Nguyên tắc của sự thành thật (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Tao muốn ngủ với mày."

"!!!"

Nếu muốn hỏi Beomgyu cảm thấy thế nào bây giờ, câu trả lời này không khó chút nào. Cậu ấy muốn lao đến đấm một quả đấm và tung hết sức mạnh để đá Taehyun đến chết. Nhưng sau khi Beomgyu tổng kết lại những gì cậu ấy đã làm trước đây:

Nó đã giúp mình. Nó đã chịu đựng mình. Nó còn phục vụ mình, giúp mình phóng thích ham muốn.

Nó rào trước đón sau chỉ vì nó muốn ngủ với mình! Ai nói rằng thằng Taehyun khác với những đứa gay kia chứ! Có vẻ như đã nó quen với việc ngủ với bất kì ai!

"Mày đừng có mơ.."

"Tao đùa thôi.."

Beomgyu thật sự muốn lao đến và chào hỏi Taehyun bằng cái nắm tay của mình. Khi cậu hạ quyết tâm thì, Taehyun, người đang nằm ngửa trên giường, ngước lên nhìn cậu và mỉm cười.

"Biểu hiện của mày lúc này tuyệt hơn tao nghĩ nhiều."

"Thằng chó Taehyun, đừng đùa quá trớn về những gì mày muốn."

Beomgyu dừng lại hành động muốn lao đến Taehyun mà chỉ dùng ánh mắt thách thức nhìn chằm chằm vào cậu ấy.

Beomgyu cảm thấy nếu đối phương tiếp tục nói đùa như thế, thì cậu sẽ không dừng lại. Cậu nhất định sẽ khiến cho Taehyun phải nói đùa trong bệnh viện ít nhất là hai ba đêm. Thái độ nghiêm túc của Beomgyu khiến Taehyun phải đóng quyển sách giáo khoa đang đọc lại.

"Thực ra tao chỉ nói đùa thôi..."

Beomgyu hít một hơi thật sâu để điều chỉnh bản thân và quên việc đó đi. Cậu cũng không hiểu vì sao bản thân lại cảm thấy nhẹ nhõm sau khi biết rằng Taehyun không giống như những gì cậu nghĩ. "Rằng cậu ta chỉ ngủ với những kẻ dâm đãng".

Trước khi Beomgyu đánh trả, Taehyun nhìn cậu với ánh mắt chân thành và tiếp tục.

"Hmmm.. Nhưng đó là những gì tao thực sự nghĩ."

"Mày đang nói về cái gì?"

Beomgyu cố gắng giữ bình tĩnh khi nghe điều đó. Bởi vì cậu không muốn trở thành kẻ ngốc nghếch lại là nạn nhân trò đùa của Taehyun một lần nữa.

"Tao muốn ngủ với mày. Đó là sự thật. Đừng tức giận. Hãy nghe tao nói trước."

Người đàn ông đang đứng giữa phòng hít sâu một hơi, hai tay ôm ngực.

"Nhưng không phải bây giờ."

"Ý mày là gì?"

"Tao đã nói rồi phải không? Tao thích mày."

Beomgyu tròn xoe mắt nhìn vào người vừa nói. Vẻ mặt cậu đầy nét kinh tởm sau khi nghe xong, nhưng trong tim lại có chút loạn nhịp.

"Vì thích này nên tao sẽ nói thẳng với mày. Để có được sự chú ý của mày, tao sẽ làm mọi cách để mày vừa mắt với tao. Nhưng tao cũng là đàn ông. Mày chắc chắn hiểu được khi đàn ông đã thích ai thì họ sẽ muốn làm gì đúng chứ? Mày có hiểu được tao có cảm giác thế nào khi chúng ta ở cùng nhau không? Tao chỉ muốn nói với mày một cách ngắn gọn, chỉ cần mày hạ thấp sự phòng thủ của mày một chút thì... Mày nên cẩn thận."

"Tao sẽ không bao giờ muốn ngủ với mày."

