𝟝. 𝕆𝕟𝕝𝕚𝕟𝕖 ℂ𝕝𝕒𝕤𝕤

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chuỗi ngày nhàm chán đã trở nên thú vị hơn khi trường tôi mở hệ thống học online.

Trong một tháng nghỉ đã đời ở nhà tôi không thấy bài tập gì nên cứ ngỡ mình không phải học trực tuyến, hóa ra đời không như là mơ. Tối hôm ấy khi đang ngồi ở nhà họ hàng thì cô chủ nhiệm gửi link và tên tài khoản đăng kí hệ thống để học và nộp bài qua lms. Trời ơi, tôi tưởng mình được thêm mấy tháng hè, mà thôi, cứ phải học để giữ căn bản kiến thức chứ! Mày mò đăng nhập tài khoản xong mà vẫn chưa hiểu rõ cách hoạt động, tôi chạy sang Twitter hỏi bạn, cơ mà bạn í cũng không biết luôn, hệ thống này hoạt động kiểu gì vậy chứ. Mà thôi, dùng lâu mới quen, nhỉ!

Từ hôm đó, vòng lặp ăn rồi lại ngủ của tôi có sự thay đổi lớn. Mấy hôm trước tôi cứ kêu chán vì bị em giành TV, lăn lộn cả buổi chiều không biết phải làm gì thì giờ bài tập cứ gửi đều đều. Kì nghỉ bỗng trở nên bận rộn biết bao nhiêu.

Trong khoảng thời gian ấy tôi được trải nghiệm các kiểu tình huống của việc học online. Nào là mở máy lên định làm bài thì thấy deadline là ngày hôm qua, rồi thì để bài tập đến tận phút chót mới nộp trong hoảng loạn vì còn đúng 1 phút mà file còn chưa tải lên hệ thống xong, còn cả cảm giác thở phào nhẹ nhõm vì nộp kịp bài ngay lúc 23h59' nữa chứ. Cuộc sống thường ngày nó sống động hơn hẳn=))

Nhờ dịp đó mà tôi mới mày mò lập tài khoản Facebook để tiện liên lạc với bạn bè, lúc trước chỉ dùng Instagram với Twitter để theo dõi idol, Facebook thì dùng ké trong máy mẹ để tìm mấy bài đăng thôi. Mà hành trình lập nó gian nan hết sức, tạo một cái trước, dùng được vài ba phút nó gửi cho cái thông báo "Chúng tôi nghi ngờ về danh tính của bạn". Tôi làm theo cách nó hướng dẫn, nào là gửi các thứ xác nhận đầy đủ cho bên Facebook. Nó bảo cần vài phút xác nhận và tôi cũng chờ, sau đấy nhận được cái thông báo "Tài khoản của bạn đã bị vô hiệu hoá".

Tôi không nhớ lí do hệ thống đưa ra cho tôi để khoá tài khoản là gì, có vẻ như nó nghi ngờ tôi không phải chủ tài khoản. Sau đấy tôi thử lại lần 2, và nó lại khoá với cái lí do củ chuối trên. Này nhá, tôi đã bảo tôi không phải robot và cái số điện thoại này là của CHÍNH TÔI mà cứ khoá là thế quái nào.

Quá bất lực với Facebook, tôi quay sang tạo tài khoản Zalo và được ngay trong lần thử đầu tiên. Dễ như thế ngay từ đầu thì có phải tốt hơn không. Và cuối cùng may mắn cũng tới, tôi quay lại với công cuộc lập Facebook, sau 7749 bước xác nhận, cuối cùng tôi cũng thành công (trước đấy vẫn bị nó khoá thêm lần 3 nhưng hên sao giải quyết được.

Vì không ra ngoài đi bộ được nên tôi dùng máy chạy bộ ở nhà. Chiều nào cũng chịu khó chạy một lúc cho khỏe, mà đứng không vậy cũng chán, có hôm tôi bê cả cái laptop xuống để vừa tập vừa xem anh Yoongi live Youtube vẽ tranh cơ=))

Chạy bộ chán quá thì mình tập nhảy, tháng 2-3 nhiều bài hát mới đỉnh cực, Split it out, ON, Fiesta, Scream rồi cả điệu lắc vai siêu nổi của Wannabe này, tôi nhảy sung cực nhưng chẳng dám đứng trước gương coi vì tôi sợ tôi sẽ cười ngất trước cái tướng nhảy này của mình mất=))

Thời gian đó chỗ tôi đang vào mùa khô siêu nắng bức oi ả, mấy buổi chiều làm xong bài tập rảnh không biết làm gì nên tôi thử vào bếp làm thử món đồ uống nào nào đấy, lúc đó cà phê dalgona đang nổi nên tôi triển luôn.

Nhưng mấy món đang hot mà vào tay tôi làm thì thành quả nó lạ lắm:)) Bữa đầu tiên thử tôi cho hẳn cà phê vào bình rồi lắc điên cuồng hơn nửa tiếng đồng hồ nó vẫn y nguyên như cũ chẳng bông lên tí nào, nhìn lại mới biết mình pha nhầm cà phê sữa rồi=))

Hôm sau tôi rút kinh nghiệm dùng cà phê đen, nhưng đến khi nó sắp bông lên rồi tự dưng tôi đổ thêm sữa vào, cuối cùng nó về lại nguyên trạng y như cũ. Đánh muốn gãy tay rồi đấy!

Sau mấy lần khuấy tung nóc mà vẫn fail dễ sợ như vậy, tôi quyết định đầu tư hẳn một cái máy đánh trứng về chỉ để khuấy cà phê =)). Và nó hiệu quả thật, dalgona uống ngon hơn tôi nghĩ nhiều. Thế là tuần nào cũng lấy máy ra làm một cốc uống cho nó đã trong mấy ngày nắng nóng như này.

Ngồi nhâm nhi li cà phê, tôi nhẩm số ngày mình nghỉ ở nhà. Mới đó mà đã 2 tháng rồi sao? Bảo đảm năm nay tổng kết làm gộp với khai giảng năm sau là cái chắc.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net