mười chín; lý tưởng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

cách mạng của khốn khổ

.

đó là một quốc gia của kẻ mạnh, một nền văn minh tiên tiến và những con người quyền quý xa hoa. một quốc gia đáng để nể phục và học tập. nó thịnh vượng như trong sử thi về những câu chuyện khắc hoạ lên bề dày lịch sử của nhân loại

một đất nước tươi đẹp như thế đáng ra ai ai cũng phải có cuộc sống hạnh phúc với thỏi vàng và son sắc. nhưng thật ngang trái, cái vẻ bề ngoài đẹp bao nhiêu thì bề sâu của nó tối bấy nhiêu. trong cái vùng trời mà chả kẻ nào biết ấy có những con người bị ruồng bỏ, những kẻ bị xem là vết nhơ của đất nước này. kẻ bị ruồng bỏ chịu đựng mọi đau khổ, họ bị đuổi đến nơi sâu nhất đất nước, sống trong cảnh đói kém lạnh không có cái mặc mưa chả có gì che, đó là một cuộc sống địa ngục. trong những tháng ngày nhẫn nhục như thế một cuộc cách mạng đã diễn ra. đứng đầu là sano manjirou, một kẻ đáng lẽ sẽ sống hạnh phúc nhưng rồi lại bị tước đoạt bởi quân quyền và lý lẽ của bọn bầy trên

anh trai của cậu đã bị xử bắn khi mà anh chỉ giúp một kẻ bị ruồng bỏ đứng vững trước mặt tên quý tộc. anh ấy bị xử tử ngay trên phố, ở con phố sầm uất đầy sắc đẹp ấy những vệt máu đỏ như tô lung linh thêm và tiếng hò reo như thanh âm sắc nhọn đâm thủng đất trời.

rồi cả nhà mikey bị đày đoạ đuổi đánh phải sống chui rúc giữa cái xó tanh bẩn nhỏ hẹp. sự việc càng tệ hại khi em gái mikey bị đám quý tộc cưỡng hiếp. em ấy chết không trong sạch và thậm chí bị quăng xác cho chó gặm. khi mikey tìm thấy thì chỉ còn thân xác không lành lặn của em. máu vấy bẩn nụ cười của em, như đôi cánh bị chặt bỏ rồi giũ lông.

mikey hận mọi thứ, từ đất nước cho đến con người nơi đây. cậu sẽ thấy ghê tởm với mọi thứ. và giữa những khốn khó đày đoạ, giữa những thanh âm khóc nóc ỉ ôi ở thành phố ruồng bỏ thì mikey đã đứng lên cầm đầu cuộc cách mạng

nếu đã chằng ai giúp được ta thì ta sẽ tự giúp ta

hãy bạo loạn đi hỡi những con người kia, vùng lên và dẫm nát đầu của bọn sâu mọt đã đày đoạ các ngươi. hãy cầm chắc tấm khiên máu và cùng ta tạo ra một thời thế mới, dù có xuống địa ngục thì cũng có hàng vạn kẻ đi cùng chúng ta

ngày 19 tháng 6 năm 203, bạo loạn bắt đầu

.

" nghỉ ngơi chút đi, mikey " mitsuya chạm tay lên vai em. hắn đã cố nói cả trăm lần chỉ để khuyên năn em hãy vào giường và chợp mắt đi, dù chỉ một chút thôi cũng được. nhưng mà mikey đã từ chối. em biết hắn lo cho em nhưng em lại chẳng cần cái sự quan tâm ấy. bây giờ trong em không có tim, nó đã từng ở nhưng giờ thì chết rồi. sẽ chẳng có gì thay đổi được quyết tâm của em cả, ngày nào chưa rửa sạch được đất nước này thì em sẽ ăn không ngon ngủ không yên

mitsuya và draken đứng sau lưng em, bọn họ nhìn nhau thở dài rồi lắc đầu. sắp tới ngày bạo loạn, vậy nên mikey mới dốc sức như thế, bọn họ biết em làm vậy vì chỉ muốn chắc cuộc chiến sẽ kết thúc bằng một kết quả tốt nhất nhưng bọn họ thật lo cho cơ thể em sẽ không chịu được. em đã quá gầy yếu rồi

.

