Văn án

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

𝐌𝐄𝐍𝐓𝐀𝐋 𝐒𝐔𝐏𝐏𝐎𝐑𝐓 ↷ tokyo revengers

(Tái Bản, có bổ sung)

Dịch: 

Điểm Tựa Tinh Thần

Tác giả:

Ninh Hinh

Thể loại: 

Đồng nhân, Tình cảm, Loạn luân, Hắc hóa , Shoujo , Np,...

Tình trạng: 

Ngưng cập nhật [Drop]

Bookcover edit by: 

Ninh Hinh

---

꒦꒷꒦꒷꒦꒷ 𝐖𝐀𝐑𝐍𝐈𝐍𝐆☣ ꒦꒷꒦꒷꒦꒷

1. OOC cực mạnh!

2. Đây là fanfiction.Các char đều thuộc về Wakui Ken,ngoại trừ một số OC lẫn nhân vật phụ được tôi sáng tạo ra.

3. Trong truyện sẽ xuất hiện yếu tố bạo lực,máu me;đôi khi sử dụng nhiều từ ngữ thô tục,chửi rủa,xúc phạm...v.v

4. Truyện ra đời chỉ để thỏa mãn trí tưởng tượng của bản thân.Nếu thấy không hay hoặc không thoải mái ở đâu xin hãy để lại lời góp ý nhẹ nhàng dưới phần comment,có thể inbox trực tiếp,tôi luôn sẵn sàng đón nhận nó.

5. Đừng thắc mắc vì sao acc chuyên viết về thể loại này,bởi chủ thớt là một đứa cuồng nhiệt tomboy không lối thoát=)) Nếu bạn kì thị hay chê tôi một màu thì vui lòng click back,đừng tìm đến tôi.






- VĂN ÁN -

Em đứng trước chiếc cửa trượt của phòng khách bị thủng một lỗ nhỏ,ngó vô.Nhà đang có khách.

-" Haizz...xui quá,là một con vịt dời xấu xí,anh đã mong nó là con trai mà!"

-" Em đẻ chả khéo gì hết."

-" Nuôi con gái khổ lắm biết không hả!?"

Bố: Thôi nào,lỗi cũng đâu tại vợ tôi!

Mẹ: Trai hay gái như nào chả được hả anh...

Họ ra về hết,em chạy đến ôm chầm lấy người mẹ.

Kyo: Mẹ ơi...Kyo muốn là con trai hơn!

Trước sự nũng nịnh của đứa con bé bỏng,bố mẹ tròn mắt ngạc nhiên.

Mẹ: Không sao đâu! Hai bác nói gì thì kệ họ đi con,mẹ thương Kyo nhất mà.

"Phải đấy, không ai ghét con đâu.." Bố mỉm cười hiền dịu ẫm em vào lòng.

Kyo: ưm ưm! Kyo thích là con trai, baba đưa con đi cắt tóc nha?

Phụng phịu ỉ eo các thứ.Đôi má bánh bao phồng lên hệt như chú chuột hamster tham lam nhét cả đống hạt vào túi má.Đáng yêu thật!

Mọi ấp ức bực bội như được giải tỏa bằng mong muốn của em.Lúc đó Kyo chỉ mới 3 tuổi.Đủ cả từng yếu tố từ cắt tóc,quần áo nam,cách dạy dỗ...v.v Giấy khai sinh và nhập học đều chỉnh sửa thành "con trai".

Thực chất họ cũng muốn vậy,chuyện sinh đẻ khiến cả nhà ngoại lẫn nhà nội đều không chấp nhận được và bố mẹ cũng 'đồng tình'.Em biết gia đình họ hàng chả ưa nổi gánh nợ này nên đành lựa chọn số phận riêng cho mình dù cho nó là tự nguyện hay ngược lại.Nhận về bao nhiêu ánh mắt kì thị từ chính những người thân,cùng máu mủ..cảm giác như thế nào?

Bữa nay ba mẹ đi vắng nên để hai đứa ở nhà một mình.Đồng giờ điểm 11 giờ khuya,thời gian mà khu phố đã gần như chìm vào giấc ngủ.Nơi hành lang tối om đi qua lại nghe tiếng thút thít của một đứa trẻ.Shuji còn lờ đờ quay về phòng thì thấy Kyo đang ngồi bó gối khóc trên giường.

-"...Nè! sao mày lại mít ướt vậy?"

-"Mày giờ là con trai đó!"

"..."

-" Kyo!? Đừng khóc nữaa."

Một bàn tay nhẹ đặt lên đầu đứa trẻ.Cảm giác thật an toàn mà.Cuối cùng em cũng mở miệng nói,thanh âm của em ứ nghẹ trong tiếng nấc.

" A..anh hai *hức*...sao *hức*...mọi người lại..ghét em?"

Hắn nhướng mày khó chịu rồi đáp lại.

-"Mặt mũi tèm lèm hết kìa,xấu quá..nín rồi ngủ đi"

" Ba mẹ *hức* không có nhà..em sợ..."

-" Thế qua ngủ với tao,tao trông cho,đảm bảo không có con ma nào mò tới mày luôn!"

-" Đi! Tao ôm mày ngủ."

Hắn cười tươi để trấn an em rồi kéo cả hai qua phòng bên cạnh.Ngủ chung sướng cực,còn có gối ôm nữa.Riết rồi cũng quen,hôm nào cũng nửa đêm trốn qua phòng anh hai ngủ.Hắn cũng chả phản kháng gì đổi lại còn rất thích,mùa đông ôm nó ấm thiệt!

___end văn án

Note: Mặc dù được gắn tag Loạn luân nhưng yếu tố này sẽ xảy ra vào những chương cuối thay vì ở thời điểm hiện tại.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net