C32

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Chị!"

Lisa cảm thấy nước mắt mình sắp rơi ra đến nơi, mấy tháng nay cô không khỏi cảm thấy mất mát vì chị của mình giống như không còn quan tâm mình nữa vậy.

Tuy Jen Ca rất nghiêm khắc nhưng những việc đó rất tốt cho cô, đột nhiên lấy Jeon Jungkook xong chị ấy chẳng thèm ngó ngàng gì nữa.

Nhưng giờ thấy Jennie, mọi lo lắng đều đã tan biến.

Lisa dang tay ra muốn ôm chị mình thật chặt, nhưng mà vừa lúc tưởng như sắp chạm tới, cả hai người đều bị một lực mạnh kéo về...

"Ai cho phép em ôm ôm ấp ấp?"

Cả Jeon Jungkook và Taehyung đều cất giọng đồng thanh. Làm như mấy năm không gặp rồi vậy, ôm cái gì mà ôm! Dù hai người là nữ cũng không cho phép!

Jennie trừng mắt với Taehyung, cơ hồ còn mang theo sát khí, Lisa thì đang giãy dụa để thoát khỏi Jeon Jungkook, nhưng khi thấy chị mình bị Taehyung kìm hãm trong người thì lửa giận từ đâu bốc lên dữ dội:

"Nè! Sao anh dám làm vậy với chị tôi hả? Mau thả chị ấy ra!"

Nếu không phải Jeon Jungkook kéo cô lại thì Jennie đã nhào lên cào cho Taehyung mấy đường cơ bản rồi!

Đến Jeon Jungkook cũng cảm thấy lạ khi vợ nhỏ lại bạo gan như thế, nhưng mà là vì một người phụ nữ? Khốn kiếp thật!

Jennie trong mắt Lisa chính là một nữ thần đầy soái khí, không ai có thể bắt nạt, chỉ có chị ấy mới có thể bắt nạt người ta. Vậy mà lần này lại tận mắt trông thấy Jennie bị bó gối trước Taehyung, cô cảm thấy vô cùng tức giận.

Là hắn dám hủy đi hình tượng nữ thần hoàn hảo của chị cô!

"Em vợ, gọi một tiếng anh rể xem!" Taehyung nhếch miệng cười, điệu cười này không hề che giấu sự chọc giận Lisa.

Lisa định lực kém, đương nhiên mắc bẫy:

"Ai cho anh có cái thân phận đó chứ?"

Jeon Jungkook vừa lắc đầu cười vừa giữ chặt Lisa lại, không ngờ vợ hắn lại có ác cảm với Taehyung như thế!

"Lisa con làm gì vậy? Đó là anh rể con đấy!" Ba mẹ La đều nhíu mày trách con gái út của mình.

Có nằm mơ cả hai ông bà cũng không nghĩ con gái lớn mình cũng có ngày đem người yêu về ra mắt. À không không, theo như cậu trai trẻ kia thì hai người hợp pháp rồi, hợp pháp đấy hiểu không?

"Con không thích! Jen ca là của con mà!" Lisa giãy giụa như một đứa trẻ, nước mắt cũng sắp trào ra đến nơi, lúc trước nghe Jeon Jungkook nói rằng hai người có quan hệ thì cô cũng thấy bình thường thôi. Bây giờ tận mắt trông thấy thì có cảm giác chị mình bị cướp thật rồi!

"Vợ à, em dám nói lại không?" Jeon Jungkook xoay người cô về phía mình, nâng mặt cô lên nhìn hắn.

"Hu hu... Em không chịu đâu, em ghét anh ta, anh ta ăn hiếp chị ấy!"

"Lisa, em đừng nghe hắn nói bậy, là hắn tự làm thân thôi!" Jennie nhéo cánh tay Taehyung một cái rõ đau.

"Thật không?" Lisa lập tức lau nước mắt, đôi mắt nghi ngờ hỏi chị mình.

"Jeon Jungkook, cậu quản vợ mình thế đấy à?" Taehyung thật sự rất không vui, tự nhiên lại xuất hiện một cô em gái đến cướp vợ mình là sao?

Không đợi hai chị em Lisa nháo lên tức giận, Jeon Jungkook đã lạnh mặt nói:

"Cần cậu lo?"

Nơi này vốn chỉ có Lisa cùng Taehyung là đang xảy ra chiến tranh, đùng một phát lại chuyển sang Jeon Jungkook cùng Taehyung rồi...

Ba mẹ La rớt mồ hôi hột, chẳng phải hai chàng rể là bạn tốt sao? Sao trở mạnh nhanh như vậy chứ?

