[ONESHOT][NOMIN] YOU ARE MINE

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phòng học D/2313 - Đại học Dream.

Renggg!!!

"Này, hôm nay có tiết Tâm lý từ Giáo sư Lee đấy, cậu đã chuẩn bị bài chưa vậy, thầy ấy khó lắm!"

"Tất nhiên là rồi, haha, thầy giáo đẹp trai lại còn độc thân vậy tớ phải gây ấn tượng chứ! Đúng là tuổi trẻ tài cao, tớ nghe nói mới 30 thôi mà thầy Lee đã là Giáo sư rồi đấy, ngầu quá đi!!"

"Yah cái con nhỏ này mê trai thật đó! Mà thầy Lee đẹp trai, trầm tính vậy mà sao chưa có người yêu nhỉ? Nghe nói nhà thầy cũng giàu nữa, đúng là hình mẫu lý tưởng huhu."

"Tất nhiên, người làm chồng tương lai của tớ phải vậy chứ!" – Cô nàng hào hứng cười phá lên.

Cuộc hội thoại của hai cô sinh viên thành công làm rung động cả một hội trường khiến ai cũng phải chú ý. Có vẻ như Giáo sư Lee theo lời hai cô nàng là người vô cùng đẹp trai, tài giỏi y như mấy anh chàng trong fanfic mà giới trẻ ngày nay hay đọc thì phải.

Lee Jeno một thân tây trang vừa bước đến cửa hội trường tất nhiên nghe được đoạn hội thoại nhỏ này. Hắn chỉ nhẹ nhàng nở nụ cười đủ làm cho hai cô sinh viên kia điêu đứng trong vài giây rồi liếc mắt nhẹ đến một ví trí quen thuộc trong góc lớp.

"Chào các bạn! Tôi hi vọng hôm nay sẽ lại là một buổi học thành công. Buổi học này chúng ta sẽ nói về chủ đề Tình yêu và sự Ghen tuông trong mỗi con người. Tôi đã yêu cầu các bạn tìm hiểu trước rồi đúng chứ?"

"Dạ vâng!"

"Được, trước khi vào buổi học, tôi sẽ điểm danh như thường lệ."

"Lee Haechan?"

"Dạ có!"

"Park Jisung?"

"Có!"

"Na Jaemin?"

"..."

"Na Jaemin có ở đây không?"

" Dạ có thưa thầy!" – Cậu sinh viên có tên Na Jaemin xuất hiện trước cửa lớp với mái tóc màu đào trẻ trung và nụ cười tươi như thể cậu chẳng phải là người đến lớp muộn vậy.

Nhìn đến cậu sinh viên, vẻ mặt Lee Jeno trở nên trầm ngâm.

Trái với vẻ hối lỗi, có vẻ Na Jaemin khá thích thú với màn xuất hiện vừa rồi của mình. Đủ để chọc tức vị Giáo sư đạo mạo đang đứng trên bục giảng kia.

"Cậu Na, cậu có biết đây là lần thứ bao nhiêu trong tháng cậu đến lớp tôi muộn rồi không?" – Lee Jeno vẫn giữ nguyên sắc mặt trầm ngâm cùng tone giọng trầm đặc trưng khiến những sinh viên khác bắt đầu lạnh sống lưng.

Cả hội trường rộng lớn dường như bị một lớp băng bao phủ.

"Hmm... Thưa thầy, mới chỉ có 7 lần thôi ạ. Nhưng em có lý do chính đáng, tối qua em phải "cật lực" nghiên cứu trước bài thầy yêu cầu nên mới ngủ muộn chứ em cũng không muốn đâu."

