NCĐB: Từ Anh Hùng đến Kẻ Diệt Thế

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Các bác đọc xong, nếu thấy hay thì hãy nhớ nhấn '⭐' vì nó tốt cho thuật toán của Wattpad. Còn nếu ko hay thì có thể....dislike cũng được.
_______________________________________

Khải Huyền - hắn là một trong năm kẻ đầu tiên được tạo ra khi kiến tạo vạn vật, hắn được giao cho trọng trách phán xét và giữ cân bằng cho hai cõi Âm - Dương. Một trong Ngũ Thần ở Thần Giới tối cao, quyền lực chỉ có hơn chứ không có kém.

Nhưng bản thân hắn là một kẻ rất ít khi động đến quyền năng, gần như tất cả vị thần ở Thần Giới đều chưa ai nhìn thấy sức mạnh thật sự của hắn.

Tuy nhiên, chỉ có duy nhất một người biết quyền năng của hắn là gì và lí do mà hắn không dùng đến nó. Kẻ đó không ai khác ngoài Nguyên Thủy - Primitive.

Một thời gian sau đó, một vị thần trẻ tuổi đã đến diện kiến Primitive và hỏi hắn.

-Thưa Primitive đáng kính, tại sao ngài Apocalypse lại không dùng đến quyền năng của mình? [God 1]

-Ngươi thật sự muốn biết sao vị thần trẻ tuổi? [Primitive]

-Vâng ! [God 1]

Primitive trầm ngâm nhìn vị thần trẻ tuổi rồi chậm rãi nói.

-Ngươi biết quyền năng của Ngũ Thần là gì chứ? [Primitive]

-Tôi biết thưa ngài. Quyền năng của ngài Primitive là Sáng Tạo, ngài Ego là Sự Sống, ngài Senti là Ý Thức và Kiến Thức và ngài End là Kết Thúc. [God 1]

-Không tồi, ta có lời khen ngợi dành cho ngươi đấy. [Primitive]

-Vậy quyền năng của ngài Apocalypse là gì thưa ngài? [God 1]

-Chẳng phải ngươi đã có câu trả lời rồi sao? [Primitive]

Vị thần trẻ tuổi kia vốn thông minh, hắn lặp tức nhận ra quyền của lớn lao của Apocalypse.

-Quyền năng của ngài Apocalypse là tất cả quyền năng của mọi người sao?! [God 1]

Primitive cười mỉm rồi nói.

-Phải, quyền năng của Apocalypse là tất cả quyền năng của bọn ta. Tuy nhiên, sức mạnh càng lớn thì trách nhiệm càng lớn. Sở hữu quyền năng to lớn như vậy sẽ khiến Apocalypse rất dễ mất kiểm soát, đó là lí do hắn ta chọn cai quản Âm Giới chứ không phải Thần Giới như chúng ta. [Primitive]

Vị thần trẻ tuổi ngạc nhiên khi biết Apocalypse là người chọn cai quản Âm Giới - vùng đất của người chết.

Nhưng theo tư liệu ghi chép lại, Âm Giới đã hoàn toàn bị phá hủy dưới tay của Đệ Lục Thiên Ma Vương - Ba Tuần rồi.

-N...nhưng không phải Âm Giới đã bị phá hủy hoàn toàn rồi sao ?! Thậm chí tất cả ghi chép đều ghi như vậy ?![God 1]

-Không ! Nói đúng hơn thì là: chỉ có một phần của Âm Giới bị phá hủy ! Đó là khoảng thời gian cực kì khó khăn của Thần Giới. [Primitive]

Primitive vừa nói vừa ngẫm nghĩ lại khoảng thời gian trước kia.

____________

Vào hàng trăm vạn năm trước, sau khi đánh bại và giết chết Thần Khai Nguyên - Zord, Primitive trở thành vị thần đứng đầu ở Thần Giới.

Nhưng con trai của hắn, Thần Suy Nguyên - Megid cùng giống loài mà hắn tạo ra đã quyết định trỗi dậy và tấn công thẳng vào lâu đài ở đỉnh Thần Giới.

