mười lăm.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

hong jisoo đã đúng.

kim mingyu đúng là có ra ngoài, đúng là có tới phòng của câu lạc bộ nhảy để tìm kwon soonyoung để hỏi cho ra lẽ, nhưng mà trong ấy lại chẳng như mong đợi của cậu, vắng tanh, im ắng lạ thường. và làm kim mingyu chợt nhận ra một điều, cậu và anh trai họ kwon ấy chẳng là gì của nhau cả, để mà có quyền hỏi về những mối quan hệ đời tư của anh. đó cũng là lần đầu tiên trong từng ấy năm cuộc đời, cậu trò nhỏ gương mẫu của thầy cô quyết định trốn học một lần.

"shin hoseok, tới đón em mau. em thất tình rồi."

▪▪▪

gió sông hàn se se lành lạnh, shin hoseok thả phanh moto, dừng lại bên một tán cây có ghế đá.

"mày, nhảy xuống đi."

nói một câu ngầu như trái bầu. nhưng mà nhóc em lủi thủi nhảy xuống, phăm phăm ra ghế đá ngồi, gục đầu ngắm gấu áo, chả ừ hử đôi câu nào.

"gớm chưa, có phải lần đầu thất tình đâu ông tướng này."

shin hoseok vỗ vai em trai mình, nói một câu bông đùa cho bầu không khí bớt ngột ngạt, tiện hạ mông cái oạch xuống ghế đá. lạnh tê tái. quắn cả đít. thế mà ông tướng con vẫn ngồi ngon lành. tài thật.

"ai bảo anh không phải lần đầu..."

thằng bé vẫn ủ rũ. cái lá khô cuối mùa bị cơn gió đi ngang thả rơi lên mũi giày nó, vỡ tan một màu nâu khô cằn và cũ kĩ.

"...ĐÂY CHÍNH XÁC LÀ LẦN ĐẦU ĐẤY TRỜI ƠI!"

nó túm lấy cổ áo anh mà gào lên. rồi hai anh em nhìn nhau, phụt cười. chẳng biết là cười cái gì, có cái gì đáng để cười không.

"rồi, giờ thì kể anh nghe đầu đuôi câu chuyện xem nào."

mingyu nhớ được gì, biết được gì đều kể tuốt luốt. trừ việc anh họ kwon trong lòng nó đáng yêu cỡ nào, trân quý ra sao thôi. shin hoseok ngồi bên cạnh vẫn làm tốt vai trò của một người anh lớn, trầm lặng và kĩ lưỡng nghe câu chuyện rời rạc kì cục của em trai đáng ghét đang tuổi dậy thì của mình.

"khoan đã! son hyunwoo?"

một trọng điểm rơi xuống và đi lệch.

"phải, thầy biên đạo mới của câu lạc bộ nhảy của trường em-"

"không, ý anh là hyunwoo vốn là người yêu của minhyuk cơ mà? cái thằng trai tân bán cà phê đối diện nhà mình hay đùa mấy câu mặn mặn đó."

"sao em lại không biết vụ đó cơ chứ?"

"thì là vì mày chỉ suốt ngày úp mặt vào sách với lên insta sống ảo chứ có bao giờ để ý mấy chuyện như thế đâu..."

mingyu nghĩ rằng mình cần phải dm ngay cho soonyoung, trước khi anh quá lún sâu vào gã thầy giáo bắt cá bằng lưới ấy. ờ thì đương nhiên là cả sự phẫn nộ không thể tả, vì nó quyết định sẽ đánh nhau với gã để dành lấy kwon soonyoung cho cuộc sống tẻ nhạt và vô vị của nó.

anh như một vựa muối mặn mòi giữa biển, như ánh nắng chan hòa và bao la. và có mơ nó mới chịu dễ dàng buông tay anh như thế.

▪ ▪ ▪

[min9yu_k]

○ active
__________

anh ơi
anh còn đó không?
em muốn nói chuyện với anh
là về thầy son.

kwonshineee is typing...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net