Na Jaemin chính xác là cậu trai 22 xuân xanh phơi phới ham học thứ hai không ai thứ nhất. Từ khi yêu nhau, hai người họ đã tranh cãi về vấn đề lên lớp rất nhiều. Nhưng thường chỉ là Jaemin lải nhải vì sao Lee Jeno không thích cậu học các lớp có Giáo sư là nam. Kết thúc lúc nào cũng là Lee Jeno đè cậu xuống làm đến nỗi ngày hôm sau hai chân nhũn ra, đi không nổi. Đỉnh điểm có một lần hắn làm cậu quá thô bạo nên trễ mất buổi học Triết của thầy Park khiến cho Jaemin nổi giận với hắn nguyên một tháng không thèm nói chuyện, đã vậy còn cấm cửa bắt hắn ăn chay. Từ đó Lee Jeno biết sợ, trước mặt cậu tỏ ra không quan tâm, dung túng cho cậu muốn đăng kí lớp ai thì đăng, hắn chẳng quản nữa. Nhưng trong lòng Lee Jeno thực ra vẫn rất bực bội, bứt rứt. Na Jaemin xinh đẹp như vậy, hắn muốn cậu phải ở trong tầm mắt của hắn mà thôi, dù là ở trường hay ở nhà.

Nghe vậy, hàng lông mày Giáo sư Lee giãn ra một chút, hắn hạ giọng.

"Thôi được rồi, cậu có thể về chỗ. Vì sắp thi cuối kì nên tôi sẽ bỏ qua cho cậu lần này."

"Cảm ơi Giáo sư, sau giờ học em sẽ tự đến phòng thầy để chịu phạt. Thầy không cần lo đâu."

Đi kèm với câu nói đó là một cái liếm môi lén lút đến từ vị trí cậu sinh viên kia, một tia bất ngờ thoáng qua đôi mắt anh đào của Lee Jeno, nhưng cũng rất nhhắn biến mất. Hắn biết rõ bé con của hắn lại định giở trò gì.

Trở lại với vẻ đạo mạo của một Giáo sư, hắn bắt đầu bài giảng của mình.

"Các bạn thân mến, Ghen là một trong những cảm xúc trẻ con và thô lỗ nhất mà một người có thể cảm nhận được. Nó bắt nguồn từ nỗi sợ sẽ mất đi một ai đó, ghen khá giống với sự tức giận. Nó bắt đầu từ khi ta còn nhỏ, ví dụ như khi đứa trẻ thấy mẹ mình dỗ dành một đứa trẻ khác, nó nổi giận, bắt đầu ném đồ đạc và mút ngón tay cái. Đó là một hiện tượng lũy thoái, kể cả người lớn, đặc biệt là những người có lòng tự trọng rất là cao sẽ biểu hiện như vậy khi yêu."

Trong khi vị Giáo sư họ Lee kia đang thao thao bất diệt bài giảng về sự ghen tuông trong tâm lý thì dưới này, cậu sinh viên năm hai khoa Tâm lý học Na Jaemin lại đang vô cùng khốn đốn.

"Chết tiệt, mình đau lưng quá, đằng sau cũng đau nữa. Tên Lee Jeno này đúng là cầm thú, mình đã bảo hôm nay mình phải lên lớp sớm rồi mà tối qua hắn còn làm mình đến tận sáng."

"Sao tối qua cùng vận động mạnh mà bây giờ hắn ta lại có thể bình thường còn mình thì không?? Quá bất công, lần tới mình nhất định phải nằm trên!"

"Vì sợ sẽ mất người mà mình yêu, họ bắt đầu hành động như trẻ con. Thô lỗ và thể hiện sự ghen tuông. Trong tất cả sự ghen tuông đó thì tất cả đều là không tốt đối với người yêu khác phái của chính bản thân mình."

"Thưa Giáo sư, vậy thầy đã bao giờ ghen chưa? Em thấy thầy không giống kiểu người sẽ ghen tuông đâu, có đúng không thầy?" – Một trong hai cô gái sôi nổi đầu giờ giơ tay hỏi Lee Jeno câu hỏi đó làm hắn có chút ngạc nhiên.

Hắn chỉ nở nụ cười nhẹ, bằng chất giọng trầm đặc trưng, hắn từ tốn.

"Như tôi đã nói ghen tuông rất trẻ con và thô lỗ, nó chỉ dành cho những người bất an và có lòng tự trọng rất cao. Tôi chưa từng có cảm giác đó!"

" Ồ... wow!" – Cả hội trường dường như ai cũng bất ngờ với câu trả lời của vị Giáo sư trẻ tuổi, trừ Na Jaemin.