Beomgyu hét vào mặt Taehyun. Đồng thời, cậu cũng lùi lại và dựng một bức tường cao mười mét giữa bọn họ.

Khi Taehyun nhìn thấy điều này, cậu chỉ biết thở dài.

"Tao biết chắc chắn mày sẽ thế này. Vì vậy, tao mới nói với mày đó chỉ là một trò đùa."

"Vậy tại sao mày lại giúp tao?"

Taehyun cau mày, nhìn chằm chằm vào Beomgyu với ánh nhìn khiến Beomgyu hoang mang không biết trong đó hàm chứa điều gì.

Nhìn thấy Taehyun như vậy, cậu cắn răng và nghĩ bản thân lại bị chơi khăm và trêu chọc như vừa rồi. Nhưng cậu vẫn tự hỏi... Tại sao Taehyun lại giúp cậu khi tính tình cậu tệ đến vậy?

Vì vậy, Beomgyu lại hỏi:

"Thằng khốn Taehyun, tại sao mày lại thích can thiệp vào việc của tao vậy hả?"

"Câu trả lời giống hệt lúc nãy."

"Thằng khốn kiếp!"

"Mày sao vậy? Chỉ cần tao trả lời là mày lại tức giận... Haizzz!!! Tao thích mày và muốn làm rõ một điều. Tao muốn ngủ với mày là sự thật. Tao giúp mày vì tao muốn ở bên mày và... người ta muốn làm gì khi ở cùng người mình thích? Tao không hoàn hảo như mày tưởng tượng đâu. Kiểu như một người đàn ông sẽ mạnh dạn nói rằng: Chỉ cần chúng ta được ở bên nhau, vậy là đủ. Rằng sẽ không có chuyện quan hệ trước khi kết hôn hoặc chỉ nắm tay nhau thôi là đủ rồi. Luật pháp Hàn Quốc không chính thức cho phép đăng ký kết hôn đồng giới nên tao không muốn đợi cả đời. Khi chúng ta ở bên nhau, tao đương nhiên sẽ muốn chạm vào mày."

Taehyun nói với một giọng chân thành hơn. Sự chân thành của cậu không để sót bất kì lời nào.

Beomgyu cố chấp nhận và hiểu những gì người kia nói. Nhưng cậu vẫn bài xích những lời thô thiển ra khỏi lỗ tai.

Beomgyu vẫn rất thắc mắc sau khi nghe những gì Taehyun nói. Cậu không biết là những gì người kia làm có phải chỉ vì muốn cậu nghĩ về người đó nhiều hơn và trao trái tim mình hay đơn giản là vì người đó muốn ngủ với cậu.

"Mày hỏi xong rồi đúng không? Tao còn phải đọc tài liệu."

Nói xong, Taehyun quay lại với đống sách vở dày cộp và vùi đầu vào nghiên cứu. Beomgyu muốn hỏi tiếp nhưng Taehyun đã cướp lời:

"Tao có thể hiểu là, mày thấy tao rất hấp dẫn khi mày đang nhìn tao như thế này không?"

"Đi chết đi, thằng khốn!"

Beomgyu chỉ có thể nghĩ về điều đó trong lòng, rồi đi ra khỏi phòng ngủ trong cơn thịnh nộ. Cậu thầm nghĩ, thật ra cậu không muốn nhắc lại chuyện cũ. Nhưng...

Tên khốn nạn đã nhẹ nhàng ôm cậu vào lòng an ủi và xin lỗi cậu đã biến mất. Hắn đã biến đi đâu rồi? Thỉnh thoảng, Beomgyu rất muốn được nhìn thấy một tên Taehyun như vậy quay lại.


Tao thích mày!

Tao thích mày!

Tao thích mày!

"Hooei! Tao cũng cần phải đọc sách nữa!"

Tất cả sinh viên đã bắt đầu chiến đấu với bài kiểm tra giữa kì trong hai ngày. Mọi người gần như gục ngã trước nó, đặc biệt là sinh viên của khoa Khoa học Thể Thao. Nhưng Beomgyu là ngoại lệ. Không phải do cậu không thể theo kịp mà là do trong đầu cậu luôn xuất hiện đủ thứ âm thanh bay lượn.

