chương v; end

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Đừng tưởng tao mới khen một câu mà lật đằng chân lăn đằng đầu nhé"

Hắn dơ tay định tát lại Chaeyoung
nhưng chưa kịp hạ tay đã bị giáng cái tát thứ hai lên mặt.

Lần này là Jungkook. "Thằng ranh này."

Tên bị ăn hai cái tát đau đỏ vành mắt. Quát ầm lên.

"Bị làm sao không?" Jungkook không quan tâm hắn, quay lại hỏi Chaeyoung.

Cô lắc đầu. Phía bên kia Jennie thấy không ổn lại chạy đi tìm bảo vệ.

"Là bạn trai năm nhất của em sao? Oh Sehun nâng mặt, à không chính xác là
nâng đầu lên nhìn Jungkook.

"Phải" Jungkook hơi cúi nhìn hắn ta. Cậu cao hơn hắn nửa cái đầu.

Ánh mắt Chaeyoung xao động, bạn
trai???

"Đẹp trai đúng không? Cao ráo đúng
không? A... còn học rất giỏi đó. Ăn đứt
anh nhớ." Chaeyoung tự nhiên khoác
vào tay Jungkook.

Cậu có chút kinh ngạc nhìn vào bàn tay nhỏ đang khoác trên tay mình. Cô lại quên không đeo găng tay rồi.

"Em..." Sehun tức giận nhìn Chaeyoung. Tức giận thì tức giận nhưng cô nói không sai. Cậu ta ăn đứt hắn.

Lúc sau lại nói "Cậu ta ít hơn em hai tuổi em thật sự không để ý?"

"Tôi thì lại thích cậu ấy kém hơn tôi hai tuổi đấy." Chaeyoung cười.

Jungkook nghe được câu này, lòng cũng yên một phần. Nhưng có thật không để ý tuổi tác không.

"Không có gì thì tôi đi trước. Sau này

đừng đến tìm tôi" Chaeyoung định kéo
Jungkook đi.

Tên ăn hai cái tát đâu có dễ dàng bỏ
qua. Chặn trước hai bọn họ "Ai nói sẽ
cho bọn mày đi?"

"Tôi nói đó."

Bác bảo vệ đi tới, trên taycầm cái dùi cui màu đen. Đây chính là bác bảo vệ tay không đánh bại hai mươi người trong truyền thuyết.

Đứng bên cạnh là Jennie.

"A... cháu chào bác." Cả đám đánh
cược cúi đầu chào bác bảo vệ.

"Mấy giờ rồi mà còn đứng đây? Đi ăn cơm nhanh." Tiếng bác bảo vệ hơi lớn nên nghe như bác đang tức giận. Bọn họ lập tức giải tán.

Tên bị tát hai cái uất ức ôm mặt. Thù này hắn sẽ ghi lại, sau này nhất định tính sổ.

Có điều hắn không có cơ hội tính sổ, sinh viên năm cuối cả ngày đều bận tối mặt. Sau này về già, hắn nhớ lại hai cái tát vẫn không khỏi uất ức.

Bọn Chaeyoung chào bác bảo vệ sau đó cũng đi tới nhà ăn. Đi một đoạn cô mới nhớ tới cái tay mình đang đặt ở đâu, liền rút ra.

"Cảm ơn cậu."

"Không có gì, em là bạn gái anh mà."
Jungkook nói xong thì cầm lấy tay cô.

"Tôi là bạn gái cậu bao giờ?"

"Mới nãy em đâu có phản đối. Còn
khen anh nữa."

"Lúc đó chỉ là diễn thôi."

"Nhưng anh coi nó là thật. Em là bạn
gái anh cũng là thật"

Nói thêm một hồi, Park Chaeyoung cứ vậy mà trở thành bạn gái Jeon Jungkook. Cô bé vô hình Jennie phía sau nước mắt đầy mặt. Một họng cẩu lương!!!

Gọi điện cho anh người yêu mới quen tên Taehyung "Em bị người ta cho một miệng cẩu lương"

Taehyung nói "Ngày mai là chủ nhật anh sẽ tới đón em đi chơi. Ngược chết bọn cẩu Fa."

Chiều tối Chaeyoung cùng Jungkook đi hẹn hò.

"Chae Chae"

"Hửm"

"Em không để ý anh ít tuổi hơn em chứ?"

"Anh có biết mẹ và ba em kém nhau
bao nhiêu không?"

Jungkook lắc đầu.

"Ừ, anh không biết là đương nhiên. Mẹ em hơn ba em ba tuổi nhé." Chaeyoung nói xong liền mổ một phát lên môi Jungkook.

Thì ra chạm môi là thế này a. Đỏ mặt xoay người bước đi trước.

Jungkook đơ một lúc, sờ tay lên môi mình. Sau đó nhắn tin cho ba mẹ "Cảm ơn ba mẹ đã sinh con muộn hai năm."

Ba mẹ Jeon lại được dịp ù ù cạc cạc, con trai họ học đến phát bệnh rồi hả?

"Chae Chae, lại đây" Jungkook gọi.

"Làm gì?" Chaeyoung quay đầu lại nhìn 'em' bạn trai.

"Hôn"

"..." Có nhất thiết phải nói ra thế không?

end.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net