cũ phồn hoa 》của Vương Nhất Bác .

《chuyện cũ phồn hoa》 ra mắt, để cho diễn xuất của Vương Nhất Bác từ bị nghi ngờ đến nhận được vô số khen ngợi, xảy ra biến hóa long trời lỡ đất. Mà hình tượng của cậu cũng ở đây dần dần thay đổi theo phái thực lực.

Buổi gặp mặt người hâm mộ của Vương Nhất Bác bởi vì chấn thương bất ngờ kia cũng dời đến nửa năm sau. Ngày gặp mặt chọn ở ngày 5 tháng 10, trong tâm khảm người ái mộ ngày này là tháng quốc khánh nghỉ dài hạn, chỉ có hai người lẫn nhau rõ ràng. Đây là ngày Tiêu Chiến sinh nhật 29 tuổi.

Chủ đề gặp mặt là 《 yêu cùng bầu bạn 》; người ái mộ ngại vì Vương Nhất Bác thương thế mới khép lại, cả buổi gặp mặt sẽ giảm bớt khâu vũ điệu, lấy ca hát cùng nói chuyện làm chủ.

Thời điểm cuối buổi gặp mặt, Vương Nhất Bác đổi cả người màu trắng âu phục, "Cám ơn các bạn tới tham gia buổi gặp mặt này. Nửa năm qua, cảm ơn mọi người một mực chờ tôi. Tại đây có vài người mà tôi biết, từ tôi bắt đầu xuất đạo vẫn phụng bồi tôi đi suốt sáu năm. Hôm nay chủ đề gặp mặt là 《 yêu cùng bầu bạn 》, tôi không phải một người biết nói chuyện, nhưng các bạn dành cho tôi yêu cùng bầu bạn, tôi luôn cảm nhận được. Tôi sẽ dùng càng nhiều tác phẩm hay hơn tặng lại cho mọi người. Một ca khúc cuối cùng, tôi hát cho mỗi một vị bằng hữu ở hiện trường, cũng là cho mỗi một người đang xem trước màn ảnh. "

Tiêu Chiến không có biện pháp đến xem trực tiếp, đây là tiếc nuối rất lớn của anh. Trên điện thoại là hình ảnh hiện trường truyền tới trực tiếp. Buổi này cố ý chọn ở sinh nhật của anh, Vương Nhất Bác giống như lần đầu hai người gặp, cả người là âu phục màu trắng, cùng hình dáng non nớt 12 tuổi năm ấy dần dần chồng lên nhau. Tiêu Chiến biết bài hát này là vì anh mà hát. Mọi người đều đến gặp mặt sẽ không có làm hiện trường trực tiếp, người duy nhất xuyên thấu qua ống kính nhìn cậu chỉ có Tiêu Chiến mà thôi.

Vương Nhất Bác ngồi trên bậc thang ở sân khấu. Đèn chiếu vào trên người cậu, loang lổ sáng, như ánh sao lấp lánh. Phía dưới là người hâm mộ giơ bảng đèn quy luật đung đưa trái phải. Nhạc đệm chậm rãi vang lên, Vương Nhất Bác giọng trầm thấp xuyên thấu qua ống kính, rủ rỉ truyền tới:

"...

Từ ngày gặp anh trở đi

Em chưa từng nghĩ chia lìa

Hòa tan lòng em mở ra em bình tĩnh

Để cho em toàn tâm toàn ý yêu

Mỗi một biểu tình mỗi lần thân thiết

Em chắc chắn chỉ thích anh

Em kiên định chỉ thuộc về anh

Lần này sẽ không mất đi nữa

Vì tình yêu không có khoảng cách

Cố chấp anh cố chấp chuyện

Anh là dũng khí của em để cho em tin tưởng

Chúng ta yêu trở lại như lúc ban đầu

..."

Trong bốn tháng này, Tiêu Chiến cũng một mực tăng nhanh tốc độ đối phó với thế lực phản đối. Đối với những người kia mà nói, thứ bọn họ muốn chẳng qua là có thể thao túng lưu lượng, không phải tác phẩm, do đó chân chính tác phẩm càng ngày càng ít. Hành động lần này của Tiêu Chiến không thể nghi ngờ là động đến miếng bánh ngon của rất nhiều người. Cũng may trước khi xuất thủ Tiêu Chiến đã chuẩn bị nhiều mặt, rốt cuộc ở trước cuối năm thành công thu lưới.

Một năm này lễ điện ảnh ban thưởng đã thay đổi phong mạo ngày xưa, so với năm trước có rất nhiều nghệ thuật gia, không còn là tụ tập những người được nâng đỡ nữa. Ngồi ở hàng trước trừ nghệ sĩ, càng nhiều hơn chính là những người phía sau hậu trường, nhân viên làm việc hết lòng phấn đấu vì sự nghiệp nghệ thuật.

