𝐘𝐨𝐮𝐫 𝐄𝐲𝐞𝐬 (𝟏)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
rằng nếu còn đứng lại ở bếp thêm giây phút nào nữa thì em sẽ bị Felix mắng vì hay bỏ bữa cho xem nên em đã liên thủ với cái bụng đói. Mà cũng may có nó giải vây cho em, chứ Felix tận tâm với em như vậy, em không muốn làm anh buồn phiền vì việc em thường xuyên bỏ bữa để chạy deadline cho công ty.

- Nay anh làm Pancake cho em ăn sáng, em thích không?

- ...

Nhìn vào dĩa bánh xếp từng tầng cao trên tay được trang trí tỉ mỉ, gọn gàng phủ từng lớp siro óng ánh sắc vàng, Felix không nghe thấy tiếng em đáp lại, anh hướng ánh mắt xuống nơi cô gái nhỏ vẫn đang ngồi ngoan ngoãn chờ được ăn.

- Đang nghĩ ngợi gì đó?

- Yongbokie..

- Hửm..?

Đặt nhẹ hai đĩa pancake xuống bàn ăn đã được em dọn gọn, Felix vẫn đang chờ đợi xem em muốn nói gì. Quay trở ngược vào trong bếp lấy ra ly sữa nóng pha riêng cho em, anh cầm thìa khuấy nhẹ rồi đặt xuống trước mặt em.

Lạ thật. Sao lại có đĩa bánh pancake ít vậy. Hai đĩa pancake nằm trên bàn lại có một đĩa chỉ có vỏn vẹn hai miếng pancake.

Sau một lúc quay ra quay vào trong gian bếp nhỏ để lau dọn bếp núc xong, Felix cũng kéo ghế ngồi vào bàn, đối diện chỗ em ngồi. Cậu chàng dịch đĩa pancake tầng tầng lớp lớp là những miếng bột tròn trĩnh sắp lớp lên nhau, bên trên còn được rưới lên si-rô và một ít kem vani, điểm xuyến lên tầng kem mỏng là những quả dâu mang màu đỏ tươi về phía em, rồi nhận lấy đĩa pancake "hai tầng" kéo về phía mình.

- Felix, sao đĩa của anh ít bánh vậy?

- Tiểu thư à, trong lúc cậu ngủ thì tui đã ăn sáng xong xuôi rồi đó!

- Hì hì.

- Em đói rồi mà, mau ăn đi.

- Cảm ơn vì bữa ăn!

Tranh thủ cười đùa trong vài khoảnh khắc nhỏ cùng Felix, em tiếp tục chăm chú ăn bữa sáng của mình. Felix cũng đang ăn nhưng là chậm hơn em. Dáng vẻ thanh lịch vẫn luôn đeo trên người Felix từ lúc anh dùng dao ăn khẽ khàng đáp xuống từng lớp bột bánh tròn trĩnh núc ních trên đĩa rồi chuyển sang dùng nĩa đang cầm một bên tay ghim vào miếng bánh nhỏ đã được anh cắt ra. Felix nhẹ xoay nĩa về hướng em.

- Nói aa nào!

Bất ngờ trước hành động không được đoán trước của Felix, em hoang mang ngước nhìn khuôn mặt khôi ngô đối diện mình vẫn hiện lên vẻ mong chờ cùng nụ cười vẫn sáng chói tựa như ánh nắng ban mai. Felix sắp không chờ được nữa rồi.

- .. Felix, em có thể tự ăn mà.. Anh không cần phải-

- Chỉ là.. muốn quan tâm người yêu của mình cũng không được sao?

- ... Ý em không-

- Há miệng ra nào, tay anh thấy mỏi rồi.

- .... Được.

Bỏ lại dáng vẻ chần chừ cùng sự ngơ ngác, ngại ngùng, thắc mắc, ngạc nhiên... Những cảm giác đang chạy ngang qua mạch cảm xúc của em bây giờ. Em dịch ghế lại sát bàn hơn, rướn người về phía Felix với khuôn môi nhỏ chậm rãi hé ra định nhận lấy miếng bánh trên nĩa của anh nào ngờ cánh tay vừa đưa ra lúc bấy giờ mới bất ngờ thu lại. Đưa miếng pancake nhỏ chạy ngược lại vào miệng Felix.

- Ơ?

- ... *cười*

Lừa được người như em làm Felix không khỏi thấy vui mừng, cảm giác như lừa được kiểu người khó mắc câu như em là một thành tựu to lớn làm cả người anh lúc này như sướng rơn lên. Trên khuôn miệng đẹp vẫn nhai lấy miếng pancake xấu số. Felix trông thấy mặt em cứ đờ ra thì nụ cười vẫn không dừng được trên môi, anh cứ vừa ăn vừa cười rồi dùng cánh tay che lấy miệng.

