#n09 part 1 2021.03.05

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

warning: sexual harassment/abusement mentioned, OOCcác tình tiết trong truyện chỉ là tưởng tượng, vui lòng không liên hệ với đời thực

r/givemesomeadvice
u/anonymous
Những người có bạn gái từng bị xâm hại tình dục, làm thế nào để các bạn có thể giúp họ mở lòng tin tưởng mình hơn vậy?Bạn gái tôi hồi còn học cấp ba từng bị xâm hại tình dục nên bị ám ảnh tâm lý, dù sắp kết hôn rồi nhưng chúng tôi không hề làm gì vượt quá cái nắm tay, thậm chí đều là tôi chủ động, em ấy cũng rất sợ người lạ, đặc biệt là đàn ông. Tôi biết em ấy có nỗi khổ của riêng mình nên cũng không ép buộc gì, nhưng nhìn thấy em ấy ở bên cạnh tôi mà luôn cảm thấy bất an đề phòng như vậy tôi thực sự không đành lòng, cũng hơi tủi thân nữa. Những người có hoàn cảnh như tôi, làm thế nào để bạn gái hay vợ mọi người mở lòng và tin tưởng các ông hơn vậy?
_______________

u/aintnvm237
Tui không ở trong trường hợp giống như bồ nên chắc là khó có thể đưa ra câu trả lời chính xác, nhưng tui nghĩ quan trọng nhất là bồ phải kiên nhẫn. Tổn thương tâm lý là vết thương tồi tệ nhất, mà nếu không biết cách chữa lành thì nó sẽ theo bồ cả đời, thậm chí theo bồ tới khi xuống lỗ luôn, nên mọi thứ phải dùng thời gian để hồi phục. Bồ rất tuyệt vì đã chấp nhận quá khứ của cô ấy và tìm hiểu cách yêu thương cô ấy hơn, vì tui biết nhiều người còn ghê tởm những cô gái từng bị xâm hại tình dục cùng với ti tỉ tư tưởng đổ lỗi cho nạn nhân cơ. Bồ chỉ cần cố gắng một chút nữa thôi, cố lên nhé, chúc hai người hạnh phúc!!
_______________

u/jeffreyj1423
Cái bình luận này sẽ dài vl nhưng hmm tôi mong là ông có thể cóp nhặt được chút kinh nghiệm nào đó từ trường hợp của tụi tôi. Em nhà tôi có một quá khứ không được tươi đẹp cho lắm, em ấy bị xâm hại, từng bị gas-light và hiện tại đang vật lộn với rối loạn lưỡng cực. Hai đứa tụi tôi vẫn đang ổn và chúng tôi bên nhau cũng phải sáu bảy năm rồi, tình trạng của em ấy đã khá hơn trước nhiều, đương nhiên là tổn thương tâm lý thì không thể hoàn toàn lành lặn được, nhưng ít nhất thì em ấy đã tin tưởng và dựa dẫm vào tôi nhiều hơn trước, tôi nghĩ đó cũng là bước tiến lớn rồi. Mà tiện thể đây cũng nâng cao nhận thức của mọi người về vấn đề xâm hại tình dục luôn, vì không phải số lượng nạn nhân nữ của xâm hại tình dục nhiều thì sẽ đồng nghĩa với việc nam giới không bị xâm hại. Rất nhiều người hiện đang xem nhẹ việc nam giới bị xâm hại tình dục, mà cũng vì thế nên chúng tôi đã chật vật rất nhiều trong công cuộc kiện tụng kẻ xâm hại em ấy.

Đọc đến đây thì chắc ông cũng đoán ra rồi ha, em nhà tôi là nam. Em ấy bị một nhóm tiền bối xâm hại khi tham gia bữa tiệc liên hoan cuối năm của câu lạc bộ. Các ông biết đấy, câu lạc bộ ở đại học thường có tầm mấy chục người tùy theo quy mô từng câu lạc bộ. Tôi là luật sư bào chữa cho case của em ấy nên có biết chi tiết vụ việc, đoán chừng nhóm người kia có khoảng năm, bảy người cả nam cả nữ. Như đa số trường hợp khác thì nạn nhân sẽ bị xâm hại trong trạng thái không được tỉnh táo, nhưng em nhà tôi không thể uống rượu hay bia nên hoàn toàn đủ tỉnh táo để chống lại nhưng một mình không chống trả nổi cả một nhóm người như thế. Bị xâm hại trong khi vẫn hoàn toàn tỉnh táo, tệ hơn còn bị trói và đánh đập, mọi đau đớn em đều tự mình trải qua, ngất đi tỉnh lại cũng năm sáu lần cho tới tận khi tôi tìm thấy em ấy.

