Đỏ thẫm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Source: Drabble - https://archiveofourown.org/works/32425813/chapters/80399476
Author - https://archiveofourown.org/users/maguna_stxrk/pseuds/maguna_stxrk (Maguna_stxrk)
Art - https://sibmakesart.tumblr.com/post/655938069302837248
Artist - https://sibmakesart.tumblr.com/ (SiB makes ART)

Steve đá tung cánh cửa nhà kho và....

Đỏ.

Đỏ.

Mọi thứ đều nhuộm đỏ.

Nhịp tim của anh tăng nhanh khi nhìn thấy những cơ thể khô héo nằm rải rác trên sàn nhà, chân tay uốn cong theo những góc không tự nhiên như những con búp bê rách nát. Anh nhìn thấy phần thịt rách cùng với xương nhô ra, bên trong lộ ra.

Máu ở khắp mọi nơi. Từng vũng máu một. Có những dấu tay máu được in trên bức tường, trên sàn nhà là những vết chân máu.

Từ khóe mắt Steve bắt được một chuyển động và anh tìm thấy nó - Một bóng người trơ trọi đang ngồi ở góc sau của nhà kho, rùng mình, đẫm máu, nhưng vẫn còn sống.

Và đó là tất cả những gì quan trọng đối với Steve.

Trước khi anh biết mình làm gì, anh đã chạy. Steve thoáng nghĩ rằng anh đã nghe thấy ai đó gọi tên mình phía sau, nhưng mọi thứ chỉ là một màn mờ ảo.

Steve đứng khựng lại trước người đàn ông đang ngồi khom vai và đầu gối vào ngực anh ta, cuộn người lại như thể anh ta đang cố gắng thu mình lại càng nhỏ càng tốt.

Những vết máu tươi và khô nhuộm vào nhau đượm lại trên bàn tay và cánh tay, loang đến tận khuỷu tay. Khi nhìn lên Steve, gương mặt người lạ lộ ra vài vệt máu khô vẫn còn hằn lên đó.

Ngoài ra còn có một số vết máu bắt đầu khô trên khóe môi nứt nẻ đầy máu của gã bằng chứng về thời gian máu tươi chảy ra từ miệng gã, chảy thành từng mảng xuống cằm và cổ.

"Steve," Natasha gọi, giọng cô trầm xuống, "lùi lại."

Cô trở nên yên lặng khi người đàn ông từ từ đứng dậy với đôi chân run rẩy, hai tay chống lên hai bên bức tường để đứng dậy. Người đàn ông nhìn Steve.

"Steve," Natasha gọi lại, "Chúng ta không nắm rõ vấn đề ở đây"

Ồ, nhưng cô đã nhầm.

Màu đỏ đã len lỏi vào tròng trắng trong mắt người lạ, nhưng tròng đen của anh ta có màu nâu mà Steve biết.

Quen thuộc và yêu thương.

Người đàn ông nhìn Steve với đôi mắt to đỏ ngầu. Gã liếc nhìn khung cảnh chết chóc qua vai Steve. Sau đó, lại đưa mắt nhìn Steve, đồng tử dao động.

"Em..." Tony bắt đầu, nhưng Steve sẽ không để gã hoàng thành nó.

Steve bước tới và ôm Tony vào lòng mà không chút do dự. Bụng anh chùng xuống khi nhận thấy cơ thể Tony trở nên nhỏ bé như thế nào, cách mà bả vai và xương sống của gã nổi lên một cách bất thường dưới bàn tay của Steve.

Tuy vậy Steve vẫn cảm thấy hơi thở dồn dập của Tony phả vào cổ và anh cảm thấy mình là người may mắn.

"Suỵt," Steve thì thầm, "Không sao cả, em yêu. Mọi thứ sẽ tốt thôi."

Tony nắm chặt lấy anh với đôi bàn tay đẫm máu, cả chân và tay đều run rẩy. "Steve, em..."

"Nhắm mắt lại, tình yêu. Đừng nhìn. Tất cả đã ổn, anh đã có em."

"Chúng ta nên để bác sĩ kiểm tra cho anh ấy." Giọng Natasha bình tĩnh, cô khác biệt nhưng. "Người của SHIELD sẽ ở đây trong...."

"Không," Steve phản đối một cách gay gắt, ôm chặt những gì còn lại của Tony trong vòng tay, tất cả chỉ còn lại da bọc xương. "Tôi sẽ chăm sóc em ấy."

Không khi xung quanh rơi vào khoảng lặng trầm tư, nhưng tai Steve vang vọng với tiếng thở gấp gáp của Tony. Gã không nên có dáng vẻ đó. Gã không bao giờ nên mang dáng vẻ thống khổ thế này.

Cuối cùng, khi Natasha lặp lại điều mà anh đã biết.

"Họ sẽ không cho phép anh. Họ sẽ đưa anh ấy đi, Steve."

Steve nhắm mắt và quay đầu để đặt một nụ hôn dài vào mái tóc của Tony.

Sau đó, anh ta cúi xuống để bế Tony theo cách cô dâu.

Với Tony nép mình một cách an toàn trong vòng tay anh, Steve vuông vai và quay lại để bắt gặp ánh mắt cam chịu của Natasha.

"Hãy để họ thử."

END

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net