Steve Rogers và Chris Evans ai tuyệt hơn nào?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Steve không phải là người lòng dạ hẹp hòi, có tính so đo hay tật ghen tị. Tất nhiên là không, mặc dù luôn nhắc nhở bản thân phải có chí tiến thủ nhưng anh không phải một kẻ có tính ganh đua. Thế nhưng...

"Có cái gì thú vị mà em lại mê mẩn như vậy?" Steve khó chịu cái cách Tony mỉm cười đầy ngớ ngẩn với chiếc Starkphone trên tay, Steve luôn thích Tony cười nhưng nụ cười lúc này của Tony trông thật ngốc nghếch với Steve.

Thứ Tony đang thích thú xem không phải là các báo cáo lợi nhuận kinh doanh, cũng không phải tin nhắn từ fans hâm mộ, càng không phải mấy tấm ảnh của những cô người mẫu bikini.

Đó là anh ta... Chris Evans.

"Anh ấy là biểu tượng của sự hoàn hảo" Tony lại bắt đầu luyên thuyên về Chris Evans rằng anh ta thân thiện và quyến rũ ra sao, "Không phải anh ấy rất tuyệt vời sao?".

Steve nghiến chặt hàm như sắp cắn vào lưỡi mình, anh sắp phát quạu rồi đó.

"Đối với em như vậy là tuyệt là đáng ngưỡng mộ à? Anh ta không liều mình chiến đấu vì sự bình yên của dân chúng".

"Anh ta không phải là anh hùng của nước Mỹ" Steve thầm phán trong đầu.

"Anh đang ghen đấy à, Steve?".

Tony không bao giờ bỏ lỡ cơ hội chọc ghẹo anh. Steve đảo mắt từ chối trả lời quay lại đọc sách. Mười lăm phút trôi qua và Steve còn không thể đọc hết một trang. Evans có gì mà anh ấy không có? Anh đẹp trai, cao lớn, có sức mạnh và là một anh hùng không chỉ vậy còn là thủ lĩnh của Avengers.

"Anh tưởng anh là thần tượng của em?" Siêu chiến binh hỏi cố tỏ vẻ lơ đễnh như đang tập trung vào cuốn sách.

Tony quay lại nhìn anh và nhướng mày.

"Em không thể hâm mộ nhiều người à?".

"Anh là chồng của em" Anh đã nhắc nhở Tony.

"Chính xác, đó là lý do tại sao anh không cần ghen tị" Tony nhắc nhở ngược lại Steve, "Anh sở hữu cả linh hồn lẫn thể xác của em à cả khối tài sản khổng lồ nữa. Điều đó chưa đủ sao?"

"Em biết anh không quan tâm tới tiền của em Tony, nếu em không giàu có anh sẽ nuôi em" Steve quay người qua ôm lấy Tony. "Chỉ là... Anh không thích em yêu thích anh ta như vậy".

Tony cười khúc khích.

"Ngài đại úy cấp cao của em" Tony nhếch môi cười khẽ đáp lại cái ôm, "Em yêu anh mà... Chỉ là... Em quá thích Chris thôi".

Steve nghe xong thì liền liếc gã một cái rồi giận dỗi quay lưng về phía Tony. Gã chỉ biết cười lớn, "Chồng yêu à! Đừng giận, em chỉ đùa thôi" Thiên tài Stark cố gắng dỗ dành chồng mình, "Stevie à".

"Ngủ ngon, Tony".

Chồng của Tony vẫn đang giận, anh mặc kệ mọi tiếng gọi ngọt ngào của Tony. Biết như vậy vẫn không đủ gã quyết định dùng sát chiêu, "Chồng à, anh là người đàn ông duy nhất của đời em, em chỉ có anh thôi".

"Có thật không?" Steve vẫn không chịu quay mặt lại, giọng hơi phụng phịu.

"Tuyệt đối là thật nếu anh muốn chúng ta có thể dùng một số "Quy tắc trên giường" để chứng minh".

Steve bất ngờ ôm chặt Tony, giấu mặt vào cổ gã thỏa mãn với mùi hương cơ thể cùng bàn tay đang dịu dàng vuốt tóc mình của Tony.

"Em đâu ngờ anh lại là ghen như vậy".

"Anh không ghen, anh ta không có gì để anh phải ghen cả".

Tony nhoẻn miệng cười thích chí, gã cảm thấy chồng mình ghen tuông rất dễ thương, "Anh biết không? Nghĩ lại thì anh và người ta trông rất giống nhau".

"TONY..." Steve lại gằn giọng.

"Em nói thật đấy... Xét về ngoại hình thì cả hai y đúc mà".

Ngài đội trưởng nhướng mày rồi căng cơ nhìn bức ảnh đáng ghét trong Starkphone rồi quay lại nhìn thiên tài xinh đẹp của mình, "Anh đẹp trai hơn anh ta và không phải em nói sẽ dùng "Quy tắc trên giường" chứng minh à, làm thôi".

Chồng đã nói vậy, Tony chỉ có thể cười rộ lên mà đồng ý.

END


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net