"Cuối cùng, chúng ta hãy dành tiếng vỗ tay để nhiệt liệt hoan nghênh người đứng ra tổ chức buổi lễ ngày, Tiêu Chiến tiên sinh, lên đài đọc diễn văn."

Sau khi nghệ sĩ kết thúc đi thảm đỏ cùng lĩnh thưởng, Tiêu Chiến ở dưới ánh đèn flash, bước lên sân khấu.

Mà tiểu vương tử của anh, giờ phút này đang ngồi ở hàng trước, chăm chú nhìn anh. Lần này Vương Nhất Bác là mang tác phẩm 《chuyện cũ phồn hoa》tới, muốn tranh giải Người mới xuất sắc nhất, mặc dù cuối cùng không có thắng giải. Nhưng đây là lần đầu tiên cậu nhờ vào tác phẩm vào được vòng trao thưởng có tính nghệ thuật. Đối với Vương Nhất Bác mà nói không thể nghi ngờ đây là một mở đầu rất tốt.

Dĩ nhiên lúc Tiêu Chiến lên sân khấu, người kinh ngạc không ai bằng chính là người đang ngồi ở bên cạnh Vương Nhất Bác - Tiểu Muội , "Nhất... Nhất Bác, Chiến ca, Chiến ca là tổng tài. Cậu cậu cậu..."

"Cậu cái gì, thật tốt nói chuyện. Làm sao lắp bắp."

"Lắp bắp sao, cậu để tôi nói. Nhất Bác, cậu sẽ không phải là bị Tiêu tổng bao dưỡng đi."

"Cút." Vương Nhất Bác cũng biết Tiểu Muội miệng chó không mọc được ngà voi. Quét tới một cái ánh mắt giết người, dọa Tiểu Muội không dám lỗ mãng nữa.

Vương Nhất Bác lại đưa ánh mắt lần nữa trở lại trên sân khấu. Trước kia đều là Tiêu Chiến ở dưới nhìn cậu, lần này đổi cậu ở dưới sân khấu nhìn anh. Lại sinh ra một tia cảm giác không giống.

Người chủ trì đem micro đưa tới trong tay Tiêu Chiến, "Tiêu tổng, năm nay đối với vòng giải trí mà nói coi như là một trận cải cách. Công ty của ngài đồng thời thu mua nhiều công ty giải trí khác, lần này lại là người duy nhất đứng ra tổ chức buổi lễ trao giải này, đem tất cả hạng mục giải thưởng công khai, trong suốt phơi bày, đem kim lượng cúp đẩy tới cao độ chưa từng có. Muốn hỏi Tiêu tổng một chút, ngài là cân nhắc thế nào về lần cải cách này ?"

Tiêu Chiến đứng ở trên sân khấu, mặc âu phục màu đen, chậm rãi giơ lên micro trong tay, " khi tôi còn bé, điện ảnh là một loại nghệ thuật, không cách nào lượng hóa; tác phẩm tốt người người khen, mọi người càng thảo luận nhiều hơn chính là tình tiết cùng khả năng biểu diễn của các diễn viên. Mà mấy năm này, điện ảnh nhưng phân làm hai loại, một loại chất lượng cao, dùng để cầm thưởng, nhưng lại có ít người thảo luận; mà một loại là trà dư tửu hậu, phòng vé cao, nhưng không nhất định là chân chính kiệt tác. Người đầu tư có thể tùy tùy tiện tiện đổi vở kịch, đổi diễn viên, để cho một ít người kiến thức cơ bản không đủ cầm diễn, cuối cùng tác phẩm ưu tú cũng biến chất. Ở trong nhận biết của tôi, những thứ này là không đúng. Tôi hy vọng những tác phẩm sau này là quần chúng thật muốn tham dự thảo luận, chứ không phải là dùng tiền khống chế nhiệt lục soát. Thật ra thì ở trong mắt mọi người, tôi có thể cũng là một cái tư bản. Tôi không phủ nhận. Nếu muốn đè ép những tư bản bất chính kia, phải có tư bản mạnh hơn xuất hiện. Cho nên tôi tới, tôi muốn đem hiện tượng này đặt lại đúng chỗ của nó."

Tiêu Chiến nói xong, tiếng vỗ tay nổi lên bốn phía. Cái này là một trận chân chính cải cách nghệ thuật, buổi lễ cũng không giống như trước, có thể bỏ tiền mua cúp, tư bản có thể khống chế giải thưởng. Mà Tiêu Chiến cùng công ty xuất hiện, rốt cuộc cho những tác phẩm cùng nghệ sĩ chân chính kia, một cái cơ hội công bình công chính.

Tiêu Chiến bình tĩnh cúi người.

