③⑦

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

PLEDIS CONFESSION

#4001
Ôi chời đất ơi, sáng nay có ai thấy anh Mingyu chở anh Wonwoo đến trường hông? Sáng nay do có việc nên đi lên trường sớm, vừa hay lại được thấy cảnh ngọt ngào này, mai mốt phải siêng đi lên trường nhiều mới được đây

#4002
Anh Wonwoo sinh ngày mấy để em biết em đặt pass điện thoại nữa nè 😘😘

#4003
Dạo này Hansol với Seungkwan nhìn dễ cưng thật sự luôn í

#4004
Xỉu up xỉu down vì cặp đôi GyuWon

#4005
Tui là tui biết thế nào cũng có người lên đây để khen anh Wonwoo. Nên tui nhắc nhẹ là mọi người có khen thì khen nhỏ nhỏ thui, kẻo anh Mingyu ghen đấy

#4006
Anh Mingyu ơi, tim em đã bật đèn xanh rồi, cớ sao anh cứ mãi đạp phanh thế này?


min9yu_k: #01, #04, cảm ơn đã khen tụi mình nha. À mà bạn chủ cfs #01 có chụp được hình không thì cho mình xin nhé
↪️ sound_of_coups: đm bạn tui

min9yu_k: #02, anh đã đặt pass đt anh là sn Wonu rồi, nên mong em đừng đặt giống anh. Kẻo anh ghen đấy 🙂

min9yu_k: #05, nãy giờ đọc hết 5 cái cfs mới thấy được có một bạn hiểu mình 😌

min9yu_k: #06, anh đạp phanh dừng lại để đợi Wonu đi cùng nha
↪️ pledis_boos: @jwonu
↪️ jwonu: ....

sound_of_coups: ê tức ghê, thiết nghĩ trường mình nên thành lập GYUWON CONFESSION đi để thằng Mingyu vào trả lời một lượt
woozi_universefactory: vào cmt toàn thấy anh Mingyu cmt trả lời một mình
↪️ joshuahong951230: ờ, chứ gì đâu mà 10 cái cfs là hết 9 cái là nói về tụi nó luôn rồi


Wonu
Woa hay thật đấy Kim Mingyu
Bây giờ nguyên trường đều đồn tôi với anh yêu nhau thật luôn này 😒

Mingoo
Sao lại là đồn?
Đó chẳng phải sự thật à?
Anh và em
Yêu nhau cũng chỉ là chuyện sớm muộn
Bây giờ không yêu thì mai mốt cũng sẽ yêu thôi
Em không thoát được đâu

Wonu
Anh em?

Mingoo
Xưng anh em chẳng được à?
Anh vẫn lớn hơn em 1 tuổi

Wonu
Dù biết là thế
Nhưng đó giờ bị quen xưng tôi-anh rồi

Mingoo
Thì bây giờ em đổi xưng thành anh-em để cho anh có thêm hi vọng để theo đuổi em
Chưa kể mai mốt anh cua em được
Thì cũng sẽ phải xưng anh em
Nên giờ tập xưng hô như thế đi cho mai này đỡ bỡ ngỡ

Wonu
Cơ mà bị quen rồi
Hơi hỗn nhưng mà quen rồi

Mingoo
Em mà hỗn với anh nữa
Thì
Anh se hon lai em day

Wonu
....

Mingoo
À quên mất
Em đi trung tâm thương mại với anh không?

Wonu
Giờ hả?

Mingoo

Wonu
Cũng được



"Này em chạy chậm thôi, kẻo lạc anh bây giờ"

Wonwoo đang chạy đến khu bán đồ trước mặt mà nghe Mingyu đang đuổi theo phía sau mình nhắc nhở thì liền dừng lại, đứng yên đứng đợi anh đến đi cùng. Mingyu thấy Wonwoo ngoan ngoãn đứng đợi mình như thế thì nở nụ cười vui vẻ, nhanh chóng chạy đến, nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay cậu rồi cùng đi đến khu bán đồ.

min9yu_k @jwonu
sound_of_coups và 8274 người khác đã thích bài viết này
Người dùng đã tắt tính năng bình luận của bài viết này

Mingoo
Wonwoo ơi
Em đi đâu mất rồi?
Đã gửi
4 cuộc gọi nhỡ

"Wonwoo ơi, Wonwoo"

Mingyu chạy vòng quanh khu trung tâm thương mại. Dù trung tâm thương mại này chẳng lớn lắm nhưng trong lòng anh vẫn dâng lên nỗi bất an khi để lạc mất Wonwoo. Anh cố gắng chạy thật nhanh đi tìm cậu ở những cửa hàng đồ chơi, hoặc là ở các quầy hàng ăn uống nhưng kết quả đều là không thấy.