"Gì chứ? Ghen là trẻ con? Hắn ta không biết ghen? Đúng là nực cười, chả phải vì cái sự ghen tuông với mấy ông thầy khác mà cái tên Lee Jeno đó hành mình muốn chết đi sống lại mấy đêm liền hả? Đúng là đồ giả dốiiii!"

Tất nhiên đó chỉ là những suy nghĩ của Na Jaemin thôi. Vì chẳng ai biết cậu và vị Giáo sư Lee kia đã yêu nhau từ khi cậu vừa vào năm nhất. Mà kể ra cũng thật kì lạ, hai con người dường như chẳng có mối quan hệ mật thiết nào. Lại có thể va vào nhau và quen nhau đến tận bây giờ, phải chăng đó chính là Định mệnh trong tình yêu mà Na Jaemin đã từng được nghe loáng thoáng cô Kim giảng ở một buổi học nào đó.

"Em nghĩ Giáo sư không ghen là vì thầy vẫn còn đang độc thân đúng không ạ?" – Chẳng hiểu động lực nào khiến một trong hai cô sinh viên còn lại hỏi Lee Jeno câu hỏi khó xử này.

Na Jaemin nghe vậy có hơi chột dạ, nhưng phần nào trong lòng cậu lại mong chờ câu trả lời từ người mà cậu yêu dù cậu chẳng chắc chắn bất cứ điều gì.

"Không phải, đó là vì tôi tôn trọng người mà tôi chọn là người sẽ ở bên tôi, cùng tôi chung sống. Tôi tin tưởng họ và tôi chắc chắn rằng họ sẽ không bao giờ phản bội tôi."

Lee Jeno điềm tĩnh trả lời, trên mặt thoáng chút nét cười nhẹ. Đối với câu trả lời như vậy, sẽ chẳng ai dám khẳng định hắn đã có người trong tim hay chưa. Còn bản thân Lee Jeno, hắn sẽ không bao giờ cho bất kì ai biết về bé cưng của hắn, để cậu sẽ mãi là của hắn, một mình hắn mà thôi.

"Gì chứ? Trả lời như vậy là phủ nhận hay khẳng định vậy? Mẹ kiếp, còn nụ cười đó là sao? Hắn ta đi dạy mà lại quyến rũ như vậy, không lẽ định hớp hồn các em sinh viên nữ hả!"

Trái với thái độ điềm nhiên của Lee Jeno, Na Jaemin có vẻ bồn chồn hơn. Có lẽ khoảng cách 10 tuổi giữa hai người bọn họ đã tạo nên cách ứng xử đối lập nhau như vậy. Nhưng trên đời, hai thứ trái dấu nhau lại hút lấy nhau, định mệnh đã sắp đặt cho hai người họ gặp gỡ vào một chiều xuân đầy nắng. Một Lee Jeno 30 tuổi mặc trên mình bộ tây trang nghiêm túc lại va phải vào cậu sinh viên năm nhất thanh tú, trắng trẻo. Điều khiến Lee Jeno bất ngờ không phải là việc cậu sinh viên ấy có xin lỗi hay không, mà chính là nụ cười và ánh mắt xinh đẹp như hoa đào mùa xuân đã khiến hắn rung động từ cái nhìn đầu tiên. Vậy đó mà hai người bọn họ đã dây dưa với nhau cũng được hai năm có lẻ rồi.

"Giờ học hôm nay đến đây là kết thúc, cảm ơn các bạn đã hợp tác để chúng ta có được buổi học thành công như hôm nay. Các bạn tiếp tục nghiên cứu chủ đề này, hôm sau tôi sẽ tiếp tục bài giảng."

"Có ai có thắc mắc gì không? Nếu không thì chúng ta nghỉ. Cảm ơn các bạn!"

Cả hội trường đông đúc chớp mắt chỉ còn loáng thoáng vài người. Xoa hai thái dương mệt mỏi, có vẻ vài hiệp đêm qua đã phát huy tác dụng, với một người khỏe mạnh như hắn mà còn thấy khá mệt, không biết bé cưng của hắn lấy sức đâu mà hôm nay đi học được.

Hắn đưa mắt đến góc lớp quen thuộc nhưng chỗ đó đã sớm không còn hình bóng của người đó nữa.