- Tự nhiên em thấy thèm Gà Rán rồi đó.

- Hả?

- Ha.

Lầm bầm trong miệng tức tối vì bị lừa, bị Felix lừa em mới cay chứ, không khác gì để em bé 3 tuổi lừa, cay vô cùng tận. Từ trước đến nay chỉ có em mới có thể làm Felix bị mắc lừa, còn mình thì hầu như chưa hề mắc vào bẫy em bé của anh, những trò lừa anh bày ra em đều dễ dàng mà lường trước được. Thế mà hôm nay __ thua rồi. Không đếm xỉa đến kẻ đang vui sướng cười khúc khích trước mặt nữa, em cúi xuống đĩa bánh mà cặm cụi ăn đến khi đã xong.

- Anh cứ tưởng __ sẽ chia phần cho Yongbok đáng thương này chứ!

- Hả?

- .. *cười*

Chợt nhận ra từ lúc Felix đặt hai đĩa pancake xuống bàn, anh đều đã có ý định.

Thật ra là anh cố tình chọn đĩa ít bánh hơn để nhử em sao?

Felix.. vẫn chưa ăn sáng sao..?

Cảm giác tội lỗi dấy lên trong lòng em khi nhận ra trong lúc bản thân ăn no nê say sưa em lại quên đi anh mà mặc cho Felix với đĩa bánh hai tầng ít ỏi.

- Yongbokie.. Tớ xin lỗii..

Ngước đôi mắt long lanh như sắp rơi lệ đặt lên người Felix, em cảm thấy tội lỗi vô cùng. Nhưng Felix không mấy bận tâm đến những điều nhỏ nhặt không đáng có, anh chỉ chợt thấy tim mình nhỡ đi một nhịp khi trông thấy vẻ mặt cún con của em. Anh dịch ghế đứng phắt dậy. Khẽ liếm lấy bờ môi mọng đỏ, Felix rướn người lại gần em hơn, để bàn tay ấm nóng đáp xuống bên bờ má em, anh vươn ngón cái nhẹ lau đi vệt bánh vụn xót lại cạnh khóe môi nhỏ.

- Không sao cả. Em không có lỗi.

Tựa như một ngôi sao băng nhẹ lướt dọc trên bầu trời đầy một dải sao rơi. Khóe môi Felix khẽ uốn cong dịu dàng tinh tế mà lại vừa khéo, không bị trũng xuống thành lúm đồng tiền. Gương mặt khôi ngô ấy chỉ cách mặt em vài inch ngắn ngủi, tưởng chừng chỉ cần rục rịch nhẹ là sẽ chạm môi.

Từng đường nét sắc sảo như thể dần dần hiện lên, đường nét tinh tế và tao nhã được đóng khung bởi những lọn tóc màu vàng sáng như một vòng hào quang. Môi anh cũng thật đẹp, căng mọng, đỏ thẫm tựa quả cherry. Vẻ mặt anh dường như dần trở nên nghiêm túc khi anh nhận thấy gương mặt cả hai càng sát lại gần hơn mỗi lúc anh cúi xuống, đăm chiêu ngắm nhìn đôi mắt em ở khoảng cách thật gần.

- Felix..

- ...

Hàng lông mày Felix khẽ nhướn lên khi anh nhẹ cười một nụ cười âm thầm như mây gió thoảng qua. Đôi mắt chứa đầy vẻ yêu chiều, dịu dàng chạm lấy ánh mắt em.

- ...*chụt*

Khẽ đặt nụ hôn nhẹ lên bờ môi anh đào sắc hồng. Sự dịu dàng ẩn chứa dạt dào tình cảm bên trong đó lại như một cơn gió thoảng qua mặt biển êm dịu lấp lánh từng cơn sóng. Nụ hôn cứ thế xảy ra trong vài giây ngắn ngủi nhưng đủ để bỏ lại sự ngượng ngùng ngây thơ khi yêu cho hai con người nhạy cảm việc bày tỏ tình yêu, ít khi tiếp xúc da thịt ngoài những cái ôm ấm áp mỗi lúc được gặp nhau.

Cảm thấy đầu óc như mê muội chỉ sau một tiếng chụt nhỏ trên đầu môi, lồng ngực em bây giờ cứ phập phồng như có ai thêm vào hơi lửa ấm cuộn trào nơi trái tim nhỏ. Đầu óc như tê dại, mang tai bờ má nóng lên theo từng hồi nhịp tim đập.

Felix chợt mới ý thức ra chuyện mình đã làm, môi đỏ vừa trao cho người thương cậu chàng chịu không nổi mà bị em cuốn vào cám dỗ si tình, ngại đến đỏ bừng bừng cả mặt. Đong đưa ánh mắt hoang mang, lạc lối, Felix đặt một ngón tay lên môi, nhớ lại cái đụng chạm nhẹ ban nãy. Ngại ngùng không thể cứu vãn tình hình, anh buông lại câu nói rồi vụt chạy vào nhà vệ sinh bỏ lại bóng dáng em ngồi trên ghế thơ thẩn si tình.