"Đi ăn cơm!" Jennie trầm giọng huých cho Taehyung một cái. Cô đã nhượng bộ như vậy rồi mà cả hai vẫn lườm nhau như chuẩn bị nã súng vậy.

Cho đến khi Jennie ra dấu cho em mình vào phòng ăn thì cả hai mới lót tót theo sau...

- ----------------------

Một buổi tối đơn giản nhưng ấm cúng, cả gia đình cùng nhau dùng bữa cơm hòa thuận, ai cũng chỉ nói về những chuyện vui vẻ, không ai nhắc về việc công ty của Jeon Jungkook, hay công việc khó nói của Taehyung.

Trong khi hai cô con gái trò chuyện vui vẻ với ba mẹ mình, Jeon Jungkook cùng Taehyung ăn ý ra ngoài vườn yên tĩnh bàn chuyện.

Công việc của cả hai đều đặc biệt, không nhiều thời gian ngồi cùng một chỗ thế này.

"Suho ban đầu còn định giúp Park Jimin, giờ thì không biết ai giúp ai đây!" Taehyung trên tay cầm một điếu thuốc, trên môi không giấu nụ cười mỉa mai.

Jeon Jungkook cũng cười nói:

"Dù hắn có nhúng tay vào cũng chắc làm gì được mình!"

"Cũng sắp đến hồi kết rồi."

________
Câu chuyện nhỏ số 1

Taehyung không nói rõ ra, nhưng Jeon Jungkook vẫn hiểu rõ ý tứ trong đó. Trận chiến của hắn cùng Park Jimin và Vincent, Taehyung và Suho sắp đến hồi kết rồi...

Sau khi trở về biệt thự. Jennie đứng chống tay hung dữ hỏi tội Taehyung.

"Ai cho phép anh trở thành chồng tôi?"

"Nếu không phải sợ ba mẹ em vui quá đến phát ngất thì anh đã đem hai cuốn sổ đỏ đến đây luôn rồi!" Taehyung cất giọng dửng dưng.

Jennie mặt đen như đít nồi, cô quên mất là cô cùng hắn vừa mới lĩnh chứng ngày hôm qua...

- -----------------------

Câu chuyện nhỏ số 2:

"Kook! Anh mau bảo Taehyung tránh xa chị em ra!"

"Tại sao?" Jeon Jungkook khó chịu hỏi.

Lisa càng thể hiện sự tức giận của mình hơn nữa:

"Hắn ta là kẻ xấu, sẽ bắt nạt chị em! Em không biết đâu, anh tách hai người họ ra đi!"

"Cậu ta sẽ không bắt nạt chị em. Chỉ có chị em bắt nạt cậu ta thôi!"

"Sao anh biết?"

"Nhìn anh với em là biết rồi!"

Lisa: "..." Có lộn không vậy? Ai bắt nạt ai? Nói lại xem?

Tại cung điện nước D.

Thân vương Vincent vừa từ một cuộc họp chính trị của nước này trở về. Ông ta là một người đàn ông trung niên lịch lãm, tuy đã có tuổi nhưng vẫn trông rất khỏe mạnh, những nếp nhăn trên gương mặt cũng chỉ làm tăng thêm sự cuốn hút ở ông ta.

Tuy là người hoàng tộc nhưng thân vương Vincent có lối sống rất giản dị, các chi tiêu cũng rất hợp lý, đối xử với người hầu cũng rất hoàn nhã, người hầu mỗi khi ông ra ngoài hay trở về đều không cần hành lễ theo nghi thức.

Nhưng hôm nay lại khác, ông vừa xuống xe đã thấy quản gia cùng những người hầu thân tín khác đứng ngoài chờ sẵn. Dường như có chuyện quan trọng, quản gia Luke vẻ mặt chứa đựng niềm vui nhưng cũng có không ít sự e dè khó nói.

"Có chuyện gì?"

Quản gia Luke cuối đầu chào ông Vincent sau đó cung kính nói:

"Ngài Vincent, Vương... Ngài Ahren đến!"

Nghe đến cái tên Ahren, hai mắt Vincent sáng rực, trên gương mặt liền ánh lên nét cười, đôi tay đang cầm chiếc nón của mình cũng run run:

"Sao ông không nói cho tôi biết sớm? Ông gọi một tiếng tôi liền bỏ lại cuộc họp." Nói rồi ông nhanh chóng bước vào cung điện.