-Mau...chữa trị cho ta...ta phải...quay lại chiến trường ! Các...Valkyrie sẽ không thể...chống đỡ nổi...nữa mất ! [Aries]

Aries - thần chinh chiến nằm trên cán cứu thương với đầy vết thương trên người.

-Tình hình chiến sự sao rồi? [Primitive]

-Rất căng thẳng ! Lũ Dopant đó rất mạnh và cũng rất khó xử lí ! [Aries]

-Ara~ ta nghĩ ngươi sẽ phải dưỡng thương ở trong thay vì ở đây đó Aries. [Ego]

-Ta không...!! [Aries]

Aries vừa nói vừa phun ra một ngụm máu, đối diện là gương mặt nghiêm nghị của End.

-Xem ra chúng ta phải ra trận rồi nhỉ?[Primitive]

Primitive vừa nói vừa dùng thuật truyền âm thông báo cho các Valkyrie rằng Ngũ Thần sẽ tham chiến.

-Tuyệt ! Ta chờ lâu lắm rồi ! Xương khớp của ta cuối cùng cũng được hoạt động ! [Senti]

Senti nói xong liền phóng thẳng đến chiến trường mặc cho sự khuyên ngăn bảo rằng dịch chuyển sẽ nhanh hơn của Ego.

-Thật phiền...[End]

End phàn nàn một câu rồi cũng đem lưỡi hái đi. Trái lại, Apocalypse chỉ nhìn rồi xoay người bước đi, đột nhiên một quân lính dưới trướng hắn xuất hiện rồi quỳ trước mặt hắn.

-Chuyện gì? [Apocalypse]

-Có tin khẩn từ Âm Giới thưa ngài ! Từ nhà ngục Tartarus, các Titan nguyên tổ cùng Đại Ác Long Karmish và Đệ Lục Thiên Ma Vương đã thoát ra rồi ạ !! [Lính 1]

Tartarus - nhà ngục của các vị thần ở nơi tận cùng ở Âm Giới được bao bọc bởi bóng tối và sự chết chóc.

Dẫn đầu là Đệ Lục Thiên Ma Vương lợi dụng sự tấn công của lũ Dopant, hắn đã thả các Titan nguyên tổ - thuộc hạ của Zord cùng với phản đồ của long tộc - Đại Ác Long Karmish thoát khỏi Tartarus.

Bị kẹp ở thế gọng kìm giữa những kẻ địch mạnh nhất từ trước đến nay, điều này đồng nghĩa với việc Thần Giới đang dần bước đến sự diệt vong.

-Việc bọn chúng tấn công chỉ là vấn đề thời gian thôi ạ ! [Lính 1]

-..... [Apocalypse]

Đáp lại sự hoảng hốt của thuộc hạ, Apocalypse vẫn giữ sự im lặng rồi bước đi.

-N-Ngài Apocalypse ! [Lính 1]

-Hửm? Có chuyện gì sao Apo-chan? [Ego]

-Sao vậy Apocalypse? [Primitive]

-Không ! Không có gì ! [Apocalypse]

Nét mặt hắn trở nên nghiêm nghị hơn, khác với điệu bộ bất cần như mọi ngày. Bằng thuật truyền âm, hắn ra lệnh toàn bộ quân Âm Giới đều phải đến hỗ trợ Primitive trong trận chiến này.

Sau đó, trải qua những trận chiến kéo dài, Thần Giới đã chiến thắng cuộc trỗi dậy của bè lũ Megid. Đây là một điều đáng mừng, tuy nhiên với thuộc hạ và binh lính của Apocalypse thì ngược lại

-Các ngươi là thuộc hạ của Apocalypse? [End]

-Hửm? Nếu lính hắn đây thì hắn đâu? [Senti]

Câu nói của Senti khiến mọi vị thần cùng Valkyrie ở đó nhìn sang bọn họ.

-Ngài...Ngài Apocalypse.... [Lính 2]

Một người lính nói không nên lời liền khụy một chân xuống. Thuộc hạ thân cận của Apocalypse liền nói tiếp.

-Vì để ngăn chặn cuộc tấn công của Đệ Lục Thiên Ma Vương, ngài ấy đã một mình đi đến Âm Giới ! [Lính 1]

""CÁI GÌ ?!!""