"Anh Mingyu"

Wonwoo từ đâu đi lại, đứng đằng sau Mingyu vỗ vai. Mingyu quay người sang, thấy cậu thì liền nhăn mặt nói.

"Em đã đi đâu? Sao đi lại không nói anh một tiếng? Em có biết nãy giờ anh lo lắm không hả?"

Wonwoo đột ngột bị Mingyu nói lớn tiếng thì mở to mắt hoảng sợ. Cậu tính cãi lại, nhưng khi thấy anh tức giận như thế cũng đành thôi, chỉ sợ khi cậu nói thì lại thêm dầu vào lửa khiến anh tức giận thêm. Cậu im lặng cúi đầu xuống, môi dưới lại chu ra bất thường, bây giờ trông cậu chẳng khác gì chú mèo vô tội bị chủ mắng.
Mingyu khi thấy hình dạng của cậu hiện tại thì liền mềm lòng, lời nói cũng dần trở nên dịu dàng hơn.

"Giận anh sao? Hửm?"

"Khi nãy em đã có nói anh rồi, anh rõ ràng là đã gật đầu cho phép. Cớ sao giờ còn mắng em?" - Wonwoo khi được hỏi thì liền lớn tiếng lại với anh.

"Thôi anh xin lỗi, do lo quá nên anh quên mất. Nhưng mà sao anh gọi điện em không nhấc máy?"

"Gọi điện? Có sao? À, điện thoại hết pin mất rồi"

"Thôi em không bị lạc là tốt rồi. Mình đi tiếp thôi" - Mingyu thở dài, một tay xoa đầu cậu, cười nhẹ, tay kia thì đưa xuống tìm tay cậu để nắm lấy.

"Em vừa đi mua gì thế?" - Mingyu nhìn thấy trong tay Wonwoo có cầm một túi đồ. Đưa tay cầm giúp cậu, tiện thể hỏi xem đấy là gì.

"Em... em mua đồ... tặng cho anh" 

"Tặng anh? Dịp gì?"

"Sinh nhật"

"À, chẳng phải anh đã nói chỉ cần em tặng em cho anh là được rồi sao?"

"Ơ hay, mẹ vất vả nuôi em lớn suốt hơn hai mươi năm chỉ để bảo tặng là tặng liền vậy sao? Đâu có mà dễ như vậy"

"Anh đã nhắn tin cho mẹ em, và mẹ em đã gọi anh là con rể luôn rồi"

"Ơ đùa à?"

"Thật, không đùa"

"Khi nào?"

"Mẹ em đã gọi anh như thế từ hồi em dẫn anh về nhà chơi dịp Tết. Ừm... đấy cũng có thể được gọi là ra mắt gia đình"

"Gọi từ hồi Tết thì sao em lại không biết? Thậm chí em chưa hề nghe mẹ em gọi anh như vậy"

"Lúc đầu mẹ chỉ gọi chọc anh vài câu con rể thôi, mẹ em chỉ gọi chọc anh như thế khi anh đang cùng mẹ nấu ăn trong bếp, em thì chỉ toàn chơi cùng hai đứa nhỏ, có vào bếp đâu mà nghe thấy"

"..."

Wonwoo không nói lời nào, quay người tiền về phía trước. Cậu không thể nào nghĩ được mẹ cậu lại gả cậu đi sớm như vậy. Còn Mingyu đúng là người cơ hội, anh thậm chí đã gọi mẹ cậu là mẹ luôn rồi.

"Đi thôi" - Wonwoo không muốn nhắc đến mối quan hệ đặc biệt thân thiết như hai mẹ con giữa mẹ cậu và Mingyu nữa, nhắc thêm chỉ khiến cậu cảm thấy tủi thân hơn thôi.

"Đưa đồ đây em cầm giúp" - Wonwoo đưa tay ra ý muốn cầm, nhưng Mingyu đã rụt tay lại, lắc đầu nói.