Quyết định lên phòng riêng làm cho xong giáo án để dành thời gian tối nay ở bên người yêu đã khiến thân hắn yên vị trên ghế ngồi bàn làm việc.

Cốc, cốc, cốc.

"Giáo sư... Em vào nhé!"

Thì ra là chú thỏ nhỏ của hắn.

"Em vào đi, sao giờ này em còn chưa về? Hay bài hôm nay có chỗ em chưa hiểu?"

Nhìn người đàn ông đạo mạo trước mặt, trong lòng Na Jaemin thầm chửi thề vài tiếng, hắn ta quả thực, rất đẹp trai!

"Em... Em tới để chịu phạt vì đã đi trễ nhiều lần."

Tới lúc này, Lee Jeno mới à lên một tiếng, quả thực hắn đã quên mất điều này cùng với cái liếm môi sáng nay mà người yêu nhỏ ném cho hắn.

"Lại đây!"

Na Jaemin bỗng chốc giật mình khi nghe hắn gọi. Dù bọn họ đã ở bên nhau như vậy nhưng cậu vẫn nhạy cảm mỗi khi hắn dùng chất giọng trầm ấm đó để gọi cậu.

Nhẹ nhàng tiến đến, hắn kéo cậu ngồi lên đùi mình. Bé cưng của hắn thật xinh đẹp, đôi mắt và cả đôi môi mềm đó nữa. Lúc nào cũng làm hắn không thể ngừng nổi thú trêu chọc cậu. Chào mừng cậu bằng một nụ hôn cuồng nhiệt. Lee Jeno vòng tay ôm chặt lấy eo Jaemin, đỡ cằm cậu thô bạo mút đôi môi cánh hoa. Thanh âm hắn trầm khàn từ tính, mang theo ý cười nói.

"Phạt em thì cũng dễ thôi, nhưng nếu làm vậy thì tôi sẽ đau lòng lắm. Tối qua tôi cũng làm hơi mạnh, tôi sẽ xí xóa cho em lần này. Tuy nhiên, phạm quy thì cũng cần răn đe chứ nhỉ? Làm điều mà em giỏi nhất đi bé cưng!"

Vừa dứt khỏi nụ hôn dài của hắn, Jaemin có chút thẫn thờ. Trước mặt hắn bây giờ chính là một tuyệt sắc, người yêu hắn với khuôn mặt đỏ bừng, đôi môi hắn đào bị hắn cắn đến đỏ ửng sưng lên. Áo sơ mi cũng không còn nguyên vẹn mà xộc xệch, quen nhau nhiều năm như vậy nhưng khi nhìn thấy bé cưng của hắn thế này. Lee Jeno vẫn không thể kiềm được mà vô thức cứng lên.

Jaemin bị hắn thô bạo hôn liếm cũng nhịn không được mà ngọ nguậy, dư âm từ tối qua làm cho cậu cũng ngứa ngáy thân thể, liên tục cọ xát mạnh bạo lên người hắn. Hắn siết chặt lấy cậu, thân dưới nhanh chóng có cảm giác, đẩy hông lên chọc vào cậu.

Sau màn khiêu khích mập mờ đó, cậu ngửa cổ hít mạnh, quỳ xuống sàn, hai tay run rẩy cố gắng cởi thắt lưng hắn ra.

"Em... Em muốn thầy... Muốn Giáo sư đâm em!"

Lee Jeno bật cười, cũng một thời gian rồi hắn không được thấy người yêu nhỏ chủ động dù bọn họ làm thường xuyên nên cũng nhanh chóng hợp tác với cậu, cởi quần tây mắc tiền xuống, tính khí hung tợn đứng thẳng bật ra.

"Mới tối qua tôi đút no em, vậy mà giờ em đã nhớ rồi à?"

Cậu mê muội nhìn cự vật của hắn bật ra, cúi đầu cầm lấy nó cọ nhẹ lên má mình.

" Phải, vậy nên chẳng phải anh nên dùng nó phạt em hay sao?"

Nghe được những lời tình tứ của người yêu, Jeno nhịn không nổi khàn giọng chửi thề một tiếng, cánh tay gân guốc nắm lấy cần cổ trắng nõn, kéo cậu lại gần tính khí đang cương cứng của mình. Jaemin lập tức dùng hai tay mềm mại nắm lấy vật nam tính mới đêm qua làm cậu gào khóc đến khàn giọng xin tha, mơn trớn hít sâu rồi thở ra, đột ngột ngậm quy đầu đỏ tía vào miệng mút mạnh một cái.

