Rượu vào lời ra

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay Avengers tổ chức tiệc và Thor hiển nhiên mang rượu mật của Asgardian tới cho cả bọn, bữa tiệc rất huyên náo nhưng tan dần khi Thor phải về Asgardian có việc đột xuất, Natasha và Clint bét nhè trên sàn, Tony đã cùng Bruce đưa đôi đặc vụ tài giỏi về tận phòng rồi Bruce cáo lui về phòng làm việc. Khi Tony quay trở lại sảnh chính trông thấy Steve đang ngồi cứng đờ trên ghế sofa, Tony phỏng đoán Steve đã uống quá nhiều rượu thần nên đầu óc bị choáng một chút rồi. Nhưng khi Tony thử kêu mấy tiếng mà Steve vẫn không có phản ứng thì gã bắt đầu lo lắng.

"Ừm Cap..." Tony hắng giọng "Tiệc tàn rồi, anh cũng nên về phòng của mình".

Steve vẫn trơ ra, nhìn vô định ra cửa sổ như trước. Tony có chút sợ hãi đưa tay chạm vào người Steve, "Steve à, không phải anh say quá rồi đấy chứ?".

Đôi mắt xanh của Captain quay phắt lại nhìn gã rồi đột ngột nắm chặt lấy cổ tay Tony dùng một lực mạnh đẩy gã ngả lưng xuống ghế sofa và Steve đang khống chế gã phía trên "Cap, anh ổn chứ?".

"Tony..." Steve bĩu môi như đang làm nũng, "Em có thích tôi không?".

Tony giật mình "Gì cơ?".

"Tôi hỏi em có thích tôi không?" Steve lại lặp lại lần nữa chắc nịch

Tony cảm thấy má mình bỏng rát "Anh lảm nhảm vớ vẩn gì vậy, thả tôi ra" Tony cố gắng thoát ra, nhưng sức lực của một tỉ phú đơn thuần không thể so với sức mạnh của một siêu chiến binh.

Steve lại càng giữ chặt hơn "Không, chỉ khi em nói thích tôi thì mới được".

Tony trợn mắt kinh ngạc nhìn Steve, "Đùa như vậy là đủ rồi, Steve. Buông tôi ra, tôi không thích anh".

"Tại sao chứ? Có phải vì tôi đã nhận lời đi xem mắt của Natasha không?" Steve bày ra vẻ mặt ủy khuất hỏi.

"Anh đã đi xem mắt với bạn của Nat à?" Tony còn ngạc nhiên hơn Steve.

"Chúa ơi! Vậy ra em không biết. Em có thể quên chuyện tôi vừa nói không?" Vẻ mặt Steve giờ trông rất chột dạ "Tôi không thích ai ngoài em cả, tôi chỉ muốn đồng ý một lần để Natasha đừng càu nhàu về việc hẹn hò của tôi nữa, tôi chỉ muốn tập trung vào em thôi. Tôi hỏi em có thích tôi không vì tôi vẫn còn e sợ nhưng tôi thì không phải thích nữa mà tôi yêu em. Tôi thực sự chỉ gặp họ một lần rồi không hẹn lại bất cứ lần nào nữa cả đâu Tony".

"Tôi không bận tâm, Steve. Tôi... Tôi cũng thích anh" Tony không ngờ được có ngày có người làm gã thấy ngượng ngùng vì tỏ tình thế này nhưng biết làm sao được gã cũng yêu anh mà.

"Thật sao, Tony! Tốt quá... Như vậy là được rồi, từ từ rồi tôi làm em yêu tôi. Tôi giỏi chiến lược đường dài mà" Steve nở nụ cười mãn nguyện tới ngốc nghếch khiến Tony nhận ra mình dùng sai từ rồi.

"Không, không tôi...".

"Hửm... Em không thích tôi nữa à" Giờ thì mặt Steve lại buồn so khiến Tony không khỏi phì cười. Gã đưa tay vuốt tóc Steve dỗ dành, "Không phải đâu tên ngốc này, ý tôi tình cảm của tôi cũng không phải đơn giản là thích mà tôi yêu anh".

Steve nghe được câu này mặt tươi rói cười híp cả mắt, gục đầu xuống cổ Tony "Tốt quá, tốt quá rồi như vậy tôi chỉ việc giữ lấy em thôi. Tôi yêu em nhiều lắm, Tony à. Cảm ơn em".

Sau đó Tony phải rất vất vả khệ nệ vác Steve về lại phòng. Gã định ngày mai sẽ nói chuyện rõ ràng với anh, nhưng chuyện không ngờ tới là gã phải cùng Pepper qua Pháp dự hội nghị ngay hôm sau. Và nó kéo dài cả một tuần đã vậy ngay khi trở về Tony còn phải hoàn thành dự án dang dở.

Hơn hai tuần trôi qua, cuối cùng mọi việc cũng đã hoàn tất, gã mệt tới bờ phờ, Tony nghĩ có lẽ mình nên xuống ăn gì đó rồi chui tọt vào giường đánh một giấc. Nhưng khi Tony xuống bếp liền gặp ngay Steve, anh dồn Tony vào ngay đảo bếp.

"Em đã tránh mặt tôi hơn nửa tháng rồi đấy Tony, em tính tiếp tục trốn như vậy à?".

Tony bất ngờ, tỉnh cả ngủ, "Tôi không tránh mặt anh, Steve. Tôi phải đi hội thảo khi về còn phải hoàn thành công việc của Stark Industries, tôi không có việc gì phải tránh mặt anh hết".

"Em nói dối, em chỉ viện cớ công việc thôi. Em không muốn gặp tôi vì đêm hôm đó tôi đã tỏ tình với em, em không tin tôi".

Khuôn mặt Steve đầy ảo não khiến Tony rất xót xa, gã định mở miệng giải thích thì đã bị Steve chen vào "Tôi yêu em thật mà Tony, đó không phải là những lời ngớ ngẩn trong lúc say rượu đâu. Tôi yêu em rất nhiều và nếu em không yêu tôi thì cũng không sao cả, tôi chỉ...".

Steve không thể hoàn thành hết câu nói vì Tony đã chặn miệng Steve bằng một nụ hôn. Steve mới đầu có chút ngỡ ngàng nhưng ngay lập tức chiếm lấy thế thượng phong, nhấc Tony lên đảo bếp hôn ngấu nghiến. Tới khi buông ra, Tony thở hồng hộc khó nhọc đáp, "Giờ anh tin em không tránh anh rồi chứ, em cũng yêu anh".

"Phải hôn thêm lần nữa anh mới chắc được" Nói rồi Steve liền kéo Tony vào nụ hôn khác sâu hơn, triền miên hơn.

END


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net