"Nặng lắm, để anh cầm"

"Thế em để tay không vậy mà đi à? Kì lắm, đưa đây em cầm giúp cho một ít"

"Em chỉ cần cầm tay anh thôi" - Mingyu dồn hết tất cả túi đồ đang cầm sang một bên tay, tay còn lại thì để trống, lần xuống nắm lấy tay cậu.




hanyoung_lee
Này Mingyu
Đang cần gặp mày một tí

min9yu_k
Ai vậy ạ?

hanyoung_lee
Lee Hanyoung chung clb đây

min9yu_k
À chị Lee Hanyoung năm 4 Pledis phải hong?

hanyoung_lee
Ơ em là ai vậy?
Mingyu đâu rồi?
Sao em lại cầm điện thoại của Mingyu?

min9yu_k
Anh Mingyu đi thay đồ rồi chị ạ
Anh Mingyu đưa điện thoại cho em chơi

hanyoung_lee
Chị đang cần gặp Mingyu gấp
Em có thể đưa điện thoại cho Mingyu được không?

min9yu_k
Chị định tán anh Mingyu ạ?
Em không biết chị là bạn thân hay bạn gì của ảnh
Nhưng mà anh Mingyu là của em rồi

hanyoung_lee
Ơ?
Em là ai?

min9yu_k

Em là Jeon Wonwoo, người yêu của Mingyu
Em là bé cưng độc nhất vô nhị của Kim Mingyu

Anh Mingyu có mỗi em thôi là đủ òi
Anh Mingyu chỉ có mê mỗi em hoi
Nếu chị định tán bồ em
Thì hỏng có cửa đâu
Thế nhé
Bái bai chị nhen
Chúc chị một ngày tốt lành
Và gặp nhiều may mắn trong cuộc sống ☺️

hanyoung_lee
À thì ra là Wonwoo người yêu mà thằng Mingyu hay nhắc đó sao (X)
Ơ bị bé ấy block mất rồi (X)

Bạn không thể trả lời cuộc trò chuyện này
Tìm hiểu thêm

"Đào hoa quá nhỉ? Thấy mà ghét"

Sau khi đã nhắn xong với Hanyoung, Wonwoo chuyển sang ứng dụng khác, tiếp tục chơi trò chơi trên điện thoại, miệng vẫn không quên lầm bầm nói về Mingyu. Nhưng sau đó do game đang có phần kịch tính nên cậu tạm thời ngừng lầm bầm về anh, dồn tất cả sự tập trung vào màn hình điện thoại.

"Trông như thế nào?" - Mingyu từ trong phòng tắm bước ra, trên người đang mặc bộ đồ được Wonwoo mua tặng khi nãy.

"Trông cũng ổn" - Wonwoo ngước lên nhìn anh vài giây, sau đó lại cắm mặt vào điện thoại, gật đầu nhận xét.

"Khi nãy có ai nhắn hay gọi cho anh không?"

"Có, anh xem đi này"

Wonwoo sau khi đã thắng được trò chơi thì liền thoát khỏi game, đưa lại điện thoại cho anh. Còn mình thì chạy đi tìm bé Coffee chơi trong lúc đợi điện thoại cậu đầy pin trở lại.
Coffee dường như lâu ngày chưa được gặp cậu nên chơi cùng cậu rất nhiệt tình. Đang cùng chơi vui vẻ với Coffee thì cả người cậu được Mingyu bồng lên, anh bế cậu một mạch đi đến sofa rồi thả cậu xuống. Cậu chưa kịp định hình lại mọi việc thì cả người anh đã đổ ập vào người cậu. Mingyu ôm chặt, không ngừng dụi đầu vào hõm cổ cậu, miệng liên tục nói "bé cưng của Mingyu, bé cưng duy nhất của Kim Mingyu". Anh cứ mãi dụi vào người cậu khiến cậu nhột đến nỗi chẳng còn sức để đẩy anh ra khỏi người mình.

"Yah yah yah, anh tránh ra đi, nhột quá. Có điên hong cái tên này"

"Này này, bé cưng không được mắng anh như thế" - Mingyu cũng đã thôi dụi vào người cậu, nhưng người thì vẫn ôm dính mãi không rời, miệng cười thích thú.

"Bé cưng gì ở đây đây, anh mau rời khỏi người em ngay Kim Mingyu"

"Không thích, không thích"

"Chời ơi sao mà lì dữ thần vậy?"

Wonwoo dùng hết sức đánh vào người anh. Nhưng người đau chẳng phải là anh mà lại là cậu, cậu đánh anh đến sắp đổ hết cả tay luôn rồi mà anh vẫn chẳng hề hấn gì. Cậu bất lực, không thèm vung tay đánh anh nữa mà để yên cho anh ôm mình, động tác cũng có chút đáp lại cái ôm của anh. Sau một hồi thì anh cũng chịu buông cậu ra, ngồi thẳng dậy.

"Sao lại chặn người ta đây?"

