𝐨𝐧𝐥𝐲

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

tạm biệt mọi người ở công ty, tôi quay về nhà trong tâm trạng mệt mỏi, lịch trình gần đây có thể coi là khá nặng khi mà sau concert công ty đã nhanh chóng xếp nhiều sự kiện cho tôi.

tôi vừa về từ hàn quốc sau một chuyến bay dài, tôi thật sự rất vinh hạnh khi được dự buổi công chiếu của một bộ phim lớn như vậy.

có lẽ tên tuổi của tôi đã có một vị trí nhất định trong ngành công nghiệp giải trí xứ sở chùa vàng, nhưng không phải tự nhiên nó lại có thể đi lên như vậy.

tôi gặp được anh như diều gặp được gió, hai cái tên gắn liền với nhau cùng đưa tên tuổi của nhau đi lên, đến tận bây giờ anh đã trở thành một người mà tôi cực kì trân trọng, yêu quí.

nhìn lên lịch chỉ còn cách vài ngày nữa sẽ đến sinh nhật của tôi, mọi phiền lo mệt mỏi của tôi như bị mang đi khi nghĩ đến cảnh mình sẽ có dịp giao lưu trao đổi nhận những món quá từ gia đình, bạn bè hay fan của mình.

đó chắc hẳn sẽ là một ngày vô cùng tuyệt vời, tôi thiết có nghĩ đến món quà mà anh sẽ tặng tôi vào lần sinh nhật tròn đôi mươi này, trong đầu anh, tôi hệt như một đứa trẻ xứng đáng được nuông chiều nhận nhiều tình yêu thương, thế nên anh nhường nhịn tôi tất thảy. đó là một điều vô cùng hạnh phúc

sau khi tắm rửa sạch sẽ và dùng bữa, tôi leo lên giường nằm lướt điện thoại thì thấy fan đã bày ra rất nhiều sự kiện để chào đón sinh nhật tôi. nếu được tôi muốn được tham gia hết tất cả nhưng điều đó là không thể nào rồi, trong fanclub của tôi có nhiều người tôi cũng chưa gặp nhưng họ yêu tôi rất nhiều vì thế tôi luôn cố gắng làm việc chăm chỉ để đáp lại tình yêu của họ.

xem điện thoại một hồi thì tôi cũng buồn ngủ, có lẽ một ngày làm việc năng suất đến đây là kết thúc rồi, phải nghỉ ngơi sớm mới được, nói là sớm vậy thôi chứ đồng hồ cũng đã điểm đến mười hai giờ, trên các trang thông báo ở ig các anh lớn đều đã chúc mọi người ngủ ngon, thôi thì mình cũng nên ngủ vậy.

sáng nay, tôi có lịch trình vào lúc tám giờ cùng với anh, bỗng nhiên hôm nay anh lại ngỏ lời sẽ đến đưa tôi đi làm mà thôi tôi cũng không nghĩ gì nhiều vì việc này xảy ra với chúng tôi khá thường xuyên, có khi tôi cũng sẽ đến rước anh đi làm.

trên đường đi anh cũng hỏi tôi một số điều về dự định trong ngày sinh nhật.

"em nghĩ khi xong sự kiện với fan xong, em có định làm gì nữa không?"

"em nghĩ là em sẽ đi ăn với gia đình và đi tăng hai với anh em bạn bè"-tôi cũng dàn ra một số kế hoạch trước cho ngày tuyệt vời ấy.

"vậy có tăng ba dành cho anh không?"-anh ấy lại dở giọng ghẹo tôi, tôi đã quá hiểu tính anh rồi, có thể coi anh là một người thừa năng lượng.

