𝐌𝐢𝐬𝐬 𝐲𝐨𝐮

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


𝑩𝒓𝒊𝒈𝒉𝒕 𝑽𝒂𝒄𝒉𝒊𝒓𝒂𝒘𝒊𝒕

Đã hai tuần kể từ ngày hôm ấy, và em đã xa tôi rồi.....

Hôm đó vốn rằng tôi hẹn em để cùng nhau đi đến một mối quan hệ vậy mà Ann, người cũ của tôi trở về và xuất hiện trước mặt tôi, cô ấy bảo bố cô ấy mất, mẹ đang bệnh nặng, cô ấy xa tôi vì phải cùng mẹ đi điều trị... Rồi Ann ôm tôi, và hôn tôi. Tôi thề rằng mình đã bất ngờ và muốn tránh né như nào nhưng tôi chẳng thể làm gì.... Và rồi Metawin nhìn thấy.

Tôi cố chạy theo bóng lưng của em đến khi em tới nhà. Tôi gọi em, tôi biết trong câu trả lời của em chỉ toàn sự tuyệt vọng, em hẳn đã đau như thế nào...

Hai tuần qua tôi chạy khắp mọi nơi để hỏi về em, P'Gun nói em đã ra nước ngoài rồi, em chọn rời xa tôi, rời xa nơi chứa đầy kỉ niệm của chúng tôi....

Tôi còn biết rằng Metawin đã âm thầm thích tôi 4 năm, vậy mà tôi lại thờ ơ không để tâm...

Đêm nào tôi cũng nhớ em, nhớ đến mức tôi có thể dễ dàng tưởng tượng như em đang nằm cạnh mình và mỉm cười với tôi.

Tôi nhớ nụ cười của em, nhớ mái tóc mềm của em, đôi gò má ửng đỏ của em, tôi nhớ em, nhớ tất cả của em.

Tôi nhắn cho em rất nhiều, nhưng Win không đọc lấy tin nào cả, em đã bỏ ig và twitter của em rồi sao em? 

Những tấm ảnh của đôi ta vẫn trên đấy, em vội bỏ nó như vậy sao?

Tôi thề rằng mình đã điên đến mức nào khi tìm kiếm em trong nỗi nhớ này.

Em như một thứ gì đó thoáng qua nhưng lại khiến tôi yêu say đắm đến về sau.

---------
Còn về Ann tôi cũng không biết phải làm sao cả, dù không còn tình yêu nhưng tôi còn tình thương, tôi thấy tội cho cô ấy nhưng biết sao bây giờ?

Chiếc gương khi đã vỡ rồi dù cho cố hàn gắn lại cũng chỉ là một chiếc gương xấu xí đầy vết nứt...

Nó giống như tình cảm của tôi và cô ấy vậy, đầy vết nứt và không thể hàn gắn

---------

@bbrightvc Anh nhớ em, nhớ nụ cười của em và nhớ cả những giọt nước mắt xinh đẹp của em.

Người dùng đã tắt tính năng bình luận của bài viết


-----

End Chap

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net