Bốn người Primitive, Senti, Ego và End nghe vậy liền tức tốc đi đến Âm Giới.

Vừa đến nơi, đập vào mắt họ là cảnh tượng mọi nơi đều bị phá hủy, xác của kẻ thù chất thành núi và máu chúng chảy thành sông.

Và Apocalypse với cơ thể đầy máu và vết thương, tay cầm hai thanh kiếm ngồi trên đó.

-Đến rồi à? Những người bạn của ta. [Apocalypse]

-..... [Primitive]

-Xem ra chúng ta đã thắng nhỉ? [Apocalypse]

Hắn nói rồi chậm rãi bước xuống khỏi núi xác chết.

-Đem hết quân đi viện trợ, một mình cản đại quân của Đệ Lục Thiên Ma Vương, ngươi liều quá rồi đấy Khải Huyền. [End]

-Haha...[Apocalypse]

Mặc cho End lên tiếng trách móc, Apocalypse cũng chỉ cười trừ rồi nói.

-Ta thân là kẻ cai quản Âm Giới, việc này đáng lẽ phải do ta lo liệu mới đúng. [Apocalypse]

-Nhưng...chẳng may ngươi thất bại rồi sao? [Ego]

-Không thể nào. [Apocalypse]

-Hả? [Ego]

-Thề dưới thanh kiếm Khởi Nguồn và Kết Thúc. Ta sẽ không thua bất kì ai và sẽ bảo vệ tất cả các ngươi, những người bạn của ta ! [Apocalypse]

-Ngươi đúng là một kẻ kì lạ, Apocalypse ! [End]

-Haha...nhưng đúng như End nói, lần này có lẽ ta hơi quá sức thật.... [Apocalypse]

Hắn nói được vài câu rồi lảo đảo như sắp ngã đến nơi, may mắn mà Senti đỡ được hắn.

-Lo mà nằm yên trong viện điều trị đi, cấm ngươi ra cành cây trong Thung lũng của Gió mà nằm thổi sáo đấy. [Senti]

-Này, đó là thú vui tao nhã của ta đấy. [Apocalypse]

-Tốt nhất ngươi nên tịnh dưỡng cho tốt, bạn của ta ! [Primitive]

____________

-Lúc đó các ngài thân thiết thật nhỉ? [Raphael]

Một cô gái với mái tóc vàng kim óng ánh cùng ba đôi cánh thiên thần màu trắng ở trên lưng xuất hiện trước mặt Primitive.

-Ngài Raphael. [God 1]

Vị thần trẻ tuổi khụy gối hành lễ trước một trong các Tổng Lãnh Thiên Thần ở Thần Giới.

-Ngươi lui được rồi, ta có vài việc cần hỏi ngài Primitive. [Raphael]

-Vâng, xin chúc ngài Primitive và ngài Raphael một ngày tốt lành. [God 1]

Vị thần trẻ tuổi cúi đầu chào rồi nhanh chóng rời đi.

Sau khi vị thần trẻ tuổi đó rời khỏi, Raphael liền ngay lặp tức vào thẳng vấn đề.

-Tại sao ngài lại nói dối về sự kiện đó?[Raphael]

-Raphael này, có một số sự thật ta không nên nói ra và giấu kín nó vĩnh viễn. [Primitive]

-Vậy tại sao? [Raphael]

-Ngươi muốn hỏi tại sao bây giờ ta và những người khác không còn thân thiết với nhau nữa phải không? Raphael. [Primitive]

-Vâng....[Raphael]

Primitive thở dài rồi lại nhìn hình ảnh năm người bọn hắn treo trên tường.

-Đã có quá nhiều chuyện xảy ra khiến Apocalypse không chịu nổi. [Primitive]

-Chuyện gì sao ạ? [Raphael]

-Hàng nghìn năm trước, giữa Ego, Senti và End đã xảy ra cuộc xung đột. End muốn hủy diệt nhân loại trong khi Ego và Senti lại muốn bảo vệ chúng. [Primitive]

Ngừng một chút, Primitive nhìn sang Raphael rồi nói tiếp.

