C2.7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Regis bắt đầu kế hoạch của mình.

Thay vì tốn thời gian tìm hiểu động cơ của Margarve, giải quyết vấn đề chính mới là điều cấp thiết nhất. Tuy đã tìm thấy hang ổ trong bụi cây, nhưng họ vẫn chưa sẵn sàng để lùa con rắn ra khỏi đó.

Cậu lấy lại nhịp và nói.

" Thưa công chúa .... Thần đã trình bày xong câu hỏi của mình. Thần đã hiểu vì sao Pháo đài này lại không cần đến sĩ quan tham mưu."

" Được rồi. Tôi cũng không đến đây để làm kẻ thù."

Altina gật đầu.

Jerome ngạc nhiên.

"Có việc gì khác sao? Cô muốn ra lệnh cho ta làm việc gì khác sao ?"

" Đó là về bọn cướp. Tôi nghĩ cách đối phó hiện tại không ăn thua gì với bọn chúng. Chúng ta cần tìm cách khác. Vì thế , tôi muốn mượn vài binh sĩ."

"Cái cách mà cô nói là?"

" Đó là lý do mà chúng tôi tìm anh đấy , Ngài Jerome."

"...Ke, vô dụng thôi."

" Vô dụng về việc gì ?"

" Ta không biết tên sĩ quan tham mưu kia đã nói gì với cô, nhưng những điều đó chỉ là trên lý thuyết. Ta tự hỏi mấy người đang nghĩ gì, hóa ra là muốn bắt bọn cướp! Cứ mặc kệ chúng! Bọn thương nhân không mất mát gì nhiều đâu."

" Ngài đang nói gì thế? Bảo vệ nhân dân là trách nhiệm của quân đội."

" Bớt lải nhải về mấy cái ý tưởng lớn đi ,cô bé. Binh sĩ trong pháo đài này không làm được điều đó đâu. Đừng có mà ra lệnh để làm khổ họ nữa!"

Jerome bỏ cây đinh ba xuống và rời đi.

Altina bỏ tay ra khỏi cán thanh kiếm.

Nãy giờ cô ấy chưa hề rút kiếm ra. Có vẻ như cô đã bị áp đảo bởi đối phương và không thể hành động ..... Nhưng đó là điều mà Regis không dám chắc bằng việc chỉ đứng quan sát.

Altina chặn đường Jerome, người mà đang rời đi.

"Ngài định đi đâu vậy ?"

" Đến thị trấn. Ta muốn vào sòng bạc chơi để thư giãn."

"Vậy sao ... Thế thì hãy bảo binh sĩ nghe theo lệnh của tôi trước cái đã."

" Ta từ chối. Ta không muốn binh sĩ phải lãng phí sức lực."

" Việc này không phải là lãng phí!"

"Kuhahaha ! Vớ vẩn, tốn thời gian! Ta chắc chắn họ sẽ không tìm thấy dù chỉ một tên cướp!"

" Không, không phải .... Tôi có một chiến thuật gia ở đây mà!"

Thái độ của Altina trở nên nặng nề hơn. Regis nhăn mặt.

"Hmmp , vậy là cô đang kiểm tra năng lực của tên sĩ quan tham mưu này à? Vậy thì ta lại càng không thể giao binh sĩ cho cô được !"

" Đừng có tự quyết định như thế, hãy nghe kế hoạch của anh ấy đã."

Jerome sẽ rời đi nếu Regis cứ tiếp tục im lặng. Nếu mọi chuyện trở nên xấu hơn, cái kết sẽ có thể là một cuộc đổ máu.

Không còn cách nào khác.

Thật sự mà nói, cậu không thích hành xử như một chiến thuật gia.

- Nhưng đã đến lúc phải làm việc rồi.

Regis đã im lặng quá lâu, bây giờ là lúc cậu sẽ tham dự cuộc đối thoại.

" Ngài Jerome đã hết ý tưởng và lại cứ đi chơi vào buổi tối. Còn binh sĩ thì lại phải đi tuần vào lúc đó. Thật đáng thương cho họ."

