33 - 🔞

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


sự cố [3]

PHẦN BA - HẾT!

----------

Cho tới một ngày nào đó, Kim Taehyung có việc đột xuất nhất nên cần phải rời nhà để lên công ty giải quyết một số việc quan trọng, hắn tranh thủ đi từ lúc sáng khi JungKook còn say giấc nồng, trước khi đi Kim Taehyung còn viết lại một tờ giấy note rằng hôm nay hắn sẽ cố gắng về sớm với em, nhưng hình như là Jeon JungKook không để ý, thành ra em chẳng biết gì.

Jeon JungKook nằm trên giường ăn điểm tâm sáng, em cầm điện thoại lướt lướt đọc mấy bài liên quan về việc khi mang thai có được làm tình không, rồi làm thì có ảnh hưởng gì đến con nhỏ hay không và kết quả là không, nhưng để tránh có rủi ro thì mấy người đó vẫn cảnh báo là không nên làm.

Lúc này JungKook lôi ở đâu ra một cây sextoy dạng viên bi trong tủ ra, cái này lâu lắm rồi em không đụng tới nên giờ trong lòng em có chút bất an và sợ hãi. Jeon JungKook đánh bạo đem theo món đồ vật đi sang một phòng khác, em nằm trên giường, tay khẽ vén đầm bầu lên cao một chút để lộ ra vùng bụng to, nói là to nhưng cũng không phải là to giống như mấy bà mẹ khi mang thai đâu. JungKook cẩn thận tuột cái quần nhỏ xuống đến lưng chừng ngang mắt cá chân, sau đó em nằm ngang lại xoay lưng về phía cái gương to được đặt ở góc phòng, tay run run lần mò đến miệng huyệt vì lâu rồi không làm mà giờ đây đang rất chặt hẹp.

Một tay em ôm lấy bụng bầu, mấy ngón tay thon dài của tay còn lại khẽ đâm sâu vào bên trong miệng huyệt, JungKook cắn môi dưới, chậm rãi đâm rút cho đến khi bản thân không kìm nén được mà rên lên thành những âm tiếng khe khẽ, nhưng vốn dĩ những kiểu này không thể thỏa mãn em, vì Jeon JungKook là một người có nhu cầu tình dục rất cao. Em cầm lấy cây sextoy dạng viên bi cẩn thận nhét vào bên trong, em rút ra rồi đâm vào, những viên bi sắt lạnh giá không ngừng chen vào bên trong ma sát với các mép thịt non nóng hổi, trong giây láy cây sextoy đã hoàn toàn xâm chiếm toàn bộ bên trong khiến em không kiểm soát mà bất giác la lên thành tiếng.

Mấy cái này thì có là gì so với gậy thịt to lớn của Kim Taehyung chứ? cho nên ở mức độ này thì cái miệng huyệt dâm đãng này vẫn chưa được thỏa mãn đủ, độ sướng cũng có hạn không quá lâu.

- Hưm~~ ah.... Taehyung~~... ư.

Jeon JungKook nhanh chóng đâm rút ra vào, chọc chọc vào điểm sướng, một tay đưa lên tự xoa nắn hai điểm nhũ hoa mẫn cảm. Cho đến khi động huyệt bị khuấy đảo đến chảy nước dâm dầm dề, mấy ngón tay theo khe mông mà quẹt một ít nước dâm đưa lên dương vật nhỏ mà sóc lọ.

Buổi chiều hôm đó Kim Taehyung về nhà, vừa bước vào trong miệng liền hỏi người làm Jeon JungKook đâu rồi, đã ăn uống gì chưa.

- Cậu chủ sáng giờ chỉ mới uống mỗi sữa và ăn trái cây thôi ạ.

- Thế em ấy đâu?

- Dạ, cậu chủ ở trên phòng ạ. Chúng tôi chẳng biết cậu ấy làm gì ở trỏng mà căn dặn không cho phép một ai lén phén đến gần.

Kim Taehyung ừm ừ vài cái rồi đưa túi và áo vest cho người làm sau đó đi vào thang máy để di chuyển đến phòng ngủ của cả hai, nhưng lạ thây khi bên trong không có JungKook, mà điện thoại của em ở đây. Hắn khó hiểu, đứng chống hông suy nghĩ một lúc thì quyết định đến từng căn phòng một để kiếm em.