"Đừng vậy nữa! Tao không thể tập trung đọc sách được."

Cuối cùng, Beomgyu ném cuốn sách giáo khoa xuống giường và yên lặng nhìn lên trần nhà cũ kĩ trên đầu. Sau đó thị giác của cậu từ từ di chuyển để nhìn sang chiếc giường trống bên cạnh.

Sau cuộc trò chuyện ngày hôm đó, Taehyun vẫn tỏ ra bình thường. Nhưng Beomgyu thì không thể hoạt động bình thường trở lại. Cậu cảm giác như bản thân đang quay lại thời điểm trước cơn bão Internet. Điều khác biệt duy nhất là... Taehyun không ép buộc cậu ấy như trước đây. Beomgyu cố gắng thuyết phục bản thân vì đang trong kỳ kiểm tra. Nhưng cậu lại không chắc chắn về suy nghĩ của Taehyun.

"Tao ghét gay!"

Beomgyu tự nhủ thật lớn tiếng, nhưng một lúc sau cậu lại thở dài.

"Nhưng bây giờ tao không ghét nó nữa!"

Thực ra, Beomgyu luôn biết rằng nếu cứ tiếp tục nài xin như thế này thì cậu sẽ rất mệt mỏi và cuộc sống của cậu cũng sẽ rất khó khăn trong tương lai. Bởi vì dù ở góc độ nào thì cậu cũng không thể xem Taehyun như không tồn tại được. Beomgyu nghĩ rằng, nếu đổi lại là cậu cứ luôn bị người đồng tính ghét bỏ, ghét cay ghét đắng, thì không những sẽ cảm thấy cuộc sống tồi tệ mà công việc sau này cũng sẽ không mấy khả quan.

"Tao cũng muốn được như mày đó, Felix!"

Vì Felix có thể kết bạn với bất kỳ ai, nó có thể kết thân với mọi người thuộc mọi giới tính. Đôi khi, Beomgyu cũng thấy ghen tị với cậu ấy, nhưng trái tim cậu vẫn chưa thể chấp nhận những người như vậy.

"Làm thế nào tao có thể như vậy đây? Tao có thể quay ngược thời gian về trước khi tao 12 tuổi hoặc làm điều gì tương tự như vậy không? Aaaaaaa!"

Beomgyu tự hỏi bản thân và khi cậu không nhận được bất kỳ câu trả lời thỏa đáng nào, Beomgyu nhắm mắt lại, cố gắng không nghĩ về những điều lớn lao đó nữa. Cố gắng tập trung, nhưng...

"Quên chuyện quá khứ đi!"

Beomgyu chau mày, nhớ lại những chuyện trước đây.

"Tao thật sự muốn quên nó đi!"

Beomgyu tự nhủ thành tiếng.

Và rồi, những ngày sau đó, cậu không còn giữ nó trong lòng và cũng không còn gặp ác mộng nữa. Điều quan trọng là những ngày này Beomgyu không còn được động chạm bởi người kia nữa và cậu có cảm giác như sắp chết vậy.

Câu trả lời cho điều thắc mắc này là người đàn ông tên Taehyun đó!

Taehyun đã giúp cậu không gặp ác mộng nữa. Cậu ấy giúp Beomgyu được trải lòng về chuyện trong quá khứ. Và điều quan trọng nhất là cậu đã bị chế ngự bởi tay và môi của Taehyun. Câu trả lời rất đơn giản, nó nằm ở ngay trong phòng của Beomgyu, trên chiếc giường bên cạnh cậu.

"Mày thích nó rồi chứ gì?"

Beomgyu nói với một nụ cười xấu xa. Quay lại và lấy sách giáo khoa ra đọc, vì cậu biết mình sẽ làm gì tiếp theo....