- Anh vào nhà vệ sinh một lát!

-...

Chúng ta vừa chạm môi sao. Felix chủ động hôn mình sao. Aisssss. Thích chết đi được. Nhưng mà ngại thật ấy.. Làm sao đây..

Liếm lấy môi đỏ của mình, em cũng đưa tay lên chạm vào nơi vừa được yêu. Cảm giác mềm mại ấy. Em đã muốn thử lâu rồi.

"Quả là không sai. Môi đẹp như vậy, đích thực là mềm như kẹo bông".

˚⋆𐙚。⋆𖦹.౨ৎ.
Về Felix trong nhà vệ sinh.

Đứng trước mặt gương phản lại hình ảnh bản thân mình. Lee Felix cảm tưởng như não mình chia ra làm một nửa thiên thần và một nửa là ác quỷ.

- Iyyyyaaayaaaaa! Lee Felix! Mày vừa làm gì vậyyyy?!

- Mày vừa hôn cô ấy sao?!!

"Nhưng môi của em ấy đẹp thật, lại còn đỏ và mềm nữa..."

Buông ngón cái vẫn còn xoa nhẹ bờ môi của mình, Felix lại dùng hai bàn tay mà úp lên mặt. Anh vẫn đang suy nghĩ sau khi bước ra khỏi nhà vệ sinh thì phải ăn nói với em như thế nào (để trông không giống như là thằng hề vì yêu).

Nhưng đâu đó trong tâm trí của Lee Felix.. Anh đã công nhận thành tựu to lớn mình vừa đạt được sau việc thành công lừa em mắc câu. Felix nghĩ mình sẽ đem việc này ghi lại vào trong nhật kí những ngày yêu em.

Đẹp trai vcllllll

---
End part 1.

Thề với mọi người là Peann đổ rầm rầm với quả ngoại hình của Felix trong M/V lần này🥲✨đẹp điếng hồn tôiii !!

Cười lên là t xĩu cái đùng. Nói thiệt là xinh như HOA. 💐

Mng xem này.

Xem có khác gì con Chồn không=)))

Cả phân cảnh Hyunjinnie ổng lau mặt cho __ trong MV nữaaa. Tôi không thấy Hwang Hyunjin, toi chỉ thấy Hoàng Chồn.🥺🍨🍡
---
Đoạn của anh Chan, tui xin phép được lược bỏ đoạn __ nhảy múa với ảnh. Khiêu vũ đồ đóo, tại nhìn nó bị... quá.

Tui còn sợ tới đoạn của Bang Chan là tui sẽ nín bặt.. Tại tui ít đọc fic của anh Chan a nên là sợ là không biết viết như nào. Thật là chỉ có đoạn Hyunjin là tui nghĩ mình viết được còn Chan, Seungmin với Felix là tui đã rén nhưng mà đâm lao rồi phải theo lao nên là...
Cuối cùng tui vẫn không ngờ là mình viết được hết. Từ part 2 là tui nín thiệt nè=")))

Vậy mà không ngờ sau khi viết xong part của anh Chan là t thấy nó còn dài hơn part của Hyunjin luôn.

Từ mấy phút của MV mà tui viết được 9k chữ, nhìn tui không khác gì mấy đứa giỏi dựng chuyện=))))
...
Tui sẽ k nói với mn là đoạn của Seungmin t quằn quại khổ sở thế nào đâu. Ý là t xem cảnh của ảnh tận 30 lần mà vẫn k bt ảnh đang làm cái quái gì luôn.

Cái đoạn "chỉ tay vào cuốn sách" nữa. T phải tua đi tua lại để xem rốt cuộc nó là con thỏ hay con sóc=))) bất chấp sự giúp đỡ từ anh chj em bạn dì và Han, họ đều nó "đây là con thỏ" nhưng t bảo "con sóc mà" nên là lựa chọn phụ thuộc vào tôi=))))

Thế là trải qua 1009 kiếp nạn, Peann đã cho ra đời 𝐘𝐨𝐮𝐫 𝐄𝐲𝐞𝐬 (𝟏) và cũng CẢM ƠN MỌI NGƯỜI RẤT NHIỀU vì đã đọc tới được đoạn nói xàm của chủ fic nha=))) toi không giỏi, xàm là hay.

HAHHAHHHHHHHAHHAHHAHHAHHAHAHAHHAHAHHHHHAHAHHA.

Chúc mọi người tận hưởng.
℘ꫀׁׅܻ݊ɑׁׅ݊ꪀ݊ꪀ.











Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net