Outertale Fanfic

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Eyy!Trước dịp 4k lượt đọc tôi bị hành cho tơi bới,tôi bị ngộ độc thức ăn,dm đau bụng quằn quại gần chết,bố mẹ tôi còn định cho tôi lên bệnh viện nữa!May mà đêm đó qua không sao nên không bị kéo đi viện!

-Oh!Hey kidd-

Sans từ đâu chui ra mặt mày hớn hở nhưng chưa kịp nói hết câu thì anh đã loáng quáng vấp phải viên đá suýt rơi xuống Waterfall.Frisk vẫn chăm chú quyển sách hơn nghìn trang miệng chào một câu lấy lệ:

-Chào anh!Sans!

Sans lồm cồm bò dậy từ trên vách núi rồi tiến lại gần chỗ cô:

-Chà lạnh lùng thật đấy!

-Oh vậy sao?-Cô cười nhạt đáp lại một cách hững hờ.

-Em đọc gì vậy?-Sans bỏ mặc câu châm chọc của cô rồi giật lấy quyển sách dày cộp ấy-Chà!Từ điển bách khoa của dải ngân hà sao?Em hứng thú với mấy thứ trăng sao này từ khi nào thế?

-Kệ em,trả lại đây!-Cô bật dậy cô với lấy quyển sách nhưng Sans đã nhanh hơn kịp giơ nó lên cao,miệng thì cười toe toét như một đứa trẻ thích thú với trò đừa quái thai của mình.Cô chau mày rồi mặc kệ anh miệng lẩm bẩm đáp:

-Rồi1Để xem sẽ có ngày em cao hơn thôi!

-Vậy sao?Anh rất mong chờ ngày đấy đó!

Thôi không bỡn cợt,anh ngồi xuống rồi trả lại cô quyển bách khoa toàn thư:

-Anh cũng chẳng có hứng đọc mấy quyển sách trăm tấn này lắm!

Nhận lấy quyển sách của anh.

Hết nhìn vào trang giấy thấm đậm mực cùng với tranh ảnh xé dán rồi cô lại đưa mắt lên nhìn bầu trời đầy những vì sao tinh tú.Hàng trăm,hàng ngàn ngôi sao đang thắp sáng trên dải lụa ngân hà-là bức tranh phối những gam màu đẹp nhất và không bao giờ tàn phai.

Anh vẫn ngồi đó nhìn cô đang cau mày nhăn nhó tìm kiếm vài vì sao hiếm hoi.Anh bật cười nhàn nhạt,nụ cười ấy sao đỗi nổi bật giữa dải ngân hà của cô.

-Hay!nghe này Frisk nếu em cứ nhăn nhó thì sẽ chả tìm được thứ gì đâu?

-Vậy thì sao chứ ?

Anh chỉ cười rồi gấp quyển sách của cô lại và hỏi:

-Vậy em muốn tìm vì sao nào?

-Anh nghĩ anh có thể điểm mặt nhớ tên tất cả các vì sao?-Cô đốp chat lại không chút khách sáo.

-Có lẽ vậy!-Anh nhún vai.

-Oh!Nếu anh tự tin đến vậy thì tìm chòm sao mới nổi dạo nay đi!

-Ý em là chòm sao Flugenry?

-Uh!-Cô gật đầu đầy thách thức.

Sans bắt đầu hăng máu,anh giật lấy cái thứ gọi là vệ tinh thu nhỏ rồi chăm chú tìm kiếm.Sans khá giỏi trong việc này chỉ không đầy 15ph anh đã tìm ra nó.Sans phấn khởi reo lên:

-Tìm thấy rồi!Sao hả!?

Cô tức tối đẩy anh ra rồi lao vào kiểm tra.Cô phụng phịu lên tiếng:

-Làm thế quái nào anh tìm ra trước em!

-Có lẽ vì anh giỏi làm việc của mình!