" Ngươi vừa nói gì cơ? Ta hết ý tưởng á? Binh sĩ thật đáng thương á? Ngươi nghĩ là chúng đáng thương khi làm hạ cấp của ta? Ngươi nói móc ta với cái mồm đó à, đồ ranh con .... Thử nói lại xem, ta sẽ bẻ gãy cái cổ của ngươi đấy."

Những con ngựa trong chuồng đang hí liên tục.

Mắt của Jerome hiện lên với vẻ đáng sợ.

Sát khí bốc lên khiến ông ta trông như một người khác.

Đây là sự phẫn nộ sao? Muốn giết người ? Hay là diện mạo ma quỷ?

Dù sao đi nữa, Regis giờ đã biết rằng Jerome chỉ đùa khi ông ta múa may cây đinh ba.

Altina kiềm chế người đàn ông đang tiến đến gần Regis.

"Dừng lại, Ngài Jerome!"

" Hmmp ! Nơi đây là tuyền tiến. Hai người chết chỉ là chuyện nhỏ thôi."

" Nếu ông ngiêm túc, vậy thì tôi cũng ..."

Regis tự mắng mình.

- Đừng bị áp đảo bởi cái vẻ ngoài của ông ta! Bình tĩnh lại đi!

Dù cho kiếm thuật của cậu rất tệ, hay không thể cưỡi nổi một con ngựa hay không biết đánh nhau, cậu cũng không thể để bị làm cho sợ hãi lúc này.

"Ngài Jerome ... tôi có vô số cách tóm gọn bọn cướp. Không sử dụng những kế hoạch kia và không yêu cầu phải đi tuần tra, ngài không nghĩ binh sĩ rất đáng thương sao?"

"...Hmmp...Kukuku....Ngươi cho là ngươi có vô số cách sao?"

"Đúng thế."

Jerome xốc lại gần. Cái bầu không khí cực kỳ nguy hiểm xung quanh anh ta biến mất nhanh chóng. Đó là những gì Regis cảm thấy nhưng kế đến cậu lại bị chộp lấy một cách thô bạo.

" Này tên đần! Ngươi có dám cược sinh mạng mình vào việc này để chắc chắn nó sẽ thành công không?"

Altina chen vào giữa Regis và Jerome và đẩy họ ra.

" Dừng cái cách cư xử bạo lực của ngài đã."

"Hmmp!"

"Khụ khụ..."

Altina xem cổ Regis.

" Anh có sao không?"

"...Tôi không nghĩ tôi là một chiến thuật gia đúng như những gì người mong đợi. Nhưng không có vấn đề gì với việc này cả. Tôi có thể nhìn thấy cái kết."

Binh sĩ được triệu tập ở quảng trường diễu binh theo lệnh của Jerome.

Hiện tại đang có 600 người.

Regis đứng phía trước quân lính cùng với Altina và Jerome bên cạnh.

"Hmmp .... Liệu nhiêu đây đã đủ chưa ? Không có kỵ binh , chỉ có bộ binh thôi."

" Đủ rồi thưa ngài. Nhiệm vụ lần này không cần đến kỵ binh ... Nhưng triệu tập bao nhiêu đây binh sĩ chỉ với một mệnh lệnh ... Tôi chưa bao giờ thấy một mệnh lệnh nào kỷ luật và đầy sức mạnh như thế này trong tất cả những đơn vị mà tôi từng phục vụ qua."

" Dừng mấy cái lời nịnh hót vô ích ấy đi , ngươi cư xử quá tuỳ tiện. Đó là lí do tại sao không cần đến sĩ quan tham mưu."

" Thật, thật thế sao?"

Câu trả lời kia là tận đáy lòng của Regis.

Jerome là một sĩ quan cấp tướng, người mà chỉ suốt ngày uống rượu và giao cho quân lính đi tuần mà không theo một kế hoạch nào. Regis lo lắng về việc Jerome đứng cùng với binh sĩ, nhưng có vẻ như việc đó là không cần thiết rồi.

