ep 29

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đêm tân hôn bị phá đám, nửa đêm đợi mọi người ngủ say, đôi vợ chồng trẻ nào đó bắt đầu mặn nồng. Nhờ trong nhà không có ai trừ Thiên Quân, nên Trịnh Nhật Tư và Trương Ngọc Song Tử không một chút kiêng dè, lâm trận điên cuồng. Chỉ tội cho nạn nhân ở phòng đối diện không tài nào chợp mắt được. Vì mới lim dim thì phòng của thằng em lại phát ra tiếng. Nghiệp quật không trật phát nào.

Nằm bên cạnh vợ bầu, Trương Ngọc Song Tử nhám nhúa tay chân, bàn tay chai sạn do cầm súng lần mò vuốt ve từ đùi lên đến cái bụng bắt đầu nhô lên của Trịnh Nhật Tư. Thấy cậu không có phản ứng gì, anh được nước làm tới, chồm người hôn lên đôi môi đỏ hồng, rồi dùng lưỡi tách hai hàm răng của cậu đưa lưỡi vào càn quét khắp ngóc ngách bên trong.

Môi lưỡi Trương Ngọc Song Tử không ngừng càn quét quấy phá đôi môi Trịnh Nhật Tư, lưỡi anh ở trong khoang miệng cậu khuấy đảo lùng sục khắp mọi ngỏ ngách rồi lại quấn lấy đầu lưỡi của cậu mút mát day dưa, khiến căn phòng tĩnh lặng vang lên âm thanh 'chùn chụt' khiến người khác nghe thấy không khỏi ngượng ngùng.

Cảm giác bị vật nặng đè lên người, Trịnh Nhật Tư từ từ mở mắt ra. Thấy ông chồng đang làm loạn trên bụng mình, cũng không phản kháng đẩy Trương Ngọc Song Tử ra. Ngược lại, còn vòng tay ôm lấy cổ đối phương, cùng anh môi lưỡi triền miên đến cả hai hết dưỡng khí mới dừng lại.

Tách môi mình rời khỏi vợ bầu, Trương Ngọc Song Tử từng chút từng chút di môi hôn xuống phía dưới, nốt ruồi nhỏ xinh, yết hầu, xương quai xanh, khuôn ngực hơi nhô lên trong lúc mang thai của Trịnh Nhật Tư. Tất cả mọi nơi môi anh đi qua đều để lại những vết xanh đỏ cùng dấu răng.

Ở khuôn ngực hơi căng thoang thoảng mùi sữa tắm của vợ bầu, Trương Ngọc Song Tử nhiệt tình chăm sóc hơn. Anh ngậm vào đầu vú liếm một vòng, rồi giống như trẻ nhỏ bú sữa mẹ, mà không ngừng bú mút chốc chốc lại day cắn, bàn tay không ngừng dày vò, khiến cho Trịnh Nhật Tư kích thích rên lên từng tiếng.

Đùa bỡn ở ngực của vợ yêu chán chê, Trương Ngọc Song Tử lại bắt đầu dời môi đi xuống dưới. Ở trên cái bụng tròn tròn của Trịnh Nhật Tư, anh hôn hít một chút, rồi sau đó vươn đầu lưỡi liếm vài vòng trên cái rốn nhỏ của cậu.

Bị chồng yêu trêu chọc, Trịnh Nhật Tư nhịn không được rên thành tiếng:

- Đừng mà...nhột...

Nhẹ nhàng vuốt ve dương vật đã bán cương của Trịnh Nhật Tư. Ánh mắt Trương Ngọc Song Tử khẽ liếc sang nhìn cửa phòng, môi nở nụ cười gian manh và noi:

- Vợ chồng mình làm một nháy được không?

Trịnh Nhật Tư cười tinh nghịch gật đầu nói:

- Em trả thù giúp anh.

Thấy cái gật đầu, cùng với nụ cười tinh nghịch của Trịnh Nhật Tư, trong lòng Trương Ngọc Song Tử vô cùng vui vẻ. Anh dịch người cúi xuống cầm lấy dương vật của cậu dùng cái lưỡi thô ráp quét đường từ gốc đến đỉnh sau đó từ từ ngậm vào. Đầu lưỡi chọc chọc vào cái lỗ nhỏ trên quy đầu sau đó hóp miệng không ngừng hút lấy hút để, thỉnh thoảng anh cũng sẽ dùng răng cửa cọ cọ lên thân dương vật, tay cũng đùa giỡn với hai hòn bi bên dưới.

