m

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"anh jimin, em có kẹo"

"aaaa..jungkook"

jimin chạy đến gần bác sĩ cao to, jungkook đưa anh viên kẹo đào bé xinh. jimin nhận lấy và tươi cười

anh lấy trên bàn một bức tranh đưa nó cho cậu

"tặng em"

"ôi, nó đáng yêu như anh vậy"

"yahhh" jimin cười tủm tỉm

bức tranh với màu sắc không mấy 'hài hoà' cho mấy. bác sĩ jungkook trong điển trai phát ngầu đang nắm lấy tay jimin đáng yêu kìa

"anh vẽ đẹp quá, anh có muốn đi chơi không ?"

"có, anh rất thích aaa~"

"nếu anh ngoan em sẽ dắt anh đi"

"naeeeeee~"

jimin đứng bật dậy, anh đi đến cửa sổ kính. đôi mắt buồn nhẹ nhìn xuống đường

"jungkook ahhh...anh rất nhớ bố mẹ, nhưng sau mỗi lần gặp anh lại quên mất họ là ai"

"thế anh phải cố gắng nhớ chứ? đúng không?!"

"anh không thể..."

"anh còn chẳng nhớ tí gì về trước đây"

thật tình thì căn bệnh của jimin vẫn đang trong quá trình theo dõi và được kiểm tra rất chặt chẽ. đội ngũ bác sĩ ai nấy đều mong giúp anh tìm lại chính mình, nhưng jungkook lại không muốn như thế cho lắm ?

cậu yêu một jimin trong sáng, xinh đẹp, ngoan ngoãn thế này ...

jungkook nhìn jimin một chút, cậu lấy thuốc trong tủ  và nước uống cho anh uống rồi nghỉ ngơi. theo lịch trình thì chiều nay jimin phải đi kiểm tra sức khoẻ nên mọi thao tác của bác sĩ jungkook nhanh chóng hẳn. mọi thứ ổn thoả, jimin cũng ngủ rồi

um thì jimin ngủ rồi, nhưng hôn nhẹ một cái chắc chẳng đánh thức anh đâu hihi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net