Mingyu đưa lại đoạn tin nhắn giữa cậu và Hanyoung, miệng không ngừng cười tủm tỉm. Cậu khi đọc xong thì nghĩ rằng anh sẽ mắng mình vì đã tự tiện lấy điện thoại anh nhắn tin cho người khác.

"Chị ấy làm phiền em chơi game, em không cố ý tự tiện nhắn trên máy anh như thế. Em xin lỗi. Mà là ai thế? Có ý định tán tỉnh anh à?" - Wonwoo vội mách lại tội của chị ấy cho Mingyu, đồng thời cũng xin lỗi anh.

"Không, bạn anh thôi. Cô ấy là chủ câu lạc bộ của anh, chắc là cần gặp anh có tí việc, chẳng phải là tán tỉnh gì anh nên em không cần phải chặn như thế"

"Lỡ tán tỉnh thật thì sao?" - Wonwoo buộc miệng hỏi.

"Nguyên câu lạc bộ anh ai cũng biết anh đang theo đuổi em, họ sẽ không rảnh mà lại đi tán tỉnh anh nữa đâu"

"Thật?" - khi ấy điện thoại của Mingyu reo lên, là Hanyoung. Mingyu bắt máy và bật loa ngoài cho cậu cùng nghe.

- Alo, chuyện gì?

- Mingyu?

- Ừ

- Ê thằng quỷ, mau gỡ block cho tao, mau lên

- Không thích, tao để đấy block mày mãi luôn

- Ơ cái thằng này

- Mày làm phiền bồ tao chơi game, block mày để mày khỏi
làm phiền nữa

- À nhắc đến bồ mày mới nhớ, bé ấy ghen dễ thương đấy

- Cảm ơn vì đã khen

- Còn bây giờ thì tao cho mày năm giây để gỡ block cho tao. Cúp máy đây

Sau khi đã gỡ block cho Hanyoung, Mingyu tắt điện thoại đi và để sang một bên, tạm thời không cần dùng đến nó nữa. Anh nhìn cậu, người mà nãy giờ luôn quan sát từng hành động của anh, mỉm cười hỏi

"Em tin chưa?"

"... tin rồi"

"Em ghen sao? Sợ anh bỏ em đi theo người khác hửm?" - Mingyu ân cần chỉnh lại tóc đang rối của cậu. Nhưng sau đó thì lại xoa đầu cậu, khiến tóc cậu lại rối thêm.

"Không có, ai mà thèm" - Wonwoo gạt tay anh đi, quay mặt sang chỗ khác trả lời.

"Em đã tự nhận mình là bé cưng của anh rồi còn gì? Có bằng chứng rõ ràng luôn đấy nhé"

"Khi đấy do em bị làm phiền nên mới nhắn thế thôi"

"Em cũng thích anh đúng không?"

"... em đói rồi, em muốn ăn" - Wonwoo lảng tránh câu hỏi của anh.

"Nói em thích anh đi rồi anh đi nấu cho em ăn"

"Thôi em nhịn đói"

"Ơ không được nhịn, để anh đi nấu cho em ngay"

Mingyu không dám để cho cậu nhịn đói, vì sợ cậu sẽ bị bệnh tiếp. Anh buồn bã đứng dậy, đi vào bếp chuẩn bị đồ để nấu. Cậu ngồi ở ghế sofa, thấy anh như thế thì liền bật cười. Nhanh chóng rời khỏi ghế, tiến về phía anh đang ở trong bếp kia.

"Sao vào đây? Mau ra kia đi, coi chừng lại bị thương nữa" - Mingyu nhắc nhở, vội đẩy cậu ra khỏi gian bếp.

"Em muốn nói với anh điều này"

"Sao? Nói đi, em muốn ăn gì sao?"

Mingyu cũng không đẩy Wonwoo nữa, đứng yên chú ý lắng nghe cậu. Cậu từ từ tiến đến gần anh, khẽ nhón chân, hôn lên đôi anh. Cả hai luyến tiếc dứt ra sau một nụ hôn dài, cậu thì thầm vào tai anh.

"Em yêu anh Kim Mingyu, rất nhiều"



jwonu forelsket ❤️
min9yu_k và 8273 người khác đã thích bài viết này
Người dùng đã tắt tính năng bình luận của bài viết này


min9yu_k *nemo ❤️
jwonu và 8173 người khác đã thích bài viết này
Người dùng đã tắt tính năng bình luận của bài viết này



———————————
*forelsket (Na Uy): cảm giác hưng phấn khi yêu
*nemo: không bao giờ đánh mất

End.
11/1/2021 - 11/5/2021

#Mandiee

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net