Bị kích thích, Trịnh Nhật Tư chân mở rộng tay cũng ôm lấy đầu Trương Ngọc Song Tử nhẹ nhàng ấn xuống, miệng không ngừng rên rỉ bảo anh nhanh lên một chút.

Thuận theo yêu cầu của vợ bầu, Trương Ngọc Song Tử động đậy cái đầu càng làm nhanh động tác, liếm mạnh hút sâu khiến Trịnh Nhật Tư rên thành tiếng trong đêm khuya thanh vắng.

Với tốc độ và sự thuần thục của Trương Ngọc Song Tử, không lâu sau Trịnh Nhật Tư liền lên đỉnh. Cậu cong người dương vật run rẩy phun vào miệng anh một dòng tinh dịch trắng đục.

Trương Ngọc Song Tử đem toàn bộ tinh dịch của Trịnh Nhật Tư ở trong miệng nuốt xuống, từ dưới hạ thể của cậu ngẩng đầu ngồi dậy đem quần áo của chính mình cởi ra vứt xuống sàn để lộ thân hình hoàn mỹ của một sĩ quan thường xuyên tập thể hình dưới thời tiết khắc nghiệt.

Quét mắt nhìn cơ thể của Trương Ngọc Song Tử, từ khuôn ngực cứng cỏi bờ vai to rộng cơ bụng lộ rõ từng múi vòng eo săn chắc đến vật giữa hai chân thô to dũng mãnh đã cứng rắn dựng thẳng. Trong lòng Trịnh Nhật Tư có chút không cam tâm, cũng tập thể thao như nhau, mà đứa thì múi cơ đầy đủ, đứa thì vẫn phẳng lì. Đời căn bản là buồn.

Trương Ngọc Song Tử thấy Trịnh Nhật Tư đang thất thần nhìn mình, miệng nở nụ cười lên tiếng trêu chọc:

- Chồng em quá hoàn hảo phải không?

Nói rồi Trương Ngọc Song Tử nắm lấy eo Trịnh Nhật Tư nhẹ nhàng đảo vị trí để cậu ngồi ở phía trên. Đối với người mang thai mà nói, thì quan hệ theo tư thế này là an toàn nhất. Đưa hai tay bắt lấy hai cánh mông đầy thịt căn tròn của cậu hung hăng nắn bóp nhào nặn, sau đó anh tách mông ra đem ngón tay tìm đến lỗ nhỏ quen thuộc ve vãn chà sát lên những nếp gấp.

Ngón tay Trương Ngọc Song Tử từ bên ngoài bắt đầu trượt vào bên trong, đầu ngón tay thô ráp ở trong chà rồi ấn, từng chút từng chút đi sâu vào không ngừng khuấy động mà không gặp chút cản trở nào. Một ngón, hai ngón, ba ngón tất cả đều trơn tru đi vào nhờ dịch ruột non và tinh dịch làm chất bôi trơn.

Đem mấy ngón tay rút ra sau khi cảm nhận lỗ nhỏ đã đủ mở rộng. Trương Ngọc Song Tử vỗ vỗ mông Trịnh Nhật Tư bảo:

- Em nâng mông lên một chút

Thấy vợ yêu ngoan ngoãn nâng mông, Trương Ngọc Song Tử mới cầm lấy dương vật đã cương cứng của mình đặt ở trước miệng hậu huyệt của Trịnh Nhật Tư nâng hông từ từ đâm vào.

Bị tấn công đột ngột, Trịnh Nhật Tư chỉ biết kêu rên:

- Nhẹ...dừng một chút...em đau...

Dương vật của Trương Ngọc Song Tử vừa đẩy vào được phân nửa, liền không vào được nữa. Anh nhẫn nại xoa xoa eo nắn nắn mong chờ cậu thích nghi, rồi mới dám tiếp tục. Mặc dù không phải là lần đầu hai vợ chồng quan hệ, nhưng hiện tại cậu đang mang thai, nên anh cần phải cho cậu thời gian.

Sau khi đã ổn định, Trịnh Nhật Tư ôm lấy cổ Trương Ngọc Song Tử ra hiệu cho anh tiếp tục. Sau đó, chôn mặt vào đó bắt đầu tiếp nhận từng cái đẩy hông từ bên dưới. Xin thề là bây giờ đầu cậu chả có gì, ngoài mấy cái tư thế xấu hổ này đâu. Hy vọng trong nhà không ai nghe thấy tiếng rên của cậu.

