Chương 6: Tiến thêm một bước

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mấy lời hoa mỹ tán tỉnh Lưu Vũ quả thực đã nghe rất nhiều rồi, đối với câu nói này của Châu Kha Vũ hắn phải không có phản ứng gì mới đúng. Vậy mà vào khoảnh khắc hai ánh mắt chạm nhau, hắn có hơn lúng túng.

Đôi mắt của Châu Kha Vũ rất đẹp, lấp lánh giống như vì sao trên bầu trời đêm, thâm tình, dịu dàng nhìn hắn. Hắn cảm nhận được dường như vành tai mình đang đỏ dần lên, tiếng tim đập thình thình mà hắn nghe được là của ai, của Châu Kha Vũ hay của hắn...Bờ môi Lưu Vũ hơi mấp máy nhưng mãi không phát ra tiếng. Hắn nên đáp lại như thế nào đây, hắn không nên cảm thấy khó khăn khi giải quyết mấy chuyện này mới đúng, rốt cuộc là tại sao...

"Ông chủ đồ ăn đã chuẩn bị xong rồi."

Lưu Vũ bỗng thở dài nhẹ nhõm, ngay lập tức tránh đi ánh mắt của người đối diện. Châu Kha Vũ cũng bị giọng nói kia làm cho giật mình, ngại ngùng đưa đồ ăn qua cho Lưu Vũ mà không dám nhìn thẳng anh.

Sau đó hai người đều cố gắng ăn rất nhanh, chỉ nói chuyện vài câu qua lại. Thấy các nhân viên tan làm buổi trưa xuất hiện đông dần tại nhà ăn, họ lập tức rời đi.

Châu Kha Vũ nói Lưu Vũ về nhà nghỉ ngơi trước, tối sẽ gửi cho hắn xem hợp đồng. Đối với hợp đồng Lưu Vũ chỉ quan tâm đúng một điều đó là tiền, thế nhưng trong cái hợp đồng Châu Kha Vũ gửi cho hắn không hề nhắc đến tiền, phải rồi khi nói chuyện về hợp đồng với cậu hắn cũng không hề đả động đến vấn đề này, có lẽ tên nhóc đó nghĩ hắn làm việc chỉ vì yêu thích, chưa muốn bàn về lợi ích. Có mà điên, lão tử đây cần nhất là tiền.

9h sáng, tại KY

"Hôm qua gửi hợp đồng không thấy anh nói gì, anh chỉ nói hôm nay anh sẽ đến..."

"Hợp đồng không có vấn đề gì, đều nghe theo ông chủ Châu, đây là công việc yêu thích cũng là sở trường của tôi, chỉ cần có một môi trường làm việc thoải mái và quan trọng nhất là ông chủ Châu tin tưởng tôi là được." Giả dối!

"Ừ... Lưu Vũ này, anh không cần khách sáo gọi tôi là ông chủ Châu đâu, tôi coi anh như bạn... anh gọi tôi là Kha Vũ được rồi."

"Vậy, trước khi đổi cách xưng hô tôi có một thắc mắc muốn hỏi, cậu với Tiểu Thất là quan hệ gì?"

"Anh đừng hiểu nhầm, tôi với em ấy...."

Hắn dừng lại nghĩ một lúc rồi tiếp tục nói kèm theo một tiếng cười nhạt thếch:

"Đúng rồi là kiểu thần tượng và fan hầm mộ... hờ"

"..."

"Nhưng mà bây giờ tôi coi em ấy như em gái của mình vậy, em ấy rất dễ thương..."

"Anh cũng dễ... à anh cũng rất tốt..."

Lưu Vũ khẽ cúi đầu cười nhẹ một cái không thành tiếng. Tên nhóc này đúng là ngốc thật.

"Ở công ty tôi vẫn nên gọi cậu là ông chủ Châu thì hơn. Vậy tôi xin phép về phòng trước, lát sẽ qua tìm cậu."

Lưu Vũ quay đi lại tiếp tục cười. Châu Kha Vũ bên này thì bĩu môi khó hiểu: "Anh ấy là đang trêu đùa mình sao..."

Oscar và Lưu Vũ đến phòng làm việc của Châu Kha Vũ thảo luận về dự án game mới, chỉ là bầu không khí có chút kỳ lạ, Châu Kha Vũ không nhịn được, hắn chỉ muốn nhanh chóng nói xong rồi đuổi Oscar đi.

"Oscar anh không có ý kiến gì nữa chứ, cố gắng nhanh nhất thực hiện kế hoạch mà chúng ta vừa trao đổi nhé."

"Ok, tuân lệnh, nhưng mà tôi có vài việc muốn trao đổi thêm với Lưu Vũ, tôi có thể tìm cậu bất cứ lúc nào chứ?" Oscar quay sang cười với Lưu Vũ.

