Say rượu làm càn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiếng nhạc xập xình trong quán bar, men say ngày càng nồng đậm.

Áo phông rộng thùng thình tụt xuống, bờ vai lồ lộ trước mắt anh, xương quai xanh như thuốc độc mê người.

Vương Nhất Bác, quyến rũ.

Thật lòng, Tiêu Chiến chẳng hề muốn mọi người nhìn thấy bộ dạng lúc này của Vương Nhất Bác.

Bộ dạng ấy chỉ được bày ra trước mặt anh.

.

Mọi chuyện bắt đầu từ xế chiều hôm nay.

Vương Nhất Bác cãi nhau với Tiêu Chiến. Anh nói, cậu không biết nghĩ trước nghĩ sau, không cẩn thận là bị dắt đi ngay. Vương Nhất Bác đáp, cậu lớn rồi, không cần anh quản.

Kết quả, Tiêu Chiến hậm hực bỏ về phòng, Vương Nhất Bác tức giận lái motor đi nhậu nhẹt.

Đáng tiếc, vừa ra đến garage mới nhớ, xe cậu mới bị đưa đi sửa, mà mấy chiếc kia đã bán hết.

Vậy là đổi thành tức giận bắt xe đi nhậu nhẹt.

Cậu chơi đến tận bây giờ, chủ quán thậm chí phải cầu xin cậu đừng quậy nữa.

Nhưng ai cũng biết, "mềm lòng" không có trong từ điển của cậu, nhất là vào khoảng thời gian phẫn nộ đã lên đến đỉnh điểm.

May mắn, quán bar được "cứu tinh" Tiêu Chiến ghé thăm.

Anh mang theo mười phần lo lắng và mười một phần sợ hãi, chỉ mong cậu không sao.

Đương nhiên, Vương Nhất Bác có thể có chuyện gì chứ.

Cậu uống có mỗi gần chục ly rượu thôi. Không sao hết.

Ừm, không sao hết.

....

Ai nói không sao hả!??

Không phải không sao, là cực kì cực kì có sao.

Bộ quần áo nhăn nhúm, mấy lọn tóc mái lòa xòa trước trán che đi dấu vết tình dục sâu dưới đáy mắt.

Bởi vì say, Vương Nhất Bác cởi hết toàn bộ áo khoác mặc bên ngoài. Ai say chả thế, mặc nhiều khó chịu.

Cậu chiếm micro, chiếm luôn spotlight ở quán, biểu diễn màn "khỉ leo cây".

Vũ đạo bốc lửa, động tác vừa dứt khoát vừa uyển chuyển, người xem xem không chớp mắt, có người do mở mắt nhìn từ đầu chí cuối nên mắt đỏ ngầu, nom rất đáng sợ.

Khi Tiêu Chiến đến nơi là lúc Vương Nhất Bác kết thúc màn dạo đầu.

Cậu vào tiết mục chính, nhảy đường phố.

Mọi người chắc đều biết sexy dance chứ?

Chọn ngày không bằng gặp ngày, Vương Nhất Bác chọn nhảy sexy dance - loại nhảy cậu không thông thạo lắm.

Lắc hông, đi sóng, đánh ngực, kết hợp vài động tác nho nhỏ tỉ như hất tóc, đưa mắt, cái gì liên quan đều bị "đem lên thớt".

Đây gọi là gì? Đây gọi là yêu tinh hại nước hại dân!

Tiêu Chiến xem xong, núi lửa phun trào.

Cục cưng đáng yêu, Vương ngọt ngào, Đan Đan dễ thương, bay sạch.

Anh chỉ thấy một Vương Nhất Bác gợi cảm, quyến rũ, không ngừng hớp hồn tất cả mọi người xung quanh.

Ai nhịn thì nhịn, Tiêu Chiến không nhịn được.

Anh tiến đến chỗ cậu, bế thốc cậu lên giữa khung cảnh hơn chục con mắt nhìn chằm chằm.

"Đệch mợ, anh anh anh làm gì đấy! Bỏ em xuống, bỏ xuống!" Tuy Vương Nhất Bác đang say, nhưng chưa tới độ không còn nhận thức.

Buồn một nỗi, lời phản kháng của cậu y hệt chú mèo con gầm gừ trong vòng tay của chủ nhân.

Duy có điều khác. Cậu không phải mèo, cậu là sư tử con cao 1m80 nặng 59kg.

Tiêu Chiến mặc kệ lời quát mắng của cậu, vẫn tiếp tục quá trình giam giữ cậu trong lồng ngực mình.

Hình như bé sư tử mệt rồi.

Không còn giãy dụa nữa, hít thở đều đặn.

Chậc, chưa ăn được mà đã ngủ.

Bế cậu vào xe, anh cài dây an toàn cho bé sư tử đang ngủ ngon lành.

Nhìn từ góc độ này, Vương Nhất Bác lại về làm Vương ngọt ngào, dễ cưng dễ nựng.

Khá mãn nguyện rồi.

Ngủ ngon, bạn nhỏ của anh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net