"anh lại bị sao vậy, nếu em có thể vượt qua tăng hai thì sẽ có tăng ba cho anh"-tôi cũng như mọi khi đáp lại mấy câu đùa nghịch của anh.

khoảng không lâu sau đó, chúng tôi đã đi đến công ty, chưa gì mà trước công ty đã bắt đầu treo những tấm áp phích lớn để chúc mừng sinh nhật tôi rồi, hôm nay đúng thật là thoải mái.

vào công ty, không hiểu sao anh lại kéo por jack ra một góc nói chuyện gì mà có vẻ thầm kín và bí mật lắm, bộ định méc là tôi giận anh nữa hay sao mà bỏ đi vậy.

khi trang điểm xong, chúng tôi được công ty đi chuyển đến chỗ diễn ra sự kiện, lúc đến thì fan đã tập trung rất đông rồi, để đạt được thành công như ngày hôm nay có lẽ tôi đã phải cố gắng rất nhiều còn có những người luôn sẵn lòng hỗ trợ tôi nữa.

trong sự kiện các fan luôn hỏi tôi đã chuẩn bị gì cho buổi sinh nhật và còn hỏi anh đã mua quà cho tôi chưa, anh thì cứ lắc đầu ra vẻ bí mật làm tôi tò mò quá.

"heyyy, p'pond đã mua quà cho em bé phuwin chưa?"

"bí mật nha nếu đến đó mình tặng, em ấy khoe thì các cậu sẽ biết"-anh ấy cười tỏ vẻ bí hiểm.

"anh ấy làm em thấy tò mò ghê"-tôi cũng vui vẻ đáp lại.

kết thúc sự kiện chúng tôi được xe chở về công ty, về tới công ty por jack đột nhiên kéo tôi đi ra một chỗ khác nói chuyện.

"phuwin con đeo nhẫn cỡ bao nhiêu?"-por jack cầm tay tôi lên xem để ước lượng.

"con cũng không chắc nữa nhưng khoảng cỡ **"-chính tôi thật ra cũng không biết chính xác được mình đeo nhẫn size bao nhiêu nữa.

"mà por hỏi con chi vậy, định mua quà sinh nhật cho con sao?"

"ừ thì nói trước mất hết bất ngờ, đợi đến đó con sẽ biết"-nói xong por liền bỏ đi ra chỗ khác, lạ thế sao ngày hôm nay ai cũng tỏ ra vẻ bí hiểm hết vậy ta.

kết thúc lịch trình như mọi ngày tôi lại quay về condo của mình, tắm rửa sau đó nghỉ ngơi, lên twitter thì tràn ngập hình ảnh của sự kiện sáng nay và nhiều lịch tổ chức event sinh nhật hơn được các fan truyền bá rộng rãi, chỉ bấy nhiêu đây thôi cũng đủ làm lòng tôi dâng tràn hạnh phúc rồi.

đang nằm mải mê lướt twitter, tôi thấy dunk đăng trên trang broadcast của mình về dự định mua quà sinh nhật cho tôi, tôi cũng liền vào rep bảo là "không cần gì quá giá trị đâu, tặng haruto cho em đi".

nói thật là tôi mê thằng nhóc đó lắm, lông của nó sờ vào thích lắm nhưng tôi thì lịch trình kín bưng lại ở một mình cho nên không thể nuôi thú cưng được.

vài phút sau dunk rep lại cho tôi "haruto là thứ giá trị của anh rồi đấy". anh ấy làm tôi ghen tị quá đi, tôi cũng muốn sống chung với gia đình như thế nữa.

màn đêm đã bao trùm hết xung quanh, có lẽ giờ này mọi người vẫn đang chìm vào giấc ngủ, tôi vẫn trằn trọc thức vì ngày mai mình có một buổi live đơn để thông báo với các fan sự kiện sinh nhật của mình, tôi tò mò từng món quà mà mọi người chuẩn bị cho tôi, sự tò mò của tôi nhiều nhất là p'pond, không biết năm nay ảnh sẽ chuẩn bị quà sinh nhật gì cho tôi nữa, sự háo hức cũng bị kiềm hãm lại bởi sự mệt mỏi của một ngày làm việc, thôi nghỉ ngơi vậy.

tôi đã có mặt tại địa điểm live thông báo sự kiện, đây chỉ là một bữa live qua các trang mạng xã hội không phải giao lưu trực tiếp với fan. hôm nay trò chuyện cùng với tôi là chị mc mà tôi đã có nhiều lần làm việc cùng nên cảm thấy bầu không khí thật là thoải mái.

trong buổi live tôi cũng chia sẻ rất nhiều điều về sự kiện sắp tới.

