chap 43

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cuộc sống an nhàn, mỗi ngày ăn sung mặc sướng mà người khác nhìn thấy, tất nhiên ai cũng thích và ước ao được như Gemini. Nhưng đó chỉ là họ nhìn thấy chứ chẳng phải sự thật.

Để có được những điều đó, hắn phải cố gắng vượt qua gấp trăm, gấp ngàn khó khăn so với người khác. Đó chính là lý do vì sao, Gemini luôn đặt nặng vấn đề công việc ở trên đầu để giữ vững vị trí hiện tại của mình, thậm chí là tiến xa hơn.

Gemini dành hơn 2 tuần cùng Fourth bay đến Jeju. Hai người họ cùng đi ăn, đi chơi,...rất vui vẻ. Vì suy nghĩ cho cậu, không muốn cậu lo lắng hay mất hứng nên trong thời gian đó hoãn hết công việc, không đá động đến.

Vậy nên này trở về, công việc phải sắp xếp lại đến ngập cả đầu. Công ty dường như biến thành ngôi nhà thứ hai của hắn. Fourth trong lòng có chút áy náy. Chẳng phải vì cậu khi không lại đòi đi du lịch khiến hắn hoãn công việc lại nên bây giờ Gemini mới phải mất công sắp xếp lại sao?

Mỗi ngày đều nấu cơm đem đến công ty ép hắn ăn hết mới cho tiếp tục làm việc. Như mọi hôm, cậu đúng giờ liền mang cơm đến cho hắn. Trong công ty, không ai biết về mối quan hệ của hai người. Cậu cũng không muốn quá phô trương, nhất là không muốn ảnh hưởng công việc của hắn. Vậy nên cũng không để tâm đến vấn đề họ có công khai hay không. Chẳng phải không công khai, họ vẫn ngày ngày bình yên, hạnh phúc sống với nhau đấy thôi sao?

Fourth dùng danh nghĩa em họ của Gemini Norawit để đến công ty đưa cơm cho hắn. Nhân viên nghe nói cậu cùng hắn là người nhà thì đối xử cũng hết sức chu đáo.

*Cộc, cộc* cậu khẽ gõ cửa trước khi vào. Đợi đến lúc bên trong truyền đến giọng nói "Vào đi" của hắn mới bước vào. Gemini đang làm việc, ngẩng đầu nhìn cậu cũng không mấy ngạc nhiên lắm. Hắn liền dừng lại việc đang làm, đi đến sofa ngồi xuống cùng cậu.

- Hôm nay được ăn món gì đây?

- Gà hầm thuốc bắc.

- Thật thơm.

- Ăn thử xem, có vừa miệng không?

- Món nào em nấu cũng ngon mà.

Hắn dùng đũa gắp một miếng cho vào miệng. Vị của thuốc bắc vừa thơm vừa ngon lan tỏa khắp khoan miệng khiến Gemini tấm tắc khen ngợi.

- Ngon quá! Vợ anh là tuyệt vời nhất!

- Anh thôi dẻo miệng đi.

- Hahaha

- À, hôm nay anh có trở về nhà không?

Gemini bỗng khựng lại, mắt nhìn sang đống văn kiện chưa phê duyệt rồi lại nhìn sang cậu ái ngại. Fourth hiểu, cậu vội xua tay.

- Không sao, anh lo công việc trước đi.

- Xin lỗi, khoảng thời gian này thiệt cho em rồi.

- Không sao mà.

- Đã hứa dẫn em đi du lịch...

- Lần sau chúng ta có thể tiếp tục đi mà.

- Cảm ơn em, Fourth

Hắn thật sự cảm động. Cậu luôn thấu hiểu cho hắn. Fourth chính là kiểu người cực kì biết cảm thông cho người khác. Để tìm được một người thứ hai như cậu, hắn e là rất khó.

- Gemini, mày...

Cửa phòng không gõ mà tự nhiên được đẩy vào. Không ai khác ngoài Mark Pakin.

Vừa nhìn thấy cậu, anh cũng chợt khựng lại. Thật sự là rất lâu rồi chưa gặp lại cậu. Đánh giá một chút, anh có phần khó hiểu. Tại sao nhìn kiểu nào cũng thấy cậu gầy hơn? Gemini rốt cuộc mắt có vấn đề hay không mà không nhìn ra? Fourth phải nói là sắp mỏng manh đến mức như một tờ giấy, gió thổi một cái là bay đi mất.

Đối với anh, cậu cũng chỉ mỉm cười gật đầu nhẹ một cái. Mark cũng cúi đầu xem như đáp lại.

- À Gemini, chuyện này...

- Nói đi, ậm ờ cái gì?

Fourth đưa mắt nhìn anh, anh nhìn cậu. Haizz, có phải là chuyện cậu không nên nghe không? Liền đứng dậy, xin phép trở về trước.

- Gemini, anh ăn hết rồi nhờ tài xế mang về cho em nhé!

- Bây giờ trở về sao?

- Ừm, em về trước.

- Được rồi, đi cẩn thận. Về đến nhớ gọi cho anh.

- Em biết rồi.

Đợi Fourth rời đi. Mark mới định mở miệng nói, Gemini đã nói trước.

- Lần sau có chuyện gì, cứ nói thẳng, cậu ấy không phải người ngoài.

Phải, hắn muốn cho cậu cảm giác được tin tưởng và an toàn tuyệt đối.

- Khoan đã, trước khi chất vấn tao. Tao muốn hỏi mày một chuyện.

- Chuyện gì?

- Rốt cuộc mày có quan tâm Fourth hay không? Tại sao chỉ một khoảng thời gian không lâu gặp lại, cậu ấy còn gầy hơn trước kia?

Anh phải hỏi cho ra lẽ mới được. Chẳng lẽ Gemini Norawit không nhìn ra được sao?

Gemini có chút đơ người.

- Mày đơ ra cái gì? Chẳng lẽ mày không để ý?

Biết Fourth là kiểu người sống nội tâm, dễ suy nghĩ lung tung nên thường nhìn vào cảm xúc của cậu nhiều hơn. Hắn luôn tìm cách khiến cậu trở nên vui vẻ, không lo âu suy nghĩ mà lại không nhìn đến dáng vẻ cậu gầy ốm thế nào. Hắn quả thật quá sai sót rồi.

Mark nhìn hắn, cũng biết là hắn đang tự trách bản thân mình. Chỉ biết thở dài.

- Tao khuyên mày, nên bồi bổ cho em ấy nhiều vào. Còn nữa, nên khuyên em ấy đến bệnh viện kiểm tra tổng quát.

- Biết rồi.

- À, còn chuyện tao nói với mày. Có lẽ sẽ rất khó khăn cho mày lựa chọn.

- Là thế nào?

...........


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net