"Mẹ kiếp" – Hắn chửi thề, ấn đầu cậu sâu hơn.

Jaemin bị hắn gợi hứng, lẳng lơ lắc nhẹ cái mông cong mẩy trong lớp quần vải mềm mại, chống hai tay bên hông hắn, bắt đầu hóp má mút lên xuống khẩu giao cho hắn. Dịch vị không nuốt kịp tuôn cả ra ngoài, làm cho cự vật kia ướt đẫm, cậu cũng không tha cho hai khối cầu thịt bên dưới, chiếc lưỡi điêu luyện liếm không sót chỗ nào.

"Giáo sư, anh thích chứ, Jaeminie biết lỗi rồi."

" Thích, thích lắm!"

Nói rồi Jeno giữ lấy đầu Jaemin, đẩy hông mạnh hơn ra vào khoang miệng nhỏ nhắn như đang làm động tác giao hợp. Jaemin được khen ngợi, vô cùng thích thú giở hết kỹ thuật ra phục vụ hắn. Ngửi được mùi hương đàn ông nam tính quen thuộc quanh quẩn bên mũi, cậu có chút điên cuồng co bóp cổ họng, chiếc lưỡi mềm mại càng ra sức đảo xoắn từ gốc đến ngọn dương vật người yêu, ép chặt lấy cự vật to lớn của hắn mà phía sau cậu đã mấp máy tuôn ra dâm dịch ướt đẫm từ bao giờ rồi. Jaemin nhịn không được, miệng vẫn ngậm cự vật nóng rẫy, tay thì lần mò ra phía sau tự mình duỗi vào trong đâm chọc hậu huyệt.

Lee Jeno phát hiện ra hành động của người yêu nhỏ, dáng vẻ động tình của cục cưng khiến hắn hít thở không thông. Hắn nắm lấy eo cậu xoa nắn, ép cậu ưỡn cong cơ thể, cánh mông vểnh lên rồi kéo cậu lại gần hơn, vừa thúc mạnh hông đâm vào miệng cậu vừa với tay vào ngăn tủ bí mật mở bằng vân tay, lấy ra một cây roi da đen bóng.

Chết tiệt, hắn chính là muốn chơi với cậu!

Jeno với tới cánh mông cậu nắn bóp rồi vung roi đánh mạnh lên đó. Bàn tay to lớn vuốt ve đầu vú cậu rồi nhéo mạnh. Jaemin giật mình nhưng quen nhau đủ lâu khiến cậu hiểu hắn muốn gì. Cái miệng nhỏ vẫn không ngừng mút mát, ngón tay cậu vẫn tiếp tục đâm sâu, chạm vào vật gì đó lành lạnh khiến cậu rùng mình.

Thì ra hôm nay cậu đã đặt đồ chơi vào hậu huyệt rồi đến lớp, mới có hai năm nhưng cậu thật sự đã bị vị Giáo sư này dạy hư rồi!

Jaemin nhíu mày, hít thở sâu, suýt thì bị hắn đút nghẹn.

Cậu bày ra tư thế dâm đãng nhất, trong miệng vẫn còn bị cự vật nóng rẫy to lớn ra ra vào vào, ngước đôi mắt ướt át nhìn hắn, đầu lưỡi cũng đảo quanh khe cắt mẫn cảm, cái mông không ngừng lắc lư, hậu huyệt đói khát chảy ra dâm dịch trong suốt, cái thứ đồ chơi kia vô tình chạm vào tuyến tiền liệt khiến Jaemin rùng mình thỏa mãn.

Jeno nâng cằm cậu lên, đẩy hông thúc vào miệng cậu, cảm nhận thật chân thực khoang miệng ẩm ướt ngậm lấy hắn.

" Bé ngoan, để tôi ra trong miệng em!"