Kì thi ác mộng với các sinh viên năm nhất cuối cùng cũng kết thúc trong hàng vạn lời phàn nàn, than thở. Nhưng với Beomgyu, nếu phải so sánh kì thi đó với chuyện cậu sắp làm thì nó chẳng đáng để bận tâm.

"Thứ bảy này mày đừng về nhà. Tao có chuyện muốn nói với mày."

Vào ngày cuối cùng trước kỳ thi, Beomgyu đã nói điều này với Taehyun. Taehyun với một dấu chấm hỏi to đùng trên mặt đã quay lại và nhìn cậu ấy. Và câu trả lời của Beomgyu là... Sau kỳ thi.

Vì vậy, sáng thứ bảy, sau khi thức dậy, Beomgyu như thường lệ tắm rửa sạch sẽ, đánh răng, xuống nhà ăn và... mang thêm một phần ăn về cho người bạn cùng phòng của cậu.

"Dậy ăn đi!"

Về đến phòng, Beomgyu tiến đến bên người còn đang ngủ, đá hắn tỉnh lại, đá đến lần thứ hai, hắn mới quay đầu lại hỏi.

"Mấy giờ rồi?"

"10 giờ."

Beomgyu quay lại mở phần ăn và bày ra đĩa. Taehyun cau mày với vẻ mặt ngái ngủ.

"Ăn đi!"

"Mua cho tao hả?"

Taehyun không thể tin vào mắt mình nên hỏi lại. Beomgyu chỉ nhẹ nhàng nhún vai.

"Nếu mày không ăn thì để tao đem cho mấy con chó bên ngoài."

"Mày có bị sao không vậy, Beomgyu?"

Taehyun hít một hơi thật sâu, đứng dậy đi ra ban công rửa mặt, súc miệng. Khi cậu chạm vào gáo nước lạnh thì nghe thấy người đứng sau chủ động nói chuyện với mình, Taehyun cảm thấy não của cậu từ từ hoạt động.

"Lần đầu tiên tao thấy mày say xỉn."

"À, đàn anh khoá trên mời tao đến quán bar để chơi nhạc. Nên anh ấy đãi tao uống rượu."

Sau khi nói xong, Taehyun súc miệng lại bằng nước, lau mặt rồi quay vào chiếc bàn trong phòng đằng kia. Cậu ngước nhìn người đang ngồi trên giường.

"Mày muốn nói gì với tao vậy?"

"Ăn xong trước đi."

Beomgyu cố gắng tránh né những điều cậu sắp nói vì nó chắc chắn sẽ gây nên một chấn động không nhỏ.

"Mày quyết định rồi đúng không Beomgyu?"

Beomgyu dù đã tự hỏi mình nhiều lần câu đó nhưng sâu thẳm trong thâm tâm cậu biết rằng bản thân đã có câu trả lời rõ ràng rồi.

"Thật tốt khi loại bỏ được vấn đề ghét người đồng tính, đúng không?"

Khi Beomgyu nhận được câu trả lời tương tự một lần nữa, cậu ngồi yên lặng và nhìn Taehyun kết thúc bữa sáng của mình. Sau đó, Beomgyu ngồi trên sàn và nhìn chằm chằm vào Taehyun . Hôm nay, cậu ấy đã mọc râu lấm tấm ở cằm. Vì cậu ấy là con lai nên râu mọc nhanh hơn Beomgyu rất nhiều.

"Nói đi, sao mày không cho tao về nhà?"

Sau khi ăn xong, Taehyun bắt đầu khơi chuyện. Cậu không thể đoán được Beomgyu sẽ nói gì.

Câu hỏi đó của Taehyun khiến người kia đột nhiên im lặng. Và khi Beomgyu đã xác nhận câu trả lời trong lòng mình lần cuối, cậu hít một hơi thật sâu.

"Ngủ với tao đi!"

"Mày nói cái gì vậy?"

Taehyun ngạc nhiên đến mức mở to mắt và nhỏ giọng hỏi.