Thời gian đầu là khoảng thời gian khó khăn nhất, em ấy gần thu mình lại, cả một ngày có thể không nói chuyện, không ăn uống gì, ngủ cũng không yên vì cứ ngủ được ba mươi phút một tiếng là lại giật mình tỉnh dậy. Em ấy cũng tránh tôi mất mấy tháng, kiên quyết không để ai lại gần ngoài mẹ và chị gái. Lúc ấy tôi vừa bất lực vừa thương em, vừa mấy hôm trước còn tung tăng vui vẻ như cún nhỏ mà giờ thì gầy rộc cả người, mặt lúc nào cũng lấm lem nước mắt vì mấy cơn ác mộng. Đến khi em ấy bớt ám ảnh hơn mà để tôi lại gần thì chúng tôi lại bắt đầu quá trình kiện tụng mệt mỏi, chạy khắp nơi làm đủ loại xét nghiệm rồi giấy tờ chứng minh. Nhiều lúc tôi chỉ muốn bảo em hay thôi đừng kiện nữa, vì nhìn em người gầy rộc mà vẫn kiên trì theo tôi đi đủ mọi nơi để làm giấy tờ đến mệt rã người mà cũng chẳng ngủ được giấc nào trọn vẹn làm tôi vô cùng xót xa, nhưng cứ nghĩ tới đau đớn em phải chịu suốt mấy tiếng đêm đó lại làm tôi sôi sùng sục, cuối cùng cũng chỉ còn cách động viên chăm sóc em.

Trong vòng một năm đầu từ khi chuyện đó xảy ra, cuộc sống của bọn tôi đảo lộn hoàn toàn, em không thể tiếp tục đi học trên trường, không thể tiếp tục đi thực tập như bình thường, đến ăn ngủ cũng vô cùng chật vật. Nhưng mà lầu trên có nói đấy, chỉ cần ông kiên nhẫn chờ đợi cô ấy mà thôi, mọi chuyện sẽ dần dần trở về quỹ đạo ban đầu. Hãy quan tâm đến những cái vụn vặt hơn một chút. Nếu ông để tâm đến những điều mà cô ấy không nghĩ ông sẽ nhớ, cô ấy sẽ cảm thấy mình được quan tâm hơn, cứ như vậy rồi cô ấy sẽ dần mở lòng với ông hơn. Nếu chỗ ở cũ của ông làm cô ấy nhớ về những chuyện trong quá khứ quá dễ dàng thì ông nên chuyển tới một nơi ở mới. Tránh hết những thứ làm cô ấy ám ảnh không phải là điều tốt nhất, nhưng sẽ tốt nhất ở thời điểm cô ấy còn sợ sệt và đề phòng với mọi thứ xung quanh mình. Sau một thời gian dài chứng kiến em nhà tôi khổ sở vì ác mộng mỗi lần vô tình chạm mặt phải đám người kia ngoài đường, gia đình tôi với gia đình em đã quyết định cho chúng tôi chuyển hẳn đi nơi khác, trước tiên để em không còn nhớ đến những thứ đáng sợ đấy nữa. À và ông hãy cố gắng dành thời gian bên cạnh cô ấy càng nhiều càng tốt, dù cho công việc của ông có bận đến đâu. Kể cả khi bận thì ông hãy hẹn lại vào một thời điểm cụ thể và cố gắng làm theo đúng lời mình nói, chẳng hạn như ông hứa đưa cô ấy đi chơi nhưng giữa chừng có việc đột xuất thì hãy hẹn lại vào một ngày cụ thể chứ đừng nói chung chung kiểu khi khác hay ngày khác. Khi cô ấy có đột nhiên hỏi những thứ như "Anh có đang rảnh không?" hay "Tụi mình nói chuyện một chút có được không" thì đó là lúc cô ấy đang cần ông, nên công việc gì tầm này nữa, dẹp qua một bên mà nghe cô ấy kể đi. Cô ấy đã phải đấu tranh nội tâm rất lâu mới dám nói với ông, đừng gạt cô ấy đi. Chăm chú quan sát nét mặt và hành động của cô ấy hơn một chút, có biểu hiện gì bất thường thì hãy hỏi luôn nhưng đừng ép cô ấy quá, hãy để cô ấy chuẩn bị tâm lý xong xuôi rồi cô ấy sẽ thoải mái kể với ông hơn. Cái này thì còn tùy tâm lý từng người nữa, như em nhà tôi thì sẽ không bao giờ biểu lộ ra ngoài là em ấy đang vô cùng mệt mỏi đâu, thường xuyên giấu tôi mà chịu đựng một mình, mấy lần tôi thấy em ấy lén lút khóc nhưng tôi hỏi thì mặt ráo hoảnh trả lời "Em không sao". Có những chuyện tôi phải ép mới chịu nói ra, nên ông cứ tùy tình trạng tâm lý của cô ấy mà xử sự cho phù hợp nhé.

Và đừng nhắc lại chuyện cũ, trừ khi cô ấy chủ động nhắc lại. Nhẫn nại và tỉ mỉ quan tâm đến những thứ nhỏ nhặt sẽ nhanh khiến cô ấy cảm thấy mình có chỗ dựa hơn. Tôi không thể đảm bảo tới khi nào sẽ thành công, ông chỉ có cố gắng và cố gắng hơn nữa thôi, vì lỡ thương một người có quá khứ như vậy nên ông cũng phải bao dung, chịu thiệt thòi hơn một chút.Nhân tiện thì cho tôi chúc mừng đám cưới của hai người nhé.