Cậu ngoan ngoãn há miệng, ngẩng đầu nhìn hắn, giống như sủng vật chờ chủ nhân cho ăn, hai mắt cũng ươn ướt lấp lánh, hai cánh môi mềm mại hôn lên hai hòn thịt căng đầy. Jeno dùng ngón cái miết lên khóe miệng cậu đang tràn ra dịch vị, thân dưới dùng sức không khác gì dùng với hậu huyệt của cậu, thúc mạnh đẩy nhhắn tốc độ trong miệng cậu.

Tiếng thở dốc cùng tiếng gầm nhẹ phát ra từ cổ họng khiến cho căn phòng làm việc trở nên nóng hơn bao giờ hết.

Hắn siết lấy cậu, cắn môi đẩy hông co giật vài cái rồi bắn tinh dịch tràn vào miệng cậu. Vì lượng tinh quá nhiều, vương cả lên khuôn mặt trắng nõn, non nớt của cậu. Dù cho cậu có trưởng thành thêm vài tuổi, thì vẫn chỉ giống một vật nhỏ của hắn mà thôi.

Jaemin có vẻ thoải mãn, cậu thở dốc, đầu lưỡi vô thức vươn ra liếm liếm tinh dịch bên khoé miệng.

"Vị không tệ"

Jeno rút tính khí cương cứng ra khỏi miệng Jaemin, ôm cậu đứng lên, đặt cậu ngồi lên bàn làm việc, điên cuồng ngậm lấy cánh môi sưng đỏ của cậu hôn mút. Jaemin cũng mất bình tĩnh vòng tay ôm chặt lấy cổ hắn, vươn đầu lưỡi ra ngoài cùng hắn triền miên, dịch vị không kịp nuốt xuống cũng chảy dọc khoé miệng.

Ba ngón tay thô ráp nhẹ nhàng lần tới hậu huyệt đâm vào, lúc này hắn mới phát hiện ra thứ đồ chơi nằm bên trong. Na Jaemin ngượng đỏ mặt lan xuống cả cổ, rúc vào cổ hắn hòng trốn. Rút món đồ chơi ướt đẫm đó ra khiến Jaemin hụt hẫng mất vài nhịp vì nơi đó đã quen với việc có dị vật rồi.

Hắn ôm cậu siết chặt, tách hai chân trắng nõn, chầm chậm đẩy tính khí vào hậu huyệt đã ướt dâm dịch rồi dùng sức đẩy hông thúc lên, cơ thể cậu liên tục xóc nảy trên bàn làm việc.

Hắn nắm lấy eo cậu nắn bóp làn da mềm mại, bàn tay thô lớn hạ xuống cánh mông cậu vài phát đánh đau điếng. Hai người điên cuồng đưa đẩy khiến giấy tờ trên bàn rơi xuống. Mà trong cái giờ phút kịch liệt này thì tâm trí Lee Jeno còn quan tâm gì những thứ khác ngoài bé cưng của hắn đang dâm đãng rên rỉ trước mắt chứ.

"Sao hả, em thấy hình phạt này được chứ bé cưng?"

"Ưm – Aaa, em... Em thích lắm, cảm giác lạ quá!"

Dù chỉ mới tối qua thôi hai người họ đã cuồng nhiệt đến sáng, mà Na Jaemin vừa rồi trong tiết học than đau lưng oán trách vị Giáo sư của mình thì giờ đây hai người lại dính với nhau, không hề ngại ngùng trên bàn làm việc mà hành sự. Không gian phòng làm việc không quá lớn, rất nhanh nhiệt độ đã tăng lên nhờ hành động ra vào điên cuồng của hai người bọn họ.

"Nói xem, giữa tôi và cái thứ đồ chơi kia ai làm em sướng hơn?"

Hắn vừa hỏi vừa dùng sức xỏ xuyên cậu. Jaemin thở dốc, cái mông trắng nõn đầy đặn không ngừng đánh trên bắp đùi hắn, khó khăn lắm mới có thể lên tiếng.

"Ah – Tất nhiên... là cái kia rồi, anh không bằng một góc... Ưm – ''

Jeno tức giận trừng mắt, ôm cậu xoay ngược lại, đè ép cậu vào cạnh bàn đồng thời bóp mạnh tách hai cánh mông làm cho hậu huyệt căng ra mở rộng. Hắn dùng sức thô bạo đâm chọc bằng cơn cuồng phong tức giận.