Beomgyu quyết định nói một lần nữa:

"Tao ngủ với mày để không phải mắc nợ mày nữa."

"Mày nợ tao cái gì?"

Với lời đề nghị hấp dẫn của Beomgyu, Taehyun có vẻ như không tin tưởng lắm. Điều này khiến Beomgyu điên tiết hơn.

Tại sao lại có quá nhiều thứ phức tạp như vậy? Chấp nhận lời đề nghị của tao khó lắm hả thằng khốn?

"Mày đã giúp tao nhiều lần rồi không phải sao?"

Dù đang điên tiết nhưng Beomgyu vẫn kiên nhẫn giải thích với Taehyun.

"Tao đã nghĩ kĩ rồi. Tao không muốn nợ mày một ân huệ nào hết. Nếu một ngày mày đến bên tao và yêu cầu tao lên giường với mày và kết hôn, lúc đó tao phải làm sao? Vậy nên tao sẽ ngủ với mày 'chỉ một lần'. Giờ tao sẽ nói rõ cho mày biết, dù mày có vất vả thế nào đi chăng nữa, tao cũng sẽ không ở bên mày. Nên thay vì lo lắng chuyện khi nào mày sẽ làm những thứ xằng bậy với tao thì tốt hơn hết là tao nên tự nguyện lên giường với mày, rồi kết thúc mọi chuyện."

Beomgyu nói với vẻ tự hào cao độ, nhưng trên thực tế, cậu lại làm điều này cho chính mình. Thật đáng giá nếu cậu có thể chữa khỏi chứng ghét đồng tính của mình sau khi ngủ với Taehyun. Dù sao Beomgyu cũng là đàn ông, và cậu sẽ không mất mát gì nhiều. Không ít thì nhiều, nó cũng có thể giúp cậu lấp đi những tổn thương tâm lý trong quá khứ.

Vì Taehyun đã không ít lần giúp Beomgyu quên đi những ký ức ác mộng đó. Nên lần này, cậu tin chắc mọi thứ cũng sẽ ổn.

"Mày đồng ý..là vì muốn trả nợ cho tao?"

"Ừm."

Giọng Beomgyu trầm xuống một cách nặng nề, và đôi mắt Taehyun liếc nhìn cậu.

"Vậy lúc trước là ai nói lớn tiếng rằng sẽ không bao giờ ngủ với tao?"

"Thằng khốn nạn Taehyun . Tao đã nói tao sẽ chỉ làm điều đó một lần duy nhất. Tao đang hành xử rất tử tế rồi đó."

"Hay là mày không muốn?"

Beomgyu những tưởng người trước mặt sẽ đồng ý ngay lập tức nhưng Taehyun lại nhìn cậu với vẻ suy tư và hỏi thêm lần nữa:

"Chỉ một lần thôi sao?"

"Đúng, chỉ một lần, không có lần thứ hai."

Beomgyu kiên quyết đáp lại. Taehyun cũng chỉ gật đầu rồi đứng dậy đem đĩa ra bồn rửa, nhân tiện hỏi:

"Vậy mày công hay tao công đây?"

Nghe xong, Beomgyu có chút hoang mang nhưng cậu cũng ngờ ngợ nhận ra lúc Taehyun đang quay lưng lại rửa chén. Não cậu bắt đầu phân tích:

"Nếu mình công, mình sẽ phải hôn nó, chiếm hữu nó và..cho vào mông nó! Oẹ. Buồn nôn!"

Mới nghĩ đến đó, Beomgyu đã nổi da gà khắp người. Cậu chỉ nghĩ đến việc "em trai" của mình đi vào lỗ hậu của một người đàn ông, cảm giác buồn nôn trào ra và tay cậu ướt đẫm mồ hôi. Beomgyu thậm chí không thể ngừng tự hỏi bản thân mình có thực sự muốn làm điều đó hay không. Nhưng khi nghĩ đến những chuyện trong tương lai, cậu chỉ có thể cắn răng và nói.

"Mày..Tao sẽ chỉ nằm một chỗ thôi."