Mặc kệ Sans ngồi tự vặc ở đấy cô tiếp tục cuộc hành trình tìm kiếm những vì sao riêng của mình.Được một lúc cô hơi bất ngờ rồi kéo áo anh lại gần,giọng thì phấn khích khôn lường:

-Sans!Sans!Đây là vì sao gì?

-Đâu nào?

Anh ngán ngẩm kéo lại gần để xem chưa được một giây sau anh đã ồ lên như thế đây là một kì tích tuyệt hảo:

-Frisk!Frisk!Đấy là sao Egllie đó!

-Hả cái gì cơ?Sao đấy mấy trăm năm mới có được một lần đó!

Cô ngắm nhìn vì sao bé xíu giữa muôn vàn những ngôi sao lớn nhỏ khác.Egllie không phải là một vì sao đẹp hay sáng nhất nhưng nó luôn khiến người xem mang một cảm xúc kì lạ trong lòng?Cô không biết,bây giờ cảm xúc cô hỗn độn không thể tả được!Nhưng chỉ có một cảm xúc nhen nhóm trong trái tim cô bây giờ khi ngắm nhìn vì sao ấy là...ấm áp!

Cảm xúc ấm áp ấy nhanh chóng lan ra khắp động mạch chủ của cookhieesn cô như muốn đắm chìm trong niềm vui nhỏ bé ấy mãi mãi.

Cô tự hỏi liệu cảm xúc này xuất phát từ ví sao tinh tú ấy hay là...từ anh,Sans?

Cô không biết cô cũng không quan tâm,cô chỉ mong thời gian có thể chậm lại một chút để khoảng khắc này ghi đậm trong tâm trí cô.

Cô mỉm cười nhạt nhìn anh.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

Tôi lặng lẽ bước đi,nước mắt tuôn rơi,lòng đau như cắt!

Hôm nay là ngày anh lên xe hoa cùng với một người phụ nữ khác,

Hôm nay là ngày anh từ biệt tôi,

Hôm nay là ngày trái tim tôi bộn bề,

Hôm nay là ngày tôi bị chối bỏ,

Hôm nay là ngày tôi thất tình.

Tôi lặng lẽ bước đi,nước mắt tuôn rơi,lòng đau như cắt!

Anh bỏ lại mọi thứ sau lưng,

Anh bỏ lại Waterfall,

Anh bỏ lại chòm sao Egllie,

Anh bỏ quên nụ cười,

Anh bỏ quên kí ức về chốn phù du ấy,

Anh bỏ quên tôi!

Tôi lặng lẽ bước đi,nước mắt tuôn rơi,lòng đau như cắt!

Tôi vẫn ở đây,

Vẫn ở cùng Waterfall,

Vẫn ở cùng chòm sao Egllie,

Vẫn ở cùng nụ cười,kí ức đã phai nhạt dần theo tháng ngày đơn côi,

Tôi vẫn sẽ ở đây,ở cùng những kỉ niệm lãng quên của một thời đã xa rồi!

Tôi lặng lẽ bước đi,nước mắt tuôn rơi,lòng đau như cắt!

Nhát dao cứa vào tim tôi,thân xác tôi cứ rơi mãi xuống vực thẳm

Rơi xuống nền nước ấm áp củathác nước Waterfall,

Đôi mắt tôi gượng mở,dải ngân hà xinh đẹp vẫn ngay còn đó,

Egllie vẫn ngay còn đó,nó đang vỗ về an ủi tôi,mỉm cười ngọt ngào với tôi.

Tôi bật cười chua chat,

Đau lắm!

Máu hòa lẫn cùng nước mắt và dòng suối,

Tôi,Waterfall,Egllie cùng những dĩ vãn hòa làm một!

Tôi vẫn mỉm cười,

Thôi thì chúc anh hạnh phúc bên cô ấy,

Đôi mắt tôi mờ dần rồi cụp xuống,

Hãy nhớ đến em,Sans!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net