"Em dám!?"

"Ahh – anh !!"

Cậu kinh hãi kêu lên, hậu huyệt bị đâm chọc xỏ xuyên đến tê nhức khiến cậu khẽ nức nở, phân thân nhịn không được khoái cảm quá mức kích thích, co giật rồi bắn ra vài tia tinh dịch trắng đục lên mặt bàn. Cậu run rẩy, thở dốc nhắm mắt lại định tận hưởng thế nhưng Jeno không dễ dàng tha cho cậu như vậy, hắn nắm lấy cằm cậu bóp mạnh.

"Nói đi!— Sao em dám?!"

Chưa đợi Jaemin kịp trả lời, hắn đã nâng eo cậu siết chặt, từng cú thúc thô bạo và điên cuồng khiến người cậu liên tục xốc lên, bàn tay bé nhỏ cũng không kịp nắm lấy bất cứ thứ gì. Cơ thể cứ thế giật nảy lên vì sự xâm phạm điên cuồng đến thô bạo của hắn. Hai chân cậu như mất cảm giác, đứng cũng không vững, thân dưới đưa đẩy theo từng đợt thúc mạnh.

"Ưm... Nhẹ, nhẹ một chút!! Em không chịu nổi nữa!"

Tiếng rên rỉ của cậu cũng trở nên đứt quãng trước sự điên cuồng của hắn, nhỏ giọng nức nở, cái mông cũng kẹp chặt lấy cự vật tím đỏ đầy gân, tham lam ngậm nó vào.

Gì mà Giáo sư không biết ghen chứ, chẳng phải bây giờ người đàn ông này đang ghen với một món đồ chơi mà điên cuồng làm cậu hay sao!

Jeno trừng mắt, điên cuồng thúc càng thô bạo. Tính khí cương lên trướng lớn dữ tợn đâm sâu vào tận cùng, xâm phạm cuồng bạo khiến cho cửa huyệt vốn từ cuộc vui đêm qua đã mềm nhũn nay càng mềm hơn, dâm dịch liên tục bị ép chảy ra ròng ròng.

Không có ý định buông tha cho cái mông xinh đẹp của cậu. Nói đoạn ôm cậu xoay lại, ép cậu quỳ trên ghế da, nắm lấy cổ tay cậu siết lại như gọng kìm, bẻ về sau buộc chặt bằng cà vạt. Tư thế chới với như ép cậu chịu cực hình, từ phía sau áp sát, trên tay hắn đã cầm roi da từ khi nào, đẩy hông thúc mạnh một cái là một lần roi da quất lên đầu vú sưng đỏ vốn đã rất nhạy cảm của Jaemin. Xâm phạm chưa từng nhẹ nhàng lại mà chỉ càng lúc càng thô bạo.

Giống như bị nghiền nát từ cả hai phía, cậu nức nở, toàn thân ửng đỏ, khuôn mặt cũng ướt đẫm nước mắt nhưng có vẻ hắn chẳng mấy quan tâm. Cánh mông cậu cũng đỏ bừng lên, da thịt không ngừng rung động.

"Aaa... Không ổn rồi, chơi chết em mất, dừng lạiii!"

Hắn kéo cậu quay đầu lại, ngậm lấy môi cậu hôn sâu, hung bạo hôn mút rồi ôm cậu khảm sâu vào ngực, tấm lưng gầy nhỏ của cậu dựa sát vào ngực hắn. Thân dưới dính liền như một, hậu huyệt dâm đãng của cậu cảm nhận chân thực từng cú đâm chọc thô bạo của hắn bên trong. Từng đợt từng đợt thúc vào như muốn làm chết cậu thật.

Jaemin rên cũng không rên được nữa, chỉ ư ư nhỏ trong cổ họng.

Bỗng nhiên phân thân co giật vài cái, cả người cậu cũng cứng lại, vách tràng bóp mạnh, Jaemin thoải mái kêu lên, rùng mình bắn ra lần thứ hai. Cũng may trường đại học bây giờ không còn ai ngoài căn phòng làm việc của Giáo sư Lee vẫn sáng đèn. Nếu không chắc ai đi ngang nghe được những âm thanh này thì cũng

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net