Beomgyu nói to, trong khi bản thân đang cảm thấy và sợ hãi nó. Nỗi sợ này cũng giống như 12 năm trước. Tim cậu đập mạnh. Beomgyu tự nói với mình nhiều lần rằng cậu đã trưởng thành. Cậu nhấn mạnh điều đó để kiểm soát nỗi sợ hãi sâu thẳm nhất của mình và thuyết phục bản thân rằng đó chỉ là tình dục, chỉ xảy ra trong nửa giờ thôi. Cứ để hắn ta vào dù nó có tệ đến đâu. Nếu tốt thì Beomgyu có thể thích nó. Còn nếu kết quả tồi tệ thì xem như cậu bị bệnh trong toàn bộ nửa giờ đó.

Taehyun vừa rửa chén vừa mỉm cười. Cậu nói vọng vào với người đang ngồi bên trong:

"Vậy thì tuyệt. Vì tao quên nói với mày, trước giờ tao chỉ công thôi."

Beomgyu lại tự hỏi bản thân một lần nữa, rằng cậu có nên đổi ý không?

"Mày đã sẵn sàng chưa?"

"Thằng khốn, mày rề rà gì mà dữ vậy? Muốn tao phải đợi mày cả ngày luôn sao?"

Bây giờ, phòng ngủ của hai người được sắp xếp lại một chút: Chiếc bàn kiểu Nhật được đưa ra gần phía cửa, giường cũng được kê lại sát vào nhau, toàn bộ hộp bao cao su và chất bôi trơn (cái mà Beomgyu đã suýt dùng nó đập vỡ đầu Taehyun) đều được đặt trên đầu giường. Thêm vào đó là một cái li chứa đầy đá lạnh. Hai người đàn ông đều chỉ mặc đồ lót đang ngồi trên giường.

Và nguồn cơn cho câu trả lời bực dọc của Beomgyu đó là: Lời đề nghị của cậu được đưa ra từ buổi sáng nhưng bây giờ đã là chập choạng tối.

Mọi chuyện sẽ ổn thỏa trong giây lát. Bây giờ hầu hết mọi người trong ký túc xá sẽ về nhà. Hôm nay, họ sẽ không quay lại đây, nếu như bỏ lỡ điều này, sẽ không có cơ hội khác.

Sau khi suy tính, Beomgyu thấy hôm nay là ngày thích hợp nhất. Bởi vì sau khi thi xong, mọi người sẽ luôn về nhà. Hầu hết các phòng của ký túc xá đều trống. Ngày mai họ sẽ quay lại. Tất cả là để đảm bảo mọi người không nghe thấy âm thanh những gì diễn ra trong phòng ngủ hôm nay!!! Vì thế, hôm nay là thích hợp nhất.

"Mày biết không, những chuyện thế này không thể hấp tấp được."

"Nó không phải cũng giống như làm với các cô gái, nhồi nhét vào rồi trút bỏ những ham muốn hết lần này đến lần khác?

Sau khi nghe câu này, Taehyun không khỏi nhướng mày, nói với người đối diện.

"Đó là những gì mày làm khi ngủ với người yêu cũ sao?"

"Hmm."

Beomgyu nôn nóng trả lời. Điều đó khiến sắc mặt của Taehyun trở nên ảm đạm.

"Vậy hôm nay, tao sẽ cho mày biết rằng những chuyện thế này không chỉ là nhồi nhét và trút bỏ ham muốn. Nó còn có nhiều thứ tuyệt vời hơn nữa."

Nói xong, Taehyun từ từ đẩy người đối diện nằm xuống. Nhưng cậu không thể thấy được biểu lộ trong ánh mắt Beomgyu lúc này. Nó chứa đầy dục vọng, bởi vì Beomgyu đang nhìn Taehyun với sự khao khát, thúc giục cậu nhanh chóng bắt đầu. Cho đến khi cơ thể của Taehyun áp gần cậu hơn.

"Tao không hôn!"