Đứng trước một căn phòng vốn dĩ không có người, hắn có thể ngửi được mùi Phoremone nóng bỏng của em, hai mắt Kim Taehyung mở to, tay hắn run run đặt lên tay nắm cửa chậm rãi vặn một cái. Hắn núp bên khe cửa nhìn vào bên trong, đập vào mắt hắn là cái gương đang phản chiếu hình ảnh của em, đại não của hắn dường như nổ tung khi thấy Jeon JungKook đang nằm trên giường tay cầm một cây sextoy tự sướng. Thân thể hắn đương nhiên phải có phản ứng khi thấy cảnh tượng đỏ mặt này, trái tim hắn nhất thời đập loạn đến điên cuồng bởi tiếng rên đáng yêu của em.

- Ư~~ ha..... ah.... ưm Taehyung~~....tuyệt quá....

Không thể đứng ở đây mãi được, Kim Taehyung hít thở sâu rồi tông cửa đi vào khiến mọi hành động của em ngưng lại trong giây lát. Jeon JungKook vừa ngại vừa lo khi thấy hắn đang đứng ngay dưới chân giường nhìn mình bằng ánh mắt đằng đằng sát khí, hạ thân bên dưới còn đang cương lên sau lớp quần âu. Ánh sáng ấm áp từ bên ngoài chiếu lên thân thể nuột nà mê người của em, Kim Taehyung nuốt ực một ngụm nước miếng , hắn cố gắng khống chế ngọn lửa dục vọng trong người mà chậm rãi leo lên giường đè lên người em.

- C--chú về khi nào.... vậy?

- Chuyện đó không quan trọng!! cái đứa ngốc này, em có biết bản thân đang làm gì không vậy hả?!!

- Em thật là---

Kim Taehyung dù muốn nổi giận, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt tròn xoe ủy khuất lấp lánh đang nhìn mình, vẻ mặt lộ ra biểu hiện sợ hãi, lửa giận lại không bộc phát chẳng nỗi nữa, chỉ có thể áp xuống, hằn học nói.

- Chú đã nói em bao nhiêu lần rồi, em làm như vậy có biết nguy hiểm lắm không?

Jeon JungKook sợ hắn mắng mình, nhưng khi nghe giọng điệu nhẹ nhàng từ hắn, liền bắt đầu giở thói nhõng nhẽo, nụng nịn nhướn người câu lấy cổ hắn.

- Nhưng em rất khó chịu... Taehyung sợ em gặp nguy hiểm thì Taehyung giúp em đi, được không?

Kim Taehyung chậc lưỡi, dùng tay nhéo chóp mũi của em.

- Em hư quá! Đang mang thai đó, đừng có giở thói rù quến tui.

Jeon JungKook nghiêng đầu, cái tay hư hỏng không ngoan ngoãn mà bóp lấy nơi hạ thân của hắn. Kim Taehyung cắn môi, đậu má nó, xin lỗi con trai yêu dấu của bố.

Hắn kích động trong lòng, nhanh chóng cuối xuống áp đôi môi ướt át nhẹ nhàng chạm đến cánh môi đỏ tươi kia, vị ngọt mềm mại mang theo hương vị của em. Trong lòng Jeon JungKook rộn ràng cùng căng thẳng, em vội vàng túm lấy áo hắn, cả người nhướn lên đón nhận nụ hôn của hắn, Kim Taehyung cẩn trọng luồn tay ra sau đỡ lấy lưng em sau đó chiếc lưỡi từ từ xâm nhập, cảm giác quen thuộc khiến em khẽ mở miệng, nhường chỗ cho đầu lưỡi linh hoạt tiến vào. Đầu lưỡi của hắn liếm qua mọi ngóc ngách, đoạt đi hơi thở của em, muốn đem tất cả ngọt ngào của em nuốt hết. Jeon JungKook rên ư ử, em bắt đầu thở gấp, trái tim sớm đã không còn nhịp đập bình thường.

Kim Taehyung cuối xuống nhìn đôi mắt đáng yêu của JungKook, hắn cười ôn nhu ngón tay điểm nhẹ lên chóp mũi em, tay chậm rãi ôm em vào lòng, quyến luyến hôn lên trán em.

- Có khó chịu ở đâu thì nói chú, em nhớ chưa?

- Em biết rồi.

