(40)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Vậy... ta xử lí kẻ này sao đây~?"

Douma phe phẩy quạt chẹp miệng. Đôi mắt ánh sắc đặc biệt kia khẽ khép lại. Một gã loài người ngạo mạn, không biết trời cao đất dày mà dám tuyên chiến loài quỷ bọn chúng.

"Hừm! Giết."

Muzan tàn nhẫn thốt lên một câu. Nhưng, khi Douma định hành động theo lời hắn thì một giọng nói khác xen vào.

"Dừng nào... Có gì ta cùng nói chuyện... được chứ?"

Chất giọng rè rè khó nghe được phát ra từ chiếc ti vi đằng xa. Vừa đúng lúc cánh cửa sau nó đột ngột mở ra. Là một đám nhân loại kì lạ nữa.

Màu mè.

Đó là từ để nói lên trang phục lũ loài người kia. Chúng thật đau mắt. Và cả, một lũ yếu kém thích thể hiện.

Quan điểm nhận xét chúng tội phạm đầu tiên của lũ quỷ không hề tốt đẹp. Bọn quỷ chỉ xem chúng như những bị thịt ngoài kia, không, là những bị thịt ôi thiu, không hề ngon lành gì cả. 

Nhưng thật, nếu ăn những loài người mang những năng lực được xưng là 'kosei' kia thì loài quỷ bọn chúng có khi còn mạnh hơn nữa. 

Nhưng trước đó, lũ kia đang làm cái quái gì thế?

Lũ kia trong lời của chúng quỷ là bọn tội phạm. Chúng đưa tay lên như đầu hàng, nhưng, loài quỷ, đâu có hiểu ý đó là gì. Dù đã sống hàng ngàn năm đi chăng nữa thì chúng cũng đâu có tiếp xúc nhiều với con người.

"Ngươi là kẻ nào?"

"Trước đó thì vẫn nên ngồi xuống nói chuyện cái đã."

Hơi lạnh từ đâu đóng băng mặt sàn. Ngăn những kẻ kia duy chuyển. Muzan hừ lạnh một tiếng rồi cũng ngồi xuống cái sopha phía sau. Dáng ngồi rất chi là 'tổng tài'. 

"Nói. Các ngươi là ai?"

"Xin tự giới thiệu, ta là All For One. Còn đây là những tội phạm khét tiếng đấy."

Gã đàn ông phía sau màn ảnh quan sát nhất cử nhất động của Muzan. AFO thực đang cảnh giác. Kẻ mà gã đề phòng thực sự, không phải All Might, mà là gã đàn ông kia. 

"Thì?"

"Thì...?"

Bọn tội phạm lặp lại. Bọn chúng không hiểu ý hắn cho lắm.

"Nguyên do các ngươi tấn công bọn ta?"

"Ô~ Ra việc này. Trước hết, xin thứ lỗi vì đã động thủ với ngài."

AFO cúi đầu xin lỗi một cách đầy giả tạo. Gã cho rằng kẻ phía trước chỉ cần làm hắn hài lòng là được.

"Trước đó thì, ta thấy các ngài cũng không phải thuộc dạng minh bạch trong sạch gì khi ngài đã thẳng tay tiễn con chuột kia về suối vàng."

"Vào vấn đề."

Muzan nhíu mày khó chịu tỏ ý thiếu kiên nhẫn. Cho rằng gã trước mắt khá lắm điều. Thực muốn tiêu diệt tất cả cho lành.

"À... ngài không thích lòng vòng nhỉ? Điều ta muốn nói chính là..."

"Ngài có thể về phe tội phạm chúng tôi không?"

Câu đề nghị được thốt lên gọn ghẽ. Không khí xung quanh đột nhiên trầm hẳn. Chúng quỷ phía sau khẽ cau mày. Douma phe phẩy quạt che miệng, đôi mắt híp lại nhìn bọn kia. Kokushibo lục đục thanh kiếm biến dị bên hông không ngừng tỏ ý khó chịu. Như thế cũng đủ biết, nếu tham gia bọn chúng thì chúng có lợi chứ bọn quỷ chả có gì cả.

"Lợi ích của bọn ta khi tham gia~?"

Lần này là Douma nói. Hắn ta mong chờ điều gì ngon lành chút ít từ bọn tự xưng tội phạm này.

"Nếu ta không nhầm thì... các ngài có vẻ thích thịt người nhỉ? Được thôi, bọn ta sẽ cung cấp những tên con người ngon lành cho các ngài, và cả những yêu cầu mà các ngài đưa ra. Miễn sao... trong phạm vi ta thực hiện được."

Một lợi ích. Xem như có lợi đi. Và đó chưa phải tất cả những gì bọn chúng quỷ muốn. Nếu xét về thực lực lẫn sức mạnh thì bọn quỷ mạnh hơn tất cả bọn trước mặt cộng lại. Cho dù là dùng năng lực thì nó cũng có giới hạn, trong khi, bọn quỷ không hề có khái niệm giới hạn. Thứ duy nhất giết được bọn chúng, bọn tội phạm không hề biết, mà nếu có biết, thì cũng không thể làm gì được.

Vậy mới nói, kẻ phải trả đủ nợ khi vay mượn phải là chúng tội phạm. Mà tệ hơn nữa khi hợp tác với quỷ, loài không chút nhân tính, và cả, sẵn sàng phản bội lại con người.

Nhưng nếu trường hợp đó xảy ra thì đó cũng chỉ là trường hợp hiếm gặp.

"Một việc nữa. Cung cấp cho bọn ta chỗ ở tránh nắng vào ban ngày lẫn con người có năng lực mang tên gọi 'Kosei' kia."

___


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net