"nong phuwin có hỏi pond rằng năm nay anh ấy sẽ tặng em quà gì chưa?"-chị mc khéo léo đổi chủ đề sau khi tôi vừa thông báo xong địa điểm tổ chức sự kiện.

"dạ em chưa hỏi nhưng fan thì hỏi rất nhiều mà ảnh ra vẻ thần thần bí bí dữ lắm, kiểu như là muốn tạo bất ngờ cho em vậy đó nên em không hỏi nữa"-trên twitter các fan cũng hỏi rất nhiều về món quà mà anh định tặng tôi vào sinh nhật năm nay nhưng có vẻ ảnh không muốn tiết lộ trước thì phải.

"còn mọi người xung quanh thì sao?em đã nghe động tĩnh gì chưa?"

"mọi người xung quanh thì cũng bắt đầu nổ súng chuẩn bị rồi mọi người cũng hé hé cho em biết được tí xíu rồi mà nó chỉ dừng ở mức em sẽ được tặng thôi chứ chưa chắc là món nào"-chỉ còn ngày mai nữa thôi thì sẽ đến sinh nhật tôi rồi mọi tò mò nghi vấn của tôi sẽ được giải đáp.

"vậy là kiểu như mọi người đã tung hint rồi nhưng chỉ mỗi pond là vẫn im hơi lặng tiếng có khi nào món quà lần này giá trị lắm nè"-tôi cũng bật cười sau câu nói của chị mc.

"em cũng mong là vậy"

buổi live vẫn cứ thế diễn ra, ngày hôm nay sau buổi này tôi có lịch đến thực tập tại công ti nên tôi đã đến công ti ngay sau đó.

mọi người trong văn phòng đã đưa quà trước cho tôi vì sợ ngày mai tôi không có lịch thực tập nên sẽ không đến, thế là một ngày làm việc năng suất của tôi lại bắt đầu.

tối đó về tới nhà, tôi có nhắn tin hỏi p'pond cùng với joyladagang rằng có thể tham gia sự kiện sinh nhật của tôi không thì họ đều trả lời rằng ngày hôm đó đều bận lịch trình sẽ bù đắp cho tôi bằng một buổi đi chơi sau, ngay cả p'pond cũng vậy.

thôi thì đành vậy dù gì đây cũng là công việc của mọi người, đâu thể nào kêu họ hủy cả việc chỉ vì mình nhưng trong lòng tôi vẫn canh cánh nỗi buồn, thật sự là tối đó tôi ngủ không được.

thoáng một tí cũng đã đến ngày diễn ra sự kiện sinh nhật của tôi, từ sáng đã có rất nhiều quà được gửi về trụ sở công ti, trước cửa công ti tràn ngập hình ảnh của tôi mà công ti và các fan đã chuẩn bị, trong phòng ngồi makeup các chị nhân viên cũng thay nhau chúc mừng sinh nhật tôi. bây giờ trời cũng đã sâm sẩm tối khoảng sáu giờ chiều, các fan cũng đã tập trung ở nơi tổ chức sự kiện khá đông rồi.

đến giờ tôi cũng ra giao lưu với các fan, trời ơi nó còn đông hơn trong tưởng tượng của tôi nữa và tôi biết rằng không chỉ ở đây mà còn đang có rất nhiều fan đang dõi theo tôi nữa.

"mình muốn cảm ơn tất cả mọi người vì đã dành thời gian quý báu ra để đến dự sinh nhật của mình, không chỉ các bạn có mặt ở đây mà còn nhiều bạn fan khác đang cổ vũ mình, tình yêu của các bạn là thứ quà đặc biệt nhất của mình"-nói thật rằng bản thân tôi lúc này cũng không kiềm nổi được nước mắt nhưng không thể khóc được tôi phải nhịn xuống vậy, tôi còn phải trò chuyện với fan nữa.

