Mikazu | Kẻ nói dối

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mikazu | Kẻ nói dối
Mikey love Kazutora

Mikey: Gã - Anh
Kazutora: Em - Cậu
Sanzu: Hắn
— my otp's sad love •

Rơi chiếc lá...
Mùa ơi...
Rơi chiếc lá...

Em đứng dưới tán lá vàng tiếng gió xì xào quanh khu em ở em đứng đó từng ngày, từng giờ, từng phút, từng giây...chỉ để chờ một người em nghĩ sẽ không gặp lại lần nữa đâu. Từ khi em vào trại đến giờ gã trưa một lần gửi thư cho những người bạn em quen trong trại ngày ngày, tháng tháng đều được người thương hay gia đình gửi thư em nhìn họ hạnh phúc mà buồn cho chính mình? Gia đình em chưa từng để ý đến em coi em như một gánh nặng em lúc nào cũng tự cười khinh cho chính bản thân mình

Trước khi em vào trại gã đã nói rằng...

-Em cứ đi đi nếu tôi không gửi thư hay gì cho em thì đừng lo lắng gì cả hay đợi tôi...nếu đến lúc em ra rồi nhưng tôi vẫn chưa xuất hiện hãy đến cây bàng này đợi tôi nhé Kazutora...
-Tôi luôn yêu em và nhớ đến em đừng tự trách bản thân vô dụng nhé...!

Gã nói thế thì em đã bị lôi lên xe rồi, đã hơn 5 năm em ra trại được 1 tháng rồi nhưng gã chả xuất hiện em giờ có nên tin hắn không? Hay cứ đứng đây đời chờ một người không xuất hiện cơ chứ, gã bảo em đừng tự trách bản thân vậy tại sao gã lại để em phải suy nghĩ vớ vẩn rồi lại tự trách mình...

Em đang thẩn thờ ngắm nhìn những tán lá bàng bay phất phới thì có một bàn tay đặt lên vai em. Em có chút giật mình không quen, một giọng nói khàn khàn len lỏi chút tự trách

-Này Kazutora...

-hả?

Em quay lại nhìn thì giật mình ai đây? người con trai tóc Hồng đậm dài trên miếng có 2 cái sẹo trông khá đẹp và nổi bật? người đó mặc một bộ quần áo bệnh viện trông có vẻ người đó từ viện ra thì phải. Em nhăn mặt nhìn người trước mặt đã lạ rồi còn biết tên em tên này nghi quá

-Cậu là ai?

-tôi là Sanzu Haruchiyo đây

Em ngỡ ngàng bật ngửa tên Sanzu này lạ quá vậy? Hắn chả để em thất thần thêm phút nào nữa liền cầm tay kéo em đi, đến một bệnh viện khá sang hắn đưa em đến thang máy dắt em lên đến tầng 3 của bệnh viện đến phòng có ghi biển * Phòng Hồi Xức số 23 * hắn mở cửa đập vào mắt em là những người trong Toman và Valhalla, gì đây?

-nhìn người trên giường

Ran Haitani chỉ người nằm trên giường đang phải dùng máy thở truyền nước và nhiều thứ dây khác chằng chịt khắp người, em khó chịu đi lại nhìn thì khựng lại...Sano Manjiro? Mà cũng nằm trên giường của bệnh viện rồi còn dùng máy thở nữa hả?

-gì đây tên bất lương lùn tịt kia? Anh bảo tôi đợi, hơn 1 tháng chỉ để nhận lại được hình ảnh anh dùng máy thở nằm trên giường thôi à? Tại sao không phải để tôi nhìn cảnh anh bị trùm khăn trắng qua đầu rồi nằm trong hòn đi? HẢ!? ANH NÓI ĐI HẢ!?

Em khóc hét lớn tính lay cơ thể anh nhưng bị Ran và Sanzu dữ lại em cố vùng vẫy em mong gã chứ lừa em thôi...tên Manjiro này mà nằm giường bệnh sao? Em không tin gã đã từng nói gã sẽ chẳng nằm giường bệnh cho đến khi già rồi chết đi. Vậy giờ gì đây? Tên này lừa em nhiều lắm rồi...

-Mikey được chuẩn đoán ung thư phổi và chấn thương dạ dày giai đoán cuối...từ lúc cậu đi tên này đã bắt đầu hút thuốc uống rượu rồi ăn uống không điều độ khiến ra nong nổi như này và Mikey chỉ sống được vài tiếng nữa thôi

Ran lên tiếng

Vậy là hết rồi lần cuối em bên kẻ nói dối của em, trông anh đẹp quá, tự reo mình vào chỗ chết rồi lại đau lòng với thứ mà mình nhận lại, em và anh thật thảm hại giống nhau

..

" Thân xác em lạnh lẽo mà mưa rơi từng hạt như bài hát tạm biệt em, em sợ một mình một trái tim. Em theo anh nhé anh ơi? Giọt máu lăn dài trên cổ tay với chiếc ghế bị con dao đâm lấy kia đã đủ khiến anh đồng ý chưa?
_by Jaa 499

•END MiKazu•

__

Author Jaa: Lần đầu viết văn thơ kiểu buồn buồn nên tôi hơi sợ mọi người không thích, cho ý kiến dưới cmt nhé. Nếu Mn muốn mang đi đầu thì cần ghi cre by @huyja_chou


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net