𝟔𝟓

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cả người Soobin rung lên khi bị ai đó lay dậy và đôi mắt cậu mở to nhìn trừng lên người vừa xâm nhập vào căn phòng của mình kia, ánh mắt mềm mại ngay khi nhận ra người đó là ai.

"Yeonjun? Làm sao anh vào được đây?" Cậu dụi đôi mắt vẫn còn dính chặt vào nhau.

"Taehyung-ssi hộ tống anh," Yeonjun cười với cậu, kéo lớp chăn xuống người, "đi thôi, anh đã dọn đồ của em hết rồi. Đi nhanh trước khi họ đổi ý và không cho phép em ra ngoài nữa."

Soobin chớp mắt, vẫn còn chưa tỉnh cơn ngủ ban nãy, "hả? Mình đi đâu cơ?"

————

Mẹ của Binnie - Yeonjun
05/12, 04:24

Mẹ của Binnie
Hi Yeonjun!

Con đến Ansan chưa?

Chồng cô sẽ đến để đón con nhé 😊

————

Cả một kỳ cuối tuần dưới Ansan là một hỗn hợp đan xen cảm xúc của những lần bối rối, bất ngờ, và hạnh phúc ngập tràn mà cả hai vẫn luôn ao ước.

"Hai đứa gặp nhau như thế nào vậy?" Chị gái của Soobin đã hỏi như vậy khi mọi người cùng xem TV.

"Em đã gửi anh ý một lá thư từ fan, anh ý phản hồi lại em. Và giờ thì, tụi em ở đây," Soobin giải thích khi cậu chuyển giữa các kênh.

"Wow, thật luôn à?" Chị hỏi, quay đầu về phía Yeonjun, "phải như vậy không em?"

Yeonjun gật đầu xác nhận, nở một nụ cười khi nghe âm giọng giận dỗi của Soobin khi chị gái của cậu lại chẳng hề tin cậu.

Soobin thấy, và cậu mỉm cười ngọt ngào về phía anh.

Họ luôn giữ lại phần mình những lời không cần nói qua ánh mắt của đối phương, và mỗi ngày mỗi phút lại thêm yêu từng chút một của người ấy.

————

@choiyj_official
Mọi người hãy chiêm ngưỡng bình minh buổi sáng ngày hôm nay cùng mình đi nè!!! Hãy có một ngày thật vui vẻ nhé, MOA ❤

06:47 • 06/12/2022 • Twitter for iPhone

139K Retweets | 547K Likes

————

@choibinie 🔒
Cuối cùng cũng lặn rồi

18:26 • 06/12/2022 • Twitter for iPhone

2 Likes

————

Cả hai cùng nhau nằm lên mái nhà của gia đình Soobin vào đêm muộn ngày hôm ấy, sát bên cạnh để chống lại từng đợt gió lạnh ngắt cùng những cơn run nhẹ từ trong xương tủy mặc cho rất nhiều lớp quần áo phủ lên người.

Những đám mây tan biến đi trong đêm nay, rẽ lối cho một bầu trời đêm có lẽ là chứa đựng những vì sao kỳ vĩ nhất.

Yeonjun rúc mình vào hõm cổ của Soobin, tìm kiếm hơi ấm của cậu, "vì sao em lại chuyển đến Seoul khi em có thể chiêm ngưỡng cảnh tượng lộng lẫy như thế này vậy?"

Soobin khúc khích cười nhỏ nhẹ, "có những thời điểm em nghĩ rằng em sẽ có thể kéo dài cái thứ gọi là thời-gian-còn-lại mà mình có, và đó là Seoul."

Yeonjun nhíu mày, hiểu ẩn ý trong câu từ của cậu, nhưng anh chọn cách đẩy đi thứ cảm xúc khó chịu ấy xuống tận sâu trong đáy lòng của mình cho hiện tại. Anh đang quá hạnh phúc để có thể nghĩ về điều đó bây giờ.

"Nhưng em không nhớ nó sao, thỉnh thoảng ấy?" Thay vào đó, anh hỏi câu hỏi này, "cảnh tượng đẹp đẽ này?"

Soobin trầm ngâm, gật đầu, "em có chứ. Nhất là mỗi khi anh chỉ đơn giản là tìm kiếm niềm ủi an từ những vì tinh tú này, anh hiểu mà đúng không? Quá nhiều ánh đèn điện thành phố ở Seoul, khiến việc thấy được những vì sao rực rỡ như thế này trở nên khó khăn hơn."

Yeonjun nghiêng người về sau một chút, thầm ngưỡng mộ những ánh lấp lánh trong đôi mắt của Soobin khi cậu nhìn lên bầu trời đêm chất chứa hàng ngàn viên đá quý xinh đẹp.

Soobin ngưỡng mộ những vì sao trên nền trời kia, nhưng Yeonjun lại chọn tin rằng cậu chính là ngôi sao sáng rực rỡ nhất.

————

@choibinie 🔒
Chúc ngủ ngon 💓

Cập nhật bucket list:

~ Có được chữ ký của Choi Yeonjun ✔

~ Sáng tác một bài hát

~ Ăn kem ngoài trời tuyết

~ Kể cho một ai đó tất cả những bí mật của mình ✔

~ Ngắm cảnh hoàng hôn và bình minh trong cùng một ngày ✔

~ Phải lòng một ai đó ✔

23:42 • 06/12/2022 • Twitter for iPhone

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net