"nè phuwin ơi, bộ năm nay pond không đến dự sinh nhật em được sao?"-một chị fan cất tiếng hỏi tôi.

"à hôm nay anh ấy bận rồi nhưng ảnh hứa sẽ bù cho em một buổi đi chơi"-nghĩ đến đây bỗng nhiên tôi thấy buồn một tí.

giao lưu với fan một hồi bỗng nhiên đèn trong hội trường tự nhiên vụt tắt, và tiếng hát happy birthday vang lên, đằng xa xa còn có ánh lửa nhỏ bập bùng, khi đèn sáng lại à thì ra là joyladagang đến bất ngờ.

"sao mấy người nói mấy người bận lịch trình?"-nhìn hết tất thảy thì bóng hình tôi mong mỏi nhất vẫn không xuất hiện chắc có lẽ anh ấy dính lịch trình thật.

"cái này là người ta chỉ đó, tụi tui học theo, tạo bất ngờ"-thằng anh em sinh đôi của tôi lên tiếng, tay nó cầm cái bánh kem sinh nhật hình con gấu trúc và cái nến trên bánh kem như bị đổi chỗ từ 20 thành 02.

"nè nè còn cái nến đó là sao vậy?"-nói thật là tôi chưa cảm động được một phút nữa.

"hú em bé phuwin của chúng ta tròn hai tuổi...í tròn hai mươi tuổi rồi"-thế là cả đám nháo nhào cả lên đẩy bánh kem tới phía của tôi. tôi cũng chắp tay lại cầu nguyện và thổi nến, đơn giản tôi ước mong rằng những người bạn này sẽ vẫn đồng hành cũng với tôi từ nay về sau.

ngọn nến tắt, buổi tiệc cứ thế mà diễn ra trong lòng tôi vẫn canh cánh nỗi buồn vì người trong mộng chờ của tôi vẫn đang bận, tôi phụ staff thu dọn quà rồi cùng hội anh em ra về.

"nè nè phuwin thằng pond đứng trước cổng đợi em đó"-hả cái gì? ảnh muốn đi chơi riêng trong ngày sinh nhật của tôi sao? nhìn vào màn hình điện thoại cũng đã gần mười giờ rồi.

tôi đi đến nơi chiếc xe quen thuộc đã từng nhiều lần đưa tôi đi làm, ngồi trong xe là anh ấy chỉ đơn giản là một bộ quần áo thoải mái.

"nè anh định đi tăng ba thật hay sao vậy?"-tôi ngồi vào xe, vui vẻ thắt dây an toàn.

"chỉ là muốn dành thời gian đi chơi riêng với em"-tôi lại nghĩ thầm trong đầu là ảnh bày trò gì nữa rồi.

"anh hôm nay sao vậy? học đâu ra mấy câu sến quá, dạo này đóng ngôn tình nhiều lắm à"-chiếc xe lăn bánh đi trong xe vẫn tràn đầy tiếng rộn rã trò chuyện của chúng tôi.

chiếc xe dừng lại trước một bờ sông khung cảnh có thể là coi là khá lãng mạn, tôi và anh bước xuống xe, ảnh bảo tôi ra ngoài đó trước đợi anh ấy.

bước ra chỗ gần dòng sông, nước trôi êm ả sau một ngày cuộn trào, không hiểu sao hôm nay trời lại nhiều sao đến thế, nó phản chiếu xuống mặt hồ lung linh như một sân khấu, đẹp đến vô ngần.

bỗng tiếng hát chúc mừng sinh nhật phát ra từ sau lưng tôi, là anh, trên tay đơn giản chỉ cầm một chiếc bánh kem nhỏ với những ngọn nến được cắm tỉ mỉ hình trái tim, đôi mi tôi đã rưng rưng nước mắt rồi.

tôi cười nhắm mắt lại, bắt đầu cầu nguyện, như bao người vẫn là cầu bình an sức khỏe cho gia đình, cho sự nghiệp, và cho cả người con trai trước mặt tôi nữa.

anh ấy bước vào cuộc sống của tôi năm tôi mười bảy và ba năm sau anh vẫn ở đây với tư cách là một người bạn, một người anh trai, một người đồng nghiệp và là một gia đình.