> u/hihuefb76
Tui chỉ thắc mắc thôi, làm thế nào để biết được chuyện gì cần ép đối phương nói ra và chuyện nào không vậy? Với lại chuyển đi nơi khác sống có cần theo quy luật nhất định nào không, ví dụ như chuyển sang thành phố khác hay chỉ đơn giản là chuyển đi bất kì nơi nào không phải chỗ ở cũ?

>> u/jeffreyj1423
Như tôi thì phần nhiều là sử dụng trực giác, còn trường hợp nào trực giác thấy khó quá bỏ qua thì tôi sẽ nói chuyện mềm mỏng hơn, kiểu như "Em biết anh luôn ở đây mà đúng không, nên có chuyện gì có thể kể thì hãy cứ kể nhé, đừng cố gắng chịu đựng một mình, em đã đủ vất vả rồi". Mấy câu từa tựa vậy. Có thể đối với ông một câu "Em vất vả rồi" nó chỉ là câu nói bình thường nhưng đối với những người tổn thương tâm lý thì có thể trở thành một câu nói cực kỳ có sức chữa lành đó.

Còn chuyện chỗ ở thì phụ thuộc vào bản thân ông, đối phương và gia đình hai bên thôi. Như tụi tôi thì chuyển ra nước ngoài sống luôn, vì có ở lại thì tương lai của em ấy cũng không khá hơn được. Tương lai của cậu bé 21 22 tuổi đang rộng mở như thế, vì chuyện này mà hồ sơ tự dưng lại có một dòng bỏ học giữa chừng do không đủ tín chỉ thực tập, tôi rất không muốn như vậy. Nên là giờ tụi tôi đang ở Thụy Sĩ nè, cuộc sống cực kỳ ổn định luôn, tuy em ấy vẫn chưa thể thoát khỏi mớ ác mộng dù đã bốn năm trôi qua rồi, em ấy cũng chưa thực sự thoải mái với skinship nữa, nhưng tâm lý của em cũng ổn định hơn rất nhiều rồi, và tôi rất mừng vì điều đó.

> u/bhvdef8
Thế đám sinh viên kia có bị kỉ luật hay đuổi học gì không?

>> u/jeffreyj1423
Rất tiếc là không, vì buổi liên hoan cuối năm đó là để mừng lễ tốt nghiệp của đám đó. Nhưng dù sao đám sinh viên đó cũng có hồ sơ tiền án tiền sự, thế nên tôi cũng nhẹ lòng hơn một chút.

> u/anonymous
Quào, đầu tiên thì cảm ơn ông đã chia sẻ câu chuyện của mình nhé. Ông nói đúng, vấn đề nam giới bị xâm hại tình dục vẫn còn chưa được nhận thức đúng đắn nên nhiều người đã phải chịu thiệt thòi. Thật may mắn vì cậu ấy luôn có ông bên cạnh chia sẻ và hai người đã cùng nhau theo đuổi vụ kiện tới cùng. Cảm ơn ông vì mấy lời khuyên luôn! Chúc hai người luôn bên nhau nhé!

> u/johnseo92
Luật sư Jung, cậu đang trong giờ làm việc đấy, tắt Reddit đi và xuống phòng tôi lấy hồ sơ ngay nếu hôm nay cậu muốn tan làm sớm để đón giảng viên Lee tan làm

u/jeffreyj1423
Chết cha, có người lên tận đây réo tôi rồi, tôi phải đi đây, mọi người còn câu hỏi gì thì có thể nhắn tin hoặc trả lời cái bình luận ở trên nha, chút nữa tan làm tôi sẽ trả lời.

> u/jpuppyn1423
Anh cứ làm việc đi, chút nữa em nhờ Haechan đèo về cũng được mà

>> u/hihuefb76
Ò v Ó lầu trên chính là partner của cậu luật sư sao? Ngưỡng mộ cậu thật đó, trải qua những chuyện như vậy vẫn có thể kiên cường đứng dậy

>>> u/jpuppyn1423
Haha có gì đâu, cũng nhờ có anh ấy bên cạnh tôi mới vượt qua được đấy chứ, không thì tôi cũng không thể thoải mái nói về chuyện cũ như bây giờ

>>>> u/jeffreyj1423
Không được, ở im đó anh tới đón, anh sắp tan làm rồi

>>>>> u/johnseo92
Rồi đi nhắc nhân viên làm việc thành ngồi đây chứng kiến hai người phát cơm chó đó hả

>>>>>> u/jpuppyn1423
Luật sư Jung tắt Reddit rồi, sao Thẩm phán Seo vẫn chưa tắt thế ㅋㅋㅋ

.

fact này không biết có fun không nhưng prompt này dựa trên sự kiện có thật và trải nghiệm cá nhân :>>

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net