"Cám ơn Tiêu tổng. Còn lại là vấn đề riêng có liên quan tới ngài, muốn thay thế khán giả trước màn ảnh đặt câu hỏi, không biết ngài có nguyện ý trả lời hay không."

Tiêu Chiến giơ tay lên tỏ ý, "Mời nói."

"Mọi người đều biết, Tiêu tổng ngài còn trẻ lại có triển vọng. Đối với hình mẫu bạn đời của ngài là các bạn trên mạng vô cùng quan tâm."

Tiêu Chiến cúi đầu cười yếu ớt, hơi nhíu lên mày.

Vương Nhất Bác không có gì, ngược lại là Tiểu Muội dùng sức kéo vạt áo Vương Nhất Bác, bị cậu trở về một cái trợn mắt.

"Vậy xin hỏi Tiêu tổng, thích nhỏ hơn hay lớn hơn?"

"Nhỏ hơn."

"Vừa thấy đã yêu hay là lâu ngày sinh tình?"

"Vừa thấy đã yêu."

"Siêu A hay là siêu ngọt?"

"Tất cả."

"Ôn nhu ở nhà hay là hoạt bát đáng yêu?"

Tiêu Chiến cắt đứt lời người chủ trì, "Dừng lại, anh hỏi như vậy, một hai giờ sợ cũng không kết thúc được. Thời gian quý báu, chính tôi nói đi."

Người chủ trì ở một bên trêu ghẹo nói, "Mọi người nghe cho kỹ, weibo tìm kiếm đặt trước: Tiêu tổng công khai hình mẫu lý tưởng."

Tiêu Chiến đứng thẳng người, đem tay trái ở sau lưng nâng lên, hướng phương hướng Vương Nhất Bác, "Hình mẫu lý tưởng của tôi: Vương Nhất Bác ."

Bên trên khán đài tiếng hô nổi lên bốn phía, nhiếp ảnh gia trước tiên đem ống kính nhắm ngay Vương Nhất Bác. Hình ảnh đem Vương Nhất Bác mang nụ cười chiếu ở màn ảnh lớn sau lưng Tiêu Chiến.

Người chủ trì cùng tất cả mọi người đều không nghĩ tới Tiêu Chiến thẳng thắn như vậy, tình cảnh có chút mất khống chế, "Oa, không nghĩ tới Tiêu tổng trực tiếp như vậy. Có thể nói, Tiêu tổng là đang cùng Vương Nhất Bác tỏ tình sao?"

" Ừ." Tiêu Chiến bình tĩnh gật đầu.

"Vậy Tiêu tổng là muốn công khai theo đuổi Vương Nhất Bác sao?"

"Không phải." Tiêu Chiến vào lúc này nhưng lắc đầu một cái, khách quý lại một trận hỗn loạn, không ít ánh mắt hướng phía Vương Nhất Bác, chẳng qua là hồi lâu, Tiêu Chiến tiếp tục nói, "Tôi đã đuổi tới, hợp pháp. Chúng tôi đã kết hôn ba năm."

Trong khán đài một tầng cao trào lại một tầng cao trào. Ánh mắt của mọi người chạy đi chạy lại giữa hai người. Thẳng đến tiếng vỗ tay lấn át hết thảy.

Tiểu Muội há hốc mồm kinh ngạc nhìn Vương Nhất Bác. Vương Nhất Bác nhếch mép một cái, đem ánh mắt đắc ý nhìn về phía nàng , "Nghe được không, hợp pháp."

Tất cả mọi người đều trầm tĩnh ở tràng bất ngờ tỏ tình cùng công khai này. Mà ánh mắt hai người đang thật chặt nhìn về phía nhau.

Vương Nhất Bác chưa từng cảm thấy thanh âm Tiêu Chiến lại êm tai như vậy;

Giọng Tiêu Chiến vô cùng ấm áp lại nhu tình, xuyên qua khán đài tấp nập người, trực tiếp kích thích đáy lòng Vương Nhất Bác;

"Rốt cuộc có một ngày, anh có thể đứng ở trên sân khấu vạn người, xuyên thấu qua màn ảnh trước mặt mấy trăm triệu người, kêu lên tên em. Giống như ban đầu em vì để cho anh nhìn thấy, lựa chọn vào vào vòng giải trí vậy.

Hôm nay, anh đem nốt một phần tình cảm nói với em.

Vương Nhất Bác, em là người anh yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên khi mới mười tám tuổi, là tình yêu mà anh quyết dành cả đời khi anh hai mươi sáu, là tình yêu vĩnh hằng đời này của anh. Anh đem suốt đời yêu cho em, tiểu vương tử thân ái của anh."

------------------------------

Hoàn – 05/02/2022

Cảm ơn mọi người đã ủng hộ Theo đuổi vì sao. Năm mới bình an, khoái lạc nha. 🥳🥳🥳♥️💚


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net