-Cuộc chiến của cả ba đã diễn ra rất ác liệt, lúc đó ta dù có mặt nên không thể ngăn cản được bọn họ. Cả ba đã bị kéo vào cuộc chiến không hồi kết. [Primitive]

-Đó là sự kiện Đại Suy Vong sao? [Raphael]

-Đúng ! Trận chiến đó đã kết thúc với chiến thắng của End, nhưng cái giá phải trả là mạng sống của Ego và Senti. Và lúc đó, Apocalypse đã đến. [Primitive]

Primitive vừa nói vừa nhớ đến hình ảnh End người đầy vết thương lớn nhỏ và nhanh chóng biến mất và xác của Ego, Senti nằm trên mặt đất. Kế đó là Apocalypse ngồi ôm xác của cả hai mà rơi lệ.

-Apocalypse đã từng thề sẽ bảo vệ tất cả bọn ta. Giờ trên tay hắn là xác của Ego và Senti, hắn thật sự không thể chịu nổi cú sốc đó. [Primitive]

____________

-C-Chuyện gì đã xảy ra...tại sao....ai đã giết Ego và Senti...Primitive...? [Apocalypse]

-Là End, ta xin lỗi. Ta không thể ngăn- [Primitive]

Primitive chưa nói hết câu đã bị Apocalypse đấm một quyền vào mặt làm hắn ngã nhào xuống đất. Apocalypse nắm cổ áo Primitive tức giận hỏi.

-TẠI SAO NGƯƠI LẠI KHÔNG NGĂN BỌN HỌ ?!! NGƯƠI LÀ NGUYÊN THỦY !! NGƯƠI PHẢI ĐỦ SỨC NGĂN HỌ MỚI PHẢI !!! [Apocalypse]

-Apocalpyse...ta....[Primitive]

Primitive rất muốn giải thích nhưng những lời muốn nói ra lại nghẹn lại ở cổ họng.

-Xin lỗi....[Primitive]

Apocalypse tuy rất tức giận nhưng cũng phải nén cơn giận mà thả Primitive ra. Hắn ôm xác của Senti và Ego mà nói.

-Linh hồn đã bị phá hủy, chỉ còn lại một tàn hồn. Ta sẽ dùng thứ đó để cứu họ người bọn họ. [Apocalypse]

Khi một Thần linh chết đi, linh hồn của họ sẽ tan biến và hòa cùng với vũ trụ, không thể luân hồi hay chuyển kiếp. Nói cách khác, không có cách nào có thể cứu vãn.

-K-Khoan đã Apocalypse !! Nếu ngươi dùng Vạn Hồn Quy Nhất thì ngươi sẽ....!!! [Primitive]

Tuy nhiên, vẫn có một bí thuật có thể hồi sinh linh hồn của Thần linh, nhưng cái giá phải trả là cực kì to lớn. Đó chính là Vạn Hồn Quy Nhất.

Vạn Hồn Quy Nhất là thuật cấm khiến linh hồn của một Khởi Nguyên Chi Thần sống lại ở một vũ trụ khác bằng cách triệu hồi một con rồng đã từng giết và uống màu hàng trăm vạn Khởi Nguyên Đại Thần. Những kẻ được hồi sinh sẽ mất đi sức mạnh lẫn kí ức nhưng họ vẫn có cơ hội lấy lại.

Nhưng người thi triển thuật cấm sẽ bị con rồng thao túng rồi trở nên sa ngã từ tính cách đến sức mạnh.

-Vậy thì đã sao? Chỉ cần hai bằng hữu của ta sống lại, cái mạng này ta cũng chẳng cần ! [Apocalypse]

-Khoan đã Apo- Hả?!! [Primitive]

Trong khi Primitive cố ngăn cản Apocalypse thì hắn đã vẽ xong vòng tròn để thực hiện nghi thức.

-Nếu ta có bị gì thì hãy ngăn cản ta, Primitive ! [Apocalypse]

-Được...ta đồng ý. [Primitive]

Primitive biết dù có nói gì đi nữa cũng chẳng thể thay đổi ý định cứu hai bằng hữu kia của hắn.

-Cảm ơn. [Apocalypse]

Hắn cười nhẹ rồi bắt đầu niệm chú.