"trời ơi cảm động muốn rớt nước mắt rồi nè, anh làm em bất ngờ quá trời"-tôi đưa tay lên ngăn những giọt nước mắt chuẩn bị lăn dài trên má.

chiếc bánh kem được đặt xuống, chúng tôi ôm nhau, như trong never let me go, ôm nhau còn có thể xem như là một cách phục hồi tinh thần.

"cảm ơn vì đã đến bên em nhé, p'pond"-tôi chẳng biết nói gì ngoài lời cảm ơn nữa, cảm ơn vì đã bước đến đời tôi, cảm ơn vì những điều mà chúng tôi mang lại cho nhau, cảm ơn vì đã không giận dỗi, cảm ơn vì đã không bỏ nhau.

"anh cũng vậy, khoảng thời gian qua thật sự sẽ là một khoảng thời gian đẹp trước khi em bước qua tuổi hai mươi"-bỗng nhiên anh buông tôi ra, anh thò tay vào trong túi áo khoác lấy ra một chiếc hộp.

nhìn sơ qua kể cả trẻ con cũng biết anh định làm gì, thế rồi, chiếc hộp được mở ra, một chiếc nhẫn được thiết kế sang trọng với màu bạc sáng, trên thân nhẫn được khắc chữ wei yi là tên tiếng trung của tôi trong bộ phim never let me go.

"làm lố đến vậy rồi có định cầu hôn em luôn không?"-tôi cười rồi đưa tay ra cho anh đeo nhẫn vào, chiếc nhẫn vừa in với ngón áp út của tôi.

"anh đang làm nó đấy, thấy món quà sinh nhật năm nay thế nào?"-anh ngắm nghía sau khi đeo chiếc nhẫn lên tàu tôi.

"trên cả tuyệt vời, mà nè sao anh biết được cỡ ngón tay của em"-đúng là có một điều tôi vô cùng thắc mắc là tại sao anh biết được cỡ nhẫn của tôi.

"tại anh nắm tay em riết ấy mà"-đó cái thói giỡn nhây của anh lại xuất hiện rồi.

"đó lại giỡn nữa đó"

"à thì anh nhờ por jack hỏi giúp"-đến giờ tôi mới chực nhớ ra là por jack cũng có từng hỏi tôi về size nhẫn, sáng hôm ấy, anh kéo por đi cũng chỉ vì muốn nhờ hỏi chuyện này, lần này là tôi thật sự bất ngờ lắm rồi.

thời gian cứ thế trôi đi, chúng tôi ngồi cùng nhau nhìn dòng sông, tôi tựa đầu vào vai anh.

"cảm ơn anh nhiều lắm"

"em cảm ơn hai lần rồi đấy"

"không biết sao nhưng em chỉ muốn cảm ơn thôi, cảm ơn anh đã tiến vào cuộc đời em, là chỗ dựa của em, đừng rời đi nhé"-trải qua một khoảng thời gian cũng đủ lâu để chúng tôi trân trọng nhau hơn, yêu thương nhau hơn, cả hai vừa là bạn diễn vừa là hậu phương của nhau.

"anh cũng vậy, không phải tự nhiên mà phản ứng hoá học của chúng ta lại hợp nhỉ?"-tay anh đưa lên xoa đầu tôi-"trời định sẵn rồi".

"anh chính là món quà mà trời đã gửi xuống cho em đó"-đúng vậy, đối với tôi anh là món quà mà thượng đế đã mang đến cho tôi, là thứ mà chỉ độc nhất mình tôi có, là người mà tôi yêu.

"anh yêu em"-trái tim tôi hẫng mất đi một nhịp, đó là điều tôi mong ước bao lâu nay, không phải là một nhân vật, một diễn viên, một câu đùa, nó là lời từ trái tim.

"em cũng yêu anh"

"chúc em sinh nhật vui vẻ nhé"

𝓵𝓪𝓷𝓲𝓶𝓲𝓻𝓬


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net