Có phải là vì danh tiếng trước đây hay là do kĩ năng chiến đấu của anh ta? Thông qua việc anh ta điều động binh sĩ của mình , Jerome đã duy trì được năng lực chỉ đạo vượt trội của mình.

Altina lẩm bẩm.

" Không phải là do Jerome sẽ làm những việc kinh khủng nếu họ không nghe theo ông ta sao?"

"Haha..."

Việc đó giống như thuần hóa thú vật vậy – Regis nghĩ, nhưng cậu không dám nói ra.

Jerome lườm họ.

"Này, ngươi hiểu phải không ? Ngươi sẽ mất mạng nếu việc này thất bại. Ta sẽ chỉ định ngươi xuống hàng đầu tiên khi bọn man rợ tấn công lần tới. Đó là vị trí vinh quang đấy, vậy hãy hi sinh một cách danh dự vào."

Quân tiên phong của nhóm đột kích là những người tự tin vào kĩ năng chiến đấu.

Những đấu sĩ khỏe mạnh nhất sẽ càn quét ngay từ phút ban đầu.

Những người yếu đuối như Regis sẽ không thể bắt kịp với tốc độ của nhóm đột kích, họ sẽ bị ngã và dẫm đạp lên cho đến chết.

" Thật đáng sợ .... Tiện thể , nếu việc này thành công ?"

" Kukuku.... Gan dạ đấy. Ta sẽ chấp nhận ngươi và để ngươi sống."

"Thật là một phần thưởng hấp dẫn."

Và rồi – Regis bắt đầu hướng dẫn chiến thuật cho binh sĩ.

Nó là một chiến thuật dễ nắm bắt.

Regis nghĩ rằng một chiến thuật quá phức tạp sẽ gặp thất bại ngay cả trước khi nó được thực hiện. Đối với một số lượng người tham gia đông thế này, càng đơn giản càng tốt.

Kết thúc phần hướng dẫn.

Họ nên nắm bắt được hết.

Nhưng tất cả trông băn khoăn sau khi nghe phần trình bày chiến thuật.

" Vậy kế hoạch là ... Để cho chúng tôi bắt chước thương nhân sao?"

"Phải. Nói chính xác hơn , là tự mình cải trang sao cho giống với thương nhân, chứ không phải bắt chước."

" Chúng tôi chưa bao giờ nghe một kế hoạch nào như vậy trước đây!"

" Nên hi vọng rằng bọn cướp cũng chưa nghe về nó. Hãy mang theo những toa xe và hàng hóa và đi trên đường cùng với những con ngựa chuyên chở. Xin hãy cởi bỏ áo giáo nặng, chỉ được đeo giáp tay, thứ có thể được che giấu dưới quần áo. Điều này là một bất lợi cho chúng ta trong suốt trận chiến. Nhưng sẽ không có vấn đề gì khi kẻ địch là bọn cướp. Mọi người có thể hạ chúng phải không?"

Jerome to tiếng đáp lại câu hỏi của Regis.

"Tất nhiên! Áo giáp chỉ để cho có thôi. Ta sẽ không tha cho các ngươi dù cho có phải chiến đấu với đôi tay trần đi chăng nữa. Nếu có tên nào dám đề cập đến chuyện thua cuộc, ta sẽ vặn cổ và gởi tên đó về nhà trong một cỗ quan tài đấy. Hãy bước lên phía trước nếu muốn nếm thử!"

" Thưa chỉ huy! Chúng tôi sẽ chắc chắn thắng trận!!"

Quân lính đồng thanh đầy quả quyết.

Một âm thanh làm cho người ta cảm thấy đáng tin cậy. Regis chưa bao giờ cảm nhận được bầu nhiệt huyết thế này lúc còn ở trong đơn vị của Marquis Tennessee. Binh sĩ thường dành thời gian để canh gác cung điện hoàng đế hoặc dinh thự của quý tộc, từ bỏ vẻ ngoài cừ phách của mình.

Có vẻ như sau cái chết của Marquis, phần lớn họ được thuê bởi những quý tộc khác.