" mikey ăn chút nhé. là taiyaki nhân đậu đỏ mà mày thích đấy " baji đưa bọc bánh cá cho em. mùi thơm của bánh cá phảng phất quanh chóp mũi của mikey, nhưng em vẫn từ chối. thứ vốn là món yêu thích của em nhưng mắt em nhìn nó lại chả có tý hứng thú nào

" bọn mày thôi được rồi đấy. cất cái sự quan tâm không cần thiết đó lại hộ tao. tao chỉ cần chúng mày thắng trong ngày quyết chiến kia là đủ rồi. đó mới là thứ chúng mày khiến tao thấy hạnh phúc "

mikey rời đi. bóng lưng em gầy yếu nhưng vẫn hiên ngang và thẳng tắp như thế. đám baji ở lại dùng ánh mắt mang mác buồn nhìn em.

xem đi thương phải một kẻ không nên thương nó đau khổ như thế nào.

.

bạo loạn là con đường nhanh nhất để dẫn tới thành công. ngày ấy, giữa màn đêm tuyết rơi đầy sân, những thanh âm hô hào, sự quyết thắng và lòng tin vững chãi, những kẻ bị ruồng bỏ, những con người bị cả đất nước này hành hạ đã chính thức tuyên chiến và chỉ chực chờ mệnh lệnh từ kẻ dẫn đầu

mikey cúi đầu nhìn ngắm những bóng lưng kiên định phủ đầy quyết tâm trả thù. phải rồi đến lúc kết thúc rồi. em phất tay, khói hiệu bắn lên. những tiếng hô chưa kịp gào thì đã bị máu đỏ thay thế người ngã như rơm, sắc máu nhiễm hồng cả trời tuyết. như một màn biểu diễn suất sắc và những bông hoa đỏ là phần thưởng

" mikey . . . vì sao " kazutora ôm ngực, máu trào ra từ bàn tay hắn chảy xuống. ngực hắn vừa bị đâm một nhát rất sâu và dài. hắn sẽ chết chẳng nghi ngờ nhưng trước đó hắn muốn biết câu trả lời từ thủ lĩnh của hắn. vì cái gì người từng muốn trả thù nhất người mà bọn họ sẽ chẳng ai nghi ngờ vậy mà lại là kẻ phản bội.

" ngủ ngon nhé " kazutora cố gắng mở to mắt, nhưng không nổi hắn mang ánh mắt cố chấp nhìn em lần cuối rồi gục xuống nền tuyết.

tuyết hôm đấy rơi đầy trời che phủ đi những vết máu và thân xác của những con người đáng thương

mặt trời le lói tỉnh giấc, ánh sáng bình minh ấm áp lạ thường kéo đến. mùa xuân vừa bắt đầu. rồi hoa sẽ lại nở, chim chóc cũng bay lượn và con người ta cũng sẽ hạnh phúc. mikey chắp tay trước ngực em nhẹ giọng nguyện cầu cho những thân xác sẽ sớm bị đất mẹ chôn vùi kia

ngủ ngon nhé. linh hồn của mọi người sẽ được đưa đến một thế giới khác. nơi đó tốt lắm, có quần áo ấm mặc không phải sợ ngày đông lạnh. cả mùa hè cũng đã mát vì có quạt. có cả những tiếng cười, và niềm hạnh phúc mà mọi người đã hằng mong

ngủ ngon nhé

mikey quay lưng rời đi. sắc vàng của bình minh rọi soi xuống nền đất. ánh sáng chiếu lối cho những con đường mà em đã quay lưng, còn phía trước chính em sẽ dùng đôi tay mình mày mò trong đêm tối.














_20210713

fact. mikey đã mơ một giấc mơ ( là đoạn ngủ ngon nhé ấy ) và em đã quyết định tự tay tiễn mọi chuyện đến thế giới mới. còn em thì ở lại tiếp tục đi tìm những con người khốn khổ rồi lại giúp họ như cái cách mà em làm. nó là vòng lặp

• thật ra ban đầu tôi tính viết mikey là một kẻ khốn nạn thực thụ vì em đã lừa những kẻ bị ruồng bỏ, rồi giết bọn chúng để làm sạch đất nước này. nếu làm nó thật thì shinichirou và ema cũng là đồng phạm và cả hai đứa còn sống :>>>

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net