-Hỡi Tử Long Thần với đôi mắt lưỡng sắc, hãy tái sinh từ tận cùng Luyện Ngục và thiêu rụi vạn vật với ngọn lửa phẫn nộ của ngươi. [Apocalypse]

Apocalypse nói trong khi dùng con dao khứa một đường trên cánh tay làm máu chảy ra và rơi xuống vòng tròn nghi thức.

-Xuất hiện đi ! Hỡi mãnh long rực lửa mang linh hồn ai oán của trăm vạn Khởi Nguyên Đại Thần ! Vua Rồng Tối Cao Tàn Bạo - Destruction Supreme Rebellion Dragon ! [Apocalypse]

Dứt câu, một từ vòng tròn phát ra chùm tia đen tối chiếu thẳng lên không trung, thời tiết dần trở nên thay đổi, mây đen ùn ùn kéo đến cùng những cơn sấm vang đầy trời.

Khi ánh sáng dần dịu đi, để lộ một con rồng với lớp vảy đen xếp thành hàng mang đầy tử khí, đôi mắt trắng dã chứa đựng hàng vạn linh hồn cùng hai cặp sừng dài chĩa về phía trước

-Hỡi kẻ gan dạ dám triệu gọi ta ! Hãy nêu ước muốn của ngươi !

-Hồi sinh cho họ, ta sẽ trả ngươi cái giá tương xứng ! [Apocalypse]

Con rồng nhìn Ego và Senti trên tay hắn rồi trừng mắt một cái. Một tia sáng màu tím chiều thẳng xuống rồi cả hai tan thành những hạt sáng rồi biến mất.

-Ước muốn của ngươi đã được thực hiện ! Giờ ta sẽ nhập vào thân xác ngươi, hỡi Khải Huyền !

Dứt câu con rồng liền biến thành tia sáng đen rồi hòa vào cơ thể hắn.

-GRAH !!!! [Apocalypse]

-Khải Huyền ! [Primitive]

-TRÁNH XA TA RA !! [Apocalypse]

Một cột sáng khổng lồ lấy hắn làm trung tâm mà chiếu thẳng lên bầu trời. Mặt đất nứt toát ra rồi 12 chiếc tù xuất hiện với những thiên sứ.

-Không lẽ !!! [Primitive]

Primitive biết rõ thứ này cũng như thiên sứ và tù kia. Những thứ này đại diện cho một thứ.

KHẢI HUYỀN

Và những thiên sứ kia không phải là những tồn tại bình thường. Họ là Thập Nhị Thiên Sứ Tối Cao của Diệt Thế.

Khi xuất hiện sẽ giáng xuống những tai họa khủng khiếp hủy diệt tất cả và đưa vạn vật đến sự diệt vong.

Primitive không hề để ý, trong cột sáng kia, Apocalypse đã hoàn toàn biến đổi.

Ù....Ù....

Khoảnh khắc 12 thiên sứ thổi liên chiếc tù Khải Huyền thì hắn từ từ bước ra.

-Apocalpyse....[Primitive]

-Nếu ta là thần ! Chúng ma run bần bật, chúng sinh vái lạy ta. Nếu ta thành ma ! Thần linh có dám ra? [Apocalypse]

Sau đó, Primitive và Apocalypse đại chiến hàng trăm ngày đêm, máu họ đổ thành sông, chảy khắp thiên giới. Cả Mặt Trời và Mặt Trăng cũng phải giấu mình trong sợ hãi.

Kết thúc hồi tưởng, Primitive Dragon đăm chiêu nhìn xa xăm mà nói với giọng điệu buồn bã.

-Ngày hôm đó, Thiên giới đã bị hủy diệt gần như hoàn toàn. Nếu không phải do lí trí của Apocalypse còn động lại ngăn cản, giúp ta phong ấn tâm ma của hắn. Thì e là bây giờ Thiên giới cùng chúng thần cũng không còn tồn tại. [Primitive]

-Quả là một câu chuyện có kết thúc buồn nhỉ? [Raphael]

-Phải, đó là câu chuyện về Apocalypse. Từ Anh hùng đến Kẻ Diệt Thế ! [Primitive]


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net