Jeon JungKook đỏ mặt nằm trên giường, hai tay em đưa lên đặt trên miệng, hai đôi chân thon dài được hắn gác lên vai. Kim Taehyung cẩn thận cầm lấy dương vật nhỏ của JungKook, sau đó cho vào miệng trúc trắc qua lại, cả người em run lên, làn da mềm mại dần chuyển sang đỏ hồng vì ngượng, ngay lỗ niệu đạo đã rỉ ra một chút dịch nhờn. Trong tròng mắt đen thoáng lộ vẻ khổ sở không biết phải diễn tả làm sao, em khó khăn vặn vẹo người, mấy ngón chân cong lại theo từng chuyển động của Kim Taehyung, tay em vô thức túm lấy tóc hắn , dùng lực muốn đẩy vào sâu hơn.

- Arg...... ah..... hưm~~ Tae....Taehyung.... ưm... thích quá.

Kim Taehyung mút dương vật vừa nhanh lại vừa sướng khiến tâm Jeon JungKook như điên đảo, một bàn tay của hắn khó mà nhịn được mà mò xuống lôi cây côn thịt dục vọng của mình ra mà vuốt ve. Kim Taehyung ngồi thẳng dậy, bàn tay to lớn của hắn mang theo dương vật nhỏ của em ép sát lên côn thịt của mình mà vuốt lên vuốt xuống, ngón cái cùng ngón trỏ của hắn vuốt ve phần đầu khấc, tinh dịch hưng phấn lây dính đầy tay của cả hai, làm cả căn phòng lập tức tràn đầy hương vị của tinh nồng.

Chuyển động nhanh chóng khiến cả hai cuối cùng cũng bắn ra toàn bộ số tinh dịch nhờn. Hắn thở hổn hển ép buộc bản thân mình phải dìu xuống, hai tay chống lên chiếc giường mềm mại như tơ mà kịch liệt thở dốc. Jeon JungKook thỏa mãn nằm dưới thân hắn mà thở hổn hển, em còn muốn nữa, em muốn được côn thịt kia thao mình. Em nắm hai ngón tay của hắn sau đó trực tiếp nhét vào bên trong, Kim Taehyung vẫn rất tỉnh táo hắn hoảng loạn liền rút ra vì sợ sẽ ảnh hưởng đến đứa bé trong bụng.

- Ưm~~ em muốn.. chú mau đâm vào đi.

- Không được, bác sĩ đã nói trong khoảng thời gian này chúng ta không được ' vào '.

Jeon JungKook uất ức, hai bên hốc mắt chảy ra hai hàng nước mắt cá sấu.

- Hức... chú chẳng thương em gì cả, vậy mà lúc nào cũng nói thương em nhất, yêu em nhất. - Đây là bí quyết của em đó, thử hỏi Kim Taehyung thử xem hắn dám từ chối không.

Đương nhiên là không rồi, vậy cũng hỏi ư?

Kim Taehyung lực bất tòng tâm, cuối cùng vẫn phải làm đến cùng nếu không bạn nhỏ kia lại la hét ỉ oi cho coi. Jeon JungKook nằm bò lật lại, bụng nhỏ được hắn dùng gối đặt bên dưới để lót cho em đỡ nặng bụng. Kim Taehyung từ đằng sau nắm lấy hai cánh mông của em, sau đó đầu lưỡi nhanh nhẹn như con rắn chui vào hậu huyệt trơn trượt chật hẹp, giống như cái cách dương vật khi đâm thọc. Đến cả hai cánh tay cũng không rảnh rang, thay phiên nhau mơn trớn hai bên nhũ hoa của em. Jeon JungKook không nhịn được rên lên một tiếng, mấy ngón tay mảnh khảnh nắm chặt lấy grap giường mềm mịn chiếc cổ mảnh mai trắng trẻo lộ ra, mái tóc xoăn đen nhánh ướt đẫm vì mồ hôi.

- Ư.....hư~~.... ah .... chú..... tuyệt quá~~ahh.... chú liếm mạnh hơn đi~~

Giọng nói của em rất động lòng người cứ như một bé mèo con đang được vuốt ve thoải mái, mềm mại và đáng yêu, khi thì run rẩy khi thì khàn khàn, âm thanh uyển chuyển vang lên quyến rũ đến cực điểm khiến Kim Taehyung như muốn phát điên. Vòng eo của em càng lúc càng nâng cao như một cây cung được kéo ra, cuối cùng Kim Taehyung cho hai ngón tay vào trong hậu huyệt của em, cùng lúc đó miệng cũng dùng sức vừa mút vừa ngậm lấy hai túi tinh hoàn của em, khiến cả người em run rẩy đạt tới cao trào rồi bắn ra. Dáng vẻ Jeon JungKook khi được khẩu giao đến mức phun trào thật sự rất đẹp và dâm đãng.

