F o u r

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

phòng y tế

"cô jang cô ta thế nào rồi ?" -chính quốc

"có lẽ là bị trật chân cần nghỉ dưỡng vài ngày, vết thương ngoài da nên bôi thuốc cho mau lành tránh để lại sẹo, em đưa con bé về kí túc xá nghỉ ngơi đi" -cô jang

"xin phép cô" -chính quốc


.


trên đường về kí túc xá không biết anh điền kia đã thầm mắng em biết bao lần, nào là "đồ khó ưa" "con nhỏ láo toét" ,....... còn rất nhiều tên sáng tạo khác

.

kí túc xá nữ

"chí tú trả bạn về cho cậu tôi đi trước" -chính quốc

"này đợi đã !" -chí tú

"còn chuyện gì?" -chính quốc

"tiêu tiêu cậu định xử lí sao đây ?" -trân ni

"chưa biết không phải việc tôi" -chính quốc

"này! điền chính quốc cậu đừng ăn ngang nói ngược cậu không xử được cậu ta để chúng tôi xử" -lệ sa

"tuỳ các cậu muốn làm gì làm tôi không liên quan" -chính quốc

"nói gì đi nữa cậu vẫn nợ mẫn nhi lời xin lỗi, lần này nguyên nhân là do cậu nên tiêu tiêu mới cho người đánh hội đồng cậu ấy

nếu không dính phải cậu thì bây giờ mẫn nhi sẽ không bị lôi kéo tham gia các cuộc thi hoa khôi hay bị lôi kéo lên diễn đàn" -thái anh

"khi nào cô ấy tỉnh nhắn tin cho tôi, chào" -chính quốc

.

.

"âydza nãy có người bế con bé mẫn nhi tận tình quá ha chí mẫn" -tại hưởng

"đúng đúng, cảnh đẹp không quên chụp, xem này đẹp chứ" -chí mẫn

"cậu phác có nghề làm photographer lắm đấy nha" -tại hưởng

"tất nhiên phác chí mẫn mà, đi ăn tao khao mày trả tiền" -chí mẫn

"ủa thằng lùn này đâu ra vậy, tao đấm cho mày phát bây giờ" -tại hưởng

"xí định dụ mày khao mà... thôi đi ăn tiền chia đôi" -chí mẫn

"chốt đi thôi, nên ăn gì nhỉ?" -tại hưởng

"jajangmyeon hay bibimbap? gimbap hay tokbokki?" -chí mẫn

"jajangmyeon với tokkok được chứ ?" -tại hưởng

"duyệt gần đây ăn tokbokki nhiều quá ròi lần này chúng ta ăn tokkok đi" -chí mẫn

"đi ăn thôi !" -tại hưởng


.


học trường phác với tiền bối kim là đang cúp học đi ăn không rủ cậu điền kia ròi, lần này nhất định chỉ ăn chứ không dám đăng hình để cho chính quốc biết hai người này ăn mảnh

như thế là chết chắc với cái cơ bắp đồ sộ của điền chính quốc mất không nên lấy thân mình làm chuột bạch cho con thỏ béo đó được đâu nhất định là không

.

chiều kí túc xá nữ

"mẫn nhi mày tỉnh ròi, uống miếng nước cái đã" -lệ sa

"sao rồi đỡ hơn chưa?" -chí tú

"đỡ ròi còn điện thoại tao?" -mẫn nhi

"xin lỗi tao chỉ nhặt được cái sim của mày thôi còn lại nó nát rồi" -trân ni

"mẫn nhi ra ăn đi tao vừa nói làm thử bánh này nè" -thái anh

.

cốc cốc

"là ai sang giờ này thế ?" -chí tú vừa nói vừa chạy ra mở cửa

"chính quốc ?" -chí tú

"này cậu bé bé cái miệng lại muốn hại tôi chết sao, mẫn nhi đã tỉnh chưa?" -chính quốc

"vừa tỉnh" -chí tú

"cho tôi gặp mẫn nhi" -chính quốc

"anh tìm tôi ?" -mẫn nhi

"ra đây nói chuyện chút được chứ?"-chính quốc

"chờ chút" -mẫn nhi


.


buổi chiều ánh hoàng hôn thêm các cơn gió lướt nhẹ trên mái tóc điền chính quốc, nắng hoàng hôn rọi vào người anh, nhìn xem có phải anh là tạo hoá của ông trời ban tặng không?

rất đẹp ngóc nghiêng ấy không khỏi khiến khương mẫn nhi kia đờ đững vài giây, rồi cũng lấy lại thần thái ban đầu ra nói chuyện với tên họ điền kia

.

.


by: knhees

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net