Beomgyu đưa ra điều kiện nhưng bị Taehyun nhanh chóng phản bác:

"Tao không ngủ với những người không để tao hôn."

"Thằng khốn!"

Tiếp theo, Beomgyu, người ban đầu đề nghị không hôn, kéo cổ Taehyun xuống và chủ động đưa ra đôi môi của mình. Beomgyu không đơn giản chỉ mím chặt môi mà lại mở hé và đưa lưỡi ra như mời gọi Taehyun .

Loại hành vi này khiến Taehyun bối rối hơn về lý do tại sao Beomgyu sẵn sàng làm như vậy. Nhưng hành động khó đoán đó lại khiến Taehyun không thể quay lại nữa. Khoảnh khắc đó, Taehyun biết cậu không cách nào thoát khỏi người này được nữa.

Nụ hôn..qua loa ở đầu lưỡi.

Sau đó, đôi môi của họ hòa quyện và hút vào nhau. Cuộc cãi vã ban đầu của họ đã được khoả lấp bởi đầu lưỡi thay vì âm thanh. Hai má của cả hai đan chéo nhau, đảm bảo nhịp thở thiết yếu và việc trao đổi nước bọt cũng trở nên ngọt ngào từng giây. Tiếng ồn từ môi và răng của hai người dần tăng lên trong phòng ngủ yên tĩnh

Ưm~~~

Những ngón tay của Taehyun lướt qua mái tóc đen của Beomgyu và chiếm ưu thế trong nụ hôn. Beomgyu phải thầm thừa nhận rằng kỹ thuật hôn của Taehyun...

Không tệ!

"Mày hài lòng chưa?"

"Đó mà cũng có thể gọi là hài lòng sao???"

Khi môi họ hé mở, Beomgyu liền hỏi. Cậu nhận được câu trả lời của Taehyun bằng giọng trầm ấm.

Taehyun cúi đầu và hôn một lần nữa cho đến khi âm thanh của đôi môi và hàm răng giao thoa ngày càng lớn hơn. Nụ hôn càng ngày càng khốc liệt và không ai chịu đầu hàng. Trong việc hôn hít này, Beomgyu rất muốn chiến thắng Taehyun.

Tuy rằng Beomgyu đã hoạch định rằng nó sẽ được kết thúc trong nửa giờ nhưng Taehyun không bao giờ kết thúc như dự kiến của cậu. Taehyun đưa tay ra vuốt ve lưng và cơ lưng săn chắc của Beomgyu làm cậu rất sảng khoái. Beomgyu cũng luôn muốn được chạm vào như vậy...

Beomgyu tiếp thu rất nhanh bài học này, vì thế cậu cũng vươn tay ra, chạm vào lưng của Taehyun và bắt đầu di chuyển. Đôi lúc, Beomgyu vẫn tự dằn vặt vì đã để bản thân sa lầy như thế.

Hiện tại, Taehyun tin chắc rằng tâm trí của Beomgyu không bình tĩnh như vẻ bề ngoài.

Taehyun từ từ di chuyển môi cậu xuống cổ của Beomgyu và vùi mình vào đó. Ở bên dưới, Beomgyu dần thay đổi ý định "đánh nhanh thắng nhanh" ban đầu của bản thân.

"Phát điên mất!"

Taehyun tự nguyền rủa mình. Bởi vì khi hôn Beomgyu thì cơ thể cậu cũng có phản ứng. Mặc dù cậu là người rất giỏi về mặt này. Taehyun phải thừa nhận rằng, cảm giác lần này tuyệt hơn những lần trước vì vậy điều đó khiến cậu có chút bồn chồn. Không chỉ vì Taehyun có thể ôm hôn người cậu thích, mà lý do quan trọng nhất là Taehyun không có đủ tự tin rằng mình có thể khiến Beomgyu, người ghét đồng tính chấp nhận cậu.

Vì vậy, Taehyun quyết vận dụng tất cả kĩ năng mà cậu có để phá vỡ hoàn toàn những định kiến

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net