Chiều theo vợ yêu, Trương Ngọc Song Tử đẩy hông từ phía dưới lên đem toàn bộ dương vật đều chôn vào bên trong hậu nguyệt sau đó mới nhẹ nhàng đưa đẩy eo hông.

Vì tư thế đâm từ dưới lên đem dương vật chôn sâu vào tận tuyến tiền liệt, kích thích không nhỏ đến người ngồi bên trên. Trịnh Nhật Tư chỉ biết ôm lưng Trương Ngọc Song Tử nức nở:

- Như thế này sâu quá...

Nhẹ nhàng hôn lên một bên ngực nảy nở của vợ yêu, Trương Ngọc Song Tử bắt đầu gia tăng tốc độ đưa đẩy, miệng không quên dỗ ngọt Trịnh Nhật Tư:

- Nhưng sẽ tốt cho em.

Ngửa cổ kêu rên khi Trương Ngọc Song Tử bắt đầu thúc đẩy hăng say. Mặc dù là thích thật, nhưng Trịnh Nhật Tư thật sự sợ làm ảnh hưởng đến đứa nhỏ trong bụng, vừa khóc vừa nói:

- Anh chậm lại....làm...nhanh quá...ảnh hưởng đến con.

Theo thói quen mỗi khi Trịnh Nhật Tư khóc vì quá đau, Trương Ngọc Song Tử vừa vuốt nhẹ hai hõm ở lưng cậu vừa nói:

- Không sao...anh biết chừng mực mà...

Tin lời ông chồng sĩ quan cao cấp của mình, Trịnh Nhật Tư không một chút phòng bị nào, tiếp tục để cho Trương Ngọc Song Tử đâm thêm mấy cái nữa, cho đến khi cậu ngất xỉu trong lòng của anh. Nói đúng hơn là mệt quá ngủ luôn, mặc kệ anh muốn làm cái gì thì làm. Mắt cậu sụp mi rồi.

Đôi vợ chồng trẻ nào đó tra tấn hai cái lỗ tai của Thiên Quân đến gần sáng mới chịu dừng lại. Vậy mà vào phòng tắm hai người lại làm thêm một tiếng đồng hồ nữa mới buông tha cho nạn nhân. Tất cả chỉ vì vào cái đêm tân hôn của Quân, nạn nhân Trương Ngọc Song Tử cũng bị hành thức đến sáng không ngủ được, tai cũng nghe đầy tiếng ân ái của thủ phạm.

Vác cặp mắt thâm quầng như mắt hai con gấu trúc đi vào bếp châm café, và hâm đồ ăn để ba anh em ăn sáng. Nhìn thấy hai kẻ làm mình mất ngủ ôm ấp nhau ở bàn ăn cơm, Thiên Quân chỉ biết trợn mắt nhìn lên trần nhà. Trời ơi, mất ngủ cả đêm, mà sáng ra còn gặp cảnh làm bóng đèn phát sáng, thì biết than với ai. Vợ không có ở nhà, nên phải làm cẩu độc thân.

Vừa nấu nước châm café, Thiên Quân vừa thở dài não nề. Tối qua cứ nghĩ Trương Ngọc Song Tử bị phá đám sẽ không làm gì được, nhưng không ngờ tuổi trẻ sức dai. 12 giờ đêm hai vợ chồng đè nhau ra làm đến 5 giờ sáng. Quả nhiên là nghiệp quật không trượt phát nào, quật né không kịp.

Đặt mạnh mâm cơm, hai ly café đen và ly trà hoa cúc lên bàn, Thiên Quân kéo ghế ngồi xuống đối diện hai kẻ gây họa, miệng thì hát nghêu ngao:

- Một người đi với một người, một người đi với nụ cười hắt hiu. Hai người vui biết bao nhiêu, một người lặng lẽ đứng nhìn...(Chuyện ba người- Thanh Tuyền)

Nhướng mày một cái, Trương Ngọc Song Tử vừa kéo ly trà hoa cúc về phía Trịnh Nhật Tư vừa cà khịa:

- Ủa ngộ hông...vợ chồng người ta muốn làm gì làm. Mắc mớ gì lặng lẽ đứng nhìn.