Liệu họ có làm tốt với nhiệm vụ mới không nhỉ ?

Regis nghĩ trong khi đang hướng về nhà, cậu lắc đầu và tập trung vào nhiệm vụ phía trước.

Cậu cần phải tóm tắt lại phần hướng dẫn chi tiết cho họ.

"Điểm chính là làm cho mọi người giống như những thương nhân bình thường. Chúng ta phải chở thêm những thùng gỗ để đánh lừa bọn cướp rằng đây là những chuyến phà rất có giá trị. Tốc độ của ngựa sẽ làm mọi thứ bị phát giác nếu toa xe quá nhẹ, vì vậy hãy chất thêm thứ gì đó vào, kể cả đá cũng được. Để lại vũ khí ở phía trong khoang hành lý."

Có một vài binh sĩ nhấn mạnh về danh tiếng của họ. Những hiệp sĩ xuất thân từ quý tộc thường ít khi hiện diện, nhưng vẫn có một nhóm nhỏ những người đó đang có mặt trong đội quân này.

"Không thể chấp nhận được! Chẳng phải là đang bắt chúng ta cư xử như những tên giao hàng sao! Làm sao mà chúng ta , những người mang danh tiếng là quân đội chính quy của đế quốc lại có thể chấp nhận việc này cho được!?"

" Thì ... Tôi không cần tất cả phải tham gia đâu ... Nhưng để so sánh với những binh sĩ ăn mặc phong cách, tôi sẽ chọn ra những con người có thể mang lại hòa bình trong việc tự cải trang chính họ. Mấy người có thể nói cho tôi biết thế nào là lòng kiêu hãnh và danh dự của một người lính không?"

"Ugh...Mu... không nhưng..."

"Việc này giống như ẩn náu và chờ đợi thời cơ để phục kích thôi. Che giấu danh tính của mình, liệu việc khoe khoang danh tiếng của mình một cách ồn ào thì có phải là vinh quang không ?"

Jerome đáp lại trong khi tất cả binh sĩ im lặng :

" Không cần phải bận tâm. Bất cứ tên đần dám tiết lộ thân phận của mình đều sẽ bị ta làm cho câm lặng. bằng một mũi giáo xuyên qua tim tên đó!"

"Tôi hiểu rồi, chết mà chưa được nếm mùi vinh quanh."

Không còn sự phản đối nào nữa. Nếu Jerome đã quyết thì quân lính không còn quyền lựa chọn nào khác ngoài việc tuân theo.

Altina hỏi :

" Vậy thì? Thế còn tôi?"

"Huh?"

" Lại cải trang thành tài xế một lần nữa sao?!"

"...Thưa công chúa, mái tóc và mắt của ngài sẽ gây chú ý, vậy xin hãy đợi ở đây."

" Cái gì? Anh muốn tôi ở lại đây sao?"

" Vâng.... Ah, không ... "

"Vậy là gì?"

"Thần không muốn bọn cướp biết chúng ta đã thay đổi kế hoạch, vậy nên hãy cứ tiếp tục việc tuần tra, thưa công chúa."

"Eh... Anh muốn tôi phải tuần tra cho dù anh biết việc đó chẳng để làm gì sao?"

"Vâng. Xin hãy tiếp tục tuần tra để che giấu bí mật về sự thay đổi này. Thần cũng không muốn người dân nghĩ quân đội đang giảm bớt hoạt động ."

"Ugugu... Tôi hiểu rồi..."

Tuy đã hiểu, nhưng Altina vẫn thất vọng vì không được phân công theo đúng những gì mà cô mong đợi.

Quân lính đã chuẩn bị xong và bắt đầu di chuyển từ pháo đài Sierck.

Cứ như thế, đoàn thương nhân cải trang lên đường.

Khoảng một tuần sau , nỗ lực của họ đã thành công.

Cho dù Jerome nghi ngờ chiến thuật này từ ban đầu, nhưng không thể ngờ rằng anh ta cũng tự cải trang và tham gia vào.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net