Có ai biết rằng ông yêu thương cùng áy náy với đứa con này như thế nào, đây là lần đầu tiên con ông ta đến tìm ông ta, trước đây chỉ cần nghe tên ông thôi nó đã khó chịu, đừng nói là gặp mặt. Đừng nói là bỏ lại cuộc họp, dù kêu ông ta thoái vị ông ta cũng đồng ý!

"Ah.. Ahren."

Vừa bước vào căn phòng lớn quen thuộc, Vincent đã không nhịn được mà lập tức gọi tên Park Jimin.

Ahren là tên khai sinh của hắn, lúc trước đúng thật là mẹ đặt cho hắn là Park Jimin, nhưng từ khi lão ta xuất hiện, ông ta đã cưỡng chế bắt ép hắn đổi tên. Ngoại trừ những người biết chuyện, còn lại ai cũng nghĩ hắn tên thật là Park Jimin.

Đối với cái tên này, hắn cực kỳ căm ghét, bởi vì đây là minh chứng cho việc hắn có cùng huyết thống với một kẻ bội bạc!

Vincent thấy Park Jimin vẫn ngồi đó không hề có biểu cảm nào thì tâm trạng ông ta cũng không quá nặng nề. Con ông ghét cái tên này, gọi như thế nó không tức giận đã là rất tốt rồi.

"Tôi không muốn dài dòng, chúng ta vào vấn đề chính đi!" Park Jimin cất giọng nhàn nhạt. Đúng là hắn hôm nay có chuyện muốn trao đổi với Vincent, nhưng không vì thế mà hắn cho ông ta một sắc mặt tốt.

"Được được, nhưng con ăn gì chưa? Chúng ta cùng dùng bữa nhé!"

"Tôi đã nói là vào vấn đề chính."

Park Jimin làm thái độ xa cách khiến trong mắt Vincent lóe lên sự buồn đau, hắn thấy rất rõ điều đó nhưng không cách nào chấp nhận được tình cảm của ông ta, cũng là không muốn chấp nhận!

"Tôi muốn một cuộc trao đổi!"

"Con muốn gì?"

Park Jimin hít một hơi sâu, hắn đã phải đấu tranh rất nhiều mới có thể đi đến quyết định này, chỉ mong... ông ta sẽ không khiến hắn thất vọng!

"Ông giúp tôi trừ khử Jeon Jungkook, tôi sẽ chấp nhận trở thành người thừa kế của ông!"

Không khí trong phòng bỗng chốc thay đổi nhanh chóng, vốn căn phòng rộng lớn vô cùng, nay như có một áp lực bao trùm lên, cảm giác chật chội đè nén.

Vẻ mặt Vincent cũng bắt đầu nghiêm túc, nói đúng hơn là căng thẳng. Không ngờ con ông lại có quyết định này, nó quá mê muội vào chuyện này rồi.

Là một người đàn ông trưởng thành, sự nghiệp trên tầm cao, lại chỉ vì một cô gái mà thậm chí cô gái đó đã là vợ người ta mà muốn nhất quyết đối đầu với một kẻ có cố cách mấy cũng chỉ gây thương vong cho mình. Tại sao mọi chuyện lại trở thành thế này...

"Con đã nghĩ kỹ chưa? Vì một cô gái, đáng sao?"

"Cô gái đó tôi không thể không có!"

Ánh mắt Park Jimin tràn đầy sự kiên định và khát vọng, chưa bao giờ Vincent bắt gặp ánh mắt này của con trai mình, dù là trước đây thành lập nên Jim Thị, cũng không thấy nó như thế!

Vincent thở dài một hơi, trong đầu cũng không ngừng cân nhắc về vấn đề này.

Ông ta muốn con trai nhận mình, muốn có người kế thừa dòng dõi hoàng tộc, muốn bù đắp cho hai mẹ con của Park Jimin nhưng không phải là với một cách đê hèn như thế.

Jeon Jungkook không có lỗi, vợ hắn càng không có lỗi, lỗi là ở con trai ông mù quáng, tinh thần nó không kiên định, ông sao có thể tiếp tay cho nó đây?

Lại nói Jeon Jungkook không dễ đối phó, chưa kể đến có thế lực ngầm giúp đỡ, một mình hắn cũng đủ sức khiến cho ông ta mệt mỏi!

Thời gian trôi qua rất nhanh, cả hai đã trầm mặc một lúc lâu.

Vincent lắc đầu, bất đắc dĩ nói:

"Ta sẽ giúp con! Con cũng không thể nuốt lời!"

Nhận được sự đồng ý của Vincent, Park Jimin thở hắt ra một hơi, khóe miệng từ từ nhếch lên thành một đường cong:

"Ông yên tâm, tôi không bao giờ nuốt lời!"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net