Biết mình bị em trai cà khịa, Thiên Quân cầm ly café lên tu ừng ực và nói:

- Tại đứa nào hả? Đầu hôm không làm, canh ngay nửa đêm. Bắt chước bài giờ tý canh ba của Song Ngọc hả?

Nhún vai một cái, Trương Ngọc Song Tử trưng ra bản mặt thiếu đánh và nói:

- Có qua có lại, mới toại lòng nhau người ơi...Giờ Tý canh ba, nhớ ngày vui nào, hoa cưới áo hồng. Giờ Tý động phòng, mặn nồng là canh ba... Thằng nào bữa đó cũng mần nửa đêm, dám nói không đi. Đũa tui có xiên mỏ ông.

Nhấn mạnh hai chữ Canh Ba, Trương Ngọc Song Tử hất mặt nhướng mày nhìn ông anh cô cậu đang đen mặt ngồi đối diện. Đổ thừa anh không cho ngủ sao, vậy sao không nhìn lại ngày hôm đó là tên nào đã làm tới cái giường nó kêu ken két. Huống hồ hôm đó cả nhà đều bị vợ chồng Quân làm cho thức đến sáng, nên tối qua anh đã vì cả nhà báo thù kẻ gây cơn mất ngủ cho mọi người.

Nhớ tới hôm đó là Trương Ngọc Song Tử vẫn còn cay cú vô cùng. Cũng ngay nửa đêm, Quân canh ngay lúc anh vừa chợp mắt ngủ, liền bắt đầu ân ái với vợ. Báo hại không chỉ một mình anh thức tới sáng, mà trong nhà có bao nhiêu người đều thức hết. Nên ngày hôm qua, anh đã thay trời hành đạo, nhân lúc cả nhà đi du lịch, đã đem kẻ thủ ác ra tra tấn đến sáng, cho nếm trải cảm giác mất ngủ là gì.

Hai anh em cứ đấu võ mồm qua lại, Trịnh Nhật Tư ngồi bên cạnh nhìn thấy không biết nên ngăn cuộc khẩu chiến này thế nào. Vì cậu chỉ mới về làm dâu có một buổi, lại chưa hề nghe Trương Ngọc Song Tử nhắc đến mình có một người anh thường xuyên gây lộn với anh. Nhưng theo chính mắt cậu quan sát, thì không giống là có hiềm khích mà cãi nhau, giống anh em chọc ghẹo nhau mà thôi.

Ngồi bên ngoài ăn sáng, vừa dỏng lỗ tai lên nghe màn đấu võ mồm chưa thấy hồi kết của hai anh em nhà họ Trương. Trịnh Nhật Tư bảo trì một biểu cảm phải gọi là tỉnh như ruồi, một tay cầm bánh xu xê lên ăn, một tay vuốt bụng vài cái và nói:

- Quân nhân có khác. Phổi tốt ghê, nói chuyện mà hàng xóm người ta dòm qua luôn á.

Bị vợ bầu nhắc khéo, Trương Ngọc Song Tử im thin thít, không dám nói thêm tiếng nào. Chỉ còn tiếng của Thiên Quân oang oang trong bếp, nhưng 1 phút sau cũng im luôn. Vì đối thủ tắt đài mà mình còn nói thì người ngoài nhìn vào trông giống thằng khùng trốn trại lắm.

Kết thúc được cuộc khẩu chiến, Trịnh Nhật Tư đứng lên dọn dẹp chén đĩa định mang đến bồn nước để rửa, thì bị Trương Ngọc Song Tử giành lấy:

- Để anh rửa cho. Em đi chuẩn bị đi, chút nữa anh dẫn em qua nhà làm lễ phản bái.

Không có cơ hội phản pháo, Trịnh Nhật Tư chỉ biết lặng lẽ trở về phòng làm vệ sinh cá nhân. Vốn định ngày đầu tiên về nhà chồng, cậu muốn làm việc nhà để gây ấn tượng tốt với ba mẹ chồng và anh chồng, nhưng ai dè bị Trương Ngọc Song Tử giành làm. Việc nhẹ nhất là rửa chén, mà làm không được chắc sớm muộn gì cũng bị trả về nơi sản xuất.

________

Bởi ta nói 'đồng vợ đồng chồng, tát biển Đông cũng cạn', hại Thiên Quân kh tài nào mà ngủ được, đôi mắt trời ban nay lại được "trang điểm" thâm như gấu trúc =))))


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net