Châu Kha Vũ thấy nóng mắt, không đợi anh lên tiếng, cậu ngay lập tức tiếp lời: "Có gì anh trao đổi với tôi trước, tôi sẽ trao đổi lại với anh ấy."

"Sao phải mất công thế, tôi trao đổi luôn với cậu ấy là được."

"KHÔNG ĐƯỢC."

"Ừ thì, lúc nào anh cần trao đổi gì với anh ấy gọi cả tôi, tôi cũng muốn nghe luôn."

"Dạo này cậu rảnh thế à?!"

.....

Rồi hai người đó cứ nói qua nói lại, Lưu Vũ ngồi một bên xem kịch hay. Trong đầu nghĩ: "Hình ảnh này có chút quen quen, quả thực là rất giống với La Ngôn và Lâm Mặc, thời gian tới sẽ đau đầu lắm đây."

Sau cuộc họp, cả buổi chiều Châu Kha Vũ cứ đi đi lại lại trong văn phòng đau đầu suy nghĩ, nhưng không phải là vì công việc mà là nghĩ xem có cớ gì để mời Lưu Vũ đi chơi.

Đang đi thì cậu bỗng dừng lại, nghĩ ra rồi. Cậu vỗ tay một cái bốp, cười lên thành tiếng rồi mở cửa đi thẳng đến chỗ Lưu Vũ.

Cộc cộc!

"Mời vào"

"Anh Lưu Vũ, là tôi." Châu Kha Vũ nhẹ nhàng bước vào, giọng nói rất trầm mà cũng rất ấm.

"Ông chủ Châu tìm tôi có việc."

"Phải, muốn anh giúp tôi một việc."

Châu Kha Vũ nó với hắn trước đây cậu chưa hiểu rõ về hán phục, để dễ dàng trao đổi công việc sau này cậu muốn nhờ hắn bổ sung thêm kiến thức cho mình. Vì vậy vừa tan làm hắn đã đến văn phòng cậu nói muốn đưa cậu đến một nơi.

"Đây là một cửa tiệm hán phục cổ đã có trên dưới 100 năm, nằm ở phía tây thành phố S, lái xe tầm 2 tiếng mới đến nơi. Đây không phải là một tiệm hán phục bình thường, ông chủ hiện tại là bạn thân của tôi vì vậy mới cố ý dẫn cậu đến đây."

Châu Kha Vũ một bên lái xe một bên vẫn chăm chú nghe Lưu Vũ nói.

"Xem ra dự án lần này cậu thực sự rất coi trọng, bỏ ra nhiều công sức như thế. Cậu yên tâm tôi sẽ không làm cậu thất vọng đâu."

"À không... tôi không phải là không tin tưởng anh, chỉ là tôi thực sự thích...thích hán phục, mà là vì anh mà yêu thích..."

Lưu Vũ cười: "Tôi biết rồi."

"..."

"Đến nơi rồi, chính là cửa tiệm có mấy chiếc đền lồng treo ngoài cửa đó."

Cửa tiệm nằm ở gần cuối phía tây thành phố, chỗ này xung quanh nhà cửa khá thưa thớt, đằng xa còn có một ngôi miếu... Tên cửa tiệm được viết bằng chữ cổ Châu Kha Vũ nhìn không hiểu lắm, nhưng cũng không muốn hỏi anh.

Lưu Vũ đưa Châu Kha Vũ vào tiệm dạo một vòng. Nhìn bên ngoài cửa tiệm có vẻ khá nhỏ nhưng bên trong rất rộng và sâu, phía sau còn có một hậu viện lớn. góc trái hậu viện là một hồ cá nhỏ, bên cạnh hồ trồng rất nhiều hoa mẫu đơn, góc phải có xây một mái vòm, bên dưới để rất nhiều loại nhạc cụ khác nhau. Chính giữa hậu viện có một cây cổ thụ to, còn có một con chim công đuôi rất dài đang nhàn nhã đậu trên cành cây mắt nhìn về phía hai người họ. Lưu Vũ rất tự nhiên đi đến vuốt ve nó.

Cùng lúc này, trong góc khuất của hậu viện một bóng nam nhân từ từ xuất hiện.

Tbc.

Hình như mọi người không thích đọc dài quá nên mình ngắt ở đây, cũng vì thế mà mãi không biết đặt tên là gì, nên đặt bừa sau có thể đổi nhé :)))
Cũng rất muốn ra chương mới nhanh và đều nhưng dạo này bắt đầu bận rồi nên chắc lâu lâu mới có một chương. Không biết có ai mong chờ truyện của mình không nhưng mình vẫn sẽ cố gắng viết tiếp và đảm bảo chất lượng dù mới viết nên mình còn non lắm.
Nếu mọi người đọc thấy thích thì nhớ bình chọn cho mình để mình có thêm động lực nhá.
爱你们!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net