- Sao bé lại quyến rũ như vậy? Hửm?

Hai mắt hắn đỏ ngầu, thân dưới cương cứng đến khó chịu nhưng hắn nhất quyết sẽ không đâm vào bên trong em. Kim Taehyung lại cuối xuống ngậm lấy hậu huyệt đang chảy dâm thủy ,nhẹ nhàng xoa dịu, liếm sạch hết rồi từ từ ngẩng mặt lên. Jeon JungKook nhắm mắt thở dốc, em vẫn còn đắm chìm trong dư vị của cơn cao trào chưa thể định thần lại được.

- Em kẹp chặt đùi lại đi.

Jeon JungKook dù khó hiểu nhưng vẫn làm theo, ngay sau khi em vừa kẹp chặt đùi lại thì côn thịt của Kim Taehyung đã chen vào ở giữa, hắn đẩy hông điều đó vừa hay lại khiến côn thịt của hắn ma sát với dương vật của JungKook. Ngón tay thô ráp nóng hổi áp sát vào hậu huyệt ẩm ướt, cọ lên ngoài miệng huyệt tạo nên ảo giác lâng lâng. Jeon JungKook thút thít kêu rên, cặp mông vẫn không ngừng vặn vẹo loạn xạ, sau mấy trăm cú thúc nhanh giữa hai đùi em, cuối cùng hắn cũng gầm nhẹ một tiếng rồi xuất tinh, tinh dịch vừa nóng vừa đặc toàn bộ đều dính trên bụng bầu của em. Thứ nước nhờn trắng chảy dài xuống rồi nhỏ giọt nhiễu xuống grap giường, hình ảnh này thật sự rất đẹp và dâm loạn.

Jeon JungKook mệt đến nổi không thể duỗi thẳng thắt lưng, cả người em bị làm cho đầu óc choáng váng , mê man, chỉ cảm thấy mi mắt nặng trĩu không nhấc lên được. Đương nhiên sau khi xuất tinh xong thì hắn cũng không dám làm thêm nữa, hắn cẩn thận đưa em vào bồn tắm tắm rửa sạch sẽ cho em trước, sau đó lại ẵm em về phòng nghỉ ngơi rồi hắn mới đi tắm.

Đúng lúc đang đi về phòng thì bỗng nhiên hắn cảm nhận được dưới chân một mảnh ướt lạnh. Kim Taehyung đặt JungKook xuống đất trong khi em đang mơ hồ ôm lấy bụng mà than đau làm cho hắn đang hoảng thì càng hoảng hơn. Trong huyệt như nước lũ mà gấp gáp trào ra, Kim Taehyung cuống cuồng chạy xuống gọi người làm mau chóng lái xe đến, còn không quên gọi cho bên bệnh viện chuẩn bị một đội ngũ y tế giỏi nhất.

Kim Taehyung lo lắng cho em nên không kịp nghĩ nhiều, đầu tóc tóc hắn rối bù, quần áo xộc xệch, chỉ kịp tùy ý lấy một cái áo cardigan khoác lên người em, sau đó nhanh chân bế em leo lên xe chạy đến bệnh viện.

- Không sao, có chú đây rồi. Đừng sợ.

Jeon JungKook ôm bụng đau đớn quằn quại, cứ 4-5p lại đau quặn một lần. Sau khi được đưa lên xe đến bệnh viện, cơn đau lại liên tục kéo đến, Kim Taehyung mặt mũi tái mét, một tay nhẹ nhàng vuốt tóc em, tay còn lại nắm chặt tay em. Jeon JungKook khổ sở, còn hắn thì rất xót.

Jeon JungKook nằm trong phòng chờ sinh, cơn đau ngày càng tăng.

- Bảo bối, chú xin lỗi, cũng là do chú...hức... phải làm sao đây. Em có đau lắm không? - Kim Taehyung nắm chặt lấy tay em gục đầu lên đó mà khóc.

Hắn hận không thể tát cho mình mấy bạt tai rồi mắng, Jeon JungKook đang có thai, trong bụng của em còn có con của hắn nữa. Hắn đáng lẽ phải khống chế được mình vậy mà.

Kim Taehyung khóc rất lâu, rất lâu, đến nỗi làm mấy cô y tá phải lúng túng đưa khăn giấy qua, liên tục chấn an hắn nhưng không thành.

JungKook nhìn hắn khóc sướt mướt như vậy thì em chỉ muốn lấy mười cái quần đội lên đầu nhưng vì bị cơn đau sinh sản lấy đi một nửa sức lực, em lúc này đến cả sức để nói cũng không có, chỉ có thể đưa mắt nhìn hắn đang khóc lóc như con nít. Hai mắt em nhắm nghiền, môi trắng bệch nhìn trông rất thiếu sức sống. Bên đội ngũ bác sĩ đã chuẩn bị xong hết thì liền chạy sang qua chỗ em, không nói hai lời liền nhấc em sang một chiếc giường khác rồi kéo vào phòng cấp cứu. Hắn cũng muốn vào nhưng bị Min Yoongi và các bác sĩ ngăn cản. Ban nãy Jeon JungKook chỉ mới cau mày vì cơn đau đẻ có một tí mà hắn đã khóc lên khóc xuống rồi thì giờ sẽ ra sao nếu lại để hắn vào đó nhìn thấy cảnh kia.

Ngay sau đó, hai bên nội ngoại cũng đúng lúc chạy đến, ai cũng khóc vì lo cho tình trạng của Jeon JungKook, ông Kim ôm lấy Kim Taehyung an ủi. Người trong nhà vì sốt ruột mà cứ đi qua đi lại, lóng ngóng không biết làm gì. Hắn thì ngồi chắp tay lên ngang miệng, không thể bình tĩnh nỗi nên hai chân liên tục run rẫy, tim Kim Taehyung như treo lên ngọn cây, càng nhói đau hơn khi thấy đèn của phòng cấp cứu vẫn là một màu đỏ chói mắt.

Tầm 2 tiếng sau đó, khoảnh khắc tuyệt vời nhất chính là tiếng đứa bé trai cất tiếng chào đời. Tiếng khóc của đứa bé như mang theo động lực cho cả đại gia đình hai bên và Kim Taehyung. Hắn nhảy dựng lên, đôi mắt phượng hoàng lâng tròng nước mắt vì xúc động, ông bà Jeon và ông bà Kim cuống cuồng ôm nhau trong hạnh phúc, mấy người làm thì ôm nhau nhảy tưng tưng.

Jeon JungKook được đẩy ra, bên cạnh là đứa con trai đầu lòng của cả hai. Ông bà nội và ngoại cười vui vẻ tiến lại dùng những lời khen dành cho Jeon JungKook, sau đó thủ thỉ những lời chúc tốt đẹp dành cho cháu trai của mình, đến lượt Kim Taehyung thì hắn lướt nhanh như một cơn gió , không thèm đoái hoài đến đứa con trai mà chạy đến nhìn vẻ mặt tiều tụy của em.

- Bảo bối, em vất vả rồi. - Kim Taehyung đặt lên trán lấm tấm mồ hồi của em một nụ hôn. Gương mặt mang theo sự tôn trọng, yêu thương và xót xa.

Jeon JungKook vì mệt mỏi quá sức mà vẫn còn hôn mê nẻn sau đó cũng được chuyển đến phòng hồi sức, còn em bé bột tôm đã và đang được các cô y tá săn sóc tỉ mỉ, nhưng giờ bé phải vào lồng kính nằm vì vừa mới sinh nên em còn khá yếu, vẫn chưa thể tiếp xúc với người nhà được. Kim Taehyung nhẹ nhàng ngồi lên mép giường, bàn tay bao tay em, mười ngón đan nhau, vĩnh viễn không muốn rời. Mắt hắn đảo qua mặt em, ngắm thật tỉ mỉ, diện mạo củ người hắn yêu khắc thật sâu trong lòng hắn.

- Jeon JungKook, bảo bổi dũng cảm nhất của chú, con chúng ta cũng rất dũng cảm. Đợi em tỉnh lại, chúng ta cùng đi nhìn con.- Kim Taehyung nhẹ nhàng nói.

Qua sáng ngày hôm sau thì Jeon JungKook mới tỉnh dậy, người đầu tiên em thấy có lẽ là hai bên gia đình nội ngoại, còn Kim Taehyung thì đi đâu mất rồi.

- Con tỉnh rồi sao? Uống miếng nước đi con. - Mẹ Kim cẩn thận rót cho em một cốc nước ấm uống cho khỏi lạc giọng.

- Anh Taehyung đâu rồi ạ?

- Thằng bé đi ra ngoài mua cháo cho con rồi.

Vừa nói xong thì bên ngoài có tiếng mở cửa, Kim Taehyung trong lúc em còn đang nghỉ ngơi thì đã nhanh chóng trở về nhà tắm rửa sẵn tiện soạn thêm một số quần áo cho em. Trên tay hắn mang theo cháo cho em, sau đó là sữa bột, tả, các loại khăn giấy, khăn mặt, cùng vài món đồ linh tinh khác nữa. Vừa đi vào, thấy JungKook đã tỉnh thì không khỏi xúc động mà lao đến ôm em chặt, nhưng vẫn biết ý mà tránh chỗ vết thương.

- Em cảm thấy trong người như nào rồi? Có còn đau không, aiss, đương nhiên là đau rồi chú quên mất.


Jeon JungKook không nói lời gì mà chỉ chăm chăm nhìn hai đôi mắt đã đỏ hoe và sưng của hắn, đến cả râu mà hắn còn chưa thèm cạo.

- Để ba mẹ và hai ông bà sui ra ngoài cho bọn con nói chuyện.

Trong phòng bệnh chỉ còn lại hai người, Jeon JungKook vươn tay xoa lấy một bên gò má của hắn, dùng chấn giọng ngọt ngào nhưng đã khàn đi một phần.

- Chú đã khóc nhiều lắm sao?

Kim Taehyung lắc đầu, tay cũng đưa lên chạm lấy đôi tay lạnh cóng của em đang đặt trên gò má mình.

- Không, chỉ là bụi bay vô mắt thôi, em đừng lo.

- Dạ. - Jeon JungKook có chút mệt mỏi, lúc này mới nhớ đến em bé không có ở đây. Tinh thần liền có chút hoảng loạn dồn dập hỏi hắn.

- Taehyung, bột tôm đâu? Sao con em lại không có ở đây?

- Em bình tĩnh, thằng bé đang được các cô y tá chăm sóc rất chu đáo nên chúng ta không cần phải lo. Điều quan trọng bây giờ là em ăn một chút cháo đi, rồi anh sẽ dẫn em qua nhìn con.

Jeon JungKook kích động lắc đầu.

- Không muốn, em muốn nhìn con, chuyện ăn uống để sau có được không?

- Haiz, thôi được rồi. - Kim Taehyung đúng là cưng chiều em số 1, chuyện gì cũng có thể làm cho em, kể cả việc cãi lại lời dặn của mẹ Kim.

Hắn bế em ngồi lên chiếc xe lăn, vì JungKook mới sinh con vẫn còn đau nên em hiện tại không thể tự mình đi lại được. Với tay lấy một cái áo ấm rồi khoác lên người em sau đó đẩy ra ngoài.

Đứng trước tấm kính ngăn cách với nơi em bé bột tôm đang nằm bên trong, Jeon JungKook được hắn đỡ đứng dậy, tay em áp sát lên mặt kính. Đứa bé bị mấy cô y tâ quấn như một đòn bánh tét đặt trong lồng kính đặt biệt, hai chân nhỏ duỗi ra, hai tay để trên hai bên đầu, còn mang bao tay màu xanh nước, nhìn trông rất giống một con gấu nhỏ. Làn da hồng hồng, lông mi lợt gần như không thấy, miệng nhỏ nhắn he hé, mắt một con nhắm một con mở, tròng mắt đen thui chậm rãi xoay tròn, như đang quan sát toàn bộ thế giới, và đặc biệt không thể thiếu đó là hai bên má núng nính trông yêu cực.

Jeon JungKook nhìn đứa bé, hốc mắt chợt ướt, suýt nữa là rớt nước mắt. Sinh vật nhỏ yếu ớt nhất mềm mại nhất trên thế giới nằm đây, là kết tinh tình yêu của em và Kim Taehyung, thằng bé chính là lễ vật quý báu đẹp đẽ nhất trời ban cho cả hai.

Hai người ba hạnh phúc nhìn con không chớp mắt, đột nhiên Kim Taehyung hỏi JungKook.

- Em nghĩ ra tên cho thằng bé chưa?

- Em tưởng chú đặt rồi?

Kim Taehyung phì cười, ôm lấy em.

- Chú muốn em đặt cho con.

Jeon JungKook mỉm cười, trong đầu lướt qua rất nhiều cái tên rất ý nghĩa nhưng không đủ làm em hài lòng. Kim Taehyung nghiêng đầu, ánh mắt thâm tình nhìn xoáy vào trong đôi mắt lấp lánh như sao trời của em.

- Em biết